Tửu Kiếm chân nhân thật sâu nhìn Âu Dương Phi Vân, thấy hắn thoải mái vui vẻ sau khi lên tiếng đã xin phép tiến về chỗ nương tử.

“Kẻ này khó lường, tâm cảnh vững chắc sẽ là một phương cự phách.” Đó là Tửu Kiếm chân nhân trong lòng âm thầm đánh giá.

Ngay sau đó, ông ta lên tiếng:

“Mời các vị đạo hữu giữ im lặng.”

Giọng nói vang dội dưới sự gia trì của linh khí cùng uy áp của một vị cao thủ kiếm đạo đã áp chế toàn trường kiếm khách.

Tửu Kiếm chân nhân lên tiếng:

“Từ xưa tới nay, luận kiếm đại hội không có phân ra chính ma người tham dự, chỉ cần là người dùng kiếm mộ danh mà đến là được.

Hôm nay, hai vị thí sinh đã thiết đãi chúng ta mội bữa tiệc thịnh soạn khiến cho ai ở đây cũng đều thỏa mãn.

Vì vậy, ai chiến thắng cũng đều xứng đáng.

Nhưng Âu Dương Phi Vân thí sinh đã tuyên bố nhận thua vì vậy Diệp Phàm chiến thắng là hoàn toàn xứng đáng.

Đây cũng là kết quả cuối cùng được Tửu Kiếm sơn trang công nhận, mong các vị đạo hữu vui vẻ chúc mừng Diệp đạo hữu.”

Tửu Kiếm chân nhân đã lên tiếng, không còn ai có ý phản đối cuối cùng đều lên tiếng chúc mừng Diệp Phàm như thể không có một màn bàn tán trước đó.

Diệp Phàm lúc này đứng trên đài thật sâu nhìn Âu Dương Phi Vân nghĩ

“Hắn đang có âm mưu gì? Mọi việc quá thuận lợi, tính cách tên kia có thù tất báo vì ngày xưa ta dây dưa với Thiên Tuyết mới khiến hắn ghi hận tới tận bây giờ.”

Diệp Phàm không cho rằng Âu Dương Phi Vân đã thay đổi, hắn thừa nhận trước kia chịu thiệt thòi do Âu Dương Phi Vân tính toán là do Âu Dương Phi Vân đủ giỏi nhưng không cho rằng Âu Dương Phi Vân bằng phẳng như vậy, dù đã cùng nhau đối kiếm mới vừa xong.

Âu Dương Phi Vân quay lại nhìn hắn nói:

“Diệp sư đệ chớ có đa nghi, chúng ta đều là người dùng kiếm, bản tâm đều thẳng tắp như nhau.”

Hắn lời nói này ý muốn bảo rằng, ngươi nghi ngờ ta vì chính ngươi cũng là như thế nên ngươi không cho rằng sẽ có người khác bằng phẳng như vậy.

Đại hội luận kiếm cứ như vậy mà khép lại.

Ngày hôm sau, Diệp Phàm nhận được thông tri từ Tửu Kiếm sơn trang ngay lập tức theo người dẫn đường tiến về Hóa Vũ sơn cốc là nơi an trí Kiếm Mộ.

Hàn Sương Nhi đảm nhận dẫn đường cho Diệp Phàm vừa đi vừa nói:

“Kiếm Mộ là nơi tập hợp những thanh bội kiếm đã hư hại của những kiếm tu đích thực.

Chỉ khi đó mới sinh ra anh linh kiếm khí và được trận pháp rút ra tập hợp lại để có thể ôn dưỡng kiếm linh.

Ngươi khi vào đó chớ đi lung tung, nghe theo mình linh kiếm chỉ dẫn tìm tới vị trí thích hợp với nó sau đó cắm linh kiếm xuống mặt đất rồi hỗ trợ kiếm linh hấp thu và luyện hóa anh linh kiếm khí.”

Diệp Phàm khẽ gật đầu nói:

“Tại hạ đã hiểu, đa tạ Hàn cô nương chỉ dẫn.”

Hàn Sương Nhi lại lên tiếng:

“Mỗi người chiến thắng sẽ được tiến vào trong Kiếm Mộ mười ngày, trong mười ngày đó ngươi linh kiếm đạt được thế nào tạo hóa cần xem nó bản lĩnh.

Chớ nên đi vào chỗ sâu của Kiếm Mộ vì đó là khu vực cấm chỉ có Trang Chủ mới được phép tiến về.”

Diệp Phàm tỏ ý đã hiểu sau đó lặng im đi theo Hàn Sương Nhi.

Kiếm Mộ nằm trong sơn cốc, được trận pháp thủ hộ, bên ngoài là che giấu trận pháp khiến cho nhìn vào chỉ thấy đây là một cái sơn cốc bình thường mà không biết thực sự ở bên trong như thế nào.

Hàn Sương Nhi lấy ra một cái lệnh bài đưa cho Diệp Phàm nói:

“Đây là người xếp hạng thứ nhất lệnh bài, bên trong có một lần cơ hội tiến vào kiếm mộ.

Ngươi đeo bên người, khi nào gần đến thời hạn nó sẽ có báo hiệu để ngươi biết.

Chớ nên quá tham vì khi đến hạn nó sẽ truyền tống ngươi ra ngoài và tất nhiên ngươi linh kiếm cùng ngươi liên hệ sẽ bị trận pháp cắt đứt và biến nó làm một thành viên của Kiếm Mộ.

Ngoài ra, về sau có muốn mua Ma Lua tửu có thể dùng lệnh bài này tìm đến nơi phân phối của Tửu Kiếm lâu để mua.

Nếu không còn gì thắc mắc thì nên nhanh chóng tiến vào, khi bị truyền tống ra sẽ có người tiếp đón ngươi.”

Diệp Phàm gật đầu sau đó dùng lệnh bài tiến vào kiếm mộ.

Về phía Âu Dương Phi Vân lúc này đang cùng Nam Cung Minh Hà và hai vị chân nhân ngồi bàn bạc.

“Mọi thứ đều tiến triển theo như ta dự đoán, Diệp Phàm chiến lực ta đã có đầy đủ nhận thức, tên kia thực lực so với ta cũng chỉ ngang nhau.

Chúng ta cố gắng tiếp xúc và đàm phán hợp tác với Tửu Kiếm sơn trang.

Không cần vội vã, ít nhất mười ngày tới rất khó để có thể đạt được nhận thức chung, nhưng mười ngày sau sẽ có bước ngoặt, hai vị trưởng lão sẵn sàng chuẩn chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.”

Một người trong số đó lên tiếng:

“Tiểu hữu không cần lo lắng, chúng ta đã có sự chuẩn bị đầy đủ đảm bảo có thể nghênh đón bất kỳ trường hợp đột suất nào.”

Mọi người bình tĩnh chờ đợi mười ngày dần trôi qua.

Đến từ các nơi kiếm khách nhanh chóng rời đi, chỉ mới năm ngày gần như du khách đã rời đi hết chỉ còn lại số ít do muốn ở lại tham quan, Tửu Kiếm sơn trang dần trở lại những ngày đầu khi Âu Dương Phi Vân cùng Nam Cung Minh Hà tới đây.

Ngày thứ tám, khi mà Nam Cung Minh Hà cùng hai vị trưởng lão vừa rời khỏi cuộc đàm phán, bỗng từ phía Hóa Vũ sơn cốc phát ra một làn sóng linh khí mang khí tức âm hàn khiến tinh thần người ta bản năng hãi hùng.

Trở về phòng trọ bốn người ngồi vẻ mặt ngưng trọng bàn bạc:

“Có vẻ nhưng Âu Dương tiểu hữu dự tính xấu nhất xảy ra, ngươi miêu tả trong điển tịch ma khí tương tự như cảm giác chúng ta cảm nhận hôm nay.

Ngươi cũng thấy vậy chứ?”

Âu Dương Phi Vân đồng tình đáp lời:

“Hà trưởng lão nói đúng, Phi Dương cũng có cùng cảm nhận như vậy.

Đây sẽ là quân bài để chúng ta cùng bọn họ hợp tác.”

Mọi người yên lặng chờ đợi xem tình hình biến động.

Tửu Kiếm sơn trang cao tầng ngay sau khi làn sóng linh khí ai cũng vẻ mặt ngưng trọng nhanh chóng tập hợp tại kiếm mộ để điều tr.a tình hình.

“Trang Chủ, không biết kiếm mộ biến động có ảnh hưởng thế nào?”

Một vị chấp sự lên tiếng hỏi.

Tửu Kiếm chân nhân không còn vẻ say rượu trước đó mà mặt nghiêm, tràn đầy đứng đắn khí chất đáp:

“Tạm thời cũng không có vấn đề gì, phản ứng vừa rồi là do Khai Sơn tổ sư bội kiếm đánh ra sóng linh khí.

Việc âm hàn khí tức trộn lẫn vào đó chỉ là một tia khí tức bị thất thoát ra, tạm thời vẫn trong khả năng kiểm soát của chúng ta.

Chỉ là không biết Diệp Phàm ở trong đó như thế nào mà thôi, ta sẽ tiến vào đó cẩn thận quan sát.

Phó Trang chủ tạm thời thay ta điều hành trong sơn trang sự vụ tránh để việc này gây hoang mang cho mọi người.”

Phó trang chủ vững vàng đáp lời:

“Mời trang chủ yên tâm.”

Ngay sau đó, đám người rời đi, tuy Trang Chủ đã nói như vậy nhưng khí tức trước đó khiến bọn hắn lạnh người không thôi, nhất định không phải chuyện gì tốt.

Ngày thứ mười vừa tới, Kiếm Mộ lại rung động bình chướng như bị thứ gì đó trùng kích ngay cả ẩn nấp đại trận cũng bị ảnh hưởng chốc chốc lại để lộ ra khung cảnh trong kiếm mộ.

Thời gian trước đó mấy ngày, tại một góc nào đó, Diệp Phàm khẽ vuốt ve mình bản mệnh linh kiếm.

Nhờ vào kiếm mộ cùng đan dược, Diệp Phàm bản mệnh linh kiếm hóa thành thâm uyên thôn phệ hầu hết anh linh kiếm khí tích lũy trong kiếm mộ.

Nhưng thế vẫn là chưa đủ với nó, khí linh dưới sự giúp đỡ của Diệp Phàm tìm kiếm lấy mạch lạc của kiếm mộ tham lam hấp thu trong đó lực lượng, điều này khiến cho Tửu Kiếm sơn trang khai sơn tổ sư bội kiếm phát ra tín hiệu cảnh cáo.

Nhưng Diệp Phàm không biết sóng linh lực đó có ý nghĩa như thế nào bèn dặn dò mình linh kiếm cẩn thận hấp thu sau đó tìm tới sóng linh khí đầu nguồn hòng tìm ra nguyên nhân.

Sau một hồi di chuyển hắn nhận thấy khu vực đó là khu vực cấm tiến tới vì thế quay đầu rời đi nhưng hắn bất ngờ nhận thấy trong tất cả tổn hại linh kiếm lại tồn tại một thanh kiếm thường thường không có gì lạ nhưng lại khiến hắn cảm thấy bất phàm.

Hắn đến đó tìm tòi và cố gắng rút ra nhưng không thể rút được.

Nhận thấy sự bất phàm của thanh kiếm khiến Diệp Phàm hứng thú không thôi.

---

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện