Nhưng không phải giống như trong mấy câu chuyện trùng sinh niên đại của bọn Tàu, bắt lươn, bắt kết từ nông thôn ra thị trấn bán. Nếu dễ kiếm tiền, dễ làm giàu như thế thì ai người ta cũng làm giàu cả rồi. cũng không đến lượt hắn đâu.

Lươn giá bán cao lắm cũng 1 đồng 5 hào một ký, Cá đồng thì cũng chỉ khoảng 2 đến 3 đồng một kg thôi. Trong khi đó gạo xấu nhất cũng 6 đồng rưỡi một ký. Cái giá này là dùng sổ gạo để mua ở cửa hàng lương thực. chứ ngoài chợ đen thì đến 9 đồng thậm chí 10 đồng cho một kg. Như ba hắn đi đặt lươn cả đêm, sáng ra bán lươn cũng không đủ tiền mua 1kg gạo ngoài chợ đen.

Có thể khi mang lươn lên thị trấn giá cả có thể cao hơn một chút, nhưng đây cũng là điều không thể. Thứ nhất là vì đường xá và vận chuyển. Vào những năm này đường xá cực kỳ kém phát triển, hầu như tất cả các con đường đều là đường đất ngoại trừ các con đường huyết mạch như quốc lộ 1A. Và đồng thời mọi người đại đa số đều đi bộ, nhà nào giàu lắm thì mới có được chiếc xe đạp. Như nhà hắn không có nỗi một chiếc xe đạp. Cho nên giờ muốn đi lên trấn chỉ có thể gánh hàng đi bộ mà thôi.

Thứ hai là các trạm kiểm soát, các trạm kiểm soát được lập ra với mục đích là kiểm soát và ngăn chặn các hành vi buôn lậu. Mục đích ban đầu thì chính đáng. Nhưng trên có chính sách, dưới có đối sách bọn chúng lợi dụng điểm này để làm khó, ngăn cản những người dân bình thường. nhưng lại nhận tiền đút lót của bọn buôn lậu để bọn chúng có thể dể dàng vận chuyển hàng hóa.

Và đặc biệt là đám này có cái tính xin đểu, muốn bọn chúng thuận lợi cho qua thì phải xì ra ít tiền, hay đưa cái gì đó cho bọn chúng. . . Cũng vì một đám súc vật này mới khiến cho nền kinh tế trì trệ, trầm trọng không phát triển được.

Cho nên muốn mang lươn từ nhà lên trấn bán thì mơ đi nha! Không có cửa đâu.

Những Nguyễn Văn Tân lại có lối suy nghĩ khác, hơn nữa cái lối suy nghĩ này trước khi sống lại hắn đã thực nghiệm thành công, đồng thời phát triển, mở rộng kinh doanh và xây dựng lên một cái thương hiệu đặc sản cho địa phương.

Đó chính là Lươn khô và các chế phẩm từ Lươn như lươn khô 1 nắng, lươn sấy ăn liền, lươn đông lạnh, Lươn gác bếp. . . Những sản phẩm này không những được bày bán, kinh doanh trên các hệ thống siêu thị trên cả nước mà còn xuất khẩu sang Trung Quốc, Nga, Thổ Nhĩ Kỳ, Brazil và một số nước thuộc EU khác.

Vào những năm đỉnh cao của sự nghiệp, nhà máy sản xuất của hắn một ngày thu mua và xử lý hơn 5 tấn lươn nguyên liệu tạo công ăn việc làm cho hơn 1000 lao động. đồng thời có hàng trăm gia đình xây dựng các trại nuôi lươn để cung cấp nguyên liệu cho công ty chế biến thực phẩm.

Còn căn nguyên để hắn đến cái với cái nghề chế biến lươn này thì đó là một câu chuyện dài. Nhưng trước mắt vào cái thời đại này nếu hắn tự nhận người am hiểu chế biến lươn hắn đứng thứ ai thì không ai dám nói mình đứng thứ nhất cả.

Và thứ hắn có thể làm vào lúc này, cũng có thể dựa vào nó kiếm tiền chính làm món lươn khô. Thứ lươn khô mà hắn làm không phải là loại lươn khô phổ thông chỉ ướp muối rồi đem phơi khô. Mà chính là loại lươn khô được tẩm ướp gia vị và hương liệu. Những sản phẩm loại này vào 30 – 40 năm sau thì cũng không phải là chuyện xa lạ gì. Nhưng vào cái thời đại này thì nó hoàn toàn mới lạ, là điểm bức phá về mặt nhận thức cũng như sản phẩm tiêu dùng.

Vừa đánh răng, Nguyễn Vân Tân vừa nhớ lại công thức làm lươn khô tẩm ướp gia vị. loại lươn khô này nói khó làm cũng không khó, mà nói dễ làm cũng không phải dễ, nhưng chỉ cần biết quy trình sản xuất cũng như những điểm cần phải chú ý trong quá trình sản xuất thì sẽ rất dễ dàng.

Sản phẩm Lươn khô làm ra vừa thơm, vừa ngon, vừa có thể dễ dàng bảo quản, vừa dễ dàng chế biến, vận chuyển đường dài và đặc biệt là có thể làm quà tặng trong dịp năm mới.

" Phương Oanh! Em bắt mấy con lươn nhỏ làm đồ ăn ăn cơm thôi, số lươn còn lại anh còn có việc phải dùng!" Nguyễn Văn Tân sau khi đánh răng, rửa mặt xong liền chạy vào bếp nói.

Phương Oanh còn chưa kịp trả lời thì mẹ hắn đang cầm con dao lên trừng mắt nhìn hắn.

" Mày làm cái gì? Không phải tối qua mày hứa với tao là mày sẽ thay đổi, mày sẽ chí thú làm ăn! Kiếm tiền hay sao? Mày mới nói tối hôm qua! Mày còn thề với trời mà! Sao mày lật lộng!" Mẹ hắn còn cho rằng hắn lấy mây con lươn kia đem ra làm mồi nhậu cùng với mấy thằng bạn trời đánh của hắn.

" Không! Má! Má hiểu sai ý của con rồi! Mớ lươn này con có việc cần dùng đến! Mớ lươn này con mang đi làm khô!" Hắn cũng không có giải thích nhiều với mẹ hắn liền chạy ra ngoài vườn thu thập nguyên liệu để ướp lươn.

Làm lươn khô có hai công đoạn quan trọng nhất, hai công đoạn này sẽ ảnh hưởng trực đến hương vị cùng chất lượng của lươn khô.

Công đoạn thứ nhất cũng là công đoạn tối cường quan trọng nhất đó chính là sơ chế lươn. Lươn là loài động vật ăn tạp, chủ yếu là ăn xác ch.ết và sống dưới bùn, cho nên Lươn về cơ bản rất tanh, và nhiều nhớt, nếu không xử lý tốt trong giai đoạn sơ chế nguyên liệu thì khi thành phẩm, cho dù gia vị tẩm ướp có tốt đến mấy thì khi ăn vào vẫn có thể cảm nhận được mùi tanh.

Còn công đoạn thứ hai chính là công thức gia vị tẩm ướp, Cái công thức tẩm ướp này, trước khi trọng sinh hắn đã vô tình biết được trong một lần đi thăm nhà thằng bạn làm cùng, nhà nó ở Bù Đăng thượng nguồn sông Bé. Mà khi đó làm cá chạch lấu khô chứ không phải lươn khô.

Khi trở về hắn cảm thấy cách chế biến khô kia ăn rất ngon, bảo quản lại được lâu nên cũng bắt đầu tò mò nghiên cứu, làm thử rồi dần dần cải tiến. trong những năm tháng đó hắn không biết đã thử nghiệm biết bao nhiêu lần dùng bao nhiêu loại công thức, bao nhiêu loại hương liệu, gia vị mới tại lên tên tuổi của thương hiệu lươn khô Bà Ba 666.

Công thức chuẩn bao gồm: xả, muối, ớt, tiêu, đường, riềng, mắc khén, lá mắc mật, gừng, sa tế ớt, nước tương, quế, hồi. đây chính là công thức hoàn hiện nhất mang lại hương vị ngon nhất. nhưng vào thời điểm hiện tại muốn tập hợp tất cả những nguyên liệu kia là điều không thể. Vì Mắc Khén là hương liệu, gia vị của vùng Tây Bắc. bây giờ mà muốn có thứ đó không khác gì đi lên trời cả.

Cho nên nhập gia thì phải tùy tụng, chỉ có thể tận dụng những gì có sẵn mà thôi. Nguyễn Văn Thân chạy ra vườn bắt đầu thu thập nguyên vật liệu. chừng 10 phút sau hắn chạy vào nhà trên tay còn mang theo một cái rổ lớn đựng tùm lum thứ như : xả, riềng, củ gừng, lá chanh, ớt.

" Hai Tân! Mày hái mấy thứ này vào làm gì? Tao kêu mày hái sả với ớt thôi mà!" Mẹ hắn nhìn thấy hắn mang vào thêm mấy thứ khác liền tức giận mắng.

" Má! Cứ đi ra đi! Để con làm! Khi nào con làm xong rồi biết!" Hắn cũng không muốn giải thích quá nhiều, vì giải thích thì mẹ hắn cũng có hiểu đâu. Chứ nhìn thấy kết quả là sẽ tự hiểu ra ngay thôi.

Hắn đi vào hộc tủ rồi lôi từ trong đó ra một cái thùng đạn, bên trong cái thùng đạn cũng không có đạn đốm gì, bên trong chỉ đựng một số công cụ của nhà hắn như búa, đinh, kìm, kẹp, cưa, kéo các loại mà thôi.

Hắn lục từ trong đó ra một cây đi số 3 cùng một cây búa. Sau đó hắn lại chạy ra ngoài hè nhạt vào một tấm ván gỗ dài chừng 3 tấc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện