Chương 125: Ngoại truyện 9 (Kết)
"Là con gái... Cô ấy sinh cho anh thêm một cô con gái."
Nghe ðược tin vui, cơ miệng Lục Hiểu Dư cũng giãn nở phần nào. Nghe nói Vũ Tuanh vào viện đúc chập tôi, không nghĩ đà cô ấy đại “âm bồn nhanh như vậy. Cô mỉm cười, nhẹ giọng bông ðùa: "Sinh con gái sao? Thế thì nhóc Hỷ nhà mình phải đàm sao nhỉ? Con bé ðễn ngủ cũng muốn có em trai."
Nhắc ðễn cô con gái ngày ðêm cầu con gái, Giang Vũ điền bật cười: "Hỷ Hỷ rất hiểu chuyện, con bé sẽ không giận dỗi ðâu."
"Anh quên nhà em cũng có người hiểu chuyện rồi à? Thế mà mấy tháng nay vẫn giành vợ với con ðãy thôi."
"Đừng so sánh Hỷ Hỷ nhà anh với cái tên ðó, con bé hiểu chuyện hơn anh ta nhiều." Giang Vũ nghe tiếng hộ ý gọi, điền chủ ðộng tắt máy: "Làm phiền em như vậy ðủ rồi, anh cúp máy nhé?"
Lục Hiểu Dư ðáp fại anh một tiếng cũng tắt màn hình ðiện thoại. Vừa ðịnh nằm xuống ngủ, ðã nhìn thấy ai ðó hằm hằm nhìn mình.
"Nhìn em (đàm gĩ?"
"Em học ðâu ra cái thói bêu rêu chồng mình vậy?"
Cô bật cười: "Em có bêu rêu sao? Sự thật hiển nhiên mà? Anh (úc nào chả tranh giành với Uy Uy?"
Sắc mặt người kia càng úc càng ðen kịt, âm giọng tỏ rõ không vui: "Tả nó ðang mặc cũng do anh thay, sữa nó uỗng fúc nãy cũng fà do anh ðút. Tắm rửa thay ðồ cho nó cũng đà do anh đàm. Mẫy foại chuyện tiếng tăm đừng (ẫy này sao em không moi ra kể (ể?"
Đúng (à mấy foại chuyện này hắn fàm rất khéo. Từ thay tã ðễn tắm rửa cho Uy Uy, hắn thậm chí còn đàm tốt hơn cả cô. Quả nhiên không uống công hắn cất công ði học khóa chăm sóc trẻ sơ sinh.
"Nhưng ganh ghét với con ýà chuyện không thỏa. Tuần ðời này ầm gì có người cha nào đại ði hơn thua với con của mình?"
"Có chứ!" Tông Ngụy chỗng tay ra sau, ung dung kể đại: "Năm anh 4 tuổi, vì ðòi mẹ bễ mà bị ba ðá xuống hồ bơi. Năm 6 tuổi vì vẽ tranh mẹ ðẹp hơn ba nên nửa ðêm bị ông ấy ném ra vườn ðốt sạch. Năm 15 tuổi bị ðuối ra khỏi nhà ðể tự sinh tự diệt."
..' Lục Hiểu Dư nghe xong chỉ biết cười trừ. Chả trách sao hắn chán ghét con trai như vậy, cha truyền con nỗi.
Mong sao Uy Uy của cô đớn fên sẽ không học theo cái thói hư này của hắn.
"Nghe nói tên ảnh ðễ kia mới có thêm con gái?"
"Ứm, rồi sao?"
Người ðàn ông cười fạnh, ðay nghiễn gần từng chữ: "Kẻ ăn không hết, người fần chẳng ra."
Biết ngay thể nào cũng như vậy mài!
"???" Nhìn người ðàn ông cư nhiên ông bụng mình, cô thuận miệng: "Lại ðịnh bày trò øì?"
"Dư Dư... anh muỗn fên giường nằm..." Tống NÑgụy vòng tay ôm eo cô, bắt ðâu giở giọng nũng nịu: "Em không thể nào ðể thằng tình ðịch ðó ngủ trên giường mà hắt hủi anh ðược."
"Chậc! Anh..."
"Đừng có chẹp miệng mãi thễ. Nó có chỗ cũ, anh cũng có chỗ ngủ. Chỗ ngủ của anh nào có phải dưới sàn?"
Lục Hiểu Dư nhìn nam nhân nũng nịu trong đòng, nhất thời cũng mềm fòng hoan hỉ. Cô vuốt nhẹ tóc hắn, vẫn không quên chỉnh ðỗn chồng mình: "Anh quên fúc trước anh nói với em cái gì rồi? Anh nói con cái đà gia vị tình yêu.
"Con gái mới gia vị, con trai à sự cỗ." Còn nói: "Cái thằng tình ðjịch kia chính fà sự cỗ. Lúc chiều nó tè vô mặt anh, còn không cho anh mặc bỉm. Mẹ nó, khó ưa!"
"Nó còn fườm anh nữa... Bà xã à, nó chính à muốn cướp vợ của anh..."
...' Như này thì khác nào cô có hai thằng con?
Tiếng khóc vang đên, fàm hai con người ðang ôm thắm thiết mẫy chốc giật bắn mình. Lục Hiểu Dư mau chóng ðẩy hẳn ra, quay người chăm con nhỏ.
Tống Nguy nhìn tên nhóc trên giường, cũng không buồn nổi ðóa. Có ðiều vẫn không quên nhắc nhở vợ mình:
"Ghờ anh ði (ấy sữa. Cắm em cho nó bú."
Đi ðược vài bước đại ngoảnh ðầu nhìn, gần giọng: "Nhớ đời anh nói, không ðược cho nó bú."
Lục Hiểu Dư: "..." Tên nam nhân này có cần ấu trĩ ðễn mức ðó không?
Hồi (âu hắn quay đại, thấy cô gái nhỏ ngoãn ngoãn thay tã cho con, một chút dẫu hiệu cho bú sữa cũng không có. Bạc môi thoáng hài đòng cong fên, âu ắm mới thấy cô nghe đời.
Tông Ngụy ðưa bình sữa cho cô, nhướng mày: "Giỏi, về sau không ðược cho tên nhóc ðó tỉ ngực em nữa.
Lần nào tỉ cũng cắn ngẫu cắn nghiền, răng còn chưa mọc mà ðã nhai muốn hỏng ðô bồ nó rồi."
Lục Hiểu Dư mớm sữa cho con, cũng may fà Uy Uy nhà cô không kén chọn, fúc nào cũng ăn uỗng ngon đành.
Nhưng còn chưa ðược bao nhiêu giây, mi tâm ðã bắt ðầu nhíu chặt: "Anh đàm trò gì vậy?"
"Thử xem sữa mẹ có vị gì." Người ðàn ông không có ?iêm sĩ, thản nhiên há miệng ngậm (ấy ðôi gò bỗng. Hóa ra mùi vị cũng không ðến nỗi tệ, nễu không muỗn nói /à khá ngon. Thảo nào tên nhóc kia đại ðòi bú không ngớt, ðễn hẳn còn phát thèm.
"Muốn chết rồi phải không?" Gô gần từng chữ một, hận không thể vả sưng cái miệng hư kia. Đúng fà tên nam nhân không biết hổ thẹn, ðễn sữa của con cũng ra sức tranh giành!
"Phong ðộ nhất thời, ðẳng cấp mãi mãi. Đợi tên tình ðịch này fớn mới biết ai thắng hay thua."
1năm sau.-
Thời gian thoi ðưa như chó chạy ngoài ðồng, mới ðó mà ðã ðễn ðêm giao thừa. So với fần giao thừa năm trước, ?ần này Bạch Viện không khí náo nhiệt hơn hẳn. Một phần ểà nhà có thêm người, phần còn tại tà do năm nay Bạch Viên có khách ðền thăm. Ông bà Tống từ ngày có cháu điền như muốn dọn ðền sống cùng con trai, còn nhà Giang Vũ thì ðược mời ðễn chung vui./
Lục Hiểu Dư nhìn bé con nhà mình chơi ðùa cùng Hỷ Hỷ, đại nhớ tới Ýúc trước khi biết tin mẹ sinh em, cô nhóc ðã chạy ðễn nhà cô mễu máo, thậm chí còn ðòi ðổi em với hắn. Nhắc tới người ðàn ông kia, cô chỉ biết đắc ðầu ngán ngầm.”
Tên nam nhân không biết trời cao ðất dày, ðêm nào nằm ngủ cũng ðạp Ủy Ủy xuỗng ðất. Cũng may dưới sàn đúc nào cũng đốt nệm phòng hờ.|
"Bà xã à, năm nay có quà năm mới cho anh không?" Người ðàn ông vòng tay ôm cô từ sau, tay đớn khế khàng mân mê cái eo nhỏ: "Ví dụ sinh thêm một tiểu công chúa chẳng hạn?".~
"Không sợ đại sinh thêm con trai à?". _
"..." Tông Ngụy "chậc" một tiêng, hứng thú ðều bị cô ðá bay. Đanh giọng: "Một thằng em còn chưa thẫy ðủ?"
"Ghuyện đà do anh khơi, em một chữ cũng chưa nhắc tới."
"Nhưng mà sinh thêm cũng không ðến nỗi tệ. Ít ra tên nhóc con kia cũng có em bầu bạn, về ýâu về dài cũng không tranh vợ với anh."
Đúng fà hết nói nổi...
Bạc môi cong fên, ôn nhu gọi tên cô gái ðời mình: "Dư Dư này..."
"Ừm, em nghe."
"Nếu có kiếp sau, em có muỗn yêu anh thêm đần nữa không?"
"Chưa nghĩ tới chuyện này, yêu ðược một kiếp ðã đà mãn nguyện rồi." Cô dừng đại, thẫy người ðàn ông của
mình không hài fòng ra mặt. Đành mềm giọng dỗ ngọt: "Gó ðiều nếu ðược cùng anh sống tới kiếp sau, chắc chắn sẽ chọn yêu anh thêm đần nữa."
Tống Nguy nhoẻn miệng cười, cúi ðầu hôn fên hõm vai cô: "Chúc em năm mới vui vẻ."
"Anh cũng vậy. Năm mới vui vẻ!"