Chương 418

“Điểm Thương Sơn!”

Trong nháy mắt đầu ngón tay rơi vào trên canh y của Cửu Thiên, hóa thành một trăm lẻ tám lần công kích, tốc độ vô cùng nhanh, ngón tay chấn động ngay cả Cửu Thiên cũng nhìn không rõ ràng lắm.

Canh y trên người Cửu Thiên lay động một trận, nhưng không có bị công phá.

Lực xuyên thấu trên ngón tay Vân An đích xác rất kinh người, rất mạnh, nhưng canh y của Cửu Thiên càng mạnh hơn, càng chắc chắn hơn.

Qua tay, Cửu Thiên đánh ra một quyền về phía ngực Vân An.

“Vô Tướng Phá Sơn Quyền!”

Quyền kình bao phủ bốn phía, vô số tiếng vũ khí chạm nhau đồng thời vang lên, giống như không khí trong nháy mắt nổ tung.

Canh kình trên người Vân An vặn vẹo, giống như một quả cầu nước, mềm mại không chê vào đâu được.

Quyền kình của Cửu Thiên toàn bộ đánh trúng, nhưng Vân An dựa vào canh kình quỷ dị trên người đỡ được.

Ngay sau đó, hai tay Vân An biến mất trước mắt Cửu Thiên, thay vào đó là một mảnh quang mang canh kình lóe sáng.

Trong một tấc vuông, Cửu Thiên bày ra thân pháp của mình, bàn chân lui về phía sau nửa bước, thân hình hơi nghiêng về bên trái, đồng thời đầu hơi trâm xuống.

Động tác vô cùng đơn giản, liền làm cho công kích của Vân An có hơn phân nửa thất bại, còn lại căn bản không cách nào công phá canh y trên người hắn.

Cùng lúc đó, hai tay Cửu Thiên cũng biến mất, Vô Tướng quyền toàn lực triển khai, một chuỗi tiếng quyền chưởng chạm vào nhau vang lên.

Chỉ trong nháy mắt, Cửu Thiên và Vân An đã vượt qua trăm chiêu.

Người bên ngoài, nhìn lại, cũng chỉ có thể nhìn thấy thân thể Cửu Thiên cùng Vân An toàn bộ bị ảo ảnh bao phủ.

Người thực lực không đủ, căn bản không nhìn thấy động tác của hai người.

Lông mày Vân An nhíu chặt từng chút, mà nụ cười của Cửu Thiên lại nở rộ từng chút một.

“Đâm!”

Bỗng dưng, Vân An phun ra một chữ.

Canh kình trên người hắn ta thoáng chốc hóa thành một mảnh gai nhọn, Cửu Thiên không kịp phòng bị bị mấy đạo gai nhọn đánh trúng, thiếu chút nữa canh y bị phá.

Thân hình lay động mạnh, cao thủ tương chiến, một ly tất tranh.

Chính là như vậy, Vân An liền chiếm được ưu thế, chợt, thân thể Vân An phân ra vô số đạo ảo ảnh, phảng phất ba đầu sáu tay, công kích từ bốn phương tám hướng mà đến.

Canh kình thật quỷ dị, lại còn có thể dùng như vậy!

Cửu Thiên thật sự kinh sợ, Vân An sử dụng canh kình quả thực tuyệt diệu không thể tả.

Chỉ một thoáng, một trận cự lực phá vỡ canh y của Cửu Thiên, đánh trúng thân thể của hắn.

Vân An quát to một tiếng.

“Thiên huyễn bách kích!”

Vô số công kích đồng thời hạ xuống, quyền quyền đến thịt, chưởng chưởng phá kình.

Nhưng Cửu Thiên lại một bước không lùi, vẫn chống đỡ được.

“Phát”

Một tiếng quát chói tai, một đạo gợn sóng từ trong miệng Cửu Thiên hô lên, Vân An không ngờ bị đẩy lui mấy bước.

Lúc này phiến đá dưới chân mới xuất hiện một vết nứt.

Cửu Thiên vỗ vỗ Hắc Long võ bào trên người, phía trên một chút dấu vết cũng không có.

Thản nhiên, Cửu Thiên nói :”Thủ đoạn không tệ.

Nên chính thức bắt đầu đi.”

Vân An khẽ cười một tiếng: “Như ngươi mong muốn”

Ánh mắt hai người đối diện, bốn phía nghẹn họng nhìn trân trối.

Loại trình độ chiến đấu này, vẫn chỉ là thăm dò ban đầu sao?

“Hai người này, thật sự là…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện