Chương 4129

Nếu không phân chia giới cổ võ và giới thế tục thì nồng độ linh khí cả Cửu Châu sẽ như nhau, mà số người ở giới cổ võ dù sao ít hơn giới thế tục nhiều, nếu mọi người đều hưởng thụ tài nguyên tu luyện như nhau thì với nhân thể khổng lồ ở giới thế tục, số lượng thiên tài xuất hiện ở đó sẽ nhiều hơn bây giờ.

Ở giới thế tục, còn có phương tiện giao thông hiện đại hóa, nhưng ở giới cổ võ, lại vẫn tiếp tục phương tiện giao thông từ thời cổ đại, chủ yếu là dùng ngựa.

Giới cổ võ trọng tu hành, còn về khoa học kỹ thuật của giới thế tục thì có thể nói là gần như không có.

Lưu Khánh cười nói: “Ở giới cổ võ, không có nhiều khoa học kỹ thuật như giới thế tục, các cao thủ ở các thế lực lớn đều nhất chí cho rằng, chỉ có bản thân trở nên lớn mạnh thì mới là sức mạnh lớn nhất, còn khoa học kỹ thuật tuy giúp loài người tiện lợi hơn, nhưng cũng chỉ có thể thỏa mãn một vài dục vọng của loài người”.

“Mà con đường võ đạo, khi tu luyện đến cực hạn, thì có thể trường sinh, dù không thể tu luyện đến cực hạn thì cao thủ Thiên Cảnh tầm thường cũng có thể dễ dàng sống hơn trăm tuổi, mà ở giới thế tục, có thể sống qua trăm tuổi thì chẳng có mấy người”.

“Công nghệ cao ở giới thế tục rất lợi hại, nhất là vũ khí nóng trong chiến đấu, có thể hủy thiên diệt địa, nhưng những thứ này cũng chỉ là nhắm vào những võ giả dưới Thiên Cảnh cửu phẩm, khi thực lực đạt đến Thiên Cảnh cửu phẩm trở về sau, sức mạnh có được cũng có thể làm được như thế”.

Nghe thấy lời này, Dương Chấn âm thầm gật đầu, quả thực như vậy, với thực lực hiện tại của anh, tuy không thể ngăn cản được vũ khí nóng cấp cao, nhưng với vũ khí bình thường thì vẫn có thể dùng thân xác chống đỡ được.

Mà hiện tại anh chẳng qua chỉ là tu vi Trúc Cơ Kỳ, nếu anh đạt đến Kết Đan Kỳ thực lực sẽ tăng mạnh, đến khi anh đạt đến Nguyên Anh Kỳ, sẽ có được thực lực có thể so với võ giả Thiên Cảnh thất phẩm bát phẩm, đợi khi anh hóa thần, có lẽ có thể chống lại được vũ khí nóng cấp cao của giới thế tục rồi.

Nghĩ đến cảnh giới, Dương Chấn cũng có phần bất đắc dĩ, anh đã đạt đến Trúc Cơ Kỳ một thời gian rồi, hơn nữa còn có cảm giác như đã đạt đến trạng thái đỉnh cao của Trúc Cơ Kỳ rồi, bất kỳ lúc nào cũng có thể đạt đến Kết Đan Kỳ.

Chỉ là, lại có cảm giác như thiếu gì đó, mà không thể bước vào Kết Đan.

Lưu Khánh bỗng có chút hiếu kỳ hỏi: “Anh Dương, thực lực hiện tại của anh, rốt cuộc là cảnh giới gì?”

Thoáng chốc, các võ giả khác của Thiên Hải Tông cũng tò mò nhìn Dương Chấn.

Thực lực Dương Chấn sở hữu chắc chắn trấn áp được bọn họ, nhưng rốt cuộc là cảnh giới gì thì bọn họ cũng không rõ, nhưng bọn họ có thể chắc chắn, sức chiến đấu của Dương Chấn, ít nhất là Thiên Cảnh tứ phẩm đỉnh cao, thậm chí có khả năng đạt đến