Tại chiến trường chính, ba người vẫn đang chiến đấu kịch liệt.

Xung quanh đó vạn vật bị ma khí ăn mòn rồi lại bị hủy diệt do chiến đấu va chạm gây ra.

Nhưng phía dưới Kiếm Mộ vẫn an ổn không bị làm sao cả, bởi vì trước đó Tửu Kiếm chân nhân hết sức giữ gìn, hiện nay thì ba người chiến đấu cũng khống chế tốt không muốn làm tổn hại Kiếm Mộ.

Bọn hắn còn muốn tiến vào Kiếm Mộ xem xét điều gì xảy ra để đưa ra kết luận cho việc này.

Lúc này, Hỏa Diễm Chiến Thần lấy ra một cái đỏ chót vật thể hình trái tim.

Không biết đó là thứ gì vậy mà khiến Ma Đễ bỗng nhiên mất bình tĩnh tức giận không thôi.

Hắn làm sao có thể không tức giân cho được bởi vì đó thực sự là trái tim, trái tim của kẻ mà hắn vẫn thống hận cho tới tận bây giờ.

Diệp Phàm nhìn thấy trái tim đó cũng thất thần giây lát bởi vì hắn nhận ra đó là thứ gì, và hắn cũng cảm nhận được vật gì đó đã trôi vụt khỏi hắn.

Thuần Dương Chân Tâm, trái tim của một vị cường giả sở hữu Thuần Dương thể chất có thể trấn áp tà ma.

Trong đó chứa đựng lấy bản nguyên thể chất có thể khiến Diệp Phàm thực lực bạo tăng càng khiến hắn thể chất càng thêm hoàn mỹ.

Âu Dương Phi Vân nhìn Diệp Phàm khẽ cười bởi vì hắn biết đó là vật gì.

Vật này là Diệp Phàm tại Nam Vực một cái cơ duyên, hắn thể chất không phải tiên thiên mà là dựa vào cơ duyên chồng nên, tiền kỳ nếu có Thuần Dương chân tâm có thể khiến cho Diệp Phàm thể chất hoàn mỹ dung hợp.

Sau khi Diệp Phàm thoát khốn, Âu Dương Phi Vân nhiều lần phái người lục lọi khắp các chỗ ngõ ngách tại Nam Vực, đầu tiên là bí cảnh, tiếp theo là những nơi có tồn tại mấy cái đứng đầu tại địa phương gia tộc mà có hoàn khố tử đệ lại thêm dựa vào khí vận chi nữ cảm ứng mà tìm ra.

Lần này tới Tửu Kiếm sơn trang, Âu Dương Phi Vân dựa vào kinh nghiệm cùng hiểu biết sau khi nghe ngóng tin tức của Tửu Kiếm sơn trang, hắn nhận định nơi đây là một hồi cơ hội của Diệp Phàm ghi điểm trong mắt khí vận chi nữ.

Vì thế, lấy lý do mong muốn hợp tác hắn hết sức tự nhiên cho triệu gọi hai vị Chân Nhân.

Trước đấy hắn cũng cho người thông chi Đoàn Tử Thu tr.a xét điển tịch xem Tửu Kiếm sơn trang có từng được đề cập trong bọn hắn Thi Quỷ tông điển tịch hay không, cẩn thận hơn còn cho người tới xem xét mới đưa ra kết luận không liên quan.

Cùng với nhiều lần suy xét, hắn dự đoán sẽ có biến động tại Tửu Kiếm sơn trang và liên quan đến Ma Tộc là chủ yếu vì manh mối là dựa vào những lần thiên địa trước kia.

Hắn không cho rằng là yêu thú vì bọn hắn đang hợp tác cùng mấy cái Yêu Hoàng.

Bởi vì không muốn bị hoài nghi nên mới mời gọi một vị khác chân nhân để có thể khẳng định là trùng hợp cử người phù hợp đối phó thôi.

Thuần Dương chân tâm vừa ra, trong kiếm mộ phong ấn trận pháp vết tích rung động như có phản ứng, mọi người đều có thể nhận ra vì thế mà Âu Dương Phi Vân ra hiệu cho Hàn Sương Nhi nói:

“Hàn cô nương, ngươi cũng cảm thấy vừa rồi rung động, ta đề nghị chúng ta tiến vào xem xét, khả năng đó là thứ hỗ trợ bài trừ ma khí hoặc nếu có ma tộc khác chúng ta cũng kịp thời ngăn chặn.”

“Tốt.”

Thế là bọn họ bỏ mặc Diệp Phàm cùng nhau tiến tới.

Trên chiến trường, Ma Đế hai mắt đỏ ngầu tức giận rống lớn lao thẳng vào Hỏa Diễm Chiến Thần.

“Hừ, đừng hòng làm loạn.”

Tửu Kiếm chân nhân đứng ra ngăn chặn cùng với đó là Cuồng Bạo cự nhân lao vào tấn công khiến Thôn Thiên cự ma không cách nào tiên lên.

“Hừ, đen đủi cho ngươi gặp phải ta, để xem ngươi đối phó với vật này như thế nào?”

Hỏa Diễm chiến thần tay bấm pháp quyết rút ra quanh thân hỏa diễm gia trì lên Thuần Dương chân tâm.

Chân Tâm nhận thêm lực lượng càng thêm mạnh mẽ đập lấy, điều khiển lấy Hỏa Diễm chiến thần chân nhân khẽ thở dài:

“Tiền bối đại nghĩa, dùng mình trái tim chế thành một vật đại sát khí đối với ma tộc.

Hôm nay Phùng Mặc ta kế thừa tiền bối đại nghĩa quyết ma diệt cái kia ma nhân.”

Sau đó, hắn dùng hỏa diễm bao bọc lấy chân tâm lấy đó là hạch tâm biến hóa thành một thanh đao cầm chắc trong tay.

“Hai vị, phụ trợ ta tiến công.”

“Tốt/Được.”

Hai vị chân nhân đồng thanh lên tiếng.

Phía Diệp Phàm hắn nhìn chiến trường mà trong lòng khó chịu, nếu như hắn có viên kia chân tâm thì đã có thể nhanh chóng hấp thu Thuần Dương bản nguyên tấn cấp đại thành thể chất rồi đứng ra hỗ trợ mà không phải bị bó chặt ở đây.

Nhìn thấy Âu Dương Phi Vân trước khi rời đi ánh mắt thâm ý, Diệp Phàm biết mình không nên ở đây lâu, bởi vì nếu điều tr.a sẽ biết hắn là người làm cho Ma Đế thoát khốn, dù cho hắn có thanh minh cũng tình ngay lý gian.

Hiện tại lại khó mà động thủ nếu không rời đi chắc chắn sẽ bị bắt lại tr.a khảo.

Vậy nên, Diệp Phàm dằn lấy trong lòng mất mát vội vã rời đi để lại sau lưng chiến đấu.

Thuần Dương chân tâm gia trì, Hỏa Diễm chiến thần uy thế tăng vọt, từng đao chém ra khiến Ma Đế không còn hời hợt đón đỡ như trước bởi vì hắn ma khí đang bị nhiệt lượng tiêu trừ.

Ma Đế dần trở nên ngưng trọng bởi vì nếu hắn ma khí không tiêu tan thì dù cho chiến đấu có kịch liệt cũng không khiến hắn lo lắng.

Nhưng hiện tại ba người kia đã có cách khiến hắn ma khí bị tiêu trừ khiến hắn thực lực dần dần hạ xuống.

Thôn Thiên Cự Ma trước đó còn cắn nuốt lấy hỏa diễm, cắn nuốt lấy cự kiếm để bổ sung tiêu hao, hiện tại nó không cách nào cắn nuốt.

Ba vị chân nhân phối hợp hết sức nhịp nhàng, sau khi nhận ra mình năng lượng đánh ra bị hấp thụ, Tửu Kiếm chân nhân trở thành người đánh phụ trợ, Hỏa diễm chân nhân thì ra hiệu mình có sát khí hóa giải tình huống nên lùi về sau chuẩn bị.

Vì thế mà Cuồng Bạo cự nhân trên tay ngọn núi trở thành người đánh chính, bởi Thôn Thiên Cự Ma không thể ăn được đá.

“Hừ, cho ngươi gặm nuốt, cho ngươi gặm nuốt. Đừng bảo thôn thiên, đến cục đá còn không ăn được cũng dám thôn thiên.”

Vị chân nhân vừa dùng đá đập, quật, táng vừa châm chọc.

Hắn chia sẻ vai trò tấn công chính cho Hỏa Diễm Chiến Thần đánh tán loạn ma khí, còn Tửu Kiếm chân nhân thì phụ trợ bằng cách ngăn trở những chiêu tấn công của Ma Đế để cho hai người kia chuyên tâm áp chế Ma Đế.

Bọn hắn cứ dần dần tiêu hao, Ma Đế muốn bỏ chạy thì bị dây dưa phong tỏa không cách nào làm được.

Nhưng bởi vì Hỏa Diễm Chiến Thần không thực sự làm chủ được Thuần Dương chân tâm, nên hắn tiêu hao cũng thật sự rất lớn vì thế chiến trận cũng không hoàn toàn khả quan.

Khi mà chiến đấu đang rơi vào giằng co rơi vào tiêu hao chiến, Âu Dương Phi Vân nhóm người từ Kiếm Mộ lao ra, Nam Cung Minh Hà truyền âm:

“Chân nhân, trong Kiếm Mộ có phong ấn trận pháp sử dụng Thuần Dương bản nguyên làm năng lượng.

Trận nhãn cũng đã mất đi, tuy nhiên có thể dùng Thuần Dương chân tâm thay thế trận nhãn cùng năng lượng.

Điều quan trọng là trận pháp có thể hỗ trợ điều khiển chân tâm.”

Nghe thấy thế, Hỏa Diễm chân nhân lên tiếng nói:

“Tốt, hai vị thay ta ngăn chặn hắn, ta cần chuẩn bị một chút để có thể chiến thắng kẻ này.”

“Được, cứ giao cho chúng ta.”

Thế là Hỏa Diễm chân nhân nhanh chóng rời đi tiến vào kiếm mộ.

Lúc này, Nam Cung Minh Hà mới lên tiếng:

“Diệp Phàm đã dời đi nơi này rồi.”

Lưu Linh Nhi nhìn về vị trí Diệp Phàm trước đó, ngay lập tức nghiến răng nói:

“Hừ, ta đã biết tên kia phẩm tính không ngay, hắn chín phần mười là kẻ hấp thu bản nguyên mở ra phong ấn, bởi vì áp chế chưa kịp luyện hóa nên không cách nào chiến đấu.

Lại thêm hắn cùng Ma Đạo dây dưa nên nhất định chính là người phá vỡ phong ấn. Thật đáng hận mà.”

Âu Dương Phi Vân nhìn Lưu Linh Nhi đầy tán thưởng, đúng là không uổng công hắn cố gắng giữ nàng lại mời nàng ăn uống để thời khắc này nàng lên tiếng.

Trước đó cũng là Âu Dương Phi Vân cùng Nam Cung Minh Hà khơi mào để nàng khó chịu dẫn đến nói ra những điều bọn hắn cần.

Chỉ cần như thế thôi, ấn tượng ban đầu đã khắc sâu thì dù có là khí vận chi nữ cũng khó mà sinh ra hảo cảm với Diệp Phàm được.

---

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện