“La là la là la lá la.”

Cho dù hành xử bình tĩnh đến thế nào, chuyện gì cũng đều có giới hạn của nó.

Trong lúc bản thân được trị liệu sau khi sa vào bẫy của gã đàn ông kia và uống phải thuốc độc, tôi đã nằm dưới sự giám sát của Nuhsa. Nhờ cơ hội đến từ kẻ thuộc hành tinh Yugura, Nuhsa cũng đã khống chế con đường lưu thông thuốc phiện của tôi.

Đám thuộc hạ dường như đã xoay sở khá tốt và giấu được một vài con đường, nhưng tôi cần phải sẵn sàng cho việc phần lớn nguồn thu sẽ bị chặt đứt. Cả bên Yumes chắc hẳn cũng như vậy.

“Là là lá la là la.”

Dù thế, tôi chỉ đang nhớ lại quá khứ nhằm trốn tránh khỏi khung cảnh dị thường ngay trước mắt này.

Kể cả khi thất bại trong cuộc chiến tranh giành vương vị, dã tâm của tôi vẫn không hề suy giảm. Cho dù không thể đánh bại gã đàn ông kia, tôi vẫn có thể suy nghĩ ra phương pháp nhằm một lần nữa giành lại quyền lực khi hắn không ở đây.

Kẻ vẫn còn chút ngây thơ như Nuhsa hay Washect tuyệt đối sẽ không giết tôi. Chúng sẽ chỉ bào mòn quyền lực bản thân và triệt để giám sát. Đã thế thì tôi chỉ cần thoát khỏi điều đó rồi chờ đợi cơ hội tiếp theo là được.

“Ừm, cái này khô hơi nhanh nhỉ. Hơn nữa khô lại là màu dần chuyển đen ngay… Nếu trộn với nguyên liệu khác thì màu sắc có tươi hơn một chút không ta? Nè, anh nghĩ sao, Tysante?”

Ấy vậy mà sự kinh khủng khó có thể lý giải lại đang dần xâm chiếm trái tim tôi giống như sâu bọ bò ngổn ngang trên cơ thể.

Trước mặt tôi là một Hilmera đang vẽ tranh. Bộ dạng vừa ngâm nga vừa vẽ tranh của Hilmera trông vô cùng vui vẻ, tôi chưa từng nhìn thấy Hilmera lộ biểu cảm này bao giờ.

Song, khi trong khung cảnh thú vị ấy lại có một đám Undead đang đứng thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn thay đổi.

Vốn dĩ cô ta chỉ là đồ giả mạo không mang dòng máu của phụ vương, là con em gái mà tôi nghĩ rằng mình không cần phải nghiêm túc đối đầu làm gì. Và hiện tại, tôi lại không thể nào rời mắt khỏi từng cử chỉ của con ả đấy.

Tôi đang bị trói vào ghế, cả Yumes bên cạnh cũng giống như vậy. Dường như chúng tôi bị đánh thuốc gì đó nên cơ thể chẳng có chút sức lực nào cả.

Ở đằng sau là tiếng gầm gừ trầm thấp cùng bầu không khí hôi hám mà tôi không nghĩ rằng nó được phát ra từ Undead hình người. Cho dù muốn quay lại xác nhận thì tôi cũng không thể nhìn thấy gì vì phần lưng ghế quá lớn.

“Làm ơn… Hilmera… Cứu chị với…”

“Thiệt là, tôi đã hỏi Yumes đâu nào? Gu nghệ thuật của cô không hợp với tôi nên im lặng đi. Dĩ nhiên là tôi cũng không nghĩ Tysante não cơ bắp kia sẽ có gì đáng tham khảo.”

Cuộc tập kích của Undead xảy ra trong thành đô, và cô ta đã nhân dịp ấy mà mang chúng tôi đến nơi này. Quả nhiên là cả tôi cũng chưa từng nghĩ đến có một ngày mình bị bắt cóc bởi Undead.

Hilmera đã làm lớn chuyện. Vụ việc này đã không còn là vấn đề tình người hay đạo đức, mà nó đã là sự kích thích khiến cô ta quên đi cả điều căn bản. Đây là hành vi mà ai sở hữu lý trí cũng có thể hiểu rằng sẽ chẳng tồn tại tương lai phía trước, thế mà Hilmera lại không do dự mà tiếp tục tiến tới.

“… Cô có yêu cầu gì!?”

“Chẳng có gì cả đâu? Tôi không có ý định thương lượng với mấy người. Trước giờ chúng ta cũng chẳng hề nói chuyện gì nên tôi nghĩ thỉnh thoảng cũng nên làm thế này mà thôi. A, nguyên liệu lại hết mất rồi.”

Hilmera ngừng động tác vẽ tranh và từ từ đứng dậy. Cô ta cầm lên chiếc lọ ở gần và tiếp cận thứ gì đó đang được phủ một tấm vải ở phía xa một chút.

“Thế thì thả bọn ta ra đi! Đây rõ ràng là hành động không bình thường chút nào! Washect nhất định cũng không mong cô làm vậy mới đúng!”

Ngay khi nói ra tên Washect thì Hilmera chợt khựng lại. Hilmera rất thân thiết với Washect. Quả nhiên là nếu muốn thuyết phục thì cần phải bắt đầu từ đây____

“Ngươi có tư cách nói sao? Chính mấy người là bọn thản nhiên làm những việc mà Onii-sama không muốn còn gì?”

Tôi không rõ đây là mỉa mai hay tức giận, nhưng nhất định đó là cách thể hiện cảm xúc của cô ta đối với cái tên của Washect.

Tôi hiểu cô ta cảm thấy tôi không có tư cách để lảm nhảm. Tuy nhiên, nếu không dao động cảm xúc của Hilmera tại đây thì lời của tôi sẽ không thể nào chạm đến đối phương.

“Đúng vậy. Chính vì là ta nên mới nói như vậy. Lý do cô ghét bọn ta là vì những hành động đã làm với Washect phải không? Chẳng lẽ cô cũng muốn đi theo con đường giống bọn ta sao!?”

“… Đúng là ngươi cũng có thể nói kiểu như vậy nhỉ. Một gã đàn ông gian xảo.”

Hilmera vừa thở dài vừa kéo mảnh vải đang trùm ở bên kia.

“Cái… Phụ… vương…”

Ở nơi đó là phụ vương đang bị trói chặt vào ghế giống như chúng tôi. Dường như ông ấy cũng trở nên yếu ớt vì thuốc, biểu cảm thì đờ đẫn, đầu thì gục xuống một cách vô lực.

Trên cánh tay ông ấy lại có một dụng cụ kỳ quái. Khi Hilmera chạm vào thì một dòng máu dần chảy ra từ đầu kim loại ở cuối vật dụng. Hilmera lấy chiếc lọ để chứa những giọt máu ấy… Không lẽ nguyên liệu cô ta dùng làm màu vẽ là…

“So với ban đầu thì chảy chậm hơn nhiều nhỉ. Là do tuổi tác ư? Nào, phụ vương, đây là thuốc bổ máu nè. Hãy cố gắng tạo ra thêm chút máu đi?”

Hilmera nhấc khuôn mặt của phụ vương lên và bỏ gì đó giống như thuốc viên vào miệng. Kế đó, cô ta cầm bình hoa bên cạnh để đổ nước vào trong miệng ông ấy.

Răng của Yumes đang run cầm cập. Kể cả tôi cũng cảm thấy ớn lạnh trước khung cảnh dị thường đó. Người phụ vương lúc nào cũng hướng đến đỉnh cao ấy lại trở nên thảm hại đến thế này sao…

“Cô điên cuồng tới vậy rồi sao…!”

“Phụ vương cũng nói lời tương tự nhằm thuyết phục ta đó. Cái gì mà Onii-sama sẽ đau buồn, cái gì mà đây không phải người em gái mà Onii-sama mong muốn… Quả nhiên đám cha con cùng một giuộc chỉ biết nói lời nhạt nhẽo nhỉ.”

“Dahaha! Nói thế thì cô cũng đang sỉ nhục Washect đấy!”

Làm gì cũng được, trước tiên thì tôi cần phải khiến cô ta nhìn vào mình. Cho dù dùng bạo lực vì cảm xúc bất ổn đi nữa, nếu không khiến cô ta để ý đến lời của mình thì tôi sẽ không thể thuyết phục cô ta.

Vốn dĩ thì đây là tình huống khiến tôi hoảng loạn, nhưng nhờ gã đàn ông kia mà tôi đã có thể bình tĩnh kể cả trong lúc này.

“Thật ra ta cũng chẳng quan tâm đâu?”

“___!”

Hilmera hướng ánh mắt sang tôi. Thế nhưng cô ta lại giống như chẳng hề nhìn vào bản thân. Cảm giác như cô ta đang nói chuyện với mấy khối thịt có thể mở mồm nằm trên mặt đất vậy.

“Onii-sama cũng không giỏi dùng từ, nhưng ta vẫn rất vui với chuyện Onii-sama hành động và phát ngôn vì ta. Điều đó không thể hiện trong lời nói, chính vì ta cảm nhận được bản chất trong đó nên mới hạnh phúc đấy.”

Hilmera lấy ra con dao nhỏ và cắt một đường mỏng trên cánh tay tôi. Cô ta lấy ngón tay quệt lên máu chảy ra và quan sát nó.

“Không được rồi. Bởi vì nguồn gốc giống nhau nên ta còn tưởng phải dùng được cơ… Kém cỏi đến mức này thì cũng chẳng làm nên chuyện gì. Chắc Yumes cũng giống vậy rồi. Phụ vương, máu của ngài vừa đạt chuẩn nên hãy cố gắng lên nhé?”

“Này, này!__!?”

“Ồn ào.”

Ngay khi tôi gọi thì cả cơ thể đã bị đẩy ngã ra sau cùng chiếc ghế. Sau khi ngã xuống thì tôi nhìn thấy bóng dáng của thứ ở đằng sau từ nãy đến giờ.

Ở đó là một loài thú khổng lồ. Toàn thân đều mục rữa và rõ ràng không phải sinh vật bình thường. Tôi có thể biết nó là Undead được tạo ra bởi thuật Tử Linh từ hình dáng ấy, nhưng vấn đề ở đây là tôi không biết nó là giống loài gì.

Cơ thể to lớn hơn cả gấu và gần giống thằn lằn. Tôi tưởng tượng ra loài rồng mình từng nghe trong truyền thuyết, nhưng thứ này lại hoàn toàn khác với loài rồng mà tôi biết.

Toàn thân có lông như sói hay gấu nhưng không hề có cánh. Nó dường như đang đi bằng hai chân. Đôi chân trước thì vô cùng ngắn, nhưng hai chân đằng sau thì lại phát triển đến mức dị thường.

Nếu là động vật hoang dã thì thỉnh thoảng vẫn có thể xoay sở giao tiếp với bọn chúng một chút. Thế nhưng, tôi hoàn toàn không cảm nhận được bất cứ thứ gì từ đôi mắt của loài thú trước mặt này. Thậm chí tôi còn không rõ nó vốn có ý thức hay không nữa.

“Quan trọng nhất là chuyện gì cũng cần phải làm thử. Bởi vì Onii-sama đã nói vậy nên ta mới chuẩn bị cơ hội để nói chuyện với các người, nhưng rốt cuộc thì cũng không được gì cả.”

Hilmera lấy ra sáo đất và thổi vào. Con thú phản ứng với âm thanh đó mà gầm lên. Sự sợ hãi ngủ say trong bản năng của cơ thể đang bị buộc khơi dậy, và tôi cũng lý giải kết cục của bản thân đang sắp diễn ra. [note56036]

Tôi nghe thấy tiếng gào thét của Yumes, nhưng chuyện đó đã không còn là vấn đề nữa. Kiểu gì thì tiếp theo cũng đến lượt của tôi, bản thân đã không còn thủ đoạn nào để giải quyết điều đó.

Trái tim trở nên tê dại vì sợ hãi, và điều đó lại khiến đầu óc của tôi trở nên tỉnh táo. Có lẽ đám người uống thuốc phiện của tôi cũng có tâm trạng giống như vậy. Đã thế thì không chừng tôi đã cống hiến cho xã hội rồi ấy chứ.

Tuy nhiên, thật không ngờ bản thân lại rơi vào tình trạng này cùng Yumes mà mình cảnh giác nhất. Mặc dù tôi cũng cảnh giác đôi chút với Nuhsa và Washect, nhưng kẻ cần giải quyết trước tiên hoá ra lại là con nhỏ mà mình còn chẳng thèm để ý đến.

Ôi, nếu được thì tôi mong bản thân có thể chết mà không cảm nhận đau đớn___

-------------------------------------------------------------------

Trong lúc tiến về phía lâu đài Serend, Mix đang dùng ma pháp Truy Tìm để kiểm tra xung quanh đã nhận ra điều dị thường. Mặc dù nghĩ ra rằng đây là ảnh hưởng của Phong Ma Thạch khổng lồ được dùng trong thời chiến, nhưng chúng tôi lại không thể phân chia thêm người để xử lý.

Chắc hẳn bọn Ekdoic đang du kích cũng chịu tác động từ thứ đó. Tôi tin họ sẽ chuyển sang hành động để loại trừ Phong Ma Thạch và nên vẫn tiếp tục tiến tới.

