“Mấy ngày nghỉ sướng quá đi!”
“Phải rồi nhỉ, cả tôi cũng có thể thân thiết với mẹ của Lacra-san nữa.”
Lacra và Melia trở về từ Methys đã hội hợp với chúng [tôi]. Tạm thời thì vì đã có giám sát của bên Methys nên chúng [tôi] có thể chuyển sang hành động chính thức. Nhân tiện thì tiếng gọi mẹ của Melia chứa đựng hàm ý vô cùng chủ động nào đó là do [tôi] tưởng tượng nhỉ?
“Thượng Thư-sama, thể trạng anh ra sao rồi?”
“Chỉ cần đi bộ thì vẫn không sao, nhưng mà hành động mạnh thì cần phải tránh. Mặc dù vốn [tôi] đã luôn tránh điều đó từ đầu rồi.”
“Xin hãy an tâm, tôi cũng sẽ bảo vệ anh huynh đệ thật kỹ càng!... Chỉ là vì có Illias-san và Ulffe-chan nên tôi cũng chẳng làm được bao nhiêu cả…”
“Hộ vệ càng nhiều thì càng tốt mà. Chỉ là cô hãy cố gắng nghĩ đến khả năng mình bị nhắm đến nhé.”
“Vâng…”
Không có khả năng các vương tử ấy sẽ trực tiếp nhắm vào [tôi]. Nếu [tôi] là bên tấn công, điều trước tiên bản thân sẽ làm chính là kiềm chế những người xung quanh, chẳng hạn như khiến hộ vệ yếu đi hay bắt giữ con tin. Đương nhiên, mục đích của đối phương không phải là khiến hộ vệ yếu đi, mà là nhằm bẻ gãy tinh thần của [tôi].
Có lẽ Serend cũng tồn tại những nhân vật khá mạnh. Trong trường hợp nhìn thấy Illias và Ulffe, những kẻ đó sẽ nhận ra họ không thể nào thực hiện phương pháp công kích chính thống. Vì vậy, những người dễ bị tấn công như Melia sẽ có khả năng gặp nguy hiểm nhiều hơn cả [tôi].
Mà chắc đối phương chỉ đang nhớ lại chuyện mình bị Solide nhắm tới mà thôi. Cho tới khi Ekdoic quay về, [tôi] sẽ nhờ Lacra và Ulffe trông chừng để cô ấy không hành động một mình.
“Vậy thì hôm nay chúng ta sẽ đi đến chỗ vương tử Nuhsa phải không? Anh định tìm tòi như thế nào?”
“[Tôi] đang định làm theo cách thẳng thắn nhất thôi. Bình an trong phạm vi không tranh chấp là được.”
“Ưm, nếu tôi cùng đi thì chẳng phải chỉ hỏi một câu là xong sao?”
Lacra có lẽ đang nói đến kỹ thuật nhìn thấu lời nói dối mà giáo sĩ Yugura giáo sở hữu, nhưng đáng tiếc là không thể trông chờ vào điều đó được. Bởi vì thông qua cuộc trò chuyện với Washect, [tôi] đã nhận ra Vương tộc Serend đang tồn tại một điểm vô cùng khó nhằn.
“Mà cũng phải. Bản thân cũng chưa chắc chắn tuyệt đối, trực tiếp xác nhận chắc sẽ tốt hơn nhiều.”
“?”
Nhờ Washect nên chúng [tôi] đã đặt hẹn để gặp mặt vương tử Nuhsa. Dĩ nhiên câu trả lời chính là “Ta không có chuyện gì để nói. Tuy nhiên, ta cũng không thể làm bẽ mặt phụ vương. Các người muốn lãng phí công sức thì cứ việc.”
Vương tử Nuhsa đang dùng một căn phòng trong dinh thự được chuẩn bị ngay cạnh lâu đài Serend như phòng làm việc. Người bên ngoài muốn đi vào lâu đài Serend cần kha khá thủ tục nên dường như nơi này tồn tại nhằm lược bỏ điều đó thì phải. Báo cáo từ các địa phương cũng sẽ thông qua dinh thự này, thế nên thực chất nó đang hoạt động như một cổng kiểm soát vậy.
Ngoài ra, về cơ bản thì vương tử Nuhsa không hề rời khỏi dinh thự này và chỉ rúc trong đó cả ngày lẫn đêm. Đúng kiểu một tên nghiện công việc.
“Không ngờ các người cũng không hiểu lời mỉa mai sao.”
“Cho dù bên anh không có gì để nói thì bên này vẫn có mà.”
Vương tử Nuhsa không hề dời mắt về phía chúng [tôi] vừa vào phòng mà vẫn cắm đầu vào bàn làm việc. Người đi vào phòng gồm có [tôi], Illias và Lacra. Nếu nhìn thấy bóng dáng của giáo sĩ Yugura giáo thì đối phương ít nhiều cũng phải phản ứng, nhưng thế này thì [tôi] chỉ có thể nhận định rằng thông tin của Washect là vô cùng chính xác.
“Nếu có việc thì nhanh làm cho xong đi. Chỉ cần có người ở trong tầm nhìn cũng khiến hiệu suất làm việc của ta giảm xuống.”
“Vậy [tôi] sẽ hỏi thẳng luôn, anh có hợp tác với băng đảng Larheit không?”
“Không có. Chuyện hỗ trợ cho bọn mang vấn đề nguy hại vào quốc nội là điều không thể nào xảy ra.”
Theo phản ứng của Lacra thì đối phương không nói dối… Tuy nhiên, [tôi] vẫn cần phải kiểm chứng lại. Hẳn câu hỏi này sẽ có thể làm được điều đó.
“Thật ra anh là nữ giới nhỉ?”
“Đúng đấy. Cậu cũng hiểu rõ đó.”
“__!? Ơ, ơ!? Nhìn… nhìn kiểu gì cũng là đàn ông mà!?”
Cũng không cần phải bàn cãi, vương tử Nuhsa đúng là nam giới. Cả yết hầu cũng đang chứng minh điều đó. Vậy ý nghĩa cuộc đối thoại vừa rồi chính là một kiểu phối hợp của vương tử Nuhsa rồi.
“Không ngờ anh lại bỏ công phối hợp cho chúng [tôi] kiểm chứng đấy.”
“Cậu hẳn cũng bán tín bán nghi chuyện do Washect kể phải không. Nó chỉ cố tình chọn cách sống mà không dùng đến kỹ thuật đó thôi.”
“Kỹ… kỹ thuật?”
“Ít nhất cũng chia sẻ cho đồng đội đi. Giống như chuyện giáo sĩ Yugura giáo sở hữu kỹ thuật phanh phui lời nói dối, Vương tộc Serend hay những người có thân phận kề cận cũng đã tiến hành luyện tập đặc thù nhằm giữ ma lực không dao động vì biến hoá của thần kinh. Nói ngắn gọn thì bọn ta giả sử Methys chính là kẻ địch của mình, và kỹ thuật của Yugura giáo không có tác dụng gì tới bản thân bọn ta cả.”
Yugura Nariya đã truyền lại thuật nhìn thấu lời nói dối, và Serend đã tạo ra phương pháp chống lại năng lực ấy. Serend là Đại Quốc không chấp nhận Yugura giáo, chuyện tạo ra kỹ thuật đặc thù chống lại một Methys do Yugura giáo nắm toàn quyền là điều rất bình thường.
Bí thuật của Yugura giáo vẫn có thể nhìn thấu thật giả trong lời nói của [tôi] chỉ bằng dao động từ một chút ma lực của Hắc Ma Vương còn sót lại trong cơ thể. Vì vậy, [tôi] đã rất hứng thú với chuyện liệu kỹ thuật này có thật hay không. Nhìn phản ứng của Lacra, cho dù vương tử Nuhsa nói dối thì hẳn ma lực của anh ta cũng chẳng biến đổi tí nào rồi.
“… Ý nghĩa tôi ở đây đã mất rồi sao? Vậy thì tôi về trước có được không?”
“Ê, hộ vệ.”
“A, đúng rồi.”
“Vốn đám người thuộc trung khu Yugura giáo thì phải biết rõ thông tin này chứ. Nếu cả thông tin còn không được cung cấp thì cậu có vẻ cũng là một kẻ chướng mắt đối với Methys nhỉ.”
“Ờ thì chuyện Ma Vương cũng được hoà giải theo dạng uy hiếp nhẹ mà. Nếu lộ sơ hở thì chắc họ sẽ đâm một dao đấy chứ.”
Giáo Hoàng Eupalo tin tưởng [tôi], nhưng nó khác với loại tín nhiệm của Marito. Trong lúc có thể che chở thì ông ta sẽ giúp đỡ, nhưng nếu vượt qua lằn ranh thì ông ta sẽ không do dự xem [tôi] là kẻ địch. Ờ thì nếu đặt [tôi] và quốc gia lên bàn cân thì Marito hẳn cũng sẽ khổ sở mà lựa chọn quốc gia thôi.
Ngoài ra, chuyện kể thông tin về một Serend đang xem mình là địch quốc giả tưởng cũng tương đương chuyện họ sẽ biết Methys nắm giữ bao nhiêu sự tình của Serend nữa.
Một khi chúng [tôi] có khả năng trở thành kẻ địch thì Giáo Hoàng Eupalo cũng phải hạn chế thông tin mà mình nắm giữ tới mức tối thiểu.
“Vậy cậu đã thoả mãn chưa? Thế thì cứ ra khỏi phòng và yên lặng đóng cửa lại đi.”
“Đã bảo là [tôi] có chuyện cần nói mà. Tại vì trong đám vương tử trừ Washect, [tôi] cảm thấy thứ anh đang ôm trong lòng là cái ổn thoả nhất.”
Bàn tay đang làm việc của vương tử Nuhsa bỗng dừng lại. Anh ta khẽ thở nhẹ, lấy một cái bình gì đó từ ngăn kéo rồi rót chất lỏng bên trong ra ly. Đó là một loại chất lỏng màu tím đặc sệt trông rõ là đáng ngờ. Illias và Lacra thì lộ vẻ cảnh giác, còn vương tử Nuhsa lại không do dự mà đưa ly sang phía bên này.
“Là độc đấy, uống không?”
“Ai dám uống chứ!?”
Lacra thì đáp lời theo phản xạ, còn Illias lại bối rối với hành động của vương tử Nuhsa.
“Ta chỉ thử biểu hiện rằng bản thân không muốn dính líu với các người đến mức nào theo cách của mình thôi.”
“[Tôi] hiểu cảm xúc của anh rồi. Tuy nhiên, nếu để độc ở chỗ như thế thì không phải sẽ bị lợi dụng mà chết đấy chứ?”
“Nếu chỉ là giết bản thân thì không cần phải tốn công như vậy.”
Vương tử Nuhsa nói vậy rồi dốc hết chất lỏng trong ly vào miệng. Hành động này quả nhiên khiến Lacra chỉ có thể nhìn bằng khuôn mặt há hốc mồm.
“Là thuốc giúp tỉnh người gì đó à.”
“Về mùi vị thì nó còn tệ hơn cả độc nữa. Mỗi khi khó chịu đến mức muốn nốc thuốc độc thì ta sẽ uống nó. Ngoài ra còn vào lúc muốn giảm đi một nửa thời gian ngủ.”
“[Tôi] nghĩ ngủ đàng hoàng thì hiệu suất sẽ cao hơn đấy.”
Ờ thì [tôi] cũng là loại người làm việc tốt hơn vào giữa đêm nên cũng không thể nói gì được. Chỉ là người này cũng có ý phối hợp nói chuyện một chút rồi. Quả nhiên thứ vương tử Nuhsa ôm trong mình là thứ mà anh ta không muốn bị nhục mạ.
“Ta sẽ nghe chứng cứ trước vậy.”
“Vương tử Tysante hay vương nữ Yumes đều khiến bên ngoài trở nên tốt hơn. Tức là có thể suy đoán rằng họ cần người khác nhìn vào mình thường xuyên, bằng không thì họ sẽ không thể che giấu thứ đó hoàn toàn. Tuy nhiên, vương tử Nuhsa anh lại hoàn toàn ngược lại. Anh cố tình giữ khoảng cách với người khác, cho dù phải hạ thấp tín nhiệm của một vương tử thì vẫn muốn bảo vệ nó.”
“___ Cũng không có gì to tát. Ta chỉ đang tự bảo vệ mình trong phạm vi không khác biệt với suy nghĩ của phụ vương thôi.”
“Suy nghĩ muốn cho các vương tử cạnh tranh vương vị à.”
Lý do các vương tử nguỵ tạo bản thân cũng là vì cạnh tranh kế thừa vương vị. Họ hành động như vậy vì hiểu rằng không thể để lộ điểm yếu và bản thân cho đối thủ cạnh tranh.
“Đúng thế. Kẻ trở thành Quốc Vương tiếp theo của Serend không phải là kẻ ưu việt thuần tuý. Đó phải là kẻ chiến thắng những anh chị em đang âm mưu giày xéo mình. Serend chính là quốc gia lấy việc đó làm đầu.”
Vương tử quay trở lại chỗ của mình, vừa đưa bút vừa tiếp tục kể. Cho dù đang nói chuyện mà vẫn không cần phải dừng tay, tức đó là điều vô cùng hiển nhiên đối với anh ta.
“Bọn ta từng có những người mẹ khác nhau, thế nhưng quốc gia này đã không còn vương phi nào cả.”
“… Tức là ngoài chuyện trực tiếp giết vương tử thì mọi thứ đều được khuyến khích à?”
“Ngược lại, cũng không phải nói quá khi bảo rằng điều đó còn được đặc biệt khuyến khích. Bởi vì làm như thế thì các vương tử sẽ có thể tự giác được kẻ địch của mình là ai.”
“Lý do vua Serend bảo Washect hợp tác với [tôi] là vì muốn anh ta làm chướng ngại cho các vương tử ư?”
“Cũng có một phần. Phụ vương chắc hẳn cũng không thể bỏ qua kẻ có mối quan hệ với Ma Tộc. Nhưng ngoài chuyện đó ra, hẳn ông ấy cũng muốn thử thách bọn ta bằng việc dùng người ngoài để phanh phui tất cả vũ khí mà bọn ta đang che giấu.”
Ra là thế, hèn gì mọi người đều xem [tôi] là địch. Serend xem trọng việc để các vương tử cạnh tranh nhằm kế thừa vương vị. Mỗi người để giấu diếm con bài tẩy nhằm khiến đối phương rơi đài, và đó là những bí mật mà họ bắt buộc phải che đậy đến cùng.
Vì vậy, một kẻ đang muốn tìm kiếm bí mật của các vương tử như [tôi] sẽ rất vướng víu trong cuộc chiến kế thừa vương vị. Cho dù là người hợp tác hay không, họ vẫn có lý do để hướng địch ý về phía bên này.
“Washect tự mình xuống đài rồi sao.”
“Nó là một đứa rất dễ hiểu. Từ nhỏ, nó đã luôn cảm thấy sợ hãi với hoàn cảnh của mình và cả những anh chị khác. Đến cuối cùng thì nó chọn Hilmera ngây thơ nhất làm chỗ dựa tinh thần. Tuy nhiên, sau khi mẹ của Hilmera chết đi và bản thân Hilmera lý giải được hoàn cảnh này, nó rốt cuộc đã suy sụp. Cho dù thế nào thì nó cũng không thể đối địch với Hilmera.”
Lý do Washect mang tính tình bộc trực không phải chỉ vì vương nữ Hilmera, mà còn là vì bản thân anh ta. Nếu Washect cũng nguỵ tạo bản thân giống như các vương tử khác, mối quan hệ với vương nữ Hilmera chắc chắn cũng trở thành quan hệ đối địch và chỉ biết thăm dò lẫn nhau giống như những người khác.
Đối với người chịu sự tẩy lễ vì cái chết của mẹ, vương nữ Hilmera chính là đối tượng duy nhất mà anh ta có thể dựa vào. Washect đã ưu tiên sự an ổn trong tim mình hơn chuyện kế thừa vương vị…
“Anh không định thay đổi điều đó sao?”
“Ngày xưa cũng từng có. Ta chỉ trả lời như vậy thôi.”
Các vương tử đang nghĩ rằng họ cần cạnh tranh lẫn nhau. Mối quan hệ với Methys, ác ý trút xuống xung quanh bản thân, những điều đó đã tước đi tín niệm để lựa chọn phương pháp chính đạo. Điều đó cũng giống như [tôi] đã chấp nhận mình cần phải đứng về phía cái ác vậy.
“Nhưng kể cả vậy, anh vẫn đang suy nghĩ cho tương lai của đất nước. So với chuyện trở thành Quốc Vương, anh cho rằng trở thành công cụ của quốc gia sẽ giúp mình khả năng dính dáng đến nội chính nhất.”
Thay vì thu lấy tín nhiệm trong thân phận vương tử, anh ta lại đang thể hiện mình có giá trị lợi dụng cho các vương tử khác.
Nếu hành xử như vương tử Tysante hay vương nữ Yumes, trong trường hợp không thể kế thừa vương vị thì cơ hội tham dự nội chính chắc chắn sẽ bị tước đi. Song, nếu là một người có giá trị lợi dụng, hơn nữa còn không thể hiện ý đồ với vương vị, vậy thì vương tử Nuhsa sẽ là một con cờ tiện lợi đối với các vương tử khác sau khi trở thành Quốc Vương.
Cho dù ngả về bên nào thì vương tử Nuhsa vẫn muốn tiếp tục tham gia chính sự. Anh ta lựa chọn con đường giúp đất nước trở nên tốt hơn thay vì tự mình trở thành vua.
“Có lẽ kẻ hợp tác với Ma Tộc cũng nhận định chúng sẽ trở thành vũ khí cho kẻ đó kế thừa vương vị. Nhưng điều đó đã sớm không thể sử dụng được nữa. Kể cả khi kẻ đó muốn hay không muốn trở thành vua thì chuyện cũng đã chấm dứt. Bớt làm chuyện bừa bãi đi.”
“Nếu đáp lễ từ Ma Tộc Nekthaal là ma pháp Tái Sinh thì có lẽ thế thật. Chỉ là trong trường hợp không phải như vậy thì [tôi] lại có chút quan tâm đấy.”
“… Ta đã cảnh cáo đủ để đáp lại việc cậu dọn dẹp tai hoạ trong nước. Ta không muốn nói nhiều hơn nữa.”
Đối với người cố chấp với nội chính như vương tử Nuhsa, việc loại trừ Nekthaal hẳn là điều anh ta rất biết ơn. Thế nên kèm lời đáp lễ, anh ta cũng đã giải thích cho [tôi] về tâm tình của các vương tử. Song, anh ta cũng bảo rằng nếu tiếp tục dấn bước thì bản thân sẽ xem [tôi] là kẻ địch.
“[Tôi] sẽ thật cẩn thận, vậy thì hẹn gặp lại.”
“Đừng có đến. Thời gian mấy người tới đây cũng là số thời gian ngủ của ta bị giảm đi. Đừng bắt ta phải nốc thuốc độc nhiều hơn nữa.”
“Về khoản đó thì giảm bớt công việc đi chứ?”
Chỉ là như thế này cũng không thể chứng minh vương tử Nuhsa hoàn toàn trong sạch. Cá nhân [tôi] thì cảm thấy anh ta là kiểu xám gần với trắng. Có lẽ cần phải so sánh với các vương tử khác mới được.
======================================
Dưới đây là hình ảnh phác thảo cho Larheit, cũng là nhân vật xuất hiện trong tập 3 Light Novel.
Trong phần miêu tả nhân vật gửi cho hoạ sĩ phác thảo, tác giả đã viết cho phần của Larheit là “Người trông sẽ đổ nước vào tổ kiến."