CHƯƠNG 1384

Biến cố đột ngột xuất hiện ở phía bên nước A đã phá vỡ mọi kế hoạch của bọn họ.

Đặc biệt là Thần chủ Nước R đã trở thành sự tồn tại ở trên chiến thần, đây là điều mà trước đó bọn họ không dự liệu tới.

Tổng thống Newlong của nước P: “Chúng ta giao thiệp với bên Nước R trước một chút, xem xem thái độ của bên đó. Thần chủ Nước R là một người có tâm báo thù cực mạnh, chắc chắn sẽ không chịu dàn hòa, chắc chắn sẽ tới đòi bồi thường.”

Thủ tướng của Đệ Tam Đế Quốc: “Chúng ta không cần quan tâm đến phía bên Đế Quốc Mặt Trời Lặn kia, đồng thời qua lại với Thiên Thần Các và chính phủ Nước R, giảm thiểu tổn thất mới là điều chúng ta phải làm…”

Trong khi bọn họ đang thảo luận xem nên ứng phó với chuyện này như thế nào, Vương Bác Thần vừa trở về thành phố Hà Châu.

“Anh đến Đệ Nhất Đế Quốc rồi? Sau đó Đệ Nhất Đế Quốc loạn rồi?”

Triệu Thanh Hà nhìn bản tin rồi lại nhìn Vương Bác Thần đang chơi với Dao Dao bên cạnh, trên mặt đầy vẻ ngỡ ngàng.

Cũng xa nhau chưa đầy một ngày mà.

Không phải là đến đế đô sao?

Sao lại đi nước A rồi?

Vương Bác Thần cười cười, nói: “Có mấy con chuột không an phận, anh đi một vòng. Dự án Tân khu Hà Châu bên kia của em vân tiến triển thuận lợi chứ?”

Triệu Thanh Hà có chút ngốc nghếch dễ thương nói: “Đợi đã, anh trả lời câu hỏi của em trước, hiện tại em vấn rất mơ hồ. Em vẫn không biểu sao anh lại đánh nước A bổ nhào rồi? Cứ như vậy, thân phận của anh chẳng phải sẽ bị bại lộ sao?”

Vương Bác Thần đang kiểm tra bài tập của Dao Dao, nói một cách thờ ơ: “Bại lộ thì bại lộ, không có gì to tát cả. Anh cũng không muốn đụng chạm ai, nhưng nếu ai đụng vào anh, vậy anh chỉ đành dạy cho bọn họ một bài học sâu sắc. Stephen không tin, hiện tại chính là kết cục của ông ta.”

Triệu Thanh Hà gật gật đầu, đối với một số chuyện, cô không phải là biết rất rõ, chỉ biết rằng người mà Vương Bác Thần phải đối phó rất mạnh.

“Hiện tại có tin tức gì của mẹ chúng ta chưa?”

Nghe thấy lời này, sắc mặt Vương Bác Thần trở nên xám xịt, lắc đầu và nói: “Vấn chưa tìm được, vấn đang điều tra.”

Triệu Thanh Hà nhẹ nhàng nói: “Anh yên tâm, mẹ chúng ta cát nhân ắt có thiên . tướng. Những ngày tháng khổ cực như vậy chúng ta đều đã vượt qua rồi, cho dù xảy ra chuyện gì, một nhà chúng ta cũng sẽ không xa nhau.”

Vương Bác Thần cười nói: “Những chuyện này em đừng lo lăng, có anh đây”

Nói đến đây, Vương Bác Thần nhíu chặt mày, nhìn về phía Dao Dao bên cạnh và hỏi: “Dao Dao, câu này không phải là bảy bạn nhỏ nên chọn chiếc xe có bao nhiêu chỗ sao? Sao con lại chọn là tám chỗ?”

Dao Dao nghiêm túc nói: “Bởi vì còn có cô giáo mà?”

Vương Bác Thân : “..”

“Vậy câu này thì sao?”

Vương Bác Thần chỉ vào một câu điền vào chỗ trống, trên đó có bốn sư đồ Đường Tăng, Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Tăng và hỏi: “Người ta hỏi tổng cộng có mấy người, tại sao con lại điền là 2 người?

Một, hai, ba, bốn, đây không phải là bốn người sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện