" Hai Tân! Mày làm cái gì vậy?" Lúc này ba hắn cũng không nhịn được mà hỏi.

" Làm lươn khô! Lươn này có thể mang ra trấn bán kiếm tiền! không phải sắp tết rồi sao? Tranh thủ thời gian này bán một chút rồi kiếm ít tiền!" Nguyễn Văn Tân vừa dùng nước rửa sạch tấm ván gỗ kia vừa nói.

" Làm lươn khô! Chó nó mua à! Mày có bị ngu hay không?" Mẹ hắn trừ trong bếp tức giận nói.

" Thì má cứ để con làm đi! Làm xong rồi hẳn biết! chưa làm, chưa thử! Thì làm sao biết được! không phải số lươn này mẹ cũng mang đi nấu ăn hay sao! Nếu làm được thì là một cơ hội kiếm tiền! còn nếu là không được thì cũng đâu mất mác gì nhiều!" Nguyễn Văn Tân cứng đầu nói.

" Thôi! Bà Ba! Cứ để nó làm! Chừng nào nó làm không được thì hẳn chửi nó! Mà nhỡ đâu nó làm được thì mình cũng có thêm một cái đầu ra!" Ba hắn khẽ thở dài một hơi rồi vác cuốc đi ra ngoài.

" Ông ba! Ông không ăn cơm à!" Mẹ hắn thấy ba hắn vác cuốc đi ra ngoài liền nói.

" Đi ỉa! Có đi không mà hỏi!" Ba hắn có chút buồn bực nói.

Vào những năm khốn khó này thì làm gì có bồn cầu tự hoại, đại đa phần mọi người thường nhân lúc trời tờ mờ sáng sẽ ra đồng để giải quyết. và đương nhiên để tránh mất vệ sinh thì mọi người thường đào một cái hố nhỏ rồi đi xuống đó, giải quyết xong thì lấp lại. công tác này thường được gọi vui là đi đào mìn. Và đương nhiên cũng không hiếm trường hợp người trước vừa đào, chưa đầy 10 phút sau lại có người đến ngay vị trí đó đào tiếp. kết quả như thế nào chắc mọi người chắc hiểu.

Và đương nhiên cái thứ đó cũng chẳng có hôi là bao nhiêu, thậm chí bên trong còn lẫn rất nhiều hạt bắp, bo bo, rau muống, rau lang vẫn chưa được tiêu hóa xong đã thải ra bên ngoài. Cũng vì chuyện này mới có câu chửi " Đi ỉa mọc đuôi"

" Khụ! Khụ! Ha ha ha!" Nguyễn Văn Tân đang ngồi rửa tấm ván cũng không nhịn được mà phá lên cười một tiếng thật dài.

" Mả cha mày! Cười gì đó!" Mẹ hắn thèm quá đi vào trong bếp.

Lúc này Phương Oanh mới ngồi xuống bên cạnh hắn với ánh mắt vô cùng tò mò, nhưng cô nàng lại không dám hỏi.

" Làm sao? Đang thắc mắc anh làm cái gì à?" Nguyễn Văn Tân vừa chăm chú làm việc vừa nói chuyện.

Phương Oanh không có trả lời mà chỉ khẻ gật đầu, ánh mắt chớp động nhìn chằm chằm vào hắn.

" Việc này anh muốn giải thích cũng khó lòng giải thích! Em chỉ cần nhìn anh làm là sẽ hiểu thôi. !"

Sau khi hắn rửa sạch tấm ván gỗ rồi lấy cây đinh số 3 đóng xuống vị trí ở góc trên, mép trên cùng của tấm ván. Sau khi đóng xong rồi lại dùng búa rút ra, hắn làm đi, làm lại hai ba lần, làm cho đến khi hắn có thể dễ dàng dùng tay không ấn cây đinh xuống tấm ván gỗ rồi cũng có thể dùng tay không rút cây đinh kia ra. Hành động này của hắn rất là kỳ quái, càng khiến cho Phương Oanh càng trở nên khó hiểu.

" Oanh! Em mang Lươn ra cho anh! À nhớ mang theo con dao nhỏ găm của anh! ở trong phòng đấy!" Nguyễn Văn Tân thấy Phương Oanh ngồi đó liên lên tiếng nhờ vả.

Phương Oanh chỉ khẽ nhìn hắn một cái rồi ngay lập tức đi lấy đồ, lúc này hắn ở bên ngoài cũng không có ngồi không mà cũng sơ chế chuẩn bị các hương liệu gia vị để làm gia vị ướp lươn.

Vì nguyên liệu không đủ cho nên hắn chỉ có thể làm phối phương đơn giản. tuy nó đơn giản nhưng hương vị của nó lại không tệ chúng nào, thậm chí nếu so với điều kiện kinh tế hiện tại thì nó còn ngon gấp nhiều lần so với lạp xưởng hay giò thủ nữa.

Để ướp 3kg lươn thì cần: 3 muỗng muối hột, 5 trái ớt hiểm (ớt xiêm) 10 trái ớt chỉ thiên( nếu có ớt khô lại càng tốt hơn) 6 tép xả, 6 cái lá chanh, nửa củ gừng, nửa củ riềng, hạt tiêu, ½ muỗng nước mắm.

Những nguyên liệu này được xay nhuyễn rồi ướp cùng với lươn đã sơ chế trong vòng 3 giờ. sau đó thì tiếp tục mang ra phơi nắng, nếu nắng giòn thì phơi 3 ngày, còn nếu nắng yếu thì 5 ngày.

Vì lúc này không có máy xay, cho nên sau khi định lượng và cắt nhỏ các nguyên liệu cần để làm gia vị tẩm ướp thì Nguyễn Văn Tân mang tất cả những thứ kia ra ngoài phía sau hè, vì nơi đó có một cái cối xay bột bằng đá.

Cối đá vận hành rất là nặng nề, nhưng trong những năm khốn khó muốn xay bột thì chỉ có thể dùng những cái cối bằng đá nặng nề mà thôi. Nhưng xem thường cái cối đá này, vào thời điểm ba hắn mua cái cối đá này cũng phất cả chỉ vàng đấy, chứ không phải chuyện đùa đâu.

Hơn nữa nguyên cả cái hợp tác xã Bàu Môn này chỉ có ba cái cối đá để xay bột như thế này là thôi. Những nhà khác muốn xay bột để làm bánh ích, bánh tổ thì phải sang nhà hắn dùng nhờ đấy. Cho nên cứ vào dịp cận tết là nhà hắn đông như trẩy hội, người ra vào tấp nập.

Sau khi làm quen một chút, lúc này Nguyễn Văn Tân mới chậm rãi một tay vừa xoay cối đá, một tay dùng muỗng chậm rãi cho từ muỗng nguyên liệu vào xay. Cối đá xoay tròn phát ra tiếng rồ rồ, cái âm thanh này mang lại cho hắn nhiều hoài niệm cùng ký ức buồn.

Chẳng mấy chốc số nguyên liệu kia đã được hắn xay đến 2 3 lượt, xay cho đến khi những thứ nguyên liệu kia nhuyễn nhừ rồi hắn mới dừng lại cho vào một cái thau nhôm.

À đúng rồi! nhắc mới nhớ nhà hắn tuy nghèo nghèo, bần bần, cơm không đủ ăn như thế. Nhưng trong nhà của hắn lại có một số món đồ cực kỳ giá trị. Đầu tiên là thứ quý giá nhất đó chính là một bộ lư hương được làm hoàn toàn bằng vỏ đạn pháo 115mm, ngoài ra còn có một bộ dao gồm sáu con tất cả được rèn từ thép cánh máy bay Trực Thăng. À quên còn có thêm một cái la bàn, một con dao quân dụng của lính Mỹ. còn thùng đạn thì to nhỏ đến 5 6 cái.

Còn một số vật dụng bằng nhôm khác, tất cả đều rèn từ nguyên liệu từ cánh máy bay trong thời gian kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Hắn còn nhớ vào những năm 2020 có người đã bỏ ra số tiền hơn 500 triệu để mua bộ lư hương bằng vỏ đạn pháo kia. Nhưng lúc đó hắn đã là một công chủ có công ty xuất khẩu sang Trung Quốc rồi, tiền cũng không thiếu, hơn nữa đó là di vật còn sót lại của ba hắn, cho nên hắn nhất quyết không có bán.

Khi hắn xay xong gia vị ướp thì lúc ngày mặt trời cũng đã mọc, từng tia nắng ban mai xuyên qua từng tán cây xua tan đi bóng đêm cùng làn sương lạnh giá.

Nguyễn Văn Tân trở vào trong nhà, bắt đầu công đoạn sơ chế và xử lý Lươn của mình. Công đoạn sơ chế lươn có hai thứ khó nhất. thứ nhất là xử lý sạch nhớt trên da lươn và thứ hai chính là lóc xương.

Quy trình xử lý nhớt cũng khá là đơn giản, đầu tiên là cho Lươn vào một cái thùng, rồi cho muối hột vào. Thường thì 10kg lươn sẽ dùng 1kg muối hột. sau khi ngâm lươn với muối hột chừng 10 phút thì toàn bộ nhớt trong cơ thể lươn sẽ trào ra ngoài. Đến lúc này chỉ cần dùng nước rửa thật sạch là được.

Nhưng đó chỉ mới là công đoạn đầu tiên mà thôi, vì khi xử lý bằng muối hột như thế này nhớt lươn cũng không thể sạch hoàn toàn, đến lúc này cần phải dùng đến tro bếp. tro bếp có tính làm sạch và khử mùi rất tốt cho nên chỉ cần tẩm lươn qua tro bếp một lần rồi dùng tay nắm chặt rồi vuốt mạnh một cái thì toàn bộ chất nhầy còn sót lại trên cơ thể lươn đều được làm sạch cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện