Chương 1474
Bởi vì người có thể làm tới bước này, trừ phi là chí cường giả Thần Thông Cảnh, nếu không Hắc Tôn giả sẽ không thể không có cơ hội phản kháng.”
Lời này vừa dứt, mấy vị Tôn giả khác bỗng nặng nề trong lòng.
Tuy Hắc Tôn giả ở trong 8 đại Tôn giả không xếp ở vị trí đầu, nhưng cũng không yếu.
Muốn trong nháy mắt giết chết Hắc Tôn giả, vậy chỉ có thể là chí cường giả trong Thần Thông Cảnh, ít nhất là thực lực cấp bậc Thần lão tứ phương.
Bọn họ đương nhiên loại trừ đám người Vương Bác Thần.
Đám người đó cảnh giới của người mạnh nhất chỉ có Siêu Phàm Cảnh, cho dù thực lực có thể sánh ngang với Đăng Vân Cảnh, nhưng ở trong mắt bọn họ chả khác gì con kiến, chẳng qua chỉ là kích cỡ lớn hơn thôi.
“Thanh Tôn giả, các người chưa từng nghi ngờ vật thí nghiệm Vương Bác Thần đó sao?”
Một Thần lão mở miệng, có chút ý trách móc.
Thanh Tôn giả vội vàng nói: “Bẩm Thần lão phương Bắc, chúng tôi cũng từng nghi ngờ Vương Bác Thần, nhưng bất luận ở trong tình huống nào, đám người đó của Vương Bác Thần đều không thể giết chết Hắc Tôn giả. Cho dù Vương Bác Thần trong nháy mắt thức tỉnh hai loại thần huyết cũng không thể trong chớp mắt thì vượt qua ba đại cảnh giới như Đằng Vân Cảnh, Linh Đài Cảnh và Thần Kiều Cảnh.”
“Cho dù Vương Bác Thần trong nháy mắt vượt qua ba đại cảnh giới này, nhưng cậu ta muốn trong nháy mắt giết chết Hắc Tôn giả cũng không thể, Hắc Tôn giả cho dù không đánh được, nhưng cũng có thể chạy trốn. Mà Hắc Tôn giả không có chạy trốn, cũng không để lại dấu vết chiến đấu, vậy thì tức là bị giết trong nháy mắt, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Muốn làm tới bước này, mới bước vào Thần Thông Cảnh cũng không được, trừ phi đạt tới thực lực của 4 vị Thần lão và đại Thần tôn.
Thần lão phương Bắc gật đầu: “Ông nói không sai, muốn trong nháy mắt giết chết Hắc Tôn giả, mới bước vào Thần Thông Cảnh đương nhiên không làm được. Cho dù là tôi, muốn trong nháy mắt giết chết Hắc Tôn giả cũng rất khó, trừ phi Hắc Tôn giả từ bỏ chống trả, trừ phi đại Thần tôn ra tay”
Vì vậy, bọn họ tự động loại trừ đám người đó của Vương Bác Thần.
Huống chỉ nghiên cứu nhiều năm như vậy, bọn họ rất hiểu thần huyết của nhà họ Vương, cho dù có thể trong thời gian ngắn nhất, kích phát tiềm lực tu luyện của một người, nhưng cũng không thể ngay tức khắc phát ra thực lực của đại Thần tôn.
Tuy vẫn chưa nghiên cứu triệt để thần huyết của Hiên Viên tộc, nhưng thiết nghĩ thần huyết của Hiên Viên tộc cho dù có tiềm lực lớn nữa cũng không thể trong tức khắc bạo phát chiến lực cấp bậc đại Thần tôn.
Đương nhiên, nếu bọn họ lúc đó nhìn tận mắt ở hiện trường thì sẽ không sinh ra suy nghĩ như này.
Chỉ đáng tiếc bọn họ không được chứng kiến thần huyết của Hiên Viên tộc thực tỉnh, vậy nên sẽ loại trừ Vương Bác Thần.
Nếu đám người biết, bởi vì thực lực của bọn họ quá mức yếu ớt, bị những người của Thiên Đình loại trừ, thật sự không biết nên vui hay nên thất vọng.
Thần lão phương Nam nghỉ hoặc nói: “Đại Thần tôn, có thể làm điểm này, trên thế giới này không có mấy người?
Đại Thần tôn gật đầu: “Bao gồm cả tôi, sẽ không quá 4 người. Lão già Thiên Cơ coi như là một người, nhưng ông ta không có khả năng ra tay. Lão tăng của Phật Quốc, hắn sẽ không ra tay. Tôi không chắc chắn người kia còn sống hay không, kẻ đó lo chuyện bao đồng, nếu kẻ đó còn sống, có thể là kẻ đó ra tay.”
Thần lão phương Bắc nghỉ hoặc nói: “Kẻ đó còn sống thì có hy vọng sao? Lúc đầu kẻ đó bị lời nguyền rủa của nơi đó quấn thân, thật sự có thể sống được sao?”