Giới thiệu xong, Koya Kami nhẹ nhàng phất tay. Một ánh sáng mờ nhạt lóe lên bao quanh Hajime, khiến cậu có cảm giác như đang trôi nổi giữa cõi hư vô.
Chưa kịp phản ứng, không gian xung quanh đã thay đổi, Hajime nhận ra mình đang đứng trong một căn nhà nhỏ.
Cậu nhìn quanh, cảm giác quen thuộc ngay lập tức tràn đến.
Căn nhà này giống như nhà của gia đình Roppu, nhưng thiết kế thoáng khí và trang trọng hơn.
Từng góc nhỏ đều được bày trí gọn gàng, mang đến cảm giác ấm áp và gần gũi.
Mặc dù nội tâm cậu vẫn còn sôi trào vì những gì vừa nghe, nhưng không gian này lại khiến Hajime bất giác cảm thấy bình tĩnh hơn.
Khác với không gian thần bí trước đó - nơi chứa đựng những khái niệm và tri thức vượt ngoài khả năng thấu hiểu của cậu - căn nhà nhỏ này dường như là một lời nhắc nhở về sự đơn giản và con người.
Ở nơi đây, Hajime không cảm thấy bị đè nặng bởi áp lực của những điều to lớn và không thể chạm tới như trước.
Koya Kami xuất hiện lần nữa, lần này là với hình dạng thân hòa bình như lúc đầu Hajime từng gặp. Thần không mang theo vẻ cao cao tại thượng hay áp bức nào, mà chỉ như một người giáo viên giàu kinh nghiệm, mang theo nét cười hiền.
Với một cái gõ tay nhẹ, một mâm bánh ngọt và trà ấm xuất hiện trên chiếc bàn gỗ giữa phòng.
"Ngồi xuống đi, thoải mái một chút." Koya Kami nói, ra hiệu cho Hajime.
Hajime thoáng ngạc nhiên, nhưng vẫn nghe theo. Cậu bước tới và ngồi xuống một chiếc ghế gỗ, ánh mắt vẫn cẩn trọng đánh giá mọi thứ xung quanh.
Trà và bánh ngọt tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng, dịu dàng như cách thần vừa nói chuyện với cậu.
Koya Kami cũng ngồi xuống đối diện, rót cho Hajime một tách trà. "Hãy coi nơi đây như nhà mình. Có lẽ ta đã dọa ngươi một chút với những gì vừa rồi."
"Nhưng chúng ta không cần gì vội cả. Thần Đạo là một con đường dài, em sẽ cần rất nhiều thời gian để hiểu."
Hajime khẽ gật đầu, cầm lấy tách trà, hương thơm dễ chịu làm dịu đi căng thẳng trong lòng cậu. "Cảm ơn cô. Nhưng... em vẫn còn rất nhiều điều muốn hiểu rõ."
Koya Kami gật đầu đồng ý với quan điểm của Hajime, rồi từ tốn nhấp một ngụm trà, ánh mắt như đăm chiêu vào điều gì đó xa xôi.
"Đầu tiên, Hajime, em hiểu như thế nào là Thần? Về cấu tạo, bản chất, sức mạnh hay trách nhiệm?"
Câu hỏi của Koya Kami không chỉ đơn thuần là một lời hỏi thăm mà mang theo cảm giác như một bài kiểm tr.a nhỏ. Hajime cảm nhận được điều đó và không khỏi trầm tư.
Từ những gì cậu biết, thông qua cô Tamamo, Hajime đã đọc không ít tài liệu liên quan đến thần, nhưng cậu luôn cảm thấy những thông tin ấy giống tiểu thuyết hơn là kiến thức khoa học.
Những điều cụ thể và có thể dựa vào lại rất ít, gần như không đáng kể. Phần lớn chỉ là truyền thuyết hoặc các câu chuyện phóng đại.
Cậu nhớ đến cuộc nói chuyện của Takemikazuchi và Yuichiro, từng nói về thần, nhưng Hajime hiểu rằng cả hai đều thuộc về những thế giới khác nhau không thể gộp chung, cấu tạo và bản chất của hai bên có thể cách biệt rất xa.
Sau một lúc suy nghĩ, Hajime quyết định dựa vào những gì mình từng nghe và cảm nhận để trả lời:
"Thần, theo em hiểu, cấu tạo gồm ba phần chính: Thần Thân Thể, Thần Lực và Thần Chức. Thần Thân Thể là hình thái vật chất của thần, đại diện cho sự tồn tại của họ trong thế giới này. Thần Lực là nguồn năng lượng và sức mạnh, còn Thần Chức chính là vai trò hay ý nghĩa mà thần được giao phó trong thế giới này."
Hajime ngừng lại một chút, như để tổ chức lại suy nghĩ, rồi nói tiếp:
"Về bản chất của thần, em nghĩ nó là sự phán định của thế giới. Thế giới quyết định sự tồn tại của họ và lý do họ tồn tại. Về sức mạnh, em thực sự không rõ, bởi sức mạnh của thần dường như không có giới hạn cụ thể, mỗi thần có một cách thể hiện khác nhau. Và về trách nhiệm... em nghĩ nó cũng phụ thuộc vào phán định của thế giới và chính bản thân thần lựa chọn cách thực hiện trách nhiệm của mình."
Hajime kết thúc câu trả lời của mình, ánh mắt đầy thắc mắc nhìn về phía Koya Kami, chờ đợi lời đánh giá.
Koya Kami mỉm cười, gật đầu tán thưởng. "Nếu em nghĩ như vậy thì cứ cho là như vậy."
Hajime hơi nhíu mày, cảm thấy câu trả lời này như chưa đủ rõ ràng. Nhưng rất nhanh, cậu nhận ra rằng Koya Kami không phải đang che giấu điều gì, mà lời của cậu, theo một cách nào đó, đã chạm tới một phần quy tắc cơ bản về thần mà Koya Kami không thể hoặc không cần nói rõ hơn.
Ánh mắt của Koya Kami ánh lên tia thâm thúy, bà nói tiếp: "Thần không phải một khái niệm cố định, Hajime. Định nghĩa về thần thay đổi tùy vào thế giới, văn hóa và bản chất của người đang tìm kiếm câu trả lời. Cách em hiểu không sai, nhưng nó cũng không phải toàn bộ. Điều quan trọng nhất không phải là thần là gì, mà là cách em định hình con đường của mình qua sự hiểu biết đó."
Hajime trầm ngâm, cảm giác những lời này không chỉ mang ý nghĩa đơn giản mà còn là một gợi ý sâu sắc cho con đường phía trước của cậu.
Koya Kami từ tốn nói tiếp: "Sức mạnh thần thánh trong cơ thể em, vốn dĩ đã có thiếu sót nghiêm trọng. Điều này vừa là ưu điểm, nhưng cũng chính là nhược điểm lớn nhất."
Bà nhìn sâu vào mắt Hajime, giọng nói trầm xuống, mang theo một sự nghiêm nghị mà cậu hiếm khi cảm nhận từ thần.
"Ưu điểm là sức mạnh này không mang theo khuynh hướng cố định hay đặc điểm ràng buộc. Nó như một tờ giấy trắng, cho phép em tự do định hình và sử dụng theo ý chí của mình. Nhưng nhược điểm lại chính là sự trống rỗng đó. Nó không có gốc rễ, không có một khuôn mẫu rõ ràng, dẫn đến việc em khó kiểm soát và khai thác trọn vẹn tiềm năng của nó."
Hajime nghe vậy, không khỏi gật đầu. Từ khi thức tỉnh sức mạnh, cậu đã nhận ra vấn đề này. Sức mạnh mà cậu kế thừa từ Yuichiro và những ký ức kiếp trước xác thực rất khác biệt.
Không giống như Yuichiro được Takemikazuchi điều chỉnh để phù hợp với anh, sức mạnh của Hajime lại như một bức tranh trống rỗng, không có bất kỳ định hướng rõ ràng nào.
Hajime ngước nhìn Koya Kami, ánh mắt mong chờ một giải pháp. Nhưng thay vì lập tức trả lời, bà chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, rồi ra hiệu cho cậu dùng một chút bánh ngọt và trà trên bàn.
"Ăn đi, Hajime. Những chuyện lớn không phải vội vã mà giải quyết được. Ta muốn em giữ một tâm trí bình tĩnh, vì câu trả lời của ta có lẽ không giống như em mong đợi."
Koya Kami nhìn Hajime, giọng nói của thần tràn đầy sự nghiêm túc và cân nhắc. "Có hai cách để khắc phục vấn đề của em, Hajime."
"Thứ nhất," Koya Kami giơ một tay lên, một luồng ánh sáng nhè nhẹ bao quanh. "Ta có thể sử dụng sức mạnh của mình để giúp em tái cấu trúc nó hoàn toàn để tạo ra một Thần Chức mới. Từ đó, dựa vào Thần Chức mới này, ta sẽ cải tạo lại Thần Thân Thể và Thần Lực của em sao cho đồng nhất."
Bà dừng lại một chút, ánh mắt quan sát kỹ phản ứng của Hajime. "Nhưng cách này có cái giá rất lớn. Em sẽ mất toàn bộ Thần Chức hiện tại, kể cả những dấu ấn, ký ức và sức mạnh gắn liền với nó. Và Thần Chức mới mà ta tạo ra cũng không chắc chắn hoàn toàn phù hợp với em. Hơn nữa..."
Giọng bà trầm xuống, như muốn nhấn mạnh. "Sức mạnh của ta sẽ lưu lại trong cơ thể em, vĩnh viễn trở thành một phần của em."
Hajime cảm nhận được sức nặng trong từng lời nói của Koya Kami. Cậu không khỏi siết chặt tay, cố gắng tiêu hóa những thông tin vừa nhận.
"Về cách thứ hai," thần tiếp tục, ánh sáng trong tay dần tan biến, thay vào đó là một sự tĩnh lặng uy nghiêm bao trùm.
"Ta muốn nói đến một bí mật quan trọng của các thần linh vĩnh hằng. Ngoài những thứ em đã biết như Thần Thân Thể, Thần Lực và Thần Chức, còn một thành phần cấu tạo tối thượng khác - Thần Nguyên Hồn."
Ánh mắt Hajime sáng lên, nhưng đồng thời cũng đầy thắc mắc.
"Thần Nguyên Hồn," Koya Kami giải thích: "Có thể hiểu đơn giản là linh hồn thăng hoa thành linh hồn thần thánh. Nó chính là bản chất cao nhất của một vị thần. Thần thân xác rồi sẽ hủy diệt, Thần Lực sẽ tan biến, Thần Chức có thể thay đổi, duy chỉ có Thần Nguyên Hồn vĩnh hằng bất biến."
"Muốn sở hữu Thần Nguyên Hồn, em có hai con đường: một là nhận được sự ban tặng từ thế giới, hai là tự mình tu luyện và thăng hoa."
Thần ngừng lại, để Hajime có thời gian tiếp nhận. "Ta đề nghị em chọn con đường thứ hai. Vì mặc dù phương pháp thứ nhất có thể nhanh chóng, nhưng nó cũng mang đến rủi ro và hạn chế tương tự như cách thứ nhất ta vừa nói ở trên."
Koya Kami nghiêng người, nhìn sâu vào ánh mắt Hajime như muốn cậu hiểu hết ý nghĩa của lời nói.
"Tuy nhiên, con đường tự mình tu luyện Thần Nguyên Hồn không phải dễ dàng. Nó đòi hỏi thời gian cực kỳ lâu dài, lên đến hàng ngàn năm. Nhưng... nó sẽ cho em sức mạnh hoàn hảo nhất, phù hợp với bản chất thật sự của em và quan trọng hơn, đó là sức mạnh hoàn toàn thuộc về em."
Hajime nghe vậy, mặc dù còn có điều muốn hỏi nhưng cũng biết đây không phải vấn đề có giải quyết ngay, hơn nữa cậu cũng tò mò về Koya Kami nhắc đến các con đường.
Thần nhìn ra Hajime mong chờ, cũng tiến vào hôm nay chủ đề chính: "Ngũ đại con đường, trong đó ba con đường đầu, nguyên bản là ta chuyên tu, về sau rớt cấp xuống mới chú tâm đi con đường thứ tư. Về phần con đường thứ năm, là ta từ bốn đại con đường trên ngộ đi ra, là mạnh nhất cũng là toàn diện nhất con đường."
Koya Kami tiếp tục giải thích:
"Con đường thứ nhất tên là Phồn Vinh Chi Lộ hay còn gọi là Con Đường Hưng Thịnh, là con đường mà các Sáng Thế Thần thường lựa chọn. Hạch tâm của con đường này chính là Thế Giới."
"Vị thần đi theo con đường này sẽ không ngừng mở rộng, kiến tạo và bồi dưỡng thế giới của mình. Thế giới càng lớn mạnh, quy tắc càng hoàn thiện, thì vị thần cũng càng vững chắc và có sức mạnh khổng lồ. Tuy nhiên, hạn chế của nó nằm ở sự gắn kết. Một khi thế giới bị hủy hoại hoặc bị xâm chiếm, sức mạnh của thần cũng sẽ giảm sút nghiêm trọng."
"Con đường thứ hai là Thống Trị Chi Lộ hay còn gọi là Con Đường Chinh Phục, là con đường mà các Thần Vương đi theo. Trọng tâm của nó nằm ở Văn Minh, nơi thần thống trị và dẫn dắt sự phát triển của toàn bộ nền văn minh."
"Văn minh càng phát triển, càng tiến bộ về tri thức, công nghệ hoặc ma pháp, thì vị thần sẽ càng mạnh. Điểm mạnh của con đường này là khả năng kiểm soát, mở rộng và phát triển đa dạng. Nhưng nhược điểm chính là văn minh có thể bị diệt vong, hoặc đi lệch hướng, gây bất lợi cho thần."
"Con đường thứ ba là Đa Nguyên Chi Lộ hay còn gọi là Con Đường Hợp Nhất, là con đường của Chư Thần, nơi các vị thần hợp tác, chia sẻ quyền lực và cùng nhau phát triển. Trọng tâm của nó là Tín Ngưỡng, lấy lòng tin và sự thờ phụng làm nền tảng."
"Càng có nhiều thần dân, càng có nhiều nền văn hóa tôn thờ thần, thì sức mạnh của thần càng gia tăng. Tuy nhiên, nhược điểm lớn nhất chính là sự đa dạng khiến thần dễ bị mất đi quyền lực và sức mạnh nếu tín ngưỡng bị thay đổi, hoặc xảy ra xung đột giữa các vị thần."
Dừng lại một chút, Koya Kami tiếp tục: "Ba con đường này, em có thể thấy rõ, chúng đều cần dựa vào những yếu tố bên ngoài để phát triển."
Hajime gật đầu, suy nghĩ một chút, rồi hỏi: "Vậy còn con đường thứ tư thì sao?"
"Con đường thứ tư là Siêu Việt Chi Lộ hay còn gọi là Con Đường Quy Tắc, là con đường của các Thần Nguyên Thủy, nơi thần linh không còn phụ thuộc vào thế giới, văn minh hay tín ngưỡng, mà dựa vào chính bản thân mình để bước lên đỉnh cao."
"Hạch tâm của con đường này chính là Quy Tắc - bản chất sâu xa nhất của vạn vật. Một vị thần đi theo con đường này không ngừng quan sát, nghiên cứu và nắm giữ quy tắc vận hành của vũ trụ, từ khoa học đến siêu nhiên, từ vật chất đến linh hồn, từ trật tự đến hỗn loạn. Khi thần càng hiểu rõ và đồng hóa với các quy tắc này, họ sẽ trở nên mạnh mẽ đến mức có thể tái định nghĩa thực tại."
Koya Kami nói tiếp: "Ta bây giờ quy tắc chính là Lực. Phàm là cùng "lực" có liên quan, bất kể là thực tế hay chỉ nằm trong lý thuyết, đều nằm trong ta khống chế."
"Ví dụ như, trong khoa học, ta có thể kiểm soát trọng lực, lực vecto, lực đẩy Archimedes; trong cơ thể người, ta điều khiển thể lực, sinh lực, sức lực; trong thế giới ma pháp, ta nắm giữ nguyên tố lực, tinh thần lực, linh hồn lực và còn vô số dạng lực khác."
"Từ việc ảnh hưởng đến sự cân bằng của một hạt bụi nhỏ bé, cho đến việc thao túng quỹ đạo của những thiên hà khổng lồ, tất cả đều nằm trong sự chi phối của ta."
"Tuy nhiên, nhược điểm của nó cũng lớn không kém. Thứ nhất, con đường này vô cùng khó khăn. Việc nghiên cứu và đồng hóa quy tắc không phải là chuyện có thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Có những vị thần đã dành hàng triệu năm để nắm giữ chỉ một quy tắc duy nhất, trong khi có những quy tắc phức tạp đến mức cả một nền văn minh phát triển cũng không thể nào hiểu rõ."
"Thứ hai, càng đi sâu vào con đường này, thần sẽ càng xa rời vạn vật. Khi một thần linh trở thành thể hiện tối cao của một quy tắc nào đó, họ sẽ dần mất đi nhân tính, mất đi cảm xúc, thậm chí mất đi cả cá tính riêng biệt. Đến một lúc nào đó, họ sẽ chỉ còn là một thực thể đại diện cho quy tắc, không khác gì một quy luật tuyệt đối trong vũ trụ."
"Thứ ba, khi thần chưa hoàn toàn đồng hóa với quy tắc, họ sẽ cực kỳ dễ bị phá hủy. Nếu thần chỉ nắm giữ một phần quy tắc mà chưa thể hợp nhất nó vào bản thân, họ sẽ bị những kẻ mạnh hơn thao túng, hoặc thậm chí bị chính quy tắc đó nuốt chửng."
Không đợi Hajime kịp tiêu hóa, thần kể tiếp: "Con đường thứ năm là Chung Cực Chi Lộ hay còn gọi là Con Đường Tối Thượng, là con đường của những Toàn Trí Toàn Năng Thần, những thực thể vượt trên mọi giới hạn, hợp nhất tất cả các con đường trước đó."
"Nó là hợp thể và thăng hoa của bốn con đường trước. Một vị thần đi theo con đường này không chỉ sở hữu thế giới hùng mạnh như Sáng Thế Thần, cai trị nền văn minh vĩ đại như Thần Vương, nhận được tín ngưỡng vô tận như Chư Thần, mà còn nắm giữ quy tắc của toàn bộ vũ trụ như Thần Nguyên Thủy."
"Tuy nhiên, đây không phải con đường mà bất kỳ ai cũng có thể chạm đến."
Koya Kami trầm mặc một lúc, rồi thở dài: "Ngay cả ta cũng chỉ biết đến tên của nó, xác định rằng nó có tồn tại, nhưng hoàn toàn không rõ về hạch tâm của nó, cách tiến đến, hay bản chất thực sự của nó."
"Thậm chí, những thần linh cổ xưa hơn cả ta, những thực thể đứng trên đỉnh cao của Đa Nguyên Vũ Trụ, cũng không thể chạm đến ranh giới của con đường này."
"Đây là con đường cuối cùng, con đường của sự viên mãn tuyệt đối, nơi mà thần linh không còn bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì - không bởi thế giới, không bởi văn minh, không bởi tín ngưỡng, cũng không bởi quy tắc."
Thần dừng lại, như đang đợi cậu ra mình ý kiến, Hajime im lặng trầm tư, không vội đưa ra quyết định. Cậu lần lượt cân nhắc từng con đường, tự so sánh bản thân xem phù hợp với con đường nào nhất.
Phồn Vinh Chi Lộ?
Sáng tạo một thế giới chưa bao giờ là điều dễ dàng. Ngay cả một thế giới nhỏ bé cỡ hạt cát cũng chứa đựng những quy tắc phức tạp mà cậu chưa thể nào chạm đến.
Một thế giới thực sự không chỉ đơn thuần là đất, nước và không khí mà còn là quy luật, cân bằng, sinh thái, thậm chí là bản thân sự tồn tại của không gian và thời gian.
Thống Trị Chi Lộ?
Làm người đứng đầu của một nền văn minh? Hajime cảm thấy bản thân không thích hợp để lãnh đạo. Cậu không có tham vọng thống trị, cũng không giỏi điều hành và quản lý một cộng đồng.
Một nền văn minh không chỉ đơn giản là thu thập dân cư rồi để mặc họ phát triển. Nó đòi hỏi người lãnh đạo phải có khả năng lựa chọn chủng tộc, xây dựng văn hóa, điều chỉnh chính sách, phát triển công nghệ, đối ngoại với các nền văn minh khác… Mọi thứ đều là một chuỗi các quyết định khó khăn và có thể dẫn đến hậu quả khôn lường.
"Nếu như mượn được bộ Bài Thuyết Trình Khoa Học Cấp 1 của Doraemon thì còn có thể thử nghiệm."
Hajime tự nhủ, nhưng nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ. Chỉ dựa vào bảo bối để phát triển văn minh không phải cách hay, bởi vì văn minh thật sự không thể chỉ dựa vào một người hay một công cụ thần kỳ.
Hai con đường đầu tiên đã bị loại bỏ. Hajime tiếp tục suy nghĩ về những con đường còn lại.
Đa Nguyên Chi Lộ?
Chỉ cần nghĩ đến việc đi tìm đủ số lượng thần để hợp tác, Hajime đã cảm thấy đau đầu. Trước không nói đến chuyện làm sao tìm ra những vị thần phù hợp, vấn đề lớn hơn là liệu cậu có đủ tư cách để tham gia vào nhóm các vị thần này hay không.
Ngay cả khi tìm được một liên minh thần linh, sự hợp tác cũng không bao giờ là công bằng. Với thực lực hiện tại của cậu, phần bánh mà cậu có thể nhận được chắc chắn sẽ không nhiều, trong khi công sức bỏ ra lại rất lớn.
Một hướng đi khác là tạo ra nhiều phân thân, mỗi phân thân đảm nhận một thần vị khác nhau để tạo thành một hệ thống chư thần như Koya Kami từng làm.
Nhưng ngay lập tức, Hajime gạt bỏ suy nghĩ này.
Không nói đến việc cậu có đủ khả năng tạo ra nhiều thần phân thân hay không, ngay cả khi làm được, liệu đó còn là "Hajime" không? Hay đó sẽ là những bản thể tách rời, mỗi người một ý chí và cuối cùng cậu sẽ tự đẩy mình đến nguy cơ nhân cách phân liệt?
Siêu Việt Chi Lộ?
Nghĩ kỹ, Hajime cảm thấy đây là con đường thích hợp với mình nhất. Cậu vốn đã có khả năng có được sức mạnh và kinh nghiệm từ các phần linh hồn của những thế giới khác nhau.
Điều này đồng nghĩa với việc cậu hoàn toàn có thể thu thập, hiểu rõ và khống chế nhiều quy tắc khác nhau, từ nhiều thế giới khác nhau.
Nhưng dù có vẻ là lựa chọn tối ưu, Hajime vẫn cảm thấy có điều gì đó bất ổn. Một cảm giác mơ hồ nói cho cậu biết rằng nếu đi theo con đường này, cậu có thể sẽ bỏ lỡ rất nhiều thứ quan trọng.
Không phải chỉ đơn thuần là sức mạnh, mà còn là những mối quan hệ, những trải nghiệm, những cảm xúc mà con đường này có thể sẽ khiến cậu đánh mất.
Chung Cực Chi Lộ?
Ngay khi nghe Koya Kami nhắc đến con đường này, Hajime đã vô cùng động tâm. Đây là con đường hợp nhất tất cả các con đường trước đó, hoàn thiện mọi yếu tố mà một vị thần có thể có.
Nhưng vấn đề là ngay cả Koya Kami cũng không biết cách nào để bước đi trên con đường này. Nếu một vị thần từng đạt đến đỉnh cao như Koya Kami còn chưa thể tìm ra phương pháp, thì với Hajime, đó chẳng khác gì một giấc mơ xa vời.
Hajime có chút không biết làm sao để lựa chọn, nhưng lại có một điều khiến cậu không chắc chắn.
Cậu mở mắt, nhìn Koya Kami vẫn bình thản nhấp một ngụm trà, thần thái điềm tĩnh như thể dù cậu chọn con đường nào, bà cũng có thể giúp cậu đi đến cùng. Không có bất kỳ sự ép buộc nào, cũng không có bất cứ dấu hiệu nào của sự chờ mong hay thúc giục.
Hajime cúi đầu, cảm giác trong lòng trở nên phức tạp.
Thần quá tốt với cậu.
Nếu so sánh, cậu có thể hiểu rõ mối quan hệ giữa mình và Tamamo, dù bề ngoài có danh nghĩa sư đồ, nhưng thực chất lại là quan hệ hợp tác. Cô giúp cậu ổn định hạt giống Kỳ Tích, hỗ trợ cậu trưởng thành, còn cậu thì cung cấp dữ liệu từ hạt giống cho cô nghiên cứu.
Đó là một sự trao đổi công bằng, cả hai đều có lợi, không ai nợ ai.
Nhưng Koya Kami thì khác hẳn. Thần không giống như một người đang giúp đỡ cậu vì có mục đích nào đó. Những tri thức mà bà truyền dạy, hoàn toàn có thể xem như bí kíp gia truyền, tri thức độc quyền của thần linh.
Những phương pháp tu luyện, những con đường thần đạo, thậm chí cả những kiến thức về Ngoại Thần - đây là những bí mật có thể thay đổi cả một nền văn minh.
Đây không phải là loại kiến thức mà các vị thần sẵn lòng chia sẻ, ngay cả với những hậu duệ hay tín đồ thân cận nhất.
Năm con đường này, cơ hồ đã khái quát toàn bộ Thần Đạo.
Một vị thần không có hậu thuẫn nếu không biết rõ hướng đi của mình thì cũng chỉ như kẻ lang thang vô định, thấy cái nào mạnh thì chạy theo cái đó, phát triển hỗn loạn và cuối cùng lãng phí sinh mệnh. Nhưng nếu nắm vững một con đường, thì chỉ cần kiên trì, cũng có thể từng bước đi đến đỉnh cao.
Vậy mà Koya Kami không chỉ nói cho cậu biết một con đường, mà còn nói hết tất cả.
Hajime nhớ rõ, đây chỉ mới là bài học đầu tiên. Nếu như thế, những tri thức tiếp theo còn sâu rộng đến mức nào?
Nhưng tại sao thần lại làm vậy?
Nếu như nói thần có mục đích nào đó với cậu, nhưng từ trước đến nay, Hajime không hề cảm thấy Koya Kami có ý đồ lợi dụng mình.
Nếu chỉ là truyền dạy tri thức cho thế hệ sau, vậy tại sao thần lại chọn cậu, một người hoàn toàn không có liên hệ gì với thế giới của thần?
Hajime không thích mắc nợ ai cả. Nhận ơn mà không biết lý do, chính là một loại áp lực vô hình.
Cậu nhìn thẳng vào Koya Kami, ánh mắt đầy nghi hoặc. Nhưng thần vẫn điềm tĩnh, như thể không hề để ý đến suy nghĩ của cậu.
Hajime trầm mặc, nhưng trong lòng đã hạ quyết tâm. Nếu thần không nói, vậy cậu sẽ tự tìm hiểu.