Nhảy lên người hắn, cái mũi hồng hồng của mèo đen liền ngửi ngửi.
“Meow ô~”
Không có mùi lạ, nhưng lại về muộn!
“Có chút chuyện nên hơi muộn tí, bất quá vẫn về kịp giờ nấu ăn rồi đó thôi.”
Buồn cười vuốt ve bộ lông bóng mượt của nó, Nguyễn Trường Sinh nhanh chóng bước vào trong nhà.
Trước khi thả Gỗ Mun xuống ghế, hắn liền vuốt phẳng lại chiếc khăn quàng cổ hình tam giác màu đỏ của hoàng thường, rồi mới lanh lẹ cất balo đi và chạy vào phòng bếp nấu một bữa thật ngon.
Tiếp đó là thời gian ăn uống vui vẻ cùng Gỗ Mun.
Chỉ nghỉ ngơi thêm nửa tiếng, hắn lại ngay lập tức mang theo balo không gian mở rộng xuống tầng hầm.
Nguyễn Trường Sinh không vội đụng đến hai tạo tác mới.
Chuyện gì cũng phải có độ ưu tiên, việc tăng lên cấp độ của bản thân mới là quan trọng nhất, nên hắn cần phải thực hiện chương trình tu luyện buổi tối trước cái đã.
Sau khi hoàn thành, hắn mới có thời gian để thử nghiệm hai Tạo tác mới.
Đeo thủ sáo Kim Huyền lên tay, Nguyễn Trường Sinh truyền linh lực vào, đồng hóa và Kích Linh tạo tác.
Ngay lập tức, găng tay chợt lóe lên từng ánh kim nhợt nhạt, chú ý lực của hắn cũng bị chiếm mất hơn một phần mười.
Nhẹ nhàng nắm bàn tay, sau đó buông lỏng ra, hắn liền cảm thấy các ngón tay của mình vẫn linh hoạt, tự nhiên, nhẹ nhàng như không hề đeo thứ gì cả vậy.
‘Kích cỡ và tính linh hoạt đã duyệt, bây giờ kiểm tr.a đến sức phòng thủ cùng tiến công.’
Nghĩ tới đây, Nguyễn Trường Sinh liền khởi động máy bắn đạn hơi cùng hình nộm chiến đấu.
Theo tiếng súng bắn ra, cánh tay hắn đã cực tốc giơ thẳng!
Keng!
Viên đạn hơi va chạm trực tiếp vào mu bàn tay của thủ sáo Kim Huyền, bất quá hắn lại không hề cảm giác được một chút lực phản chấn nào truyền tới tay của mình, tạo tác cũng không hề có một chút vết xước hay vết lõm.
Đặc tính kiên cố, bền dẻo, hấp thụ chấn động và kháng cắt chém đã ngăn cản hết tất cả lực phá hoại từ đòn tấn công của đối thủ.
Lông mày Nguyễn Trường Sinh hơi cau:
‘Lực sát thương của súng hơi đã quá yếu, không thể theo kịp tiến độ của bản thân…’
Khả năng là sau đó hắn phải tự chế tạo ra súng bắn đạn thật mới được.
Không để Nguyễn Trường Sinh suy tư thêm, hình nộm chiến đấu đã tiếp cận trong gang tấc.
Nắm đấm của nó mạnh mẽ đánh tới!
Đùng!
Thiếu niên vẫn thong dong đứng thẳng, lòng bàn tay liền nhẹ nhàng đón đỡ được cú đấm của hình nộm.
Không sử dụng bất kỳ kỹ xảo nào của Thể thuật hay Kỹ pháp, Thuật thức, nhưng đòn tấn công của kẻ địch tới hắn lại tựa như gió nhẹ thoảng qua, cũng không có bất kỳ lực tác động nào truyền tới cánh tay, chứ đừng nói gì đến thân thể của hắn.
Khẽ lắc đầu, Nguyễn Trường Sinh ra lệnh cho bọn chúng trở về chỗ cũ và tắt máy.
Tuy không thể kiểm tr.a tường tận, nhưng ít nhất hắn cũng rõ ràng sức được sức phòng thủ đáng sợ của đôi thủ sáo trên cánh tay mình.
Hiện tại, nên tới sức tiến công.
Sức mạnh thông dụng và đáng sợ nhất của thế giới siêu phàm này vẫn luôn là Linh Tố, nên ngay từ ban đầu Nguyễn Trường Sinh đã không có ý định mượn tạo tác để tăng lên lực lượng cơ thể, mà hoàn toàn đầu nhập vào vấn đề Linh Tố.
Cho nên, hắn đã khắc họa lên thủ sáo chín đường Linh Văn tạo thành một loại mạch Linh Văn Tổ Hợp cực kỳ thông dụng và phổ biến có tên là Linh Tố Khuếch Đại.
Tác dụng cũng như tên, Linh Tố Khuếch Đại là một năng lực bị động giúp khuếch đại hóa uy lực của Linh Tố, Thuật thức.
Ngoài việc nâng cao khả năng phòng thủ và sai số trong cận chiến, thủ sáo Kim Huyền sẽ giúp hắn tăng cường uy lực của các Thuật thức dùng trực tiếp lên cánh tay như Hắc Ám Chi Thủ, Ám Cầu phiên bản rasengan cận chiến,...
Vừa mới ngưng tụ và kích hoạt Hắc Ám Chi Thủ, Nguyễn Trường Sinh đã cảm nhận được cường độ cơ sở của lớp màng bao quanh cánh tay đã được tăng lên gấp mấy lần.
Sau khi để hình thái giải phóng cực hạn bao trùm lấy thủ sáo, uy lực tạo tác càng trở nên kinh khủng hơn rất nhiều.
‘Trận đấu tập tháng này nhất định phải nhờ lớp trưởng giúp quen thuộc uy lực của Tạo tác một phen.’
Hài lòng tán đi Hắc Ám Chi Thủ và tháo bỏ thủ sáo Kim Huyền, hắn liền tới góc phòng thả nó xuống và cầm cây thủ trượng đầu rồng lên, cánh tay thử vung vẩy.
Thủ trượng Trường Dạ đánh vào không khí, khiến từng tiếng vun vút trầm vang.
Phần vỏ trượng mượn nhờ kỹ thuật rèn chú cùng đặc tính vốn có của vật liệu nên vô cùng kiên cố, có thể chống đỡ được đa phần lực phá hoại từ bên ngoài.
Nguyễn Trường Sinh vừa thoải mái bước vào trung tâm sân tập, vừa chậm rãi dùng Kích Linh - Hoạt hóa tạo tác đang cầm.
Theo đường vân trên thân trượng màu đen hơi lóe lên, chú ý lực của hắn lập tức bị chiếm mất gần hai phần mười, chính xác là một phẩy sáu trên mười, nhiều hơn tạo tác Cơ Sở loại hoàn mỹ thông thường như thủ sáo Kim Huyền khoảng không phẩy bốn trên mười chú ý lực.
Kiểm tr.a xong độ cứng của thân trượng, tiếp đó, hắn liền dựng ngược cây trượng lên trên rồi nhẹ nhàng dí tay vào phần cơ quan tại đầu rồng.
Đuôi trượng Thủ Dạ lấp tức bật ra một bộ khung nan màu ám kim, bao trùm trên khung nan là một tấm vải đen hình tròn có đường kính một mét rưỡi được luyện chế từ sợi kim loại đặc biệt.
Khung nan, tấm vải tròn bao trùm, thân trượng hình trụ tròn,…nghe rất quen tai nha!
Mặc dù thủ trượng Trường Dạ gọi là thủ trượng, nhưng thực ra nó là một chiếc…ô dù.
Cũng giống như thanh katana gọi là kiếm, nhưng thực ra nó là một thanh đao vậy.
Đây là chuyện rất bình thường.
Khụ khụ…
Giơ lên Trường Dạ…Tán, Nguyễn Trường Sinh liền thử nghiệm hai năng lực cố hóa của nó.
Đối với tạo tác này, hắn kết hợp đặc tính của vật liệu cùng Linh Văn Tổ Hợp để tạo thành hai loại năng lực chủ động khá thú vị mà thực dụng.
Tức khắc, theo sự điều khiển của hắn, năng lực cố hóa đầu tiên đã được phát động.
Lấy thủ trượng Trường Dạ làm trung tâm, một làn sương mù màu đen cực kỳ dày đặc đã khuếch tán ra xa với bán kính cực hạn hai mươi mét.
Đúng vậy, đây chính là Thuật thức quen thuộc của kỹ pháp Phóng Xạ giai đoạn hai - Khuếch Tán:
Dạ Mạc Vân Yên!
Mượn nhờ uy lực của tạo tác, không bị phụ thuộc nhiều vào R2, nên Thuật thức cố hóa này mạnh mẽ hơn Thuật thức do bản thân hắn sử dụng rất nhiều lần, đã có thể chính thức ngăn cách ngũ giác, đồng thời ăn mòn linh lực của kẻ địch khi bị vậy trong sương đen.
Thông qua thủ trượng, Nguyễn Trường Sinh có khả năng cảm nhận rõ ràng và điều khiển Dạ Mạc Vân Yên tùy theo ý muốn, từ cường độ, phạm vi cho tới việc di chuyển vị trí bao phủ, thậm chí hơi làm can thiệp, thay đổi hình dạng của màn sương đen cho dù đang ở vị trí xa, tựa như chính hắn đã đang sử dụng kỹ pháp Khuếch Tán của Phóng Xạ Pháp vậy.
Cảm giác cường độ của Dạ Mạc Vân Yên đủ để che chắn cảm giác của Linh Tố Sư level 2 trong một thời gian ngắn, hắn đã đủ hài lòng.
Tại mặt ngoài, Nguyễn Trường Sinh chỉ thể hiện ra bản thân thuộc lưu phái Kích Linh, kiêm tu thêm Cường Hóa, còn Tố Hình, Phóng Xạ chỉ học sơ qua, nên Thuật thức Dạ Mạc Vân Yên rất khó có cơ hội lộ diện, đồng thời bởi R2 thấp nên uy lực cũng không mấy tốt đẹp cho cam.
Mà Thuật thức này lại rất phù hợp với chiến thuật cận chiến ám sát lưu của hắn, vì vậy tích hợp và cố hóa nó vào Tạo tác là cách tốt nhất để phát huy ra uy lực của Dạ Mạc Vân Yên mà không sợ bị người ngoài nghi ngờ.
Thử nghiệm xong năng lực cố hóa đầu tiên, hắn liền tán đi sương mù đen rồi đẩy chiếc ô về phía trước và kích hoạt năng lực còn lại.
Cùng với đó, Ám Linh Tuyến dưới bàn chân thiếu niên chợt xuất hiện, vung tới rối ngẫu Hí Hỏa đang được gác trong góc sân và bám vào bộ phận kết nối tạo tác.
Theo chỉ lệnh của dây khiển rối, Hí Hỏa lập tức đứng dậy, thoăn thoắt đi tới vị trí cách Nguyễn Trường Sinh mười mét.
Lúc này, từng mảnh lục giác màu đen cực kỳ mờ nhạt, tựa như trong suốt đã liên kết với nhau, tạo thành một vòng bảo hộ hơn hai mét hình tròn bao phủ bề mặt của tán dù, cách tán dù khoảng nửa mét.
Ám Trường AT - một năng lực phòng hộ dựa trên sự kết hợp giữa khoa học với thần bí học, lấy lực trường AT ngăn cản tác nhân vật lý, lấy tính bí ẩn, hấp thu và xâm thực của Linh Tố Ám ngăn cản tác nhân siêu phàm.
Từ khi bước chân vào con đường Linh Tố Sư đến giờ, Nguyễn Trường Sinh chưa hề có được một Thuật thức hay năng lực phòng thủ chính thức nào trước những đòn tấn công có phạm vị cùng sức phá hoại cao cả.
Điểm yếu của hắn là máu giấy, cho dù tốc cao thì vẫn rất khó khăn trong việc né tránh các loại Thuật thức có phạm vị đả kích rộng, nên hắn mới cần đến một năng lực phòng thủ mạnh mẽ như Ám Trường AT này.
Công nghệ AT Mini Shield là về sau chủ tiệm góp thêm ý tưởng cùng kỹ thuật, còn ban đầu Nguyễn Trường Sinh cũng chỉ dự định chế tạo rào chắn bằng Linh Tố Ám mà thôi.
Ngoài vòng phòng hộ đơn hướng, Ám Trường AT còn có thể theo sự khống chế của hắn mà chuyển thành vòng phòng hộ 360 độ, bất quá cường độ sẽ bị suy giảm rất nhiều.
Để kiểm tr.a sức phòng thủ của nó, hắn lập tức điều khiển Hí Hỏa phát động công kích!
Ánh đỏ lóe lên, một tuyến đao lửa phóng thẳng đến Nguyễn Trường Sinh!
Rắc!
Chỉ chống được một đòn, màn phòng hộ AT đã nhanh chóng vỡ nát, Hỏa Nhận Hóa Tuyến với Ám Trường AT đã cùng nhau tan biến.
Hắn cẩn thận đánh giá:
‘Cường độ phòng thủ ngang bằng với năng lực phòng thủ của Linh Tố Sư level 2 tinh anh có R2 cấp C.
Cần mất ba giây sau mới có thể tiếp tục tái kích hoạt Ám Trường AT.
Đã rất tốt.’
Không phải tốt thì làm sao, đao lửa của Hí Hỏa có uy lực ngang bằng một đòn toàn lực của Linh Tố Sư level 2 tinh anh R2 cấp B đấy.
Dù sao thủ trượng Trường Dạ cũng chỉ là vũ khí hắn sử dụng công khai trước mặt mọi người, cường độ như vậy đã đủ khiến người khác phải ngạc nhiên lắm rồi.
Với cả, mặc dù tạo tác không bị ảnh hưởng nhiều bởi R2, nhưng vẫn bị giới hạn bởi cấp độ Linh Tố Sư của chủ thể, vì vậy hiện tại Nguyễn Trường Sinh chỉ có thể phát huy năng lực phòng thủ của Trường Dạ đến mức ấy.
Chờ level Linh Tố Sư của hắn tăng lên, số lượng cùng chất lượng linh lực Linh Tố Ám cũng được nâng cao, thì uy lực Ám Trường AT cũng như năng lực Dạ Mạc Vân Yên sẽ càng trở nên mạnh mẽ.
Nếu muốn Tạo tác có uy lực mạnh hơn mà không bị giới hạn bởi Linh Tố Sư, thì giống như rối ngẫu Hí Hỏa và Bộ Thủ vậy, chúng phải có một nguồn năng lượng hạch tâm thay thế linh lực Linh Tố của Linh Tố Sư mới được.
Đã thử nghiệm xong hai tạo tác mới, Nguyễn Trường Sinh quay về khu chế tác luyện lại các tạo tác cũ.!