“Không thể sử dụng ma pháp trong thành đô à… Nếu đã không thể sử dụng ma pháp Thanh Tẩy thì chúng ta cũng không thể xử lý Undead… Vương nữ Hilmera định huỷ hoại hoàn toàn đất nước này sao?”

“Có lẽ định nghĩa về quốc gia đối với Hilmera sẽ khác với người thường đấy.”

“Định nghĩa về quốc gia… Là vua, dân chúng và lãnh thổ ư?”

“Đúng thế. Vì có chủ quyền, cư dân và lãnh thổ nên đất nước mới tồn tại. Tuy nhiên, Hilmera lại chỉ xem rằng nắm chủ quyền và lãnh thổ là đủ để thành lập một quốc gia rồi.”

Hilmera hiện giờ không nhìn vào người dân. Cô ta chỉ nghĩ đến chuyện để Washect làm vua, còn chuyện muốn để anh ta cai trị một quốc gia như thế nào thì lại không nằm trong suy nghĩ ấy. Vì vậy, cô ta chỉ muốn loại trừ chướng ngại ngăn Washect nắm giữ chủ quyền cùng lãnh thổ và thực thi điều đó một cách cực đoan.

Điều này giống với lần mô phỏng huỷ diệt Turize trong thế giới giả tưởng của Kim. Nếu không quan tâm kết quả và chỉ tập trung hoàn thành mục đích thì độ khó sẽ giảm đi rất nhiều.

Hilmera chỉ nhìn vào độ khó giảm xuống ấy, nhận định rằng mình làm được và hành động mà thôi.

“Không lâu nữa thì chúng ta sẽ đến cổng lâu đài…! Mọi người dừng lại!”

Tất cả đều dừng lại ở trước cổng theo chỉ thị của Mix. Tại cổng thành có vẻ đã chịu công kích của Undead không hề có binh lính nào, nhưng thay vào đó, chúng tôi lại nhìn thấy một sinh vật kỳ quái.

Vì toàn thân mục rữa nên tôi có thể nhận ra nó là Undead được tạo ra từ thuật Tử Linh, nhưng hình ảnh ấy lại vô cùng hiếm hoi cho dù ở dị giới này.

“Nó là giống thú gì… Ma vật?”

Dường như bọn Illias không biết loài thú này, nhưng tôi thì lại khá quen mắt với nó. Nó không thuộc thế giới huyền ảo, mà đó là sinh vật được cho là thực sự tồn tại ở thời kỳ Trung Sinh. Nói trắng ra thì nó chính là khủng long.

Về phân loại thì nó có lẽ là Yutyrannus thuộc liên họ Khủng long bạo chúa. Nếu chỉ mang diện mạo như khủng long bạo chúa thì chắc nó sẽ bị nhầm với khủng long không có cánh, nhưng bộ dạng có lông này lại khiến tiêu chuẩn phán đoán của bọn Illias trở nên hỗn loạn.

“Lúc Washect giới thiệu di tích cũng từng nhắc đến chuyện tìm thấy xương và hoá thạch của động vật được cho là sống ở thời đại xa xưa phải không? Có lẽ Hilmera đã dùng nó làm xúc tác mà sáng tạo ra Undead đấy.”

Hoá thạch khủng long được cho là đã được tìm thấy trong lúc tiền nhân đào xuống lòng đất để xây dựng di tích vào mấy trăm năm trước. Washect từng nói rằng họ đã lưu trữ chúng tại di tích như vật may mắn.

Ở thế giới huyền ảo vốn dĩ thì đáng lẽ rồng sẽ tồn tại từ thời cổ đại và không đến lượt khủng long xuất hiện, nhưng ở thế giới này thì rồng lại là ma vật. Đó là quái vật sẽ không được sinh ra nếu không tồn tại Ma Vương, vậy nên vẫn có khả năng hệ sinh thái động vật của nơi này giống với Trái Đất.

“Hừm… Cứ xem như nó là rồng loại nhỏ cũng không sao, vấn đề là chúng ta không thể dùng ma pháp. Muốn khiến thứ lớn cỡ này rơi vào tình trạng không thể tái sinh mà không dùng ma pháp thì sẽ rất vất vả đấy.”

Illias và Ulffe có thể đối đầu với loài rồng có kích cỡ lớn hơn mình rất nhiều. Mặc dù sẽ không thua kém về mặt chiến lực, nhưng vì đối tượng là Undead nên lại trở thành vấn đề không nhỏ.

Không những thế, chúng tôi còn có thể nhìn thấy vài con như vậy ở phía sau cánh cổng. Theo tình huống này thì bên trong lâu đài sẽ có không ít Undead khủng long.

“Tôi có thể xử được.”

“Ulffe cũng vậy!”

“Có lẽ hai người sẽ làm được, nhưng nếu tung một đòn thổi bay cơ thể khổng lồ ấy thì chuyện chúng ta xâm nhập sẽ bị lộ đó.”

Hai người đang hăng hái liền trở nên ngoan ngoãn sau câu nói bình tĩnh của Mix. Vì mục đích là ngăn cản Hilmera nên có lẽ chúng tôi sẽ giúp Hilmera có thời gian chạy trốn nếu cứ chiến đấu như vậy…

“Không chừng lại ổn đấy.”

“Ơ? Cả người bằng hữu cũng thức tỉnh trường phái giải quyết bằng bạo lực ư!?”

“Ulffe không phải. Ulffe thuộc trường phái giao mọi chuyện cho Shishou.”

“Ulffe…”

Illias nhìn Ulffe với vẻ mặt có chút rầu rĩ, nhưng tôi bơ chuyện đó và mở ra bản đồ lâu đài Serend mà Nuhsa đã cung cấp.

“Hilmera đang ở đâu đó trong lâu đài. Với Illias và Ulffe thì chúng ta sẽ có thể vừa tiêu diệt Undead vừa tiến tới. Tôi cần hai người chia ra mà tiêu diệt Undead một cách thật ồn ào. Nếu cảm thấy không ổn thì có lẽ Hilmera sẽ nghĩ đến khả năng đào tẩu. Đến khi đó thì Hilmera nhất định sẽ mang Washect theo. Nếu có thể thu hồi Washect và tìm được đường chạy thì chắc chắn chúng ta sẽ có thể dụ dỗ đám Undead. Như thế thì___”

“Đã đến lúc tôi ra mặt rồi nhỉ!”

Tôi gật đầu và giải thích kế hoạch đại khái. Trước hết thì nhờ Mix leo lên vị trí cao và tìm hiểu phân bố cùng phạm vi hoạt động của Undead khủng long. Tiếp theo, hai người Illias sẽ náo loạn và tạo ra thay đổi trong hành động của đối phương.

Nếu bên kia không có kế hoạch thì chắc chắn bên này sẽ xử lý Undead thành công. Vì vậy, cho dù ứng phó hay chạy trốn thì Hilmera vẫn sẽ phải đưa ra chỉ thị nào đó cho Undead.

Sau khi Mix xác nhận hành động đối phương thì sẽ cung cấp thông tin ấy cho mọi người. Còn lại sẽ là tôi đọc ý đồ cô ta và siết chặt vị trí.

“Nếu phải thổi tung Undead khổng lồ như vậy thì Ulffe với giới hạn ma lực cao nhất sẽ là trọng tâm trong cuộc náo động này. Illias thì hãy tiện tay xử lý trong lúc bảo vệ tôi. Ngoài ra thì Mix, bọn chúng là Undead dựa trên sinh vật có ngũ quan nhạy bén. Đừng quên chuyện nắm giữ phạm vi tìm kiếm của chúng.”

“Tôi hiểu rồi! Vậy thì___”

“Ulffe đi đây!”

Ulffe lao vào Undead khủng long ở trước cổng lâu đài. Nhìn thấy động tác ấy, Undead khủng long gầm lên rồi chuyển sang tấn công, thế nhưng toàn thân nó lại lập tức bị nổ tung bởi cú đấm của Ulffe.

Cả dân nghiệp dư cũng có thể nhận ra đó là công kích chứa đựng lượng ma lực khổng lồ. Mặc dù đã bị Phong Ma Thạch phong ấn ma pháp và phải đối đầu sinh vật vốn dĩ khá nguy hiểm, thế nhưng em ấy vẫn tạo nên sự áp đảo đến mức này. Vậy thì Hilmera buộc phải đối phó với tình trạng này rồi.

“Chúng ta cũng đi nào!”

“Ừ. Nhưng Illias, cô phải giữ gìn ma lực hết mức có thể.”

“… Tôi đã rõ.”

Có lẽ Illias cũng hiểu được ý nghĩa trong lời của tôi. E rằng tôi sẽ không thể chứng kiến cục diện quan trọng nhất. Chính vì vậy, tôi cần thực hiện những biện pháp có thể làm ngay bây giờ.

Không cần phải lo lắng, đến lúc nhường thì tôi sẽ nhường lại. Do đó, mong cậu có thể hạ quyết tâm trong thời điểm này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện