Chương 417

Nhưng đó là bởi vì những đệ tử khác quá yếu, nếu chỉ nhìn thực lực của người đứng đầu trong các đệ tử phân viện, Vân An có thể xếp vào top năm.

Trên khán đài, trong mắt Cửu Minh mang theo hưng phấn, thân thể hơi hơi khom về phía trước.

Vốn là người đã lăn lộn có tiếng ở Thiên Nhân viện, tuy rằng vào viện cũng mới hơn một năm, nhưng Vân An này, hắn ta vẫn là từng nghe qua.

Truyền thuyết Thiên Nhân Viện, hai năm trước, cường giả top 10 Võ Bảng, không biết Cửu Thiên có thể đánh bại hắn ta hay không.

Mấu chốt nhất chính là, thực lực hiện tại của Cửu Thiên rốt cuộc như thế nào.

Nếu như Cửu Thiên hiện tại thực lực quá kém, thậm chí không có tiến bộ, hắn sẽ đặc biệt đi Nhất Nguyên Viện một chuyến, mắng to một trận. Để cho Cửu Thiên biết làm gia chủ đời tiếp theo của Nhà họ Cửu, trách nhiệm trọng đại cỡ nào, không được thì cút đi.

Bên kia, khóe miệng Mạc Kiếm Đình giương lên nụ cười.

Cái tên Vân An này mặc dù hắn ta chưa từng nghe qua, nhưng hắn ta lại có thể từ bộ dáng đám người Thủy Lãnh Hàn nhìn ra, Vân An tuyệt đối là một gã cường giả, so với đám người Thủy Lãnh Hàn còn mạnh hơn.

Mạc Kiếm Đình không cho rằng Cửu Thiên có thể thắng, tuy răng trận chiến giữa Cửu Thiên và Lãnh Tử Thâm của Âm Dương viện, hắn ta cũng nhìn thấy, Lãnh Tử Thâm thua quá quỷ dị, ai có thể nhìn ra cái gì.

Lúc này đây, Mạc Kiếm Đình muốn nhìn xem, Cửu Thiên đến tột cùng là như thế nào.

Trên đài, Cửu Thiên đứng tại chỗ không có ý xuất ra trọng kiếm, Vân An đối diện cũng tay không tấc sắt, căn bản không có ý xuất ra binh khí, hơn nữa nhìn trang phục của hắn ta, hình như hắn ta cũng không có binh khí gì.

“Thiên Nhân viện Vân An đấu với Nhất Nguyên Viện Cửu Thiên, trận đấu bắt đầu.”

Đạo sư vừa dứt lời, trên người Vân An liền xuất hiện một bộ canh y. Cửu Thiên cũng đồng thời phóng ra canh khí, ngưng tụ thành một bộ canh y.

Canh y của Cửu Thiên ngưng mà không tán, thoạt nhìn giống như quần áo thật, bao ở bên ngoài võ bào Hắc Long.

Nhưng canh y của Vân An thoạt nhìn có chút bất đồng, thoạt nhìn giống như là con nhím, canh kình tán loạn ra, ngay cả canh y cũng có vẻ có chút phù phiếm, khinh huyễn.

Cửu Thiên nhíu mày, hắn thật sự không nghĩ tới canh y của Vân An lại có hình dáng này.

Loại canh y này, quả thực giống như là người không có bất kỳ căn cơ tu luyện nào, trực tiếp dùng đan dược mạnh mế thôi phát ra. Là biểu hiện canh kình bất ổn, canh kình bất ngưng.

Đột nhiên, Vân An phóng ra khí thế của mình, lực thiên địa bốn phía bị canh kình của Vân An đè ép, hình thành uy áp phóng tới Cửu Thiên.

Cửu Thiên cố ý không phóng ra khí thế của mình, hắn đặc biệt cảm nhận uy áp của Vân An.

Nhất thời, làm cho hắn cảm thấy bất ngờ chính là, khí thế của Vân An, ngược lại rất ổn, rất ngưng thật, hoàn toàn không giống biểu hiện căn cơ bất ổn.

Xem ra canh kình của hắn ta có chỗ kì lạ, trong lòng Cửu Thiên có tính toán. Lúc mới lên đài, sư huynh Sở Trực của hắn còn đặc biệt nhắc nhở hắn, phải cẩn thận canh kình của đối phương.

Vân An lúc này cũng khẽ nhíu mày, dưới khí thế của hắn ta, Cửu Thiên ở đối diện không ngờ không có chút phản ứng nào.

Khí thế của hắn ta giống như là đánh vào trong không khí, lãng phí lực lượng vô ích.

Lập tức, Vân An thu hồi khí thế, lắc mình tấn công, chỉ tay một cái.

Cửu Thiên đứng tại chỗ, yên lặng chờ Vân An chỉ tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện