Ngồi xuống bàn chế tác, Nguyễn Trường Sinh chuẩn bị sẵn bút điêu khắc cùng linh mực vừa được điều chế, sau đó đứng dậy di chuyển tới lò luyện kim.
Dựa vào kỹ thuật luyện kim, tâm thần chuyên chú cực độ, hắn bắt đầu vận lên Kích Linh Pháp để hợp thành vật liệu.
Lần này, hắn dùng ba loại vật liệu hợp thành để chế tạo, đó là Văn Kim Tinh, Tuyệt Xung Huyền Tâm và Ảm Minh Thạch.
Văn Kim Tinh, tinh hoa của vật liệu hợp thành Văn Kim Thiết, bề ngoài là các đường vân màu vàng xếp chồng lên nhau, có đặc tính bền dẻo, nhẹ nhàng và có tính kháng cực mạnh đối với đồ vật sắc bén.
Tuyệt Xung Huyền Tâm, là vật liệu hợp thành có phẩm chất cao hơn một bậc so với Tuyệt Xung Huyền Thiết, màu đen đặc, có đặc tính bền, kiên cố và khả năng hấp thu chấn động cực mạnh.
Ảm Minh Thạch liền quá quen thuộc, luôn là vật liệu hợp thành mà Nguyễn Trường Sinh thường xuyên sử dụng đến, có đặc tính ẩn nấp, chứa đựng và tính dẫn truyền cao đối với Linh Tố Ám và các Linh Tố Đồng Vị của Ám.
Dựa theo trình tự đã tính sẵn, hắn nhanh chóng hợp thành ba loại vật liệu siêu phàm và chuyển sang khâu tạo hình.
Nhờ các công cụ phụ trợ tân tiến của tiệm, nên thời gian luyện chế được rút ngắn, suôn sẻ hơn rất nhiều.
Linh tính bên trong cũng thông qua kỹ pháp Kích Linh mà hoàn toàn hòa làm một thể, giúp phẩm chất tổng hợp của Tạo tác được khai phá tới cực hạn.
Dần dần, một đôi thủ sáo (giáp tay cận chiến) dài đến gần khuỷu tay đã xuất hiện trước mặt Nguyễn Trường Sinh.
Bề ngoài màu đen cùng những đường viền màu vàng, thủ sáo có tạo hình tinh gọn, bám sát vào kích cỡ tay của hắn, các phần đốt trên mu bàn tay lại được chế tạo thành mảnh gai hẹp dài, cực kỳ sắc bén.
Mang theo đặc tính của vật liệu hợp thành, nên nó vô cùng kiên cố mà không kém phần bền dẻo, nhẹ nhàng. Ngoài ra còn có tính hấp thụ chấn động cùng kháng cắt chém rất tốt.
Sau khi hoàn tất khâu tạo hình, uống một lọ Hồi Nguyên Tề, Nguyễn Trường Sinh lập tức lấy ra bút điêu khắc cùng linh mực, tiếp đó nhanh chóng khắc họa lên thủ sáo từng đường Linh Văn.
Lần này, thông qua phẩm chất cao của vật liệu hợp thành, hắn rốt cuộc có thể điêu khắc cực hạn chín đường Linh Văn tạo thành mạch kín.
Mười lăm phút nhanh chóng trôi đi, khoảnh khắc điểm đầu của mạch văn đã mã hóa nối với điểm cuối, Tạo tác cuối cùng cũng được luyện chế thành công.
Đang âm thầm theo dõi toàn bộ quá trình, chủ tiệm Mã Tiến cũng phải ghé mắt bởi quá trình chế tác hoàn hảo mà thong dong tới cực hạn của Nguyễn Trường Sinh.
Trước lúc kết thúc, thiếu niên liền bôi lên một lớp Ẩn Văn, tạo thành đường vân che giấu đi mạch kín.
Ngoại trừ che giấu hình dáng của Linh văn cùng bộ phận ba động linh tính, Ẩn Văn còn có tác dụng rất tốt trong việc ẩn nấp, lẫn lộn số lượng của Linh văn trên tạo tác, rất phù hợp với tác phong “cẩn thận” của hắn…
Nhìn lấy đôi thủ sáo, thứ sau này sẽ trở thành vũ khí thường dùng của mình, biểu cảm trầm tĩnh của Nguyễn Trường Sinh toát ra vẻ thỏa mãn.
Đồng thời, hắn cũng thuận tiện lấy tên cho tạo tác này là Kim Huyền, sau đó đặt nó lên bàn chế tác của mình và nghỉ ngơi một lát để cho tâm thần cùng linh lực có thời gian hồi phục sung mãn.
Chứng kiến Nguyễn Trường Sinh mới chỉ dùng hết một phần ba số nguyên vật liệu, trong đó vẫn còn rất nhiều loại nguyên liệu không phải tiền tố hợp thành Tuyệt Xung Huyền Tâm hay Văn Kim Tinh, chủ tiệm mới nói:
“Nhóc con, ngươi hơi tham vọng quá mức rồi. Dùng cấp bậc Linh Tố Sư của ngươi đi luyện chế liên tiếp hai tạo tác Cơ Sở loại hoàn mỹ sẽ có tỷ lệ thất bại rất cao.
Tốt nhất nên để ngày mai hẵng luyện tiếp.”
“Không sao, ta cũng đã quen.
Nhưng ngài nói có phần đúng, tạo tác tiếp theo ta định luyện chế liền phức tạp hơn tạo tác trước khá nhiều, cho nên cần tư vấn từ ngài.”
Nghe được lời khuyên nhủ của Mã Tiến, hắn khẽ lắc đầu, rồi từ balo của mình lấy ra một khổ giấy lớn và đưa cho người trước.
Thần thái tản mạn chợt lộ ra chút hứng thú, Mã Tiến liền nhận lấy và mở ra, ánh mắt khẽ động:
“Ồ, là bản thiết kế nha! Luyện chế tạo tác bình thường cũng không cần đến thứ này làm gì—
Không đúng! Đây là tạo tác Tổ Hợp Hình! Ngươi lấy thứ này ở đâu?”
Tựa như thấy được thứ gì ghê gớm, thanh âm của chủ tiệm đã cao hơn bình thường mấy bậc.
Không cần thiết phải giấu, Nguyễn Trường Sinh liền thừa nhận:
“Là tự ta thiết kế, mẹ ta có để lại một số tri thức cơ bản về kỹ thuật chế luyện tạo tác Tổ Hợp Hình, vì thế ta tự học được.”
“Tự học được cái búa! Làm sao có thể vô lý đến như vậy!?!”
Dường như bị mức độ quái thai của thiếu niên đả kích đến, nên lão Mã cố gắng vùng vẫy giãy ch.ết.
Bản thân hắn phải mất gần một năm, đồng thời còn phải có người chỉ dạy tận tay mới thành công nhập môn nổi.
Mà thằng ranh con này vừa mới nói cái gì!?! Tự học?!? Mười sáu tuổi thành công tự học, tự tạo ra bản thiết kế, thậm chí khả năng cao đã luyện chế được thành phẩm?!?
Mã Tiến rất không muốn tin tưởng trò đùa dai của Nguyễn Trường Sinh, nhưng khi nhìn vào đôi mắt trong suốt của thiếu niên, hắn bèn yên lặng thừa nhận.
Được rồi, thiên tài luôn có thể phá vỡ tất cả lẽ thường, hắn cũng không cần tự mình phải rúc đầu vào sừng trâu làm gì cho mệt.
Đồng thời, ý nghĩ vẫn giấu kín trong lòng Mã Tiến bấy lâu nay chợt theo đó mà điên cuồng thiêu đốt:
‘Thiên tài Tạo Tác Sư trẻ tuổi, lại có tính cách rất cẩn thận, chăm chỉ mà chuyên chú.
Có lẽ bí kỹ mà ta nghiên cứu dang dở nửa đời người rốt cuộc cũng có kẻ kế thừa, thậm chí còn có thể tiếp tục hoàn thiện!
Bất quá, vẫn phải chờ diễn biến sự kiện thế giới Tro Tàn như nào đã…’
Hắn không chắc chắn, liệu Nguyễn Trường Sinh có thể sống sót qua sự kiện trên được hay không…
Tuy nhiên, Mã Tiến vẫn phải nhắc nhở người sau một câu:
“Tương tự như kỹ xảo Kích Linh vật liệu siêu phàm, ngươi tốt nhất đừng có lộ chuyện này cho người bất kỳ ai biết, nghe chưa?”
“Yên tâm, ta không rảnh, cũng không muốn thân thể cùng tâm linh tự do của chính mình bị gông xiềng.”
Thấy thiếu niên vẫn biết điều như vậy, vẫn rất biết nghe khuyên bảo, chủ tiệm mới hài lòng, bắt đầu mở miệng phê bình, hỗ trợ hắn về bản thiết kế.
“Ý tưởng không tệ lắm, thủ trượng Trường Dạ sao, mà thôi, thủ trường liền thủ trượng đi, chỉ được tổ hợp từ hai tạo tác thành phần, nhưng lại đủ khôn ngoan.
Tuy tạo tác Tổ Hợp Hình giúp giảm bớt gánh nặng tinh thần hơn khá nhiều so với việc sử dụng cùng lúc hai, ba tạo tác bình thường, bất quá chú ý lực cũng như hạn mức tinh thần cao nhất của Linh Tố Sư cấp thấp cũng không cao, đặc biệt ngươi vẫn còn đang là Linh Tố Sư level 1.
Cho nên, tạo tác Tổ Hợp Hình Cơ Sở này liền đủ để ngươi sử dụng thoải mái, cho dù sau này lên cấp Linh Tố Sư level 3 cũng không lỗi thời.
Chỗ này, có thể sửa cấu trúc lăng trụ thành hình trụ xoắn ốc…”
Mặc dù trong lòng vẫn muốn chờ thêm một thời gian, nhưng thâm tâm đã vô cùng tán đồng Nguyễn Trường Sinh, không muốn thiếu niên phải ch.ết trong thế giới Tro Tàn, nên Mã Tiến liền chỉ đạo, hỗ trợ rất nghiêm túc, không có một chút biểu hiện miễn cưỡng nào.
Sau nửa tiếng, bản thiết kế rốt cuộc được thành công ưu hóa.
Đồng hồ đã điểm năm giờ chiều, nên Nguyễn Trường Sinh lập tức bắt tay vào luyện chế nốt.
Hôm nay trời đi vắng, bỗng nhiên chủ tiệm lắm chăm chỉ, nhiệt tình đột xuất, cũng lao vào giúp đỡ hắn một tay.
Tạo tác Tổ Hợp Hình sắp sửa được chế tạo gồm hai tạo tác thành phần, là phần thân trượng và phần lõi cơ quan.
Phần thân cần dùng kỹ thuật luyện kim và rèn chú để đánh tạo, phần lõi cần kỹ thuật công trình và luyện kim để chế tác.
Hắn luyện chế phần thân trượng, chủ tiệm liền nhận luyện chế phần lõi cơ quan.
Sau khi khâu hợp thành vật liệu siêu phàm và tạo hình xong xuôi, tranh thủ làm một ngụm Hồi Nguyên Tề để tăng tốc hồi phục linh lực, Nguyễn Trường Sinh tức tốc khắc họa mạch linh văn hở lên hai bộ phận, đồng thời sắp xếp trình tự và phân bố của bọn chúng theo kết cấu đặc biệt của Linh Văn Tổ Hợp và cả Linh Văn Đồng Bộ.
Mãi đến sáu giờ tối, khâu khắc họa mới hoàn thành, hai phần của Tạo tác mới được lắp ráp vào với nhau.
Từ hai mạch hở kết hợp thành một kín hoàn chỉnh, Tạo tác liền biến thành một chỉnh thể, gợn sóng linh tính khẽ ba động.
Chín đường linh văn của cả hai mạch hở đều đã được mã hóa và bôi một lớp sơn ẩn văn sau đó, việc luyện chế mới chính thức kết thúc.
Đáy mắt đã lộ ra vẻ rã rời, nhưng hắn vẫn không nhịn được vui mừng, khẽ lấy tay vuốt ve chiếc thủ trượng đầu rồng ám kim, thân trượng màu màu đen có tạo hình cực kỳ quen thuộc này.
Để kỷ niệm cho cây gậy batoong đã chinh chiến và cùng hắn vượt qua bao lần nguy hiểm trong sự kiện Tro Tàn Giới đầu tiên, thiếu niên đã luyện chế ra tạo tác Tổ Hợp Hình có mặt ngoài gần tương tự, chỉ khác là toàn bộ thủ trượng đều có những đường vân tuyệt đẹp tựa như một tác phẩm mỹ nghệ, nhìn không ra là vũ khí chiến đấu.
Không giống thủ sáo Kim Huyền, thủ trượng Trường Dạ khá là nặng, nặng hơn chiếc thủ trượng cũ đến ba, bốn lần, nhưng đối với thể chất hiện tại của Nguyễn Trường Sinh thì đây chỉ là chuyện nhỏ.
Tuy rất muốn lập tức thử nghiệm năng lực của cả hai Tạo tác mới, hắn vẫn quyết định mang về nhà thử sau.
Hiện tại đã quá muộn, khả năng cao Gỗ Mun đã lo sốt vó lên rồi.
Cũng đang đứng bên cạnh quan sát cây thủ trượng, chủ tiệm Mã Tiến khẽ gật đầu:
“Tạo tác Cơ Sở loại Hoàn mỹ, vật liệu cùng kỹ thuật chế tạo ra nó đều đã được phát huy cực hạn, là đồ tốt.
Nhớ giữ cho cẩn thận.”
Gật đầu cảm ơn Mã Tiến, hắn liền nhanh chóng thu dọn đồ đạc để ra về.
Vừa lúc, Mei bước vào phòng để gọi chủ tiệm xuống ăn tối:
“Ông chủ, bữa tối đã chuẩn bị xong.
Trường Sinh cũng xuống ăn cùng chúng ta cho vui nha!”
“Không được, nhà ta còn có thân thuộc đang chờ. Lúc khác đi.”
Lễ phép từ chối, Nguyễn Trường Sinh nhanh chóng chào tạm biệt hai người rồi vội vàng chạy tới điểm dừng xe bus tự động.!