Ma Đế không thèm đáp lời, hai tay huy động như nhạc trưởng đang điều khiển một dàn nhạc giao hưởng, những cường giả bị ma khí thâm nhập trở nên điên cuồng lao vào tấn công mình đồng bọn.

Âu Dương Phi Vân lên tiếng:

“Nương tử, nàng lùi lại để chúng ta tới là được, ma khí này hết sức nguy hiểm đừng tiếp xúc để không bị hắn điều khiển.”

Ngay sau đó hắn cùng hai vị chân nhân lập tức xuất kích.

Hai vị chân nhân từng bước chân đạp lấy hư không uy thế đè ép xuống chiến trường khiến cho những Ngộ Pháp cảnh cường giả bị ma khí ăn mòn bị áp bách đến không thể lay động.

Ma Đế hững hờ, ra lệnh cho mình hai đạo phân thân:

“Làm việc đi.”

Hai đạo phân thân dứt ra khỏi chiến đấu, lao thẳng tới hai vị chân nhân chỗ khí thế hung hung ma khí âm hàn như đang tích súc đại chiêu.

Bọn hắn hay tay kết nối dần dần ma khí bị hấp dẫn theo tay bọn hắn hội tụ vào, chân nhân phất tay đánh ra một quyền hòng đánh tan bọn hắn chỉ là quyền kình đánh tới hai cái phân thân lại không có ý định né tránh.

Bọn hắn từ ma khí tạo thành vì thế bị cự quyền đánh tan nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng hội tụ vào tăng tốc kết hợp làm một.

“Hỏa Vũ Phần Thiên.” Một vị chân nhân đánh ra đầy trời hỏa vũ bao trọn lấy hai cái phân thân nhưng lúc này Ma Đế bất ngờ đẩy ra một chưởng tạm thời cản trở màn mưa lửa.

Cùng lúc đó ma khí độ nhập thêm vào hai cái phân thân khiến bọn hắn trong nháy mắt dung hợp hoàn thành cũng là lúc đã tới gần hai vị chân nhân.

Chỉ có điều mặc dù bất chấp lao tới nhưng lại không có vẻ gì đại chiêu mạnh mẽ đủ để uy hϊế͙p͙ đến Pháp Thân cảnh cường giả người.

Nhưng hai vị chân nhân không coi thường mà đánh ra từng đạo từng đạo bình chướng bởi vì bọn hắn kinh nghiệm chiến đấu đều cho ra kết luận đối phương muốn tự bạo.

Quả thật ma khí phân thân khi đến phạm vi vừa đủ bèn hóa thân một quả bom ngay lập tức bùng nổ, ở bên kia những tên Ngộ Pháp cảnh cường giả bị ma khí khống chế cũng niệm quyết định tự bạo nhưng Âu Dương Phi Vân lấy ra một xấp linh phù đánh về từng cái Ngộ Pháp cảnh cường giả.

“Khốn.” Âu Dương Phi Vân vừa niệm quyết linh phù trong hư không liên kết lại thành một tòa lao tù hình chữ khốn hình dạng.

Thế là nhóm cường giả đã bị Pháp Thân cảnh chân nhân đè ép lại bị Âu Dương Phi Vân phù trận khóa chặt không cách nào di chuyển cùng tự bạo.

Ma Đế tùy ý nhìn đám người hành động, khẽ hấp thụ lấy lượng ma khí bùng nổ sau khi phân thân tự bạo, hai vị chân nhân xuất hiện mà không chút tổn hại nào.

Tình hình đã ổn định, ba vị chân nhân tiến hành phong tỏa toàn bộ đường lui của Ma Đế.

“Ma tộc, có thể trước kia ngươi là Ma Đế nhưng hiện tại ngươi chỉ còn Pháp Thân cảnh tu vi, chớ nên quá tự tin mà coi thường ba người chúng ta.”

Một vị chân nhân tay phải để sau lưng tay trái khẽ vuốt râu nói, đây chính là vị chân nhân sử dụng Hỏa pháp tắc vừa rồi.

“Tửu Kiếm đạo hữu, không ngờ các vị sơn trang vậy mà còn giấu diếm lấy một cai cao cấp ma tộc, không biết Tửu Kiếm sơn trang ý định là gì?”

Một vị chân nhân mở lời chất vấn Tửu Kiếm chân nhân, Tửu Kiếm chân nhân ngay lập tức trả lời:

“Việc này ta cam đoan Tửu Kiếm sơn trang là không hề biết được, ta đời thứ nhất Trang Chủ tạo ra Kiếm Mộ cũng mục đích phong ấn nhưng chính ông ấy cũng không biết rõ nó là gì.

Hôm nay thì cũng đã rõ ràng.”

“Đạo hữu nói miệng cũng không đáng tin, đợi xong trận chiến này phải để chúng ta tiến vào Kiếm Mộ xem xét thì lúc đó mới có thể tuyên cáo thiên hạ làm chứng cho Tửu Kiếm sơn trang.”

Tửu Kiếm chân nhân sảng khoái đáp lời: “Tốt.”

Ngay sau đó ba người nhìn thẳng về phía Ma Đế nói:

“Hừ Ma Tộc, thật không may cho ngươi khi gặp phải chúng ta, ngươi đã là bóng ma của quá khứ thì nên ngủ yên thôi, vọng tưởng trỗi dậy thì sẽ phải đối mặt với hiện thực khắc nghiệt.”

Ma Đế không nói gì chỉ nhếch mép cười, sau đó tay bấm pháp quyết, một tôn phân thân từ hắn thân thể tách ra, bên trên quấn quanh lấy pháp tắc vận chuyển.

Đó chính là Pháp Thân, đặc thù của Pháp Thân cảnh cường giả tu sĩ, Ma Đế khẽ niệm pháp quyết, hô lên:

“Pháp Thiên Tượng Địa, Thôn Thiên Cự Ma.”

Pháp Thân của Ma Đế hóa lớn biến thành một cái cao trăm trượng cự ma, xung quanh ma khí sôi trào ăn mòn lấy vạn vật xung quanh.

Ba vị chân nhân cũng không thua kém, lần lượt triệu hồi ra mình Pháp Thân cự hóa mà lên.

Một cái cuồn cuộn hỏa diễm chiến thần, một cái tiêu sái tửu kiếm tiên, một cái thì khí thế mạnh mẽ, cuồng bạo cự nhân.

Bốn người dẫm nát mặt đất lao vào chiến đấu.

Hỏa diễm chiến thần từ hư không triệu hồi ra một thanh hỏa đao một đường bổ thẳng xuống Thôn Thiên Cự Ma, nhưng đúng như cái tên Thôn Thiên, cự ma há lấy miệng lớn bên trong như thể thâm uyên, mạnh hút một hơi hỏa diễm cự đao bị nó hút vào trong bụng.

Tiêu Sái Tửu Kiếm Tiên cước bộ tiêu sái kiếm trong tay chém thẳng vào cổ của Thôn Thiên Cự Ma, chỉ có điều Cự Ma một tay đỡ lấy kiếm tới không chút sứt mẻ ngăn chặn kiếm tiên.

Cuồng Bạo Cự Nhân nhấc lên gần đó một tòa cô sơn, vác theo cô sơn dẫm trên mặt đất, từng dấu chân để lại trên mặt đất từng chỗ hố sâu.

Sau đó dậm chân một nhảy chấn động đại địa vác theo cự sơn như cổ thần hàng lâm nhắm thẳng Thôn Thiên Cự Ma đầu đập xuống.

Thôn Thiên Cự Ma do phải chống đỡ hai cái trước tiến công nên không thể làm ra né tránh, nó chỉ có thể thủ thế, một tay đưa lên như muốn chống đỡ trời cao đỡ lấy đang đập xuống đại sơn.

“Ầm.” Đại địa rung chuyển ma khí tán loạn bụi bay mịt mù khiến Âu Dương Phi Vân cùng nhóm Ngộ Pháp cảnh cường giả bị khí láng đẩy lùi.

Bọn hắn thấy rằng không có chỗ cho mình can thiệp chiến đấu do vậy nhanh chóng khống chế lấy những người đã bị ma khí ăn mòn cấp tốc lùi về sau.

Cùng lúc đó, Hàn Sương Nhi sau khi sơ tán trong Sơn Trang người cùng Hóa Vũ trấn người đã quay trở lại, đi kèm với đó là Lưu Linh Nhi cùng hộ vệ.

Lưu Linh Nhi không có rời đi bởi vì trước đó có hẹn cùng Âu Dương Phi Vân và Nam Cung Minh Hà.

Đang rời xa chiến trường, Âu Dương Phi Vân nhìn thấy đang ẩn nấp Diệp Phàm bèn hô lớn:

“Diệp sư đệ, ngươi là Thuần Dương thể chất dùng ngươi bản nguyên có thể giúp bọn họ thanh tẩy ma khí lấy lại tinh thần.”

Nghe thấy vậy, Lưu Linh Nhi vừa mới định lên tiếng chửi mắng bèn dằn lại vì nàng biết cứu người là quan trọng.

Hàn Sương Nhi nghe thấy thế lên tiếng khẩn cầu:

“Khẩn xin Diệp công tử ra tay giúp đỡ lấy ta mấy vị thúc bá, sau đó Diệp công tử có yêu cầu gì Tửu Kiếm sơn trang sẽ hết sức báo đáp.”

Diệp Phàm tức giận nhìn lấy Âu Dương Phi Vân, hắn bên ngoài khí tức còn đang xao động, muốn xuất thủ còn khó khăn, nếu tùy tiện ra tay Thuần Dương bản nguyên trước đó hắn hấp thu cùng khóa lại sẽ theo đó rời đi và tan biến vào thiên địa.

“Hàn cô nương thứ tội, ta chưa từng nghe qua việc Thuần Dương thể chất bản nguyên có thể giúp bọn hắn thanh tẩy ma khí, chớ nên vội vã tin tưởng người khác.

Vả lại Hàn cô nương cũng thấy ta tình huống, muốn xuất thủ cũng khó khăn huống hồ là vận dụng lực lượng cứu người.”

Diệp Phàm bèn lên tiếng từ chối.

Lưu Linh Nhi thấy thế châm chọc:

“Hừ, không muốn cứu người cũng không cần phải nói như vậy.”

Âu Dương Phi Vân cười nói:

“Linh Nhi muội muội đừng như vậy, ta tin rằng Diệp Sư đệ là bất lực, hắn trạng thái hiện tại ai cũng có thể nhìn ra.”

Điều này khiến Diệp Phàm cảm xúc bỗng xao động tức giận trừng mắt nhìn Âu Dương Phi Vân.

---

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện