Tôi tiếp tục tiêu diệt từng con Undead. Hiện tại, Shishou đang tiến tới chỗ vương nữ Hilmera nhằm chuẩn bị giải quyết mọi chuyện. Khi vương nữ Hilmera gặp bất lợi thì không chừng bọn Undead sẽ tụ tập lại chỗ Shishou. Không phải tôi không tin Illias, nhưng bản thân cần phải loại trừ nguy hiểm ấy.

“Phù… Phù…”

Ma lực thì không thành vấn đề, chỉ là tiêu hao thể lực thì lại có chút khổ sở. Thông thường thì tôi còn sử dụng ma pháp đơn giản để giảm gánh nặng lên cơ thể, nhưng vì hiện không thể dùng ma pháp nên phản chấn từ ma lực cứ thế mà truyền đến cơ thể.

Trong trường hợp này thì có lẽ Ekdoic-san sẽ biết dùng ma lực tối thiểu một cách chính xác, chỉ là bản thân lại không được khéo léo như thế. Vào những lúc thế này, tôi lại muốn cảm tạ vì mình là con rơi.

Tôi điều chỉnh hô hấp và tìm kiếm mục tiêu tiếp theo. Mặc dù do mùi xác chết nên mũi không có hiệu quả lắm, nhưng có lẽ vẫn tốt hơn nhiều so với người không thể dùng ma pháp.

“___!”

Tôi nhận ra một mùi mà mình biết lẫn trong đống mùi kia và dừng chân lại. Đây là___

“Chào, Ulffe. Cô đang hành động riêng à.”

“… Mur… lusht.”

Ở đó là Murlusht. Khác với bộ dạng thường thấy, bộ giáp trên người đối phương đã bị vỡ một phần, toàn thân có không ít vết máu. Mùi máu phảng phất từ người đó… là của Harkdoc và Macetta…

Tôi thủ thế và đề cao cảnh giác. Người này là kẻ địch. Kẻ này ở bên phe vương nữ Hilmera mà Shishou muốn ngăn chặn. Không chỉ thế, Harkdoc và Macetta còn bị đối phương…

“Không chút do dự tí nào nhỉ. Hồi Harkdoc cũng vậy, bản thân lập tức bị hướng địch ý thế này làm tôi cảm thấy mình cần học thuật đối nhân xử thế nhiều hơn đó.”

“… Khuôn mặt lại không tỏ vẻ thế.”

“Tôi cũng có suy nghĩ muốn nỗ lực đấy.”

Hai người đó còn sống hay là đã… Không được, điều tôi nên suy nghĩ lúc này chính là kẻ đang đứng trước mặt.

Dường như bản năng trong tôi đang bảo rằng kẻ này rất nguy hiểm. Kể từ lần đầu gặp mặt, tôi đã có cảm giác mơ hồ rằng nên giết kẻ này khi có thể làm vậy.

Murlusht nhất định sẽ trở thành thứ không tốt đẹp chút nào đối với Shishou. Chính vì tôi đã luôn mang cảm giác ấy nên bản thân mới có thể chấp nhận người trước mặt là kẻ địch như thế này.

Song, trong lòng tôi lại còn một nghi vấn. Chính vì có thể lý giải người này một chút nên tôi mới không thể hiểu được.

“… Tại sao… tại sao anh chọn con đường đối địch với Shishou mà lại vui vẻ như thế hả?”

Người này thích Shishou. Tôi có thể hiểu rõ anh ta là người thích Shishou. Thế nhưng, người này lại không hề do dự mà trở thành kẻ địch của Shishou. Tôi không thể nào hiểu nổi tại sao đối phương có thể làm như vậy.

Tuy đây không phải chuyện tôi nên hỏi người đã trở thành địch nhân, nhưng biết thêm về đối thủ là điều cần thiết để giành thắng lợi.

Người này rất mạnh, có lẽ còn mạnh hơn cả tôi. Vì vậy, tôi cần phải biết đối phương nhiều hơn dù chỉ một chút.

“___ Ra là vậy sao. Cô là kiểu người kiềm nén cảm xúc của mình nhỉ.”

“…?”

“Cô vẫn chưa định hình nguyện vọng của mình một cách rõ ràng. Cô mong muốn anh ấy, nhưng cô vẫn không nhận ra mình mong muốn gì ở anh ta.”

Murlusht rút kiếm và chĩa về phía tôi. Đôi mắt đằng sau lại không hề chất chứa địch ý hay ác cảm, thậm chí tôi còn cảm nhận được một thứ giống như thương xót.

“Nếu là người mình yêu thì dĩ nhiên sẽ mong muốn tất cả của họ. Thế nhưng, khi đặt tất cả thứ đó lên cán cân thì cô sẽ chọn gì? Liệu cô có thể không do dự mà đưa ra câu trả lời không?”

“Ulffe không hiểu anh rốt cuộc muốn nói gì.”

“Tôi ấy nhé____”

Murlusht nói ra mục đích của mình với biểu cảm không chút thay đổi. Hắn nói ra mình muốn làm gì trong trận chiến này, muốn làm gì với Shishou, và mong muốn kết cục như thế nào.

Sau khi nghe những điều đó thì tôi liền hiểu được, và cũng trở nên đồng cảm. Thậm chí, tôi còn có chút ghen tị rằng phải chi mình có thể tạo nên kết cục ấy.

“Ngươi… Ngươi…!”

Song, điều tôi cảm nhận rõ hơn hết chính là một loại cảm xúc đang dần trở nên đậm đặc trong lòng mình. Tôi phải giết gã đàn ông này tại đây. Tôi không thể để hắn gặp được Shishou.

“Ừm, tôi biết ngay là sẽ như thế này mà. Hình dạng sát ý xen lẫn ghen ghét thật vô cùng mị lực.”

Tôi phóng xuất ma lực, vừa thu hẹp khoảng cách vừa tung nắm đấm và bị Murlusht chặn lại bằng kiếm.

Thật nặng, hệt như tôi đang bị ngăn cản bởi một khối sắt cứng vậy. Kẻ này không phải nặng cân, mà là do xung kích trong nắm đấm của tôi đã bị ngăn chặn hoàn toàn.

Cường Hoá Ma Lực mà Illias, mấy người ông Kara hay các hiệp sĩ Turize sử dụng đều không phải hoá cứng thuần tuý, mà họ còn kết hợp độ mềm dẻo thích hợp để phân tán xung chấn. Tuy nhiên, mấy người Illias không chỉ trông chờ vào nó, họ còn dùng kỹ thuật sử dụng vũ khí để đẩy xung kích đi. Kể cả Phi Ma Vương mạnh mẽ đó cũng triển khai rất nhiều kết giới.

Cái này giống với Bích Ma Vương, người đó cũng có thể chặn nắm đấm của tôi bằng tay không. Dù vậy, tôi vẫn cảm nhận được một luồng sức mạnh khó hiểu nào đó đang hoạt động vào lúc ấy.

Nhưng Murlusht lại không dùng kỹ thuật hay năng lực đặc thù nào để ngăn chặn nắm đấm của tôi. Đối phương chỉ hấp thu xung chấn ấy bằng cơ thể được Cường Hoá Ma Lực. Chỉ sự thật đó cũng đủ truyền đạt sự dị thường của người này.

Hắn giống như tôi, đều là thứ gì đó được gọi bằng cái tên quái vật. Sự cứng cáp của cơ thể này chắc chắn cũng đến từ đó.

“Cách sử dụng ma lực thật vô cùng phóng khoáng. Không ngờ cô lại không mệt đứt hơi vì cách sử dụng đó đấy.”

“Phù!”

Tuy người này ngăn chặn nắm đấm của tôi, nhưng chuyển động lại không nhanh đến như vậy. Vậy chỉ cần gia tăng tốc độ thì tôi sẽ có thể trực tiếp đánh trúng đối phương.

Tôi lặp lại việc phóng xuất theo hai hướng trước sau và di chuyển thật nhanh xung quanh Murlusht nhằm gây ảo giác. Tôi có thể nhận ra đối phương đang đuổi theo bằng mắt, nhưng quả nhiên là vẫn chậm hơn bọn Illias nhiều.

“Con rơi của Yugura nhỉ… Xét độ hoa lệ thì tài năng ấy sẽ nổi bật hơn cả Arkryal đấy.”

Tôi phóng ma lực sang hướng khác ngay thời khắc tầm mắt của Murlusht định lướt sang ngang. Tôi trượt xuống chân đối phương ở chính diện và giương nắm đấm.

Hắn vẫn chưa thể phòng thủ, cả tầm mắt cũng không nhìn tới. Tôi bộc phát ma lực tích tụ trong nắm tay và giáng vào bụng đối phương.

“___!?”

Gradna và Neirlyates từng nói rằng trong chiến đấu, bản thân không được phép để mình thả lỏng cho đến khi cuộc đấu kết thúc. Dù đánh trúng thì đối phương cũng không nhất định sẽ bay đi. Bản thân ở trong phạm vi có thể đánh trúng thì đối phương cũng như vậy. Shishou từng bảo điều đó chính là Zanshin. [note56209]

Chính nhờ lời dạy bảo đó nên tôi mới có thể né tránh đòn phản công vừa rồi. Tôi đang tấn công từ vị trí đối phương không thể thấy, ấy vậy mà lại có một lưỡi kiếm lao đến ngay khi nắm đấm của tôi đánh trúng.

Gã đàn ông này đọc được tôi sẽ công kích thế nào và vung kiếm như đã đoán trước.

“Nhanh thật đấy. Với lại nắm đấm của cô thật nặng. Thật đúng đắn khi tôi chỉ ăn một ít đó.”

“…”

Đối phương có thể đồng thời tấn công tức là chuyển động của tôi đã bị nhìn thấu. Vì vậy nên hắn đã gia tăng Cường Hoá Ma Lực trước đó mà phòng thủ.

Dù vậy, tôi đã nghiêm túc mà tung đòn vừa rồi. Uy lực của nó cũng giống với hồi thổi bay đầu Dragon tại Ma Giới Turize, đáng lẽ nó không thể nào không có tác dụng được…

Bản thân buộc phải nghĩ rằng Murlusht có thể phát huy tài năng của con rơi tốt hơn tôi.

“Không cần lo lắng đâu, nó có tác dụng đấy. Mặc dù về mục tiêu thì Harkdoc lại ưu tú hơn nhiều vì nhắm vào chỗ hiểm.”

Bộ phận bị phá hỏng ở ngực là do Harkdoc… Có lẽ người đó đã tung được một đòn dưới tình huống bất ngờ…

Đúng là tôi cần phải nhắm vào những chỗ hiểm trên cơ thể người mà bản thân đã học từ Gradna. Song, dù bị đánh trúng thì kẻ này cũng không định né tránh. Những chỗ hiểm dễ nhắm đến lại bị đối phương cảnh giác vì đã nhìn thấu chuyển động của tôi.

“Ừm. Cô đã tiếp thu nhiều thứ từ những người tài giỏi nhỉ. Cô mong muốn mọi sức mạnh để dâng hiến cho anh ấy. Hình thái con tim của cô hệt như một đại thụ mọc ngược vậy… Có lẽ không cần phải xem xét nữa rồi.”

“__!?”

Ngay khoảnh khắc mặt đất chỗ Murlusht đứng bị nổ tung thì hắn đã xuất hiện trước mặt. Tôi lập tức phóng ma lực sang ngang mà né tránh.

Áp lực gió từ kiếm liếm qua làn da khiến bản thân toát mồ hôi. Tốc độ vừa rồi… có lẽ còn nhanh hơn Illias… không, còn nhanh hơn cả Ragdo-san…

“Aha, cô lại né được chứ không như Harkdoc nhỉ.”

Harkdoc không thể né tránh công kích vừa rồi. Có lẽ năng lực cảm nhận nguy hiểm của người đó có thể tiến hành né tránh trước khi đối phương thực hiện công kích, nhưng anh ta chắc chắn không thể né kịp.

Cả tôi cũng không phải có thể né tránh dễ dàng như vậy. Dù vậy, chỉ cần trúng một cú thì tôi sẽ xong đời.

“Phù, phù… Phù!”

Tôi điều chỉnh hơi thở và chủ động tiến công. Cú nhảy bật nhờ Cường Hoá Ma Lực đến mức dị thường và cơ thể có thể chịu đựng được nó chính là tài năng của Murlusht.

Tốc độ ấy đúng là một mối đe doạ, nhưng chắc chắn Murlusht cũng không thể thực hiện động tác khéo léo dưới tốc độ đó. Dựa trên công kích vừa rồi thì không có dấu hiệu hắn đọc trước chuyển động của tôi, một công kích vô cùng đơn giản.

Thế thì tôi sẽ không đứng ngay chính diện. Chỉ cần bản thân duy trì động tác đảo qua đảo lại thế này thì hắn sẽ không thể___

“Chuyển sang làm thế à. Vậy thì tôi sẽ lao tới vậy!”

“__!?”

Murlusht giữ kiếm chĩa thẳng về phía trước mà lao thẳng tới phương hướng sai lệch, thế nhưng hắn lại duy trì tốc độ ấy mà rẽ sang một bên. Một lần, hai lần, đối phương không hề giảm tốc mà cứ tiếp tục rẽ ngang và chạy tứ tung xung quanh.

Hắn chỉ có thể nhìn về hướng chính diện. Ấy vậy mà kể cả khi tránh công được kích suýt trúng mình, đối phương lại lập tức điều chỉnh sang hướng tôi và lao tới. Đây không phải chỉ đơn thuần là chạy lung tung. Hắn đang dựa vào trực giác mà đuổi theo tôi.

“___ Hự!”

Chỉ dùng Cường Hoá Ma Lực cũng không được, bản thân phải phóng xuất ma lực mới có thể suýt soát né tránh. Phương pháp này sẽ khiến tôi chuyển động rất mạnh nên dùng liên tục sẽ hao tổn nhiều tinh thần. Né tránh, xác nhận cử động tiếp theo rồi lại né tránh… Không được, cứ thế này thì Murlusht sẽ biến mất khỏi tầm nhìn của tôi…!

“__!”

Vì không kịp né tránh nên tôi lập tức đưa gauntlet ra phía trước mà phòng thủ. Dù vậy, đà công kích vẫn vô cùng mạnh, bản thân không thể chống cự mà bị đánh bay lên không trung.

“___ Hặc!”

Hô hấp bị đình trệ, ý thức suýt nữa mất đi. Cứ thế này thì tôi sẽ chết. Bản thân phải giữ tỉnh táo, không được để mất nhận thức về tình huống, không được chấp nhận tử vong!

Tôi cắn chặt răng nhằm duy trì tầm nhìn. Sau khi xác nhận bản thân đang ở trong tư thế nào, tôi phóng xuất ma lực và điều chỉnh lại tư thế.

“Ồ, đã trúng rồi sao?”

Murlusht nhận ra cảm giác đụng trúng tôi mà dừng lại. Phần giáp vai bị dập nát. Chắc hẳn đó là bộ phận mà gauntlet của tôi đánh trúng.

Thế nhưng chuyển động của đối phương lại không lộ dấu hiệu bị thương. Còn tôi thì…!

Vì không cảm thấy đau đớn nên tôi tưởng mình không bị thương nặng, nhưng tình trạng tay trái vừa đón đỡ cú tông lại vô cùng tồi tệ. Gauntlet không còn giữ hình dạng ban đầu, nó đã trở thành một khối sắt đang nhỏ máu từng giọt.

Mặc dù có thể phóng xuất ma lực, nhưng tôi lại không thể nâng nó lên như bình thường. Có lẽ cả khuỷu tay lẫn vai đều bị gãy rồi.

“Phù…! Phù…!”

“Đôi mắt rất đẹp. Một đôi mắt của dã thú vẫn còn chứa đựng sát ý và chưa chịu bỏ cuộc.”

Murlusht một lần nữa thủ thế. Nếu nhận phải công kích kế tiếp thì có lẽ tôi sẽ không thể tiếp tục đứng vững. Nếu nhảy tới tường thành gần đó và bám lấy thì tôi có thể né tránh. Tuy nhiên, nếu cả hành động đó cũng bị nhìn thấu thì tôi sẽ bị trúng một đòn trực tiếp trong tư thế thiếu ổn định.

Hơn nữa, nếu chỉ chuyên tâm né tránh thì tôi sẽ không thể giết gã đàn ông này. Bởi vì không có phương pháp ngăn chặn kỹ thuật ấy nên tôi cần phải dựa vào đó mà suy nghĩ cách để đánh bại hắn.

“…”

Tôi giãn khoảng cách bằng phóng xuất ma lực. Cú lao đến của Murlusht vẫn có thể chạm đến nơi này chỉ với một bước, nhưng tôi cũng sẽ có đủ thời gian để phản ứng.

Bản thân hạ thấp tư thế và tập trung ma lực vào cánh tay phải. Cơ thể vẫn ghi nhớ lượng ma lực có thể phóng xuất trong một lần dựa trên kinh nghiệm từ trước đến nay. Nếu muốn gia tăng thêm uy lực thì cả cơ thể đã được Cường Hoá Ma Lực cũng không thể chịu được phản chấn.

Song, nếu cố thì cũng không phải không làm được. Chỉ cần không nghĩ đến hậu quả đối với cơ thể thì tôi nhất định có thể dùng lượng ma lực vượt qua giới hạn.

Điều này nằm trên ranh giới thoả hiệp giữa chuyện Shishou không muốn tôi làm và chuyện tôi có thể làm vì Shishou.

“___ Rất tốt. Tôi sẽ đáp lại tinh thần sẵn sàng ấy.”

Murlusht cũng hạ thấp tư thế và lao thẳng tới. Tốc độ còn nhanh hơn lúc nãy, nhưng nó vẫn đủ để tôi chọn đúng thời điểm.

Tích tụ… tích tụ… thêm một chút nữa… vẫn còn sớm… thêm một chút____ Và chính là lúc này!

“Haaa!”

Tôi giải phóng tất cả ma lực tích tụ trong cánh tay phải và tung một đòn đã dốc toàn bộ sức lực về phía Murlusht.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện