Chương 1414

Trong hầm trú ẩn dưới lòng đất, ba con nhà họ Đặng đang quan sát cảnh tượng xảy ra trên mặt đất qua màn hình giám sát.

Nhìn thấy Trình Kiêu bị đạn tên lửa của Đặng nhị gia bản trúng, ba con nhà họ Đặng lộ ra nụ cười lạnh lùng đắc ý.

“Trình đại sư, xem lần này cậu còn không chết được sao!”

Trên quảng trường, bụi bặm lắng xuống.

Cả mặt đất lồi lõm, bị bom và đạn hỏa tiễn nổ ra mấy hố lớn.

Ở cái hố lớn nhất trong đó, bóng dáng Trình Kiêu đứng đó không hề bị thương.

Thậm chí, ngay cả quần áo trên người anh cũng hoàn toàn lành lặn, còn không dính chút bụi bặm nào.

“Sao có thể như vậy được?” Vẻ mặt Đặng nhị gia chấn động. Với loại sức lửa ở cường độ này, cho dù là ông ta cũng không chống đỡ nổi.

“Thằng nhóc này quả nhiên có chút thủ đoạn!”

Vẻ mặt năm mươi quân võ đạo tư nhân kia càng hoảng sợ hơn.

Bọn họ đều là võ giả, đương nhiên hiểu rất rõ uy lực của những quả bom và đạn hỏa tiễn kia.

Bọn họ thậm chí còn không chống đỡ được đạn bình thường nhất, nhưng không ngờ Trình Kiêu có thể chống lại đạn hỏa tiễn!

“Cậu ta… cậu ta còn là con người sao? Rốt cuộc thực lực của cậu ta là cảnh giới gì vậy? Cho dù là tông sư võ đạo bị nổ như vậy cũng sẽ bị thương nặng đấy!”

“Lẽ nào… thực lực của cậu ta đã vượt qua Tông Sư!”

Phần lớn những võ giả này đều là cảnh giới Hậu Thiên cấp thấp nhất. Rất nhiều người trong bọn họ đều là tán tu, không có tông môn. Cho nên, cảnh giới võ đạo cao nhất mà bọn họ biết được chính là Tông Sư.

Đối với cảnh giới Tông Sư trở lên, tuy bọn họ cũng có suy đoán nhưng không biết rõ ràng Trong hầm trú ẩn dưới mặt đất, trên mặt ba con nhà họ Đặng đầy vẻ hoảng sợ.

“Vậy cũng không chết! Rốt cuộc thăng nhóc này còn là con người.

sao?” Vẻ mặt Đặng Gia Luân hoảng sợ, đồng thời trong mắt thoáng lộ ra chút ghen ghét.

Cho dù nhà họ Đặng bọn họ tốn mấy chục năm gây dựng quân võ đạo tư nhân, nhưng mỗi người đều theo đổi võ lực cá nhân.

Loại thực lực cá nhân mạnh đến mức có khả năng chống lại quân võ đạo tư nhân như Trình Kiêu, Đặng Gia Luân năm mơ cũng muốn nắm giữ.

Chỉ tiếc răng anh ta đã từng theo Đặng nhị gia tu luyện võ đạo, nhưng thậm chí không thể đạt được nhập môn cơ bản nhất.

Trên mặt mấy người Ứng Đông Lai cũng lộ vẻ khiếp sợ.

“Lời đồn về Trình đại sư ở Lĩnh Nam quả nhiên không sai!”

“Sợ rằng thực lực của cậu ta đã vượt qua chiến thần Khương Vân Minh ở thủ đô rồi!”

“Nếu người này có thể ra sức cho chính phủ của Á tộc tôi, sẽ biến thành Khương Vân Minh thứ hai!”

Ứng Đông Lai còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, không ngờ đã bắt đầu muốn lôi kéo Trình Kiêu.

Trình Kiêu đi từ trong hố sâu ra, vẻ mặt bình thản: “Còn nữa không?”

Một câu hỏi bình thản lại làm cho tròn năm mươi người trong quân võ đạo tư nhân đồng thời lùi lại một bước.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện