CHƯƠNG 1447

Mộc Sơn lo lắng hỏi: “Tỉnh hình bên Cổ Tộc Ẩn Thế rất phức tạp, chưa chắc đã đồng ý hợp tác với chúng ta. Bọn họ và Thiên Đình có dây mơ rễ má từ lâu, tôi nghi ngờ cao thủ của Thiên Đình hiện nay chính là người của Cổ Tộc Ẩn Thế trước đó.”

Cổ Nhật Long đồng tình: “Chuyện này là có thật, tôi còn nghi Cổ Tộc Ẩn Thế chính là gia tộc do những người đó của Thiên Đình tạo ra, nếu không họ đã không có quan hệ mật thiết với Thiên Đình như vậy. Dĩ nhiên cũng có thể có một số gia tộc cổ xưa, nhưng những gia tộc này nhất định đã bị Thiên Đình khống chế, huống chỉ còn có số lượng Cổ Tộc Ẩn Thế chúng ta biết rất ít.

Một số khác, đến chính họ cũng không biết rõ lắm”

Vương Bác Thần cũng biết những điều này, một thời gian trước, Dạ Anh Thư đã đưa cho anh một số tài liệu, trong đó có nhắc đến vấn đề này.

Nhưng cho dù là vậy, anh cũng phải thử.

Anh kiên định nói: “Chúng ta không còn con đường nào khác. Tuy rằng có thể thất bại nhưng không thử thì sao biết được.

Chuyện này cứ giao cho tôi, mọi người canh giữ thế tục giới cho tốt, chúng ta tiêu diệt thế gia hào tộc, mặc dù không tạo thành uy hiếp đối với Cổ Tộc Ẩn Thế và Thiên Đình nhưng cũng sẽ có ảnh hưởng nhất định, họ sẽ không tấn công lần hai.

Hơn nữa, Hắc Tôn giả chết, phía Thiên Đình nhất định sẽ tới tra hỏi, chúng ta phải xử lý xong chuyện này.”

Khương Lạc Trần cười gắn nói: “Vậy cứ để họ tới, đúng lúc tôi đang định thử xem vũ khí tiên tiến có tác dụng gì với họ không.

Tôi không tin họ có thể chống đỡ nổi trước vũ khí.

Không ai nghi ngờ lời của Khương Lạc Trần.

Trước đó khi Hắc Tôn giả xuất hiện, chẳng qua là do mọi người chưa kịp chuẩn bị nên bị đối phương đánh trở tay không kịp.

Người của Thiên Đình nếu dám liều lĩnh ra .. tay thêm lần nữa, bọn họ nhất định sẽ có biện pháp phù hợp.

Xã hội bây giờ, vũ khí tiên tiến rất phát triển.

Nếu bị ép quá, ném cho họ mấy quả lựu đạn cũng không thành vấn đề.

Quách Đỉnh lạnh lùng nói: “Bên này đã hấp dẫn sự chú ý của nhiều người, nếu như Thiên Đình thật sự muốn gây chiến, ép chúng ta đến bước đường cùng, vậy chúng ta cũng không cần nhãn nhịn nữa. Dù sao hiện tại có một số vũ khí không dùng được, chỉ có tác dụng ngăn cản, nếu Thiên Đình muốn thử, vậy cho họ nếm mùi một lần xem sao.

Trong số những người có mặt, có thể đi đến vị trí như ngày hôm nay, không ai là người thiếu quyết đoán, cũng không có ai là dễ bắt nạt.

Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Chuẩn bị trước đi, tìm được hang ổ của Thiên Đình thì lập tức hành động. Mấy thứ tạp nham kia kiêu ngạo nhiều năm như vậy, thật sự coi bản thân thành thần luôn rồi.”

Không ai phản đối điều này.

Muốn đối phó với Thiên Đình thì phải liều mạng.

Bây giờ đã không phải là năm đó nữa, cũng không phải thời kỳ dựng nước.

Năm đó không có cách nào khác, nhưng bây giờ nước R đã có thể đánh tay đôi với nước A.

Nếu thật sự muốn chèn ép bọn họ, người của Thiên Đình cũng phải cân nhắc trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện