Chương 310

Trong sân, Lãnh Tử Thâm bị lực lượng thần hồn của Cửu Thiên xung kích làm cho thất khiếu chảy máu, canh kình trên người còn không ngưng tụ được.

Cửu Thiên đã tức giận thật rồi, ra tay không hề lương tay.

Trọng kiếm cắm ở trên đất, buông tay ra, Cửu Thiên giơ nắm đấm lên.

Phá Diệt Băng Sơn Quyền!

Một quyền mạnh mẽ đập vào bụng của Lãnh Tử Thâm.

Rắc rắc, rắc rắc!

Một chuỗi tiếng xương gấy vang lên, cả người của Lãnh Tử Thâm bị đánh lõm vào lộ ra một độ cong đáng sợ, bay ra ngoài.

Bay ra mấy chục trượng, Lãnh Tử Thâm ngã lăn trên đất.

Trong miệng phun máu tươi, Lãnh Tử Thâm cũng không bò dậy nổi nữa. Một quyền đơn giản như này, Lãnh Tử Thâm sợ rằng trong mấy tháng là không thể xuống giường.

“Hừ, không chịu nổi một kích!”

Quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng của Cửu Thiên nhìn sang Vũ Kiếm.

Ánh mắt sắc lạnh khiến Vũ Kiếm cũng cảm thấy run sợ một trận.

Thầm nghiến răng, Vũ Kiếm cũng không biết lúc này phải như nào mới tốt.

Lãnh Tử Thâm năm trên đất, mặt đất đều là lỗ thủng và đá vụn, và Huyễn Tầm ở bên cạnh nhìn chằm chằm.

Vũ Kiếm nuốt nước bọt, nhìn Cửu Thiên từng bước lại gần.

“Đứng lại!”

Vũ Kiếm trầm giọng quát khẽ, Bích Thủy Trường Thiên Kiếm trực tiếp bị hắn ra ném ra, bụp một tiếng, cắm ở trước mặt Cửu Thiên, khiến Cửu Thiên dừng bước chân.

Cửu Thiên nhìn Bích Thủy Trường Thiên Kiếm trước mắt, khẽ mỉm cười. Vũ Kiếm này, rén rồi.

Cửu Thiên quay đầu nhìn Linh Bối nói: “Linh Bối, cô không sao chứ.”

Linh Bối gật đầu, buông Yên Hoài ra, rảo bước đi tới, đứng ở bên cạnh Cửu Thiên.

Vũ Kiếm xoay người nhìn Yên Hoài mặt mày trắng bệch, nghiến răng nói: “Chuyện gì? Cô ta tại sao có thể cử động?”

Yên Hoài nghiến răng nói: “Rất rõ ràng. Chúng ta đã đánh giá thấp bọn họ.”

Vũ Kiếm siết chặt nắm đấm, ánh mắt lướt qua Cửu Thiên đang cười vui vẻ ở bên cạnh.

Ngẩng đầu nhìn Cửu Thiên, nói: “Chuyện ngày hôm nay, kết thúc tại đây. Tên ngu Lãnh Tử Thâm này đã đắc tội với cậu, cậu ta cũng nhận được bài học rồi”

Cửu Thiên rút bb bra, chỉ vào Hàn Liên ở đăng sau nói: “Vậy chuyện sư huynh của tôi bị đánh, giải quyết như nào?”

Lời của Cửu Thiên chưa dứt thì Hàn Liên trực tiếp nhảy lên, hét lên đầy nội lực: ‘Kết thúc tại đây cái con khỉ. Cửu Thiên sư đệ, chính là tên này đã đánh sư huynh. Đoạt kiếm của sư huynh, còn muốn dừng tại đây ư, Cửu Thiên sư đệ, đệ đưa kiếm cho huynh.

Để huynh đi chém chết tên này.”

Vừa rồi dáng vẻ còn trọng thương, bây giờ Hàn Liên vậy mà nhìn trông khỏi hẳn rồi.

Vũ Kiếm lạnh lùng nói: “Vậy các người muốn như nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện