Yuichiro vừa định quay sang hỏi Altheris điều gì đó, nhưng trước khi anh kịp mở miệng, vị phù thủy già đã nhẹ nhàng đáp lại, giọng điệu bình thản nhưng đầy chắc chắn:
"Có thể. Ta có thể thấy được tương lai của các ngươi sau khi dung hợp sức mạnh."
Lời nói này khiến cả nhóm lập tức chăm chú lắng nghe.
Altheris nhìn họ một lượt, rồi chậm rãi tiếp tục:
"Lời khuyên của ta là hãy đợi đến khi các ngươi hoàn tất thăng giai thành Siêu Phàm, rồi hẵng nghĩ đến chuyện dung hợp."
"Lý do rất đơn giản: Bất kể các ngươi dung hợp với ai. Là ta, là Steingard, là Kagerou hay là Kyouka, kết quả sẽ không phải là mạnh lên, mà là bị nghiền nát bởi sức mạnh chính mình không thể khống chế."
"Nếu cứ cố chấp làm ngay lúc này... các ngươi chỉ đang tự đẩy mình về phía tử vong."
Cả nhóm trầm mặc, nhìn nhau một lúc rồi đồng loạt gật đầu.
Không ai muốn ch.ết chỉ vì nóng vội.
Họ hiểu rõ lời Altheris không phải là lời đe dọa, mà là một sự thật.
Nếu không thể kiểm soát một sức mạnh vượt quá khả năng tiếp nhận, thì thứ đó không phải là phúc lợi, mà là lời nguyền.
Hajime nhân cơ hội tiếp tục nói:
"Về Thần Thánh cấp sức mạnh, thực ra tớ không biết nhiều. Koya Kami dường như không nghĩ tớ có thể nhanh chóng mạnh lên đến mức đó, nên bà chưa từng giải thích chi tiết."
"Nhưng so với việc ấy, có một điều quan trọng hơn mà tớ nghĩ mọi người nên chú ý, đó là việc chọn lựa con đường và hệ thống sức mạnh phù hợp với bản thân."
Freeman nghe vậy liền nhớ lại cuộc trò chuyện trước đó giữa cậu và Hajime, bèn tò mò hỏi:
"Con đường? Giống như những gì cậu từng nói với tớ lúc đầu sao?"
Hajime gật đầu xác nhận, sau đó nhấn mạnh thêm:
"Đúng vậy, nhưng dù cậu đã tìm ra được manh mối, thì cũng chưa chắc có thể thành công đi đến cuối con đường."
"Mọi người có thể tham khảo những gì Koya Kami từng nói với tớ về Thần Đạo, con đường tu luyện của thần."
Nghe xong, cả nhóm đều có những suy nghĩ riêng về con đường mà mình sẽ đi.
Nanami trầm ngâm, trong lòng nghĩ đến Phồn Vinh Chi Lộ. Cô cảm giác mình đã vô thức đi theo con đường này từ lâu.
Cô có một năng lực đặc biệt, tương tự như Vô Hạn Thành của Muzan, một không gian nội tại rộng lớn có thể chứa chính bản thể của cô cùng tất cả thuộc hạ.
Khả năng này xuất hiện sau khi cô dung hợp với Linh Tính Thực Vật được mệnh danh là Cây Thế Giới. Trước đây, mỗi khi dung hợp thêm một loại Linh Tính Thực Vật, cô có thể cảm nhận sự phát triển của không gian ấy, nhưng chưa từng nghĩ rằng chính nó mới là chìa khóa giúp cô thăng hoa thành thần.
Bây giờ, Nanami đã hiểu rõ. Chỉ cần cô tiếp tục dung hợp Linh Tính Thực Vật, từng bước hoàn thiện quy tắc vận hành của không gian nội tại, thì đến một ngày, khi không gian ấy thực sự trở thành một thế giới hoàn chỉnh, có quy luật và sinh thái riêng biệt, cũng chính là lúc Nanami đột phá giới hạn, đặt chân vào cảnh giới thần linh.
Ame đặc biệt chú ý đến Thống Trị Chi Lộ, không chỉ vì nó có nét tương đồng với Hắc Long Hoàng Đế việc đang làm, mà còn bởi con đường này thực sự rất phù hợp với cô.
Chỉ cần cô tiếp tục quản lý và phát triển nền văn minh dưới trướng, sức mạnh của cô sẽ không ngừng tăng lên và quan trọng hơn, cả Ame lẫn thế giới Black Bullet đều đã đủ điều kiện để bước lên con đường này.
Trùng hợp thay, cô cũng đã có kế hoạch thống nhất toàn bộ nhân loại, đưa tất cả về dưới một thể chế duy nhất, tạo thành một nền văn minh thống nhất có thể chống lại nguy cơ về Ngoại Thần (Outer God) đang tiềm ẩn.
Bất kể bọn họ có đồng ý hay không, không có gì lúc này có thể ngăn cản cô nữa. Trước đây, Ame đã đủ sức làm điều đó, huống hồ là bây giờ, khi mà sức mạnh của cô đã vượt xa quá khứ.
Yuichiro cảm thấy thích thú nhất với Đa Nguyên Chi Lộ. Trong năm con đường, đây là con đường mà anh thấy mình có đủ điều kiện nhất để bước đi.
Thống Trị Chi Lộ cần một người lãnh đạo tài ba, nhưng anh biết rõ mình không có thiên phú cai trị hay quản lý nhân tài như Ame.
Phồn Vinh Chi Lộ yêu cầu một thế giới riêng làm nền tảng, trong khi anh thậm chí còn chưa thể mở một không gian ổn định, chứ đừng nói đến việc sáng tạo ra một thế giới.
Siêu Việt Chi Lộ thì đòi hỏi một sinh linh chuyên tu một quy tắc duy nhất, nhưng điều này chẳng khác nào phí hoài tất cả những Thần Chức mà anh đang sở hữu, vốn có khả năng bao trùm càng nhiều lĩnh vực.
Chung Cực Chi Lộ, thì lại càng phải nói, phù hợp và cùng đi hai con đường đã là khó với anh, đừng nói đem cả bốn hợp nhất.
Sau khi cân nhắc, chỉ có Đa Nguyên Chi Lộ là phù hợp nhất.
Lý do rất đơn giản. Vì trong cả nhóm, chỉ có thế giới Campione của anh là nơi thần linh dư thừa đến mức không tưởng. Đây chính là nền tảng hoàn hảo nhất để anh xây dựng một cộng đồng thần linh đúng nghĩa.
Yuichiro càng nghĩ càng cảm thấy con đường này thích hợp với mình. Nếu không có đủ thần linh phù hợp để tạo nên cộng đồng?
Không sao cả, anh thậm chí có thể thử nghiệm tạo ra thần linh nhân tạo. Đừng cảm thấy khó tin, vì anh chính là một thành công án lệ.
Altheris tỏ ra khá hứng thú với Siêu Việt Chi Lộ, nhưng đây chỉ là sự tò mò đơn thuần. Ông có thể nhìn thấy trước tương lai của mình và ông biết rõ bản thân không phù hợp với con đường này. Tuy nhiên, nghiên cứu nó để tham khảo cũng không phải là điều tồi.
Nhưng không chỉ riêng Altheris, cảm thấy mình không thích hợp với Thần Đạo cũng không phải chuyện hiếm trong nhóm.
Như Akito chẳng hạn, cậu hoàn toàn không hiểu gì về năm con đường này, cậu chỉ đơn giản nghĩ rằng dùng sức mạnh của thần để nâng cao kỹ thuật nấu ăn là một ý tưởng tuyệt vời.
Dùng Thần Chức Tự Nhiên để điều chỉnh nhiệt độ, giúp làm lạnh và rã đông nguyên liệu ngay lập tức. Hay điểu sóng biển kéo các loài cá quý hiếm từ vùng biển sâu lên, không cần vất vả đánh bắt.
Dùng Thần Chức Phong Ấn để bảo quản nguyên liệu luôn tươi ngon, giữ cho thức ăn luôn giữ nguyên nhiệt độ hoàn hảo.
Thần Chức Chiến Tranh, thoạt nghe chẳng liên quan đến nấu ăn, nhưng Akito nghĩ có thể dùng nó để tạo ra và bảo trì mọi loại dụng cụ bếp cao cấp.
Cậu không quan tâm đến trở thành thần hay không, cậu chỉ muốn nấu ăn một cách hoàn hảo nhất mà thôi.
Steingard thì không hề quan tâm đến cái gọi là Thần Đạo. Dù từng được nhân loại tôn xưng là Đại Địa Chi Thần, nhưng ông chưa bao giờ thực sự nghĩ bản thân là một vị thần.
Sức mạnh của ông đến từ thiên nhiên thuần túy, từ đất đá, dòng chảy của sông ngòi, từ những cơn bão tố quét qua đại lục, chứ không phải từ tín ngưỡng hay quyền năng thần thánh nào cả.
Dù giả sử ông có thể bước lên hàng ngũ thần linh, Steingard cũng không có hứng thú. Ông cảm thấy năm con đường Thần Đạo này không phù hợp với bản chất của mình.
Ông là sự hiện diện của đất mẹ, của thiên nhiên hoang dã, không phải một vị thần ngồi trên cao ban phát quyền năng hay thống trị kẻ khác.
Kagerou và Kyouka lại càng không có lý do để bận tâm đến chuyện đó. Cả hai thậm chí còn chưa bước vào Siêu Phàm, nói gì đến việc thăng hoa thành thần. Với họ, chuyện trước mắt là giải quyết trên người minh vấn đề.
Freeman thì không chỉ đơn thuần từ chối, mà cả bản năng lẫn tư tưởng của cậu đều bài xích khái niệm về thần linh.
Cậu nhíu mày suy nghĩ một lát, rồi dứt khoát phủ nhận bất kỳ con đường nào trong số đó.
Không phải vì cậu không đủ điều kiện, mà bởi Freeman không tin vào quyền năng thần thánh, cũng không muốn chạm đến nó. Cậu luôn tin vào sự rèn luyện, vào nỗ lực cá nhân và thực lực của bản thân, chứ không phải vào thứ sức mạnh siêu nhiên nào đó vượt ngoài tầm kiểm soát.
Ngay cả khi một ngày nào đó Freeman đạt đến cảnh giới có thể sánh ngang với thần, cậu cũng sẽ không bao giờ nhận mình là thần.
Nhìn cả nhóm, Hajime nhanh chóng nhận ra rằng chỉ có Ame, Nanami và Yuichiro là thực sự phù hợp để bước đi trên con đường Thần Đạo.
Cậu cũng có thể lựa chọn nó, nhưng sau một thời gian dài học tập với Koya Kami, chính Hajime và bà đều đã đi đến một nhận định chung: Thần Đạo không phải con đường phù hợp với cậu.
Thậm chí ngay cả Chung Cực Chi Lộ, con đường được cho là hội tụ mọi khả năng và sự hoàn hảo, cũng không thể giúp Hajime phát triển một cách tốt nhất.
Hajime quay sang ba người Ame, Nanami và Yuichiro, tiếp tục chia sẻ thêm một điều quan trọng:
"Không chỉ có năm con đường Thần Đạo riêng lẻ. Khi chúng kết hợp với nhau, sẽ tạo ra những con đường mới, có sức mạnh vượt trội hơn hẳn."
Cậu đưa ra một vài ví dụ điển hình:
Phồn Vinh Chi Lộ kết hợp với Thống Trị Chi Lộ sẽ tạo ra Thần Thế Giới, con đường của những vị thần sở hữu một thần quốc rộng lớn, nơi có một nền văn minh mạnh mẽ, quân lực hùng hậu và một thế giới riêng nơi họ có thể trực tiếp ảnh hưởng và chi phối sự phát triển của tất cả các sinh linh dưới trướng mình.
Thống Trị Chi Lộ kết hợp với Đa Nguyên Chi Lộ sẽ tạo thành Chủ Thần, con đường của kẻ thống trị đa nguyên vũ trụ, nơi mọi sinh linh trong thế giới của họ đều có khả năng bước lên con đường thần linh. Đây không còn là một vị thần đơn độc cai trị một vùng đất, mà là một cộng đồng thần linh được dẫn dắt bởi một Chủ Thần duy nhất.
Những kết hợp như thế này không chỉ giúp các vị thần gia tăng sức mạnh cá nhân, mà còn tạo ra những mô hình quyền lực hoàn toàn khác biệt, giúp họ có thể chủ động chi phối và thay đổi vũ trụ theo ý muốn.
Hajime tạm dừng lại, chờ ba người Ame, Nanami và Yuichiro suy nghĩ về những con đường họ có thể lựa chọn.
Không gian chìm trong sự im lặng, cho đến khi Kagerou, người vốn im lặng từ đầu, đột nhiên lên tiếng.
"Thần Đạo… hẳn không phải là con đường duy nhất để tiến lên đúng không?"
Hajime quay sang nhìn anh, rồi gật đầu xác nhận:
"Phải, Thần Đạo không phải là con đường duy nhất."
"Ngoài nó ra, còn rất nhiều con đường khác để đạt đến cảnh giới cao hơn. Nhưng trong số đó, tớ chỉ biết được ba con đường."
Lúc này, sắc mặt Hajime thoáng qua một nét phức tạp, như thể cậu đang suy nghĩ rất nhiều về những gì sắp nói. Nhưng cuối cùng, cậu vẫn tiếp tục:
"Ngoài Thần Đạo mà Koya Kami theo đuổi, còn có Yêu Đạo của cô Tamamo và Đấu Đạo của Bouwanko Kami."
Cả nhóm khẽ nhíu mày, cảm thấy thích thú với những cái tên mới.
"Về Thần Đạo, các cậu vừa nghe qua rồi, nên tớ sẽ không nói lại. Nhưng Yêu Đạo… cũng có bốn con đường chính, giống như Thần Đạo."
Hajime dừng lại một chút, hơi cau mày khi nhắc đến cái tên cuối cùng.
"Còn về Đấu Đạo…"
"Tớ chỉ biết duy nhất một điều, Bouwanko Kami theo đuổi con đường này. Còn về cụ thể nó ra sao, thì ngay cả tớ cũng không biết."
Sự mơ hồ và bí ẩn về Đấu Đạo khiến cả nhóm không khỏi tò mò, nhưng đồng thời cũng có một cảm giác áp lực khó diễn tả. Nếu ngay cả Hajime, người đã đang theo học Koya Kami, mà cũng không biết gì về Đấu Đạo, thì có lẽ đây là một con đường vô cùng đặc biệt hoặc thậm chí nguy hiểm.
Hajime quay sang nhìn Freeman và Steingard, ánh mắt đầy ý tứ.
"Hai người thực ra rất phù hợp với Yêu Đạo."
Lời này lập tức thu hút sự chú ý của cả hai.
Freeman nhướn mày, còn Steingard thì trầm mặc, nhưng cả hai đều tập trung ánh mắt vào Hajime, chờ cậu tiếp tục giải thích.
"Yêu Đạo chia làm bốn con đường chính: Hoàn Mỹ Chi Lộ, Truy Nguyên Chi Lộ, Tộc Quần Chi Lộ và..."
Hajime thoáng dừng lại một chút, rồi nhanh chóng tiếp tục, bắt đầu giải thích chi tiết từng con đường một.
"Hoàn Mỹ Chi Lộ, hay còn gọi là con đường tiến hóa, là một con đường theo đuổi sự hoàn mỹ tuyệt đối về sinh mệnh."
"Bản chất của nó là không ngừng "lột xác" dung hợp những đặc điểm ưu tú nhất từ các chủng tộc khác nhau, loại bỏ những khuyết điểm vốn có, không ngừng thích ứng để đạt đến một dạng tồn tại hoàn toàn siêu việt mọi sinh linh."
Khi nghe đến đây, đôi mắt Freeman lập tức sáng lên, đầy hứng thú.
"Nghe thú vị đấy… cứ như thể nó được tạo ra dành riêng cho ta vậy."
Freeman lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên một tia suy tư sâu xa. Cậu có khả năng dung hợp đặc điểm gen của nhiều chủng tộc khác nhau, nhưng trước đây không có điều kiện thích hợp để thực sự khai thác nó.
Nhưng bây giờ khác rồi. Với "Cửa" và "Sân Huấn Luyện" cậu hoàn toàn có thể bắt đầu con đường này.
Càng nghĩ, Freeman khẽ nhếch mép, cảm giác phấn khích dâng lên trong lòng không thể giấu.
Steingard vẫn chưa nói gì, nhưng ánh mắt ông đã có chút sắc bén hơn, như thể ông cũng đang bắt đầu cân nhắc về những lời Hajime vừa nói.
Hajime tiếp tục giải thích, giọng cậu vẫn trầm ổn như cũ, nhưng ánh mắt sáng lên khi nói về từng con đường.
"Truy Nguyên Chi Lộ, hay còn gọi là con đường phản tổ."
"Bản chất của nó là không ngừng khai thác tiềm năng sâu nhất trong huyết mạch của bản thân, tìm kiếm những năng lực và thông tin vốn có nhưng đã bị quên lãng theo thời gian."
"Mục tiêu cuối cùng là quay trở về trạng thái mạnh nhất mà tổ tiên từng đạt được, sau đó siêu việt bọn họ, trở thành huyết mạch đầu nguồn mới."
Vừa dứt lời, Hajime lập tức nhận thấy biểu cảm của Steingard thay đổi rõ rệt.
Nếu nói trước đó ông vẫn luôn mang dáng vẻ trầm ổn, thì bây giờ, trong ánh mắt Steingard rõ ràng hiện lên sự khiếp sợ lẫn kinh ngạc.
Ông khẽ siết chặt bàn tay đất đá của mình, như thể vừa tìm thấy một con đường thoát khỏi những xiềng xích sâu trong thân xác ông.
Hajime thoáng nhìn lướt qua Steingard, nhưng không nói gì thêm, tiếp tục giải thích con đường tiếp theo.
"Tộc Quần Chi Lộ, hay còn gọi là con đường bầy trùng."
"Con đường này không lấy cá nhân làm trung tâm, mà dựa vào sự phát triển của cả chủng tộc để mạnh lên."
"Không có ý chí cá nhân hay người lãnh đạo thực sự, chỉ có tập thể, chỉ cần một cá thể còn tồn tại, thì cả chủng tộc sẽ tiếp tục phát triển, sinh sôi, tái sinh mà không ngừng tiến hóa."
Hajime dừng lại một chút, ánh mắt quét qua cả nhóm, rồi cậu tiếp tục nói về con đường thứ tư trong Yêu Đạo, một con đường có phần đặc biệt hơn ba con đường trước đó.
"Con đường thứ tư này không đơn thuần là một quá trình tiến hóa hay phát triển, mà là sự biến đổi tận gốc rễ. Nó được gọi là Dị Biến Chi Lộ."
Một số người trong nhóm khẽ cau mày khi nghe cái tên này.
"Dị Biến Chi Lộ, hay còn gọi là con đường biến chất, trọng tâm của nó không phải cường hóa bản thân hay tìm lại nguồn cội, mà là tái cấu trúc hoàn toàn sinh mệnh."
"Đi theo con đường này, một cá thể có thể từng bước cải tạo bản thân theo bất kỳ hướng nào, phá vỡ mọi giới hạn tự nhiên, từ hình dạng, bản chất, cho đến quy tắc tồn tại của chính mình."
Lời nói của Hajime khiến cả nhóm không khỏi liên tưởng đến những thực thể đã từng thay đổi hoàn toàn hình dạng và bản chất của mình để thích nghi với môi trường khắc nghiệt, hoặc thậm chí hóa thân thành một giống loài hoàn toàn khác.
"Nhưng điều đáng sợ nhất của Dị Biến Chi Lộ không nằm ở sức mạnh của nó, mà là ở sự không thể đoán trước."
"Không ai có thể chắc chắn một sinh vật bước vào con đường này sẽ đi đến đâu, hay liệu cuối cùng nó có còn giữ được ý chí của mình hay không."
"Có những kẻ theo con đường này trở thành những tồn tại mạnh mẽ vô song, nhưng cũng có kẻ tan rã thành những thực thể hỗn loạn không còn ý thức."
Nghe đến đây, Freeman cùng Yuichiro trầm mặc, cả hai đồng loạt cảm giác Kyouka giống như thích hợp, thậm chí vô tình đi lên này con đường.
Steingard thì nhìn Hajime với ánh mắt phức tạp, dường như đang đánh giá xem bản thân có phù hợp với con đường này không.
"Tóm lại." Hajime kết luận: "Dị Biến Chi Lộ là con đường của những kẻ dám từ bỏ mọi ràng buộc cũ để tái tạo chính mình. Nó có thể là sự tiến hóa tuyệt đối, nhưng cũng có thể là một canh bạc không đường lui."
Sau khi nghe xong, cả nhóm đều chìm vào suy tư.
Bốn con đường trong Yêu Đạo, mỗi con đường đều có bản chất và đặc thù riêng, nhưng đều mang theo một loại điên cuồng khó lường.
Không giống như Thần Đạo, vốn có trật tự và quy tắc rõ ràng, Yêu Đạo thiên về bản năng, thích nghi và thay đổi, không có một khuôn mẫu cố định nào.
Đi trên con đường này, mỗi cá thể đều là một biến số khó đoán.
Akito một bên chăm chú nhìn tháp đồng hồ vừa mới hoàn thành, cảm thán thời gian trôi qua thật nhanh. Giờ đã gần đến lúc bọn họ tỉnh lại trước khi có "Cửa."
Vừa nhai dở một quả táo mà Nanami trồng, cậu bỗng nhớ đến điều gì đó, liền quay qua hỏi Altheris:
"Ông có biết thông tin gì về Đấu Đạo trong tương lai không?"
Altheris cười nhẹ, gật đầu xác nhận:
"Ta biết. Thậm chí trong tương lai, ta còn đi lên Đấu Đạo."
Lập tức cả nhóm đồng loạt quay sang nhìn ông đầy tò mò.
Thế nhưng phù thủy già chỉ lắc đầu, ánh mắt lóe lên tia thâm trầm:
"Ta cũng chỉ biết một vài thông tin cơ bản mà thôi. Những chuyện chi tiết hơn, ta của tương lai đã cảnh báo ta không nên quan sát."
Hajime và những người còn lại đều kinh ngạc. Không ai ngờ rằng Altheris không chỉ có thể nhìn thấy tương lai, mà còn có thể trò chuyện với chính bản thân mình ở những dòng thời gian khác.
Altheris nhẹ nhàng cười, ánh mắt thoáng hiện một tia thâm sâu khó lường.
"Ta có thể nhìn thấy rất nhiều tương lai, nhưng có một số chuyện, ngay cả ta cũng không dám chạm vào quá sâu. Đấu Đạo chính là một trong số đó."
Nghe vậy, cả nhóm đều không khỏi cảm thấy tò mò. Freeman cau mày, chậm rãi hỏi:
"Ông nói ông đã đi lên Đấu Đạo, vậy rốt cuộc nó là gì? Và tại sao ngay cả ông của tương lai cũng cảnh báo không nên quan sát?"
Altheris thở dài, khẽ vuốt chòm râu bạc của mình, giọng điệu trầm lắng hơn trước:
"Đấu Đạo là con đường không có khái niệm phát triển tuần tự hay tu luyện ổn định. Nó không có từng bậc hay từng giai đoạn như Thần Đạo hay Yêu Đạo. Người bước vào Đấu Đạo chỉ có một quy tắc duy nhất: không ngừng chiến đấu, không ngừng tranh đoạt, không ngừng giành lấy thắng lợi."
Cả nhóm lặng đi, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ dị.
"Không có khái niệm "tu luyện" hay "tích lũy" không có thứ gọi là "cảnh giới" hay "đột phá". Mọi thứ chỉ xoay quanh một điều: kẻ mạnh sống, kẻ yếu ch.ết."
Nghe vậy, Freeman khẽ nhíu mày: "Vậy kẻ theo Đấu Đạo làm thế nào để mạnh lên?"
Altheris mỉm cười:
"Rất đơn giản - cướp lấy từ kẻ khác. Kẻ thắng lấy đi tất cả, từ sức mạnh, kỹ năng, kinh nghiệm, đến cả khái niệm về bản thân của kẻ bại trận."
Một cơn ớn lạnh lan ra trong không gian.
"Đây là con đường tàn khốc nhất, bởi vì nó không chấp nhận bất kỳ sự trì hoãn hay phòng thủ nào. Chỉ có tiến công, không có lui bước."
Ame híp mắt, cảm thấy có chút hứng thú: "Ý ông là, chỉ cần giết kẻ mạnh hơn, ta có thể lập tức đạt đến sức mạnh ngang bằng, thậm chí vượt qua kẻ đó?"
Altheris gật đầu:
"Đúng vậy. Nhưng con đường này không dành cho những kẻ yếu nhược hay do dự. Một khi đã bước vào, không còn đường lui. Mỗi cuộc chiến đều là sinh tử chiến, mỗi trận thắng đều mang lại sức mạnh khổng lồ, nhưng chỉ một lần thất bại là mất đi tất cả."
Cả nhóm trầm mặc.
Hajime hít một hơi sâu, ánh mắt lóe lên một tia sáng kỳ dị: "Nói như vậy, Đấu Đạo chính là nơi mà kẻ mạnh liên tục cắn nuốt kẻ yếu, kẻ sống sót cuối cùng sẽ trở thành tồn tại mạnh nhất?"
Altheris gật đầu:
"Đúng vậy. Không có giới hạn, không có điểm cuối. Chỉ có một quy tắc duy nhất: kẻ mạnh nhất là kẻ cuối cùng đứng vững."
Nanami khẽ nhíu mày, cảm thấy con đường này đi ngược lại với bản chất của mình. Ame thì lại càng hứng thú, còn Yuichiro thì rơi vào trầm tư.
Nếu nói Thần Đạo là con đường tìm kiếm trật tự tối cao, Yêu Đạo là con đường tiến hóa và thích nghi vô hạn, thì Đấu Đạo chính là con đường của hỗn loạn tuyệt đối.
Không có gì được xây dựng, chỉ có hủy diệt và tái tạo liên tục. Nếu một người muốn đi trên Đấu Đạo, họ phải chấp nhận thực tế rằng thế giới của họ vĩnh viễn chỉ có chiến tranh và chém giết.