CHƯƠNG 1385

Dao Dao chỉ vào bức tranh của Sa Tăng và Trư Bát Giới phía trên với vẻ mặt bối rồi và nói: “Hai bọn họ không phải là người, là động vật mà.’ Động vật…

Vương Bác Thần chỉ cảm thấy huyết áp của mình lại tăng vọt, sau đó lại chỉ vào một câu hỏi trắc nghiệm và nói: “Câu hỏi này, người ta hỏi là chiếc bút chì này dài 18 (…), sao con lại chọn là mét? Bút chì của con dài 18 mét sao?”

Dao Dao không phục nói: “Tại sao bút chì không thể dài 18 mét?”

Vương Bác Thần mệt mỏi nói: “Con có tin ba rút con dao rựa 40 mét của ba ra không?”

Dao Dao nói lớn: “Con dao rựa 40 mét của ba vừa khéo gọt được chiếc bút chì dài 18 mét của con.”

Vương Bác Thần cảm thấy mình sắp bị làm cho phát điên rồi, lúc nhỏ mình cũng đâu ngốc như vậy chứ, chẳng lẽ là theo nòi Triệu Thanh Hà sao?

Triệu Thanh Hà bên cạnh sắp cười đến phát điên rồi, Vương Bác Thần trừng mắt nhìn Triệu Thanh Hà một cái rồi lại chỉ vào một bài toán nói: “15-8=? Câu này con không biết tính sao? Con đặt tính theo hàng dọc mà tính.”

Dao Dao bĩu môi nói: “Con đã đặt tính theo hàng dọc mà, nhưng 5 không đủ để trừ 8.”

Vương Bác Thần đặt tính theo hàng dọc và nói: “5 kia không đủ để trừ 8 thì con mượn thêm mười.

Dao Dao không chịu nhận thua và nói: “Nhưng nếu mười không cho mượn thì sao!”

Vương Bác Thần đầu óc ong ong: “Không cho mượn… Không cho mượn thì con nhắc đến tên ba, cứ nói là ba nói đấy xem nó có cho mượn hay không.

Triệu Thanh Hà đã cười đến không ngừng lại được nữa, ôm lấy bụng và nói: “Ôi, em không chịu được nữa rồi, hahaha…’ Vương Bác Thần tức giận nói: “Đừng cười nữa, đứa trẻ này chắc chắn là theo nòi em.

“Được rồi, ăn cơm thôi, bày học cho đứa nhỏ mà các con ai nấy đều tức gần chết.

Còn chê Dao Dao chúng ta ngốc, mẹ thấy là các con không biết đường dạy, Dao Dao chúng ta thông minh lắm.”

Mẹ vợ Trần Ngọc bưng cơm đi ra, liếc nhìn Triệu Thanh Hà đang cười đến không ngừng được và Vương Bác Thần đang tức giận đến mức đầu sắp nổ tung với vẻ chán ghét.

“Nào Dao Dao, chúng ta ăn đùi gà lớn.”

Dao Dao nghe lời chạy tới, bĩu môi nói: “Bà ngoại tốt với con nhất, câu hỏi đơn giản như vậy mà cả ba và mẹ đều không biết dạy cho con, con là trẻ con mà, so đo tính toán với con làm gì chứ, bảng cộng trong phạm vi 10 con đều thuộc, một cộng một bằng hai, một cộng hai bằng ba, hai cộng hai bằng bốn… bảy cộng tám bằng mười lăm…

Vương Bác Thần vội vàng nói: “Bảy cộng tám bằng mười lăm, vậy mười lăm trừ tám bằng bao nhiêu?”

Dao Dao ngơ ngác xoa xoa chiếc đầu nhỏ: “Con không biết.”

Vương Bác Thần : “II”

Triệu Thanh cười trên nỗi đau của người khác mà nói: “Bây giờ thì anh biết em bày học cho con gái anh khó khăn như thế nào rồi chứ?”

Không bày học thì mẹ hiền con hiếu, bày học rồi thì gà bay chó chạy.

Nhìn dáng vẻ hả hệ khi người khác gặp họa của Triệu Thanh Hà, Vương Bác Thần không vui nói: “Những bài còn lại em hướng dẫn con đi, anh tức đến mức răng đau nhức rồi.”

Dao Dao ở bên cạnh bổ sung nói: “Răng đau không phải là bệnh, nhưng lại vô cùng đau.

Vương Bác Thần: “Con ăn cơm của con đi”

Trần Ngọc ở bên cạnh trách móc nói: “Bác Thần, sau này một mình con đừng đi làm những chuyện nguy hiểm như vậy nữa, đó là nước A, lần này cũng là con may mắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện