“Chuyển động rất hay. Cái này giống như kiểu quen đánh lộn hơn là trường phái cá nhân nhỉ.”

Dường như do bên này nhiều người hơn nên công kích của Murlusht không có bao nhiêu uy lực. Tuy vậy, sau khi giao đấu với nhau thì tôi có thể nhận ra rằng kiếm kỹ của tên này không có chút ngây ngô nào.

“Ờ đó, đánh lộn với mạo hiểm giả tại quán rượu là lịch trình hằng ngày của ta đấy!”

Mấy binh lính hay hiệp sĩ phụ trách công vụ thường sẽ xem trọng tư thế trong chiến đấu. Bởi vì họ học được rằng làm thế sẽ mạnh hơn, và thực tế thì nó cũng không có sơ hở. Tuy vậy, liệu bản thân có thể làm được như vậy hay không lại là chuyện khác.

Do đó, cho dù sở hữu thực lực mạnh đến mức nào, đám người kiểu đấy vẫn có thể bị mất tư thế. Nếu đối phương không có sơ hở thì chỉ cần tạo ra là được.

Tôi nắm xe kéo gần bên và ném về phía Murlusht. Đương nhiên là đối phương sẽ né tránh, nhưng tôi đã vòng qua đó trước và tung một đòn về phía đối phương.

“Ù ô!?”

Murlusht vừa né tránh vừa nắm một chiếc thùng gỗ trên xe kéo và ném về phía tôi đang vòng qua. Ngay khi tôi lập tức đập nát bằng tonfa thì lại có một thanh kiếm đâm tới.

“Hahaha! Phản ứng nhanh thật đấy. Không, cái này còn vượt qua cả phản ứng nhỉ? Hệt như là cảm nhận được nguy hiểm trước vậy.”

“Khốn kiếp. Là hộ vệ của công chúa thì đánh đẹp đẽ hơn chút đi.”

Kiếm kỹ của gã giống với binh lính Serend mà tôi từng thấy vài lần. Tuy nhiên, đối phương lại không mài giũa nó mà điều chỉnh cho phù hợp với cảm giác của mình. Tức tên này đã phá vỡ hình thức của kiếm kỹ đã học và biến nó thành của mình. Năng lực ứng phó của kiểu người này thường sẽ vô cùng dữ dội.

“Đó cũng không phải lời anh có thể nói đâu.”

“Cái đó thì đúng thật… mà Macetta này! Không thể hỗ trợ thêm một chút nữa sao!?”

Sau khi va chạm vài lần kể từ khi bắt đầu trận chiến, ban đầu thì Macetta còn bắn ma pháp kiềm chế giữa những đợt tấn công của tôi, nhưng tình trạng hiện giờ của cô ấy lại rất kỳ quặc. Theo vị trí thì đáng lẽ Macetta có thể bắn ma pháp mà, cô làm việc đàng hoàng hơn một tí đi nào!?

“Tôi không bắn được đâu! Cấu trúc ma pháp bỗng dưng bị phân giải toàn bộ…! Có lẽ Phong Ma Thạch đang được đặt ở đâu đó rồi…!”

“Thiệt hả? Để xem nào___!?”

Ngay khoảnh khắc tôi định dùng ma pháp Truy Tìm thì cấu trúc liền bị phân giải. Đúng là tác dụng của Phong Ma Thạch rồi.

“Đó là Phong Ma Thạch dùng trong chiến tranh được lưu trữ gần thành đô Serend đó. Hình như ngài ấy đã cho bọn Undead đưa đến, vậy là có vẻ nó đã tới nơi rồi nhỉ.”

“Mấy người điên hay sao mà khiến khu vực của mình không thể dùng ma pháp hả!?”

“Cái đó thì tôi không rõ lắm. Điều tôi biết được chính là ma pháp Thanh Tẩy đắc ý của Yugura giáo sẽ không thể sử dụng. Cho dù cầu viện trợ từ Methys bên cạnh và được đáp ứng, các người cũng sẽ không thể dễ dàng thu xếp tình huống đâu.”

Cái cô vương nữ Hilmera đúng là điên thật rồi. Cô ta định dàn xếp chuyện này bằng cách nào chứ… Với người thích sạch sẽ như tôi thì chắc không thể làm thân được đâu.

Giờ cứ xem như bản thân không được Macetta trợ giúp là được. Giáo sĩ của Yugura giáo rất giỏi áp chế cục diện bằng ma pháp, nhưng mặt trái là họ vô cùng kém trong cận chiến bằng Cường Hoá Ma Lực. Ngay cả kết giới kiên cố để bổ trợ điều đó cũng không thể dùng thì bắt cô ấy trợ giúp để đối đầu tên này cũng hơi quá thật.

“Đành chịu, chỉ còn cách chiến đấu đường đường chính chính như một tên đàn ông rồi. Macetta, cô hãy chạy đi… Cơ mà không thể dùng ma pháp thì chạy loanh quanh cũng không tốt lắm nhỉ.”

“Tôi chỉ định giết mỗi anh thôi. Nếu cô ấy ngoan ngoãn thì tôi có thể thả đi đấy.”

“Là vậy đó. Có vẻ tôi nổi tiếng lắm, cô có ghen tị không?”

“Anh đấy…”

Chuyện đã trở nên như thế này thì tôi chỉ có thể đánh bại gã một mình… Nhưng không thể dùng ma pháp tức là tuyệt chiêu dùng kết giới cực tiểu cũng bị phong ấn luôn rồi.

Cường Hoá Ma Lực cùng kỹ thuật cơ bản đều là lĩnh vực tôi không hề tự tin, nhưng đây không phải trường hợp tôi có thể khóc lóc kể lể. Nếu muốn tạo cơ hội thì tôi cần phải đặt cược vào cánh tay phải này.

“Sức chiến đấu cơ bản thấp nhưng phản ứng lại thuộc hàng siêu đẳng. Có vẻ như cơ thể anh cũng khác với người thường nhỉ.”

“Cái đó thì đôi bên đều thế cả thôi…!”

Tôi liên tục suýt soát né tránh những cú chém của Murlusht. Nếu không có ngài bản năng trợ giúp thì tôi đã không thể làm được trò này. Trước hết là phải làm quen với tốc độ và khoảng cách vung kiếm của đối phương. Còn làm sao để liên kết thì… Được rồi!

“Đây là___”

Tôi nhảy lên né tránh thanh kiếm quét ngang của Murlusht và biến đổi Ác ma ở tay phải. Nó lập tức biến thành một tấm vải đen khổng lồ và trải rộng ra hết mức.

“___ Bọc lấy!”

Ác ma trên tay phải lao tới bao trùm Murlusht theo lệnh của tôi. Nhận ra rất khó để né tránh, gã liền đâm kiếm tới Ác ma và tạo ra vết nứt trên mảnh vải đang muốn bao trùm lấy mình.

“Không có độ cứng___ Không phải bắt giữ, mà là đánh lừa sao.”

“Chuẩn rồi, cái này là để có thể tung đòn mạnh hơn đấy…!”

Tôi đứng trước Murlusht đang cố cắt xé mảnh vải và tung một đòn toàn lực vào ngực hắn. Bộ giáp của hắn vỡ ra, cảm giác vũ khí chạm đến xương sườn liền truyền đến.

Một khi đã không thể dùng ma pháp thì sát thương này sẽ vô cùng lớn. Đừng bảo là chữa trị vết thương, cả việc giảm đau cũng___!?

“Ù ôi!?”

Cơ thể lập tức tránh xa Murlusht cứ như bị ngài bản năng thúc một cú vào bụng. Khung cảnh hiện lên trong mắt là một thanh kiếm loé lên tại chỗ tôi vừa đứng.

Khốn kiếp, cơ thịt có hơi đau nha. Thông thường thì tôi luôn sẵn sàng để bị ngài bản năng thúc ép, nhưng vừa rồi thì tôi hoàn toàn bị bất ngờ.

“Ở thời điểm này cũng né được sao. Anh không hề lơ đễnh nhỉ.”

“… Ngươi gãy xương rồi phải không? Tại sao lại lộ bản mặt thảnh thơi vậy hả?”

Sau khi Murlusht chém đi tất cả bộ phận Ác ma hoá thành mảnh vải thì tôi đã nhìn thấy toàn thân Murlusht. Công kích của tôi đúng là đã đánh trúng ngực gã, khoé miệng của hắn cũng đang chảy ra chút máu.

Murlusht kiểm tra ngực mình và gỡ phần giáp ngực đã bị lõm vào.

“Đau thì đúng là đau, nhưng cỡ này thì không vấn đề.”

Tôi cũng từng chiến đấu trong trạng thái gãy xương. Thậm chí cánh tay bị thổi bay thì tôi cũng vẫn có thể đứng dậy.

Song, kể cả khi có thể đứng dậy, tôi cũng không thể cử động như bình thường. Nếu miễn cưỡng cử động thì phần xương gãy sẽ đâm vào thịt và gây ra cơn đau đớn tột độ. Chuyển động sẽ trở nên chậm chạp bởi vì cơ thể đang muốn tránh khỏi cơn đau đó.

Ấy vậy mà lần phản công vừa rồi lại sắc bén hơn bất cứ công kích nào từ nãy đến giờ. Vậy mà gã còn lộ vẻ thảnh thơi thì kinh dị thật đấy.

Khoan, đúng rồi. Đây chính là tài năng con rơi của gã ư? Mặc dù không rõ chi tiết, nhưng tôi nên xem rằng hắn vẫn có thể thản nhiên chiến đấu trong khi vẫn còn ý thức.

“Thiệt tình, nhịn đau cũng có mức độ thôi chứ…”

“So với đối thủ tôi suýt giết được lần trước thì cái này chỉ như vết xước thôi.”

“Cái này là vết xước thì ngươi phải chiến đấu với tên quái vật nào hả…”

“Là một người tên Arkryal, anh có biết không?”

Macetta ở phía bên kia Murlusht đang há hốc mồm, và có lẽ tôi cũng đang làm giống vậy ấy chứ.

Khoan khoan, chiến đấu với Arkryal á!? Hơn nữa còn suýt kết liễu đối phương!? Thiệt luôn hả? Gã đó có khả năng chiến đấu đồng cấp bậc với dũng sĩ Yugura trong truyền thuyết đấy!?

Trong lần bắt giữ Ceraes trước kia, chúng tôi từng nhìn thấy Arkryal và chỉ có thể chạy trốn. Ngài bản năng cũng bảo tôi tuyệt đối không được tiến vào phạm vi vung kiếm của gã, áp lực đó giống như kéo tôi ra xa đến mức muốn rách cả da vậy.

“Làm sao ngươi sống được thế…”

“Lúc lưỡi kiếm chạm tới tim thì tôi cũng nghĩ là không ổn thật đó. Ai da, may là đối phương mạnh nhưng lại mỏng manh đấy.”

Lưỡi kiếm chạm đến tim thì thường phải chết rồi chớ? Ủa? Tên này chắc không phải con người đâu nhỉ? Ừm, cứ cho là vậy đi.

“… Giờ xin tha mạng chắc không được hả?”

“Chuyện đấy thì hơi khó. Sau khi trúng phải công kích của anh thì tôi hiểu ra một chuyện, hành động của anh rất khó có thể đoán được. Có lẽ Hilmera-sama cũng sẽ trở nên điên cuồng nếu anh thực hiện hành động ngoài dự đoán đấy.”

Được rồi, bỏ qua suy nghĩ thắng lợi đi. Trước hết thì hãy nghĩ đến chuyện thoát khỏi nơi này nào. Trong trạng thái bị phong ấn tuyệt chiêu thì sao bản thân có thể đối đầu với kẻ đã dồn Arkryal vào đường cùng chứ.

Đầu tiên là cho Macetta chạy trước, sau đó thì tôi vừa để mình bị đuổi theo vừa chạy quanh Serend. Nếu để ngài bản năng phát huy toàn lực mà chạy trốn thì chắc sẽ câu được kha khá thời gian. Trong lúc đó, chỉ cần nhờ Macetta gọi Ulffe hay chị đại Illias thì chắc sẽ xoay sở được. Trong trường hợp làm thế mà vẫn không được thì phải tiếp tục chạy trốn và đợi người anh em làm gì đó với vương nữ Hilmera vậy.

“Được rồi, tôi cũng bắt đầu quen với thanh kiếm này… Vậy thì nên bước ra một bước nữa nhỉ.”

“Macetta, cô chạy trước___!?”

Gân chân trái của tôi bỗng dưng bị đứt. Đây không phải công kích của Murlusht, mà ngài bản năng đã khiến tôi thay đổi tư thế với sức mạnh không thể tin nổi. Đương nhiên là tôi không thể tiếp tục đứng thẳng, cơ thể lập tức chìm xuống và ngã____

“Ặc!?”

Vào lúc tôi đang ngã xuống thì vai phải ở nửa trên cơ thể bị đánh bật. Tiếp đó, toàn thân trúng phải xung kích kinh khủng và bay đi. Trong khi mắt vẫn còn đang quay cuồng thì tôi đã bị đập vào đâu đó rồi ngã xuống mặt đất.

“Harkdoc!?”

Cái gì… cái gì vừa xảy ra? Tôi chỉ nhận ra Murlusht vừa biến mất trong một khoảnh khắc…!

Murlusht đang đứng ở vị trí lúc nãy của tôi. Hắn từ từ giải trừ tư thế đâm kiếm tới và đang nhìn về bên này.

“___ Tuyệt thật đấy. Ở tốc độ này mà anh vẫn còn có thể phản ứng sao.”

“Ngươi… vừa làm gì…”

“Chỉ là một đòn nhờ Cường Hoá Ma Lực thôi.”

Mình đã bị chém ư? Không, là bị đâm mới đúng. Chỉ vì thế mà vai phải đã bị tước và toàn thân bay đi sao!? Đúng là nếu không thể dùng ma pháp thì đó rõ ràng chỉ là một cú nhảy bằng Cường Hoá Ma Lực. Tuy vậy, so với mấy người chị đại thì tốc độ vừa rồi tương đương… không, còn nhanh hơn nữa…

Bình thường thì con người không thể có được tốc độ này. Kể cả Ulffe cũng phải phóng xuất ma lực khổng lồ mới đạt được tốc độ đó. Nếu muốn đạt hiệu suất lớn hơn thì phải làm gì đó giống như tuyệt chiêu của tôi…!

“Là áp súc mật độ siêu cao ư…”

“Aha, quả nhiên là anh biết cách chiến đấu đó nhỉ. Cánh tay phải đó là do ảnh hưởng bởi kỹ năng dạng nổ phải không?”

Tôi đã nhìn ra vài điều trong cơ chế sức mạnh của tên này.

Giống như chuyện bản thân bị đưa đẩy hay kỹ năng rà soát địch bằng ma pháp Truy Tìm trở nên mạnh hơn nhờ năng lực né tránh nguy cơ, gã này cũng có tài năng độc lập kết hợp với tài năng của con rơi.

Cường hoá năng lực thân thể bằng Cường Hoá Ma Lực cần phải kết hợp với Cường Hoá Cơ Thể để chịu đựng gánh nặng đó. Trình độ rèn luyện Cường Hoá Cơ Thể càng cao thì giới hạn năng lực thân thể cũng sẽ được nâng tầm.

Chị đại Illias thì sở hữu trình độ Cường Hoá Cơ Thể cao đến dị thường. Trong trường hợp của Ulffe, ngoài Cường Hoá Cơ Thể thì em ấy còn có yếu tố bên ngoài bổ sung như phóng xuất ma lực.

Và trong trường hợp của Murlusht, tài năng con rơi của gã này chính là sự rắn chắc vô cùng khủng bố. Cho dù độ cứng của xương vẫn bình thường thì độ dẻo dai của cơ thịt lại cực kỳ ưu việt.

Kể cả khi cơ thể bị chém, nếu có thể tự do điều khiển thịt thì hắn vẫn có thể lập tức cầm máu. Cho dù tim bị đâm, hắn vẫn có thể dùng kỹ thuật để áp chế nó về trạng thái ban đầu. Chuyện này giống như hắn luôn được Cường Hoá Cơ Thể trong trạng thái thông thường vậy. Nếu chỉ chăm chú gia tăng năng lực cơ thể thì tốc độ cao như vậy cũng là điều dễ hiểu.

“Ặc… phù…”

Vì chấn động do vai phải bị thổi bay nên xương xung quanh đó cũng bị gãy kha khá. Bản thân cũng không thể thuận lợi hô hấp vì máu tràn ra từ miệng. Kiểu này thì không ổn rồi…

Lý do ngài bản năng miễn cưỡng cắt đứt gân chân của tôi cũng là vì biết rằng chuyển động bản thân không đủ để né tránh. Đúng là nếu làm chuyện gì khác thì tôi đã chết chắc rồi.

Đây cũng chính là nguyên nhân người có thể nắm giữ chuyển động thích hợp nhất bằng trực giác như Arkryal lại bại trận. Murlusht nhất định có thể công kích ở tốc độ cao hơn nữa. Tuy Arkryal có thể vừa né tránh tốc độ ấy vừa phản công, nhưng vì phải bắt kịp tốc độ này nên gánh nặng đối với cơ thể tên đó sẽ vô cùng lớn và thể lực nhanh chóng trở nên cạn kiệt. Một gã bị chém cỡ nào cũng không gục, hơn nữa còn có thể liên tục tấn công với tốc độ khủng bố thì đúng là không đùa được rồi.

“Cường Hoá Cơ Thể tương đương với sức mạnh ý chí. Hoặc là rèn luyện và tiếp tục leo lên, hoặc là dùng cảm xúc bùng nổ để bước vào lĩnh vực đó… Trường hợp của tôi chính là cái thứ hai. Đó là tài năng hay là bệnh… Mà thật ra cũng chẳng có nghĩa gì.”

Gã gia tăng cảm xúc một cách bùng nổ mà tiến hành cường hoá năng lực cơ thể. Chính vì vậy nên hắn mới đạt trình độ gia tốc giống như bùng nổ ma lực. Người bình thường thì làm một lần là đã không thể đứng dậy được rồi.

Murlusht từ tốn bước về phía bên này. Tuy muốn chạy trốn, nhưng cơ thể của tôi lại không thể hành động theo ý muốn.

Sự run rẩy này không phải do sát thương. Mọi khi thì tôi đã dùng sự kiên trì gì gì để miễn cưỡng đứng dậy, thế mà hiện tôi đang bị đè nén bởi áp lực toát ra từ công kích vừa rồi.

“… Này, dừng lại đi, Macetta.”

Macetta đang đứng chắn trước mặt Murlusht như bảo vệ tôi. Mặc dù không thể nhìn thấy khuôn mặt, nhưng tôi có thể thấy đôi chân đang run rẩy của cô ấy. Nếu tận mắt chứng kiến cấp bậc khác biệt như vậy thì dĩ nhiên cô ấy phải sợ rồi.

“Macetta, tôi đúng là loại người không ra gì, nhưng không phải ai tôi cũng giết đâu. Tôi nhận định Harkdoc là kẻ cần phải giết, còn cô thì vẫn có thể sống.”

“…”

“Giết cô hay không thì cũng không khác biệt gì lớn. Tuy nhiên, theo tâm trạng thì tôi không muốn giết cô đâu.”

“… Không…”

“Vẫn còn rất nhiều chuyện cô có thể làm. Không nên lãng phí___”

“Làm sao tôi có thể đáp ừ đúng rồi và bỏ mặc chứ!”

Khốn kiếp. Tôi hiểu cảm xúc của cô đấy, Macetta. Nếu vị trí đảo ngược thì tôi cũng sẽ bảo vệ cô mà không ngại ngần bị giết. Nhưng mà này, làm người tiếp nhận thì sẽ khó chịu lắm đó. Kể cả khi tôi ích kỷ thì cũng hiểu giùm đi chứ. Chó chết.

“Ây dà… Phải nhìn thấy trái tim thế này thì khó xử thật đấy… Mà kệ vậy.”

“___!?”

Cơ thể của Macetta ngã xuống, phía trước là Murlusht lau máu trên kiếm và tra trở lại bao. Máu từ Macetta đang tràn ra và bắt đầu lan rộng.

“Macetta…! Murlusht…! Tên khốn nạn…!”

Tôi cắn chặt răng như muốn vỡ ra mà cố đứng dậy. Những khúc xương gãy đang đâm loạn khắp nơi, thịt cũng bị rách nát từng mảnh. Song, chuyện đó không liên quan tới lúc này.

Khốn kiếp, thật thảm hại. Mình chậm quá rồi. Tại sao bản thân không thể đứng dậy trước khi xảy ra chuyện này chứ. Giờ có đứng lên thì cũng thay đổi được gì hả. Nhưng mà tôi không thể tha thứ cho hắn, cho dù làm gì____

“Tôi chưa giết cô ấy đâu, nhưng nếu bỏ mặc thì chắc sẽ chết thật đó.”

“Cái…”

Tôi nhìn về phía Macetta. Cơ thể ấy đang run nhẹ vì cơn đau. Cô ấy vẫn chưa chết.

“Mục đích của tôi là đẩy anh ra xa khỏi cuộc náo động này. Trong trường hợp thả mấy anh đi thì Macetta sẽ đưa anh đến nơi không bị Phong Ma Thạch ảnh hưởng mà trị liệu. Như thế thì không chừng anh sẽ quay lại đúng lúc. Tôi muốn tránh điều đó.”

Murlusht xoay lưng lại và chỉ tay về một hướng. Đó là phương hướng rời xa lâu đài Serend.

“Đi về bên kia thì các anh sẽ có thể sớm rời khỏi phạm vi của Phong Ma Thạch hơn. Nếu ý thức cô ấy vẫn còn thì chắc vẫn có thể kịp sơ cứu bản thân. Mặc dù thế thì cô ấy sẽ không thể trị liệu cho anh, nhưng có lẽ anh sẽ không chết chỉ với vết thương như thế đâu. Chắc vậy.”

“Ngươi… rốt cuộc… định làm gì…”

“Bởi vì tôi đã lý giải được cảm xúc của cô ấy. Nếu đã lý giải thì tôi cũng không muốn giết các anh. Do đó, tôi chỉ đang chuẩn bị con đường để hai người sống sót thôi.”

Murlusht nói vậy rồi rời đi. Tôi cũng thả lỏng mà tiếp cận Macetta và kiểm tra tình trạng của cô ấy.

Tuy tim vẫn chưa bị chém, nhưng vết thương lại không hề nông chút nào. Tôi biến đổi Ác ma trong tay phải thành mảnh vải và quấn lấy cơ thể Macetta để cầm máu.

“Này, Macetta… Cô có nghe không?”

“… Vẫn nghe.”

Cô ấy đã trả lời, nhưng tôi có thể nhận ra cô ấy khá đau đớn. Có lẽ cô ấy đang tập trung Cường Hoá Ma Lực để hạn chế máu chảy đến mức thấp nhất, chỉ là chắc cô ấy sẽ không thể trụ được lâu.

Muốn trị liệu cho cô ấy thì chúng tôi cần phải rời khỏi phạm vi ảnh hưởng của Phong Ma Thạch. Tôi cõng Macetta lên và từ từ đứng dậy.

“Ác!?”

Đúng là vẫn có cơn đau từ vai phải, nhưng xét về độ đau đớn thì nó hoàn toàn không thể so sánh với gân chân bị đứt. Mỗi trọng lượng cơ thể cũng đã khó rồi, giờ thêm một người nữa thì gánh nặng lên chân sẽ vô cùng to lớn. Chỉ là thế này cũng tốt, nhờ vậy mà tôi cũng không cần lo mình sẽ bất tỉnh nữa.

“… Anh… sẽ không bỏ tôi lại nhỉ.”

“Nếu cô không đứng trước mặt… thì chắc tôi đã bỏ lại rồi đấy.”

“… Vậy thì không được rồi.”

Sau đó thì Macetta không mở miệng nữa. Tức là cô ấy cũng không còn sức để làm như vậy. Phải sớm rời khỏi chỗ này mới được.

Tôi cất từng bước chân và từ từ tiến về phía mà Murlusht đã chỉ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện