Chương 381

Được rồi, cô muốn hỏi gì tôi sẽ phối hợp với cô, nhưng mà điều kiện của tôi chính là tôi chỉ đồng ý cho cô phỏng vấn thôi, đồng nghiệp của cô có thể đến phòng trưng bày của tôi chụp ảnh tuyên truyền, như thế được không?”

Hiểu Khiết và Lý Nam hơi thất vọng, họ lắng lặng đi đến phòng trưng bày.

Tô Thư Nghi ngâm nghĩ, Trình Nam Quyền cũng không dễ hẹn, nếu như anh ta đã nói như thế thì cô cũng chỉ đành đồng ý thôi, _ ¡ hai người cùng nhau đi đến văn phòng của Trình Nam Quyền.

Trong văn phòng của Trình Nam Quyền có một chiếc máy pha cà phê tự chế, anh ta bỏ ít hạt cà phê vào, không lâu sau mùi hương cà phê đã tỏa ra ngào ngạt.

Trình Nam Quyên hỏi: “Cô thích cà phê à?”

“Sao anh biết.”

“Tôi đoán thôi.” Trình Nam Quyền nói.

Thật ra, Trình Nam Quyền đã từng điều tra Tô Thư Nghi, cho nên anh ta mới biết sở thích của cô.

Tô Thư Nghỉ còn đang suy nghĩ đến những lời Trình Nam Quyền vừa mới nói ban nấy thì Trình Nam Quyền đã hỏi thẳng cô.

Trình Nam Quyền đặt một cốc cà phê trước mặt Tô Thư Nghi, cà phê thơm nức mũi.

Trình Nam Quyền nói với Tô Thư Nghỉ: ‘Tôi có pha thêm chút sữa bò cho cô đấy, tốt cho sức khỏe. Sống cùng một người như Cố Mặc Ngôn lâu như thế, cô luôn cần những thứ ngọt ngào và ấm áp.”

Được rồi, có lẽ Trình Nam Quyên nói đúng, nhưng đó chỉ là biểu hiện bên ngoài thôi.

Tô Thư Nghỉ nghĩ thầm, trong mắt người khác, Cố Mặc Ngôn là một người lạnh lùng, nhưng bất cứ lúc nào cô cũng có thể cảm nhận được sự ấm áp của anh.

Có lẽ đây chính là sự khác biệt giữa yêu và không yêu.

Trình Nam Quyền nói thẳng: “Tô Thư Nghị, tại sao cô lại lấy Cố Mặc Ngôn, vì tiền hay là vì tiếng tăm và địa vị?”

Sao anh ta lại giống như người khác, cũng nói cô như thế chứ? Tô Thư Nghỉ cảm thấy Trình Nam Quyền là một người mưa nắng thất thường, tuy ngoài mặt trông anh ta cực giống một người đàn ông dịu dàng đẹp trai.

Tô Thư Nghi nói: “Trình tổng, những gì anh nói không liên quan gì đến buổi phỏng vấn ngày hôm nay cả, thêm nữa đây là chuyện riêng của tôi, tôi không muốn trả lời anh.”

Tô Thư Nghi không muốn chia sẻ với bất cứ ai chuyện giữa cô và Cố Mặc Ngôn, đó là thỏa thuận và bí mật giữa hai người, ngay cả ông cụ Cố cũng không thể nói.

Cô nói tiếp: “Tôi biết, vì Cố Mặc Ngôn nên anh cũng không có mấy thiện cảm với tôi, nhưng hôm nay tôi đến đây để phỏng vấn buổi triển lãm đồ cổ, nó là một cơ hội tuyên truyền rất tốt cho tập đoàn Trình Thị, biết đâu cổ phiếu sẽ tăng lên thì sao.”

Trình Nam Quyền nhún vai rồi nói: ‘Không đâu, không như những gì cô nghĩ đâu, tôi không hề ghét cô. Chỉ là tôi có lòng tốt muốn nhắc nhở cô thôi, tốt nhất cô nên cẩn thận với loại đàn ông lạnh lùng vô tình như Cố Mặc Ngôn, cẩn thận sau này cậu ta lại vô tình vứt bỏ cô không quan tâm, cũng giống như Thu Uyển năm đó vậy!”

Lúc này Tô Thư Nghi mới thật sự hiểu ra, tại sao Trình Nam Quyên lại luôn nhìn Cố Mặc Ngôn bằng ánh mắt lạnh lùng, luôn có thái độ lồi lõm với cô. Thì ra anh ta vẫn còn để ý đến cái chết của em gái, anh ta vẫn luôn hiểu lầm Cố Mặc Ngôn.

Tô Thư Nghỉ nói: “Trình tổng, anh hiểu lầm rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện