Chương 1473

Đừng thấy mấy lão già này tuổi đã cao, nhưng bọn họ quả thật là thiên tài của thời đại này, ở phương diện y thuật cũng có kiến giải riêng của mình.

Lúc đầu chỉ là vì nội đấu cho nên mới đi lệch đường.

Từ sau khi Vương Bác Thần chỉ hướng cho bọn họ, một số thứ mà bọn họ nghiên cứu ra khiến Vương Bác Thần sáng mắt.

Mấy người thảo luận một buổi chiều mới kết thúc.

Sau khi Vương Bác Thần rời đi, Hoa Mạnh Trường tiếc nuối nói: “Nếu sư phụ không theo võ đạo mà theo y đạo, nhất định sẽ trở thành nhân vật cấp bậc y tổ, sẽ mở ra y đạo thật sự.”

Khấu Thanh mắng: “Đều do đám chết tiệt Thiên Đình hại, ép một thiên tài y đạo như sư phụ thành mãng phu, sớm muộn gì cũng phải tính sổ với bọn họ.”

Tả Sướng dáng vẻ như ma quỷ, giọng nói vẫn u ám, cười lên khiến người ta không rét mà run, nói đầy âm lãnh: Tiếp theo trong khoảng thời gian sư phụ rơi đi, mấy lão già chúng ta thủ ở bên cạnh sư nương và tiểu sư muội, xem ai dám tới.”

Mấy người khác đều không có ý kiến.

Trước đó xảy ra chuyện như kia, ai dám bảo đảm Thiên Đình sẽ không phái người tới nữa Vậy nên bọn họ phải tính toán sẵn từ trước, không thể để Vương Bác Thần có lo nghĩ về sau.

Hôm đó, Vương Bác Thần ở bên cạnh người nhà một ngày, đây có lẽ là thời gian thư giãn nhất của anh.

Cùng lúc đó, Thiên Đình.

Cái chết của Hắc Tôn giả đại biểu cho nhiệm vụ thất bại, đây là lần đầu tiên thất bại từ khi Thiên Đình thành lập tới nay.

Hơn nữa còn chết một Tôn giả!

Đây là đang vả mặt của Thiên Đình!

Trong đại điện cổ xưa, có một không đài cao hơn mặt đất, bên trên bày 5 cái ghế.

Lúc này, 5 thân ảnh hư ảo ngồi khoanh chân ở trên ghế.

Trên mặt 5 người bọn họ giống như bao trùm một làn sương mù, khiến người khác không nhìn rõ dung mạo.

5 người bọn họ chính là tồn tại đỉnh cấp nhất của Thiên Đình, được người tôn là 5 vị Thần lão, cũng có người gọi là ngũ lão Thiên Đình.

Nhưng nội bộ của Thiên Đình thì gọi là đại trưởng lão và Thần lão tứ phương.

Người ngồi ở chính giữa chính là đại trưởng lão.

Giống như thần linh hiện thế, khí tức tỏa ra khiến người khác không nhịn được mà muốn quỳ lạy.

Hai bên ở phía trước dưới đài cao này, đặt 8 cái ghế, lúc này lại chỉ có 7 người ngồi.

“Ai to gan dám ra tay với Hắc Tôn giả? Tra rõ chưa?”

Trên đài cao, giọng nói hùng hồn truyền ra, mang theo sự uy nghiêm vô thượng.

Bên dưới, một người đàn ông mặc áo choàng màu xanh, đeo mặt nạ màu xanh nói: “Bẩm đại Thần tôn, tốc độ chết của nhóm người Hắc Tôn giả quá nhanh, không tập trung được manh mối hữu hiệu. Đồng thời, cũng không có dấu vết chiến đấu của Hắc Tôn giả tồn tại, chúng tôi suy đoán Hắc Tôn giả là bị giết trong nháy mắt, nếu không với thực lực của Hắc Tôn giả, sẽ không thể không để lại dấu vết gì được.”

“Chúng tôi nghĩ ngờ, là có người âm thầm ra tay, có ý nhằm vào Thiên Đình chúng ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện