Chương 4-1(2): Closed Circle
Hôm sau. Chúng tôi lên một bến tàu vào buổi sáng và gần thủ đô này có một bến cảng. Chúng tôi đang đứng trước một con tàu sẽ khởi hành vào chiều hôm nay
“…được rồi, không có người của Rose ở đây”
Tôi nhìn xung quanh để xác nhận xung quanh an toàn trong khi đợi lên tàu
Khi chúng tôi lên tàu, thì chúng tôi có thể chạy ra khỏi lãnh thổ của Rose. Tôi nghĩ rằng mất nguyên một ngày để đến đích. Không có cách nào mà Rose bắt kịp chúng tôi nếu chúng tôi chạy trước
“…Master, điều này thực sự có ổn không?”
“Ổn…? Ý em là gì?”
“Về Rose ấy. Nếu không nhờ Rose, em không thể hồi sinh. Và, trước lúc đó nữa, Rose dường như giúp chúng ta rất nhiều khi chúng ta bị tấn công”
“…Anh biết em muốn nói cái gì. Anh sẽ trả ơn cô ấy bằng cách nào đó, nhưng…”
Tôi biết Rose không phải là một người xấu và…cô ấy rất khác biệt với Yandere khác
Nhưng, ngay cả khi Rose sẽ cố gắng không giam lỏng tôi, nhưng tôi không chắc trong tương lai sẽ có rắc rối. Cũng có khả năng Yandere của cô ấy tăng lên…
Bởi vì những điều đó…Tôi không thể giúp được vì tôi chỉ muốn chạy khỏi một Yandere đang cố gắng giam tôi. Vì thế, tôi thực sự muốn làm mọi thứ chỉ để thoát khỏi cô ấy
Ngay cả khi tôi chạy xa, nhưng tôi vẫn còn cảm giác cô ấy không ngừng truy đuổi tôi
“Nếu nhóc muốn lên tàu thì phải có một lá thư hoặc thẻ mạo hiểm giả”
Trước khi tôi biết điều đó, chúng tôi đã ở hàng đầu. Tôi nhanh chóng tìm tấm thẻ mạo hiểm giả và đưa cho người đàn ông đó
“Minase? Tên nhóc không có vấn đề gì cả, Rank của nhóc khá tốt. Giá vé là 5 xu bạc. Và cô gái mặc áo hở người kia là ai?”
…Áo hở người. Claudia vẫn mặc bộ quần áo mà tôi đưa cho cô ấy hôm qua, nhưng…thực sự cô ấy không muốn mọi người nhìn vào nó. Cô ấy trốn sau lưng tôi sau khi người đàn ông đó hỏi vậy
“Umm…cô ấy là nô lệ của tôi”
“Nô lệ của nhóc, huh? Với bộ quần áo đó..khẩu vị của nhóc khá được đó”
Ông ta nở một nụ cười dâm dục khi nhìn tôi
Ông ta hiểu làm mất rồi. Tôi không chọn bộ quần áo này vì tôi thích nó, nó được Medea-nee tặng cho tôi. Mặc dù, nó gần như hợp khẩu vị của tôi nên tôi không thể nào phản đối được. Tôi chỉ lắc vai trong im lặng và nhìn vào chỗ khác
“À, nếu cô gái đó là nô lệ của nhóc thì không có vấn đề gì. Tuy nhiên, ta cần phải kiểm tra. Ta cần cô đặt tay cô lên viên pha lê này”
Ông ta chuyển nói suy nghĩ của mình về Claudia, người đang núp sau lưng tôi
Ông ta này...tôi thích Claudia xấu hổ khi mặc nó, nhưng...tôi không thích người khác nhìn cô ấy trong bộ này
Một khi chúng tôi rời khỏi hòn đảo này, tôi sẽ mua cho cô ấy một bộ quần áo bình thường và thứ gì đó để che ngực cô ấy, nhưng bây giờ tôi không thể làm gì được. Tôi kêu cô ấy đặt bàn tay cô ấy lên pha lê
“Umm...thế này sao?”
Claudia tiến lên từ sau lưng tôi với khuôn mặt xấu hổ và đặt tay phải lên viên pha lê. Nhưng biểu cảm của ông ta bị gì thế?
“Nhóc chưa kí hợp đồng nô lệ à?”
“Eh? Ah...phải rồi. Chúng tôi chưa làm lại hợp đồng”
Welll...đó là một vấn đề”
“Vấn đề?”
“Phải. Ta xin lỗi nhưng cô gái này không có hợp đồng nô lệ, cô gái này không được lên tàu”
“Ngay cả khi có mẫu chữ kí cô ấy là nô lệ của tôi, cô ấy vẫn không được lên tàu sao?”
“Có một số mạo hiểm giả làm việc với những tên tội phạm chuyển chúng ra khỏi nước ngoài bằng cách này. Ta không nói đến trường hợp của nhóc, ta chỉ thực hiện đúng nguyên tắc thôi”
“Là vậy sao...”
Có một chút phiền phức rồi đây-tôi nên làm gì bây giờ? Đến cửa hàng nô lệ và kí lại hợp đồng nô lệ là điều rõ ràng nhất
“Ồ, nhóc đấy à”
Tôi nghe thấy một giọng nói lạ ở phía sau. Đằng sau một ông già trung niên, thì có một người đàn ông khác đứng ở phía sau. Chờ chút...tôi biết ông ấy
“Là Lang-san phải không?”
Khi người đàn ông lớn tuổi nói “Lang”, thì tôi nhớ ra đây chính là người đã bán Claudia cho tôi
“Lang-san, cảm ơn giúp đỡ cho tôi vào những ngày khó khăn”(Chủ vé)
“Không cần cảm ơn ta đâu. Và nhóc, cảm ơn nhóc đã mua nô lệ của chúng tôi. Tên nhóc là...Yuzuki-san nhỉ. Có vẻ nhóc đang gặp rắc rối, có vấn đề gì sao?”
“À, thật ra…có một số vấn đề về nô lệ của nhóc này. Tôi không thể đưa cô gái này lên tàu được”
Khi ông ta giải thích nó, Lang nhìn Claudia
“Hmm. Cô gái xinh đẹp này là nô lệ sao-khoan đã, Claudia!?”
“Vâng. Do nhiều chuyện đã xảy ra, lời nguyền đã bị gỡ, nhưng nó cũng khiến cho hợp đồng nô lệ tan theo luôn…”
“…k-không thể nào. Lời nguyền của cô đã được gỡ?”
Đôi mắt Lang vẫn chứa đầy kinh ngạc trong khi ông ấy tiếp tục nhìn chằm chằm vào Claudia. Tôi đợi ông ấy bình tĩnh lại và nói: “Tôi cần làm lại bản hợp đồng nô lệ”
“...hmm. Được rồi, ta rõ rồi.”
“Ông giúp được?”
“Ừ. Đợi một chút-cấp cho họ phép lên tàu đi”
Cái câu thứ hai là nói cho người đàn ông kiểm soát vé
“Eh? Không được, nhưng...cô gái này-”
“Đừng lo. Tôi có thể chứng minh cô gái này là nô lệ của cậu ta và tôi sẽ đưa nó cho anh khi họ lên tàu”
“Nếu đúng là như thế thì được rồi”
-Nói tóm lại, chúng tôi đã hoàn thành thủ tục lên tàu và lên tàu
“Lang-san, vậy được chứ?”
“Được mà. Ta đã thuê con tàu này, vì thế họ không thể nào làm theo lệnh ta”
“Tôi hiểu rồi. Nếu được, thì tôi muốn cảm ơn ông vì đã giúp chúng tôi lên tàu”
“Không cần phải cảm ơn ta. Chăm sóc khách hàng sau khi làm ăn với họ thì nó cũng là một điều quan trọng trong việc kinh doanh. Có một số thứ ta muốn hỏi nhóc, có ổn không nếu như ta và nhóc đi ăn tối với nhau?”
“Tối à…”
Tôi biết mình nên nói gì. Tôi không muốn nói với ông ấy rằng Claudia đã chết và đã học phép Phục sinh để cứu cô ấy…
“Nhóc không cần lo đâu. Ta không có âm mưu gì đâu. Ta chỉ muốn nói chuyện với nhóc. Ta sẽ không ép buộc nhóc nói ra đâu”
“Nếu đúng như vậy thì tôi sẽ đi với ông”
Tất nhiên cả hai chúng tôi cần gặp nhau để làm lại hợp đồng nô lệ. Tôi không nghĩ đi ăn uống sẽ gây ra rắc rối gì cả
Tôi được ông ấy dặn “…càng nhanh càng tốt…” khi lên tàu
Ngay khi Lang đi ra khỏi đây thì con tàu bắt đầu căng buồm và ra khơi. Chúng tôi và đảo Gran đã rời xa. Nói cách khác chỉ còn lại chúng tôi-chúng tôi đã không còn đường lui
Không có Rose hay hộ vệ của cô ấy
Cuối cùng tôi cũng cảm thấy nhẹ người. Tôi muốn ở bên Claudia trong khi chúng tôi đi ra lan can của tàu. Tôi dựa người vào nó và nhìn vào hòn đảo dần biến mất khỏi tầm nhìn của tôi
“…nhiều chuyện đã xảy ra nhưng cuối cùng thì mình cũng có thể tạm biệt nó”
Tôi hơi buồn khi chia tay với Rose, nhưng cô ấy là một Yandere và chả có điều gì thay đổi được điều đó
Có lẽ một ngày nào tôi sẽ tống khứ kĩ năng Nữ quyền, và tôi sẽ quay lại xem Rose thế nào
“....a, Master. Chúng ta làm gì bây giờ?”
“Hmm~anh tự hỏi. Anh muốn thư giãn...nhưng anh muốn thử đống quần áo cái”
“Tại sao anh thích quần áo thế? Ngay cả chiếc váy này, anh đã thiết kế nó lại một cách rất khéo léo”
“À, anh đã bỏ quên nhiều thứ trong cuộc đời, nhưng may là sở thích mà anh thích của anh từ hồi nhỏ”
“Thật không?”
Vì lí do nào đó, Claudia rất ngạc nhiên
“...tại sao em lại ngạc nhiên thế?”
“Không, chỉ là, thật ra...cha mẹ em đang sở hữu một cửa hàng quần áo”
“....nghiêm túc chứ?”
“Em đang nghiêm túc đây. Tuy nhiên, quản lí nó rất khó, vì thế em không chắc dù họ có mở cửa hàng...”
Trong khi dựa vào lan can, mái tóc bạc xanh biết của Claudia bay phấp phới. Vì lí do nào đó, hình ảnh của cô ấy giống như một cô ấy cô đơn
“...và đó là lí do em trở thành một nô lệ?”
“Vâng, họ bán em để trả nợ cho gia đình. Không
phải họ kêu em làm nô lệ. Em tình nguyện bán thân mình để giúp họ”
“Anh hiểu rồi...”
Tôi không chắc mình hiểu hoàn toàn về điều đó. Tôi cảm giác rằng cô ấy biết mình rất có giá trị, nhưng tôi không thể nào hình dung cuộc sống trước đây của cô ấy
“Nếu cha mẹ em sở hữu một cửa hàng may vá, thì có lẽ em cũng có một chút kiến thức về may vá, đúng không? Nếu anh muốn may quần áo, thì em sẽ giúp anh chứ?”
“Vì em là nô lệ của ngài, Master, em không nào từ chối được, nhưng…em sẽ giúp đỡ ngài hết sức. Em có thể may một chút…”
Oh, cô ấy cũng có thể may
Thành thật mà nói…tôi thích cái mẫu mà tôi đã đưa cho Claudia
“…tại sao em lại cảm thấy ngài đang nghĩ thứ gì đó hư hỏng thế, Master?”
“Ah…anh không phủ nhận nó”
Tôi tưởng tượng cô ấy mặc một bộ đồ tinh khiến và ngây thơ, và sau đó tôi hình dung những bộ đồ mà cô ấy mặc không hề đúng đắn và rất dâm đẵng
Nhìn Claudia mặc những bộ quần áo trong khi xấu hổ chắc chắn là một cảnh tượng rất bổ mắt. Tôi nghĩ rằng mình sẵn sàng dành cả cuộc đời còn lại để thực hiện nó
“….Master echhi. Tuy nhiên, em rất vui lòng khi giúp ngài may quần áo. Vì thế…xin hãy luôn bên cạnh em”
Mái tóc bạc của cô ấy bay phấp phới trong gió khi cô ấy nở một nụ cười dễ thương. Từ sâu trong lòng tôi, tôi chỉ muốn dành những phần đời còn lại của mình ở bên cạnh Claudia
“....phải rồi. Em với anh sẽ may quần áo và cải thiện kĩ năng. Em với anh sẽ luôn ở bên nhau”-Yuzuki
“Đó là một lời hứa. Một khi chúng ta đến bờ biển thì chúng ta cùng mở một cửa hàng may mặc”-Claudia
“Chà, anh nhìn thấy tương lai sao xa vời quá. Chúng ta vẫn nên tiếp kiệm khi mở cửa hàng cho riêng mình”-Yuzuki
“Nếu anh cần tiền, thì anh có muốn em làm nhà đầu tư không?”-Rose
“Cảm ơn vì lời đề nghị, nhưng...”
Thế giới riêng tư của hai chúng tôi bỗng nhiên nhanh chóng sụp đổ. Claudia nhìn qua vai tôi và mở mắt to ra
...eh, có chuyện gì thế? Claudia đang nhìn gì thế...phía sau anh? Tôi quay lại và nhìn thấy Rose mặc một bộ đồ Gothic màu đen
“R-R-R-Rose!?”
“Vâng, Yuzuki onii-san”
Rose nở một nụ cười vô tội và dễ thương-không, em ấy là một Yandere bạo lực. Thậm chí em ấy nhìn có vẻ vô tội hay vô hại. Tôi nhận ra mặt của mình còn sốc hơn bản thân mình
“...Em làm gì ở đây thế, Rose?”
“Không phải đó là điều hiển nhiên sao? Em đến để gặp anh, Yuzuki onii-san”
“Đó không phải là điều anh muốn hỏi. Em làm gì trên con tàu này!?”
“Đó là những gì anh đang lo sao? Bởi vì, em nhìn thấu kế hoạch của anh, Yuzuki onii-san…thay vào đó, em muốn tự mình nói nó. Về lí do tại sao em lại ở đây, có một chút chuyện”
Khi Rose nói điều đó, em ấy quay mặt sang nhìn Claudia
“Thật tuyệt vời. Anh vừa mới đăng kí làm mạo hiểm giả không lâu nhưng anh có thể giúp Claudia sống lại, anh cũng đã nâng Rank của mình ngay lập tức và trốn thoát bằng tàu”
“Tất cả chỉ là một sự trùng hợp…”
Tôi cần đưa Claudia sống lại trong 24h
Tôi thậm chí còn không có thời gian để lập kế hoạch trong khi tôi đang cố hồi sinh cô ấy. It just so happened that by reviving her in the way that I did, I also managed to increase my rank in the Guild
“Tuy nhiên, làm sao em lại biết bọn anh ở trên tàu”
“Anh vẫn không biết à? Làm thế nào mà em lại biết việc anh đăng kí mạo hiểm giả hay tăng Rank”
“À, cái gì...không thể nào!?”
“Phải rồi. Yuzuki onii-san, anh có nhớ anh bị lạc trôi tới đây không? Em cho rằng nếu muốn rời khỏi đây là phải đăng kí mạo hiểm giả tại một guild nào đó gần thị trấn”
“Anh hiểu...và vì sao em lại tìm được chỗ anh đã đăng kí?”
“Chà, sau khi điều tra một số thị trấn. Lúc đầu em không chắc chắn vì tên khá lạ, nhưng khi em nghe mạo hiểm giả đó có kĩ năng rank SSS là “Được Yandere yêu đến chết” đã đăng kí ở Bandol. Em chắc chắn đó là anh, Yuzuki onii-san”
“...ah”
Cuối tôi đã hiểu mọi chuyện. Tôi đã đăng kí ở guild dưới cái tên “Minase”. Tuy nhiên, Sylphy bắt đầu gọi tôi là “Yuzuki-kun” và tôi không thay đổi nó kịp
Nói cách khác, tại thời điểm đó, có một người đã tiết lộ tên của tôi cho em ấy
“Sylphy...”
“Đúng thế. Người duy nhất tiếp xúc với anh, ‘Yuzuki-kin là thành viên quan trọng trong guild nên em ấy không được rời khỏi đây;’ vậy đó”
“...”
Thay vì đánh nhau để tranh giành quyền sở hữu “tôi”, họ lại có mục đích chung là giữ tôi lại trên hòn đảo này. Thực tế, tôi thậm chí không biết Rose biết gì về tình cảm của Sylphy đối với tôi...
“Vậy anh hãy ngoan ngoãn và trở lại Gran với em nhé?”
Một cô gái gothic lolita mỉn cười ngây thơ. Em ấy trông thật dễ thương, nhưng…nếu chú ý đến nụ cười của em ấy, tôi chắc chắn rằng mình sẽ bị nhốt trong căn phòng đó một lần nữa và mãi mãi không thoát được”
-Vậy thì, mình sẽ kích hoạt vũ khí cuối cùng
“Claudia, hãy tỏa sáng đi!”
Tôi chạy ra sau lưng Claudia
Rose nhìn vào tôi chằm chằm và Claudia vẫn im lặng
“…Yuzuki onii-san, dù chuyện gì có xảy ra…dù chỉ có một chút…”
“Cô ấy nói đúng, chủ nhân. Cho dù ngài đang nghĩ gì, nhưng ngài phụ thuộc em quá nhiều rồi”
Có một thứ gì đó đã thay đổi bầu không khí và bây giờ hai người họ nhìn tôi với ánh mắt kì thị. Hai cô gái xinh đẹp nhìn chằm chằm vào tôi như thể nhìn một cục sh*t ghê nhất mà họ từng thấy. Tôi cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương
Nhưng tôi không thể bỏ cuộc! Miễn là có cơ hội thì chúng tôi không thể bỏ cuộc-Tôi sẽ ủng hộ Claudia!
“Em ổn chứ, Claudia. Lời nguyền đã bị gỡ và tất cả kĩ năng của em đã tăng lên mà! Ngay lúc này, anh chắn chắn em có thể đánh bại em ấy!”
“Em đã nói với
ngài là điều đó không thể rồi mà. Em không nhớ rõ lắm, nhưng không phải Rose-sama là người cứu Master và em sao? Cô ấy đã đuổi ba ả đàn bà kia mà chả có rắc rối gì”
“Đừng bỏ cuộc! Hãy nhớ là, em mạnh hơn! Em có thể làm được!”
“Không, đó là…dù kĩ năng của em đã khôi phục lại, nhưng em không hề có kĩ năng chiến đấu. Bên cạnh đó, Rose-sama là người cứu chúng ta”
“….vậy, nó không thể à?”
“Điều đó là không thể”
“Không thể nào…”
Kế hoạch của tôi hoàn toàn thất bại
Hôm sau. Chúng tôi lên một bến tàu vào buổi sáng và gần thủ đô này có một bến cảng. Chúng tôi đang đứng trước một con tàu sẽ khởi hành vào chiều hôm nay
“…được rồi, không có người của Rose ở đây”
Tôi nhìn xung quanh để xác nhận xung quanh an toàn trong khi đợi lên tàu
Khi chúng tôi lên tàu, thì chúng tôi có thể chạy ra khỏi lãnh thổ của Rose. Tôi nghĩ rằng mất nguyên một ngày để đến đích. Không có cách nào mà Rose bắt kịp chúng tôi nếu chúng tôi chạy trước
“…Master, điều này thực sự có ổn không?”
“Ổn…? Ý em là gì?”
“Về Rose ấy. Nếu không nhờ Rose, em không thể hồi sinh. Và, trước lúc đó nữa, Rose dường như giúp chúng ta rất nhiều khi chúng ta bị tấn công”
“…Anh biết em muốn nói cái gì. Anh sẽ trả ơn cô ấy bằng cách nào đó, nhưng…”
Tôi biết Rose không phải là một người xấu và…cô ấy rất khác biệt với Yandere khác
Nhưng, ngay cả khi Rose sẽ cố gắng không giam lỏng tôi, nhưng tôi không chắc trong tương lai sẽ có rắc rối. Cũng có khả năng Yandere của cô ấy tăng lên…
Bởi vì những điều đó…Tôi không thể giúp được vì tôi chỉ muốn chạy khỏi một Yandere đang cố gắng giam tôi. Vì thế, tôi thực sự muốn làm mọi thứ chỉ để thoát khỏi cô ấy
Ngay cả khi tôi chạy xa, nhưng tôi vẫn còn cảm giác cô ấy không ngừng truy đuổi tôi
“Nếu nhóc muốn lên tàu thì phải có một lá thư hoặc thẻ mạo hiểm giả”
Trước khi tôi biết điều đó, chúng tôi đã ở hàng đầu. Tôi nhanh chóng tìm tấm thẻ mạo hiểm giả và đưa cho người đàn ông đó
“Minase? Tên nhóc không có vấn đề gì cả, Rank của nhóc khá tốt. Giá vé là 5 xu bạc. Và cô gái mặc áo hở người kia là ai?”
…Áo hở người. Claudia vẫn mặc bộ quần áo mà tôi đưa cho cô ấy hôm qua, nhưng…thực sự cô ấy không muốn mọi người nhìn vào nó. Cô ấy trốn sau lưng tôi sau khi người đàn ông đó hỏi vậy
“Umm…cô ấy là nô lệ của tôi”
“Nô lệ của nhóc, huh? Với bộ quần áo đó..khẩu vị của nhóc khá được đó”
Ông ta nở một nụ cười dâm dục khi nhìn tôi
Ông ta hiểu làm mất rồi. Tôi không chọn bộ quần áo này vì tôi thích nó, nó được Medea-nee tặng cho tôi. Mặc dù, nó gần như hợp khẩu vị của tôi nên tôi không thể nào phản đối được. Tôi chỉ lắc vai trong im lặng và nhìn vào chỗ khác
“À, nếu cô gái đó là nô lệ của nhóc thì không có vấn đề gì. Tuy nhiên, ta cần phải kiểm tra. Ta cần cô đặt tay cô lên viên pha lê này”
Ông ta chuyển nói suy nghĩ của mình về Claudia, người đang núp sau lưng tôi
Ông ta này...tôi thích Claudia xấu hổ khi mặc nó, nhưng...tôi không thích người khác nhìn cô ấy trong bộ này
Một khi chúng tôi rời khỏi hòn đảo này, tôi sẽ mua cho cô ấy một bộ quần áo bình thường và thứ gì đó để che ngực cô ấy, nhưng bây giờ tôi không thể làm gì được. Tôi kêu cô ấy đặt bàn tay cô ấy lên pha lê
“Umm...thế này sao?”
Claudia tiến lên từ sau lưng tôi với khuôn mặt xấu hổ và đặt tay phải lên viên pha lê. Nhưng biểu cảm của ông ta bị gì thế?
“Nhóc chưa kí hợp đồng nô lệ à?”
“Eh? Ah...phải rồi. Chúng tôi chưa làm lại hợp đồng”
Welll...đó là một vấn đề”
“Vấn đề?”
“Phải. Ta xin lỗi nhưng cô gái này không có hợp đồng nô lệ, cô gái này không được lên tàu”
“Ngay cả khi có mẫu chữ kí cô ấy là nô lệ của tôi, cô ấy vẫn không được lên tàu sao?”
“Có một số mạo hiểm giả làm việc với những tên tội phạm chuyển chúng ra khỏi nước ngoài bằng cách này. Ta không nói đến trường hợp của nhóc, ta chỉ thực hiện đúng nguyên tắc thôi”
“Là vậy sao...”
Có một chút phiền phức rồi đây-tôi nên làm gì bây giờ? Đến cửa hàng nô lệ và kí lại hợp đồng nô lệ là điều rõ ràng nhất
“Ồ, nhóc đấy à”
Tôi nghe thấy một giọng nói lạ ở phía sau. Đằng sau một ông già trung niên, thì có một người đàn ông khác đứng ở phía sau. Chờ chút...tôi biết ông ấy
“Là Lang-san phải không?”
Khi người đàn ông lớn tuổi nói “Lang”, thì tôi nhớ ra đây chính là người đã bán Claudia cho tôi
“Lang-san, cảm ơn giúp đỡ cho tôi vào những ngày khó khăn”(Chủ vé)
“Không cần cảm ơn ta đâu. Và nhóc, cảm ơn nhóc đã mua nô lệ của chúng tôi. Tên nhóc là...Yuzuki-san nhỉ. Có vẻ nhóc đang gặp rắc rối, có vấn đề gì sao?”
“À, thật ra…có một số vấn đề về nô lệ của nhóc này. Tôi không thể đưa cô gái này lên tàu được”
Khi ông ta giải thích nó, Lang nhìn Claudia
“Hmm. Cô gái xinh đẹp này là nô lệ sao-khoan đã, Claudia!?”
“Vâng. Do nhiều chuyện đã xảy ra, lời nguyền đã bị gỡ, nhưng nó cũng khiến cho hợp đồng nô lệ tan theo luôn…”
“…k-không thể nào. Lời nguyền của cô đã được gỡ?”
Đôi mắt Lang vẫn chứa đầy kinh ngạc trong khi ông ấy tiếp tục nhìn chằm chằm vào Claudia. Tôi đợi ông ấy bình tĩnh lại và nói: “Tôi cần làm lại bản hợp đồng nô lệ”
“...hmm. Được rồi, ta rõ rồi.”
“Ông giúp được?”
“Ừ. Đợi một chút-cấp cho họ phép lên tàu đi”
Cái câu thứ hai là nói cho người đàn ông kiểm soát vé
“Eh? Không được, nhưng...cô gái này-”
“Đừng lo. Tôi có thể chứng minh cô gái này là nô lệ của cậu ta và tôi sẽ đưa nó cho anh khi họ lên tàu”
“Nếu đúng là như thế thì được rồi”
-Nói tóm lại, chúng tôi đã hoàn thành thủ tục lên tàu và lên tàu
“Lang-san, vậy được chứ?”
“Được mà. Ta đã thuê con tàu này, vì thế họ không thể nào làm theo lệnh ta”
“Tôi hiểu rồi. Nếu được, thì tôi muốn cảm ơn ông vì đã giúp chúng tôi lên tàu”
“Không cần phải cảm ơn ta. Chăm sóc khách hàng sau khi làm ăn với họ thì nó cũng là một điều quan trọng trong việc kinh doanh. Có một số thứ ta muốn hỏi nhóc, có ổn không nếu như ta và nhóc đi ăn tối với nhau?”
“Tối à…”
Tôi biết mình nên nói gì. Tôi không muốn nói với ông ấy rằng Claudia đã chết và đã học phép Phục sinh để cứu cô ấy…
“Nhóc không cần lo đâu. Ta không có âm mưu gì đâu. Ta chỉ muốn nói chuyện với nhóc. Ta sẽ không ép buộc nhóc nói ra đâu”
“Nếu đúng như vậy thì tôi sẽ đi với ông”
Tất nhiên cả hai chúng tôi cần gặp nhau để làm lại hợp đồng nô lệ. Tôi không nghĩ đi ăn uống sẽ gây ra rắc rối gì cả
Tôi được ông ấy dặn “…càng nhanh càng tốt…” khi lên tàu
Ngay khi Lang đi ra khỏi đây thì con tàu bắt đầu căng buồm và ra khơi. Chúng tôi và đảo Gran đã rời xa. Nói cách khác chỉ còn lại chúng tôi-chúng tôi đã không còn đường lui
Không có Rose hay hộ vệ của cô ấy
Cuối cùng tôi cũng cảm thấy nhẹ người. Tôi muốn ở bên Claudia trong khi chúng tôi đi ra lan can của tàu. Tôi dựa người vào nó và nhìn vào hòn đảo dần biến mất khỏi tầm nhìn của tôi
“…nhiều chuyện đã xảy ra nhưng cuối cùng thì mình cũng có thể tạm biệt nó”
Tôi hơi buồn khi chia tay với Rose, nhưng cô ấy là một Yandere và chả có điều gì thay đổi được điều đó
Có lẽ một ngày nào tôi sẽ tống khứ kĩ năng Nữ quyền, và tôi sẽ quay lại xem Rose thế nào
“....a, Master. Chúng ta làm gì bây giờ?”
“Hmm~anh tự hỏi. Anh muốn thư giãn...nhưng anh muốn thử đống quần áo cái”
“Tại sao anh thích quần áo thế? Ngay cả chiếc váy này, anh đã thiết kế nó lại một cách rất khéo léo”
“À, anh đã bỏ quên nhiều thứ trong cuộc đời, nhưng may là sở thích mà anh thích của anh từ hồi nhỏ”
“Thật không?”
Vì lí do nào đó, Claudia rất ngạc nhiên
“...tại sao em lại ngạc nhiên thế?”
“Không, chỉ là, thật ra...cha mẹ em đang sở hữu một cửa hàng quần áo”
“....nghiêm túc chứ?”
“Em đang nghiêm túc đây. Tuy nhiên, quản lí nó rất khó, vì thế em không chắc dù họ có mở cửa hàng...”
Trong khi dựa vào lan can, mái tóc bạc xanh biết của Claudia bay phấp phới. Vì lí do nào đó, hình ảnh của cô ấy giống như một cô ấy cô đơn
“...và đó là lí do em trở thành một nô lệ?”
“Vâng, họ bán em để trả nợ cho gia đình. Không
phải họ kêu em làm nô lệ. Em tình nguyện bán thân mình để giúp họ”
“Anh hiểu rồi...”
Tôi không chắc mình hiểu hoàn toàn về điều đó. Tôi cảm giác rằng cô ấy biết mình rất có giá trị, nhưng tôi không thể nào hình dung cuộc sống trước đây của cô ấy
“Nếu cha mẹ em sở hữu một cửa hàng may vá, thì có lẽ em cũng có một chút kiến thức về may vá, đúng không? Nếu anh muốn may quần áo, thì em sẽ giúp anh chứ?”
“Vì em là nô lệ của ngài, Master, em không nào từ chối được, nhưng…em sẽ giúp đỡ ngài hết sức. Em có thể may một chút…”
Oh, cô ấy cũng có thể may
Thành thật mà nói…tôi thích cái mẫu mà tôi đã đưa cho Claudia
“…tại sao em lại cảm thấy ngài đang nghĩ thứ gì đó hư hỏng thế, Master?”
“Ah…anh không phủ nhận nó”
Tôi tưởng tượng cô ấy mặc một bộ đồ tinh khiến và ngây thơ, và sau đó tôi hình dung những bộ đồ mà cô ấy mặc không hề đúng đắn và rất dâm đẵng
Nhìn Claudia mặc những bộ quần áo trong khi xấu hổ chắc chắn là một cảnh tượng rất bổ mắt. Tôi nghĩ rằng mình sẵn sàng dành cả cuộc đời còn lại để thực hiện nó
“….Master echhi. Tuy nhiên, em rất vui lòng khi giúp ngài may quần áo. Vì thế…xin hãy luôn bên cạnh em”
Mái tóc bạc của cô ấy bay phấp phới trong gió khi cô ấy nở một nụ cười dễ thương. Từ sâu trong lòng tôi, tôi chỉ muốn dành những phần đời còn lại của mình ở bên cạnh Claudia
“....phải rồi. Em với anh sẽ may quần áo và cải thiện kĩ năng. Em với anh sẽ luôn ở bên nhau”-Yuzuki
“Đó là một lời hứa. Một khi chúng ta đến bờ biển thì chúng ta cùng mở một cửa hàng may mặc”-Claudia
“Chà, anh nhìn thấy tương lai sao xa vời quá. Chúng ta vẫn nên tiếp kiệm khi mở cửa hàng cho riêng mình”-Yuzuki
“Nếu anh cần tiền, thì anh có muốn em làm nhà đầu tư không?”-Rose
“Cảm ơn vì lời đề nghị, nhưng...”
Thế giới riêng tư của hai chúng tôi bỗng nhiên nhanh chóng sụp đổ. Claudia nhìn qua vai tôi và mở mắt to ra
...eh, có chuyện gì thế? Claudia đang nhìn gì thế...phía sau anh? Tôi quay lại và nhìn thấy Rose mặc một bộ đồ Gothic màu đen
“R-R-R-Rose!?”
“Vâng, Yuzuki onii-san”
Rose nở một nụ cười vô tội và dễ thương-không, em ấy là một Yandere bạo lực. Thậm chí em ấy nhìn có vẻ vô tội hay vô hại. Tôi nhận ra mặt của mình còn sốc hơn bản thân mình
“...Em làm gì ở đây thế, Rose?”
“Không phải đó là điều hiển nhiên sao? Em đến để gặp anh, Yuzuki onii-san”
“Đó không phải là điều anh muốn hỏi. Em làm gì trên con tàu này!?”
“Đó là những gì anh đang lo sao? Bởi vì, em nhìn thấu kế hoạch của anh, Yuzuki onii-san…thay vào đó, em muốn tự mình nói nó. Về lí do tại sao em lại ở đây, có một chút chuyện”
Khi Rose nói điều đó, em ấy quay mặt sang nhìn Claudia
“Thật tuyệt vời. Anh vừa mới đăng kí làm mạo hiểm giả không lâu nhưng anh có thể giúp Claudia sống lại, anh cũng đã nâng Rank của mình ngay lập tức và trốn thoát bằng tàu”
“Tất cả chỉ là một sự trùng hợp…”
Tôi cần đưa Claudia sống lại trong 24h
Tôi thậm chí còn không có thời gian để lập kế hoạch trong khi tôi đang cố hồi sinh cô ấy. It just so happened that by reviving her in the way that I did, I also managed to increase my rank in the Guild
“Tuy nhiên, làm sao em lại biết bọn anh ở trên tàu”
“Anh vẫn không biết à? Làm thế nào mà em lại biết việc anh đăng kí mạo hiểm giả hay tăng Rank”
“À, cái gì...không thể nào!?”
“Phải rồi. Yuzuki onii-san, anh có nhớ anh bị lạc trôi tới đây không? Em cho rằng nếu muốn rời khỏi đây là phải đăng kí mạo hiểm giả tại một guild nào đó gần thị trấn”
“Anh hiểu...và vì sao em lại tìm được chỗ anh đã đăng kí?”
“Chà, sau khi điều tra một số thị trấn. Lúc đầu em không chắc chắn vì tên khá lạ, nhưng khi em nghe mạo hiểm giả đó có kĩ năng rank SSS là “Được Yandere yêu đến chết” đã đăng kí ở Bandol. Em chắc chắn đó là anh, Yuzuki onii-san”
“...ah”
Cuối tôi đã hiểu mọi chuyện. Tôi đã đăng kí ở guild dưới cái tên “Minase”. Tuy nhiên, Sylphy bắt đầu gọi tôi là “Yuzuki-kun” và tôi không thay đổi nó kịp
Nói cách khác, tại thời điểm đó, có một người đã tiết lộ tên của tôi cho em ấy
“Sylphy...”
“Đúng thế. Người duy nhất tiếp xúc với anh, ‘Yuzuki-kin là thành viên quan trọng trong guild nên em ấy không được rời khỏi đây;’ vậy đó”
“...”
Thay vì đánh nhau để tranh giành quyền sở hữu “tôi”, họ lại có mục đích chung là giữ tôi lại trên hòn đảo này. Thực tế, tôi thậm chí không biết Rose biết gì về tình cảm của Sylphy đối với tôi...
“Vậy anh hãy ngoan ngoãn và trở lại Gran với em nhé?”
Một cô gái gothic lolita mỉn cười ngây thơ. Em ấy trông thật dễ thương, nhưng…nếu chú ý đến nụ cười của em ấy, tôi chắc chắn rằng mình sẽ bị nhốt trong căn phòng đó một lần nữa và mãi mãi không thoát được”
-Vậy thì, mình sẽ kích hoạt vũ khí cuối cùng
“Claudia, hãy tỏa sáng đi!”
Tôi chạy ra sau lưng Claudia
Rose nhìn vào tôi chằm chằm và Claudia vẫn im lặng
“…Yuzuki onii-san, dù chuyện gì có xảy ra…dù chỉ có một chút…”
“Cô ấy nói đúng, chủ nhân. Cho dù ngài đang nghĩ gì, nhưng ngài phụ thuộc em quá nhiều rồi”
Có một thứ gì đó đã thay đổi bầu không khí và bây giờ hai người họ nhìn tôi với ánh mắt kì thị. Hai cô gái xinh đẹp nhìn chằm chằm vào tôi như thể nhìn một cục sh*t ghê nhất mà họ từng thấy. Tôi cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương
Nhưng tôi không thể bỏ cuộc! Miễn là có cơ hội thì chúng tôi không thể bỏ cuộc-Tôi sẽ ủng hộ Claudia!
“Em ổn chứ, Claudia. Lời nguyền đã bị gỡ và tất cả kĩ năng của em đã tăng lên mà! Ngay lúc này, anh chắn chắn em có thể đánh bại em ấy!”
“Em đã nói với
ngài là điều đó không thể rồi mà. Em không nhớ rõ lắm, nhưng không phải Rose-sama là người cứu Master và em sao? Cô ấy đã đuổi ba ả đàn bà kia mà chả có rắc rối gì”
“Đừng bỏ cuộc! Hãy nhớ là, em mạnh hơn! Em có thể làm được!”
“Không, đó là…dù kĩ năng của em đã khôi phục lại, nhưng em không hề có kĩ năng chiến đấu. Bên cạnh đó, Rose-sama là người cứu chúng ta”
“….vậy, nó không thể à?”
“Điều đó là không thể”
“Không thể nào…”
Kế hoạch của tôi hoàn toàn thất bại
Danh sách chương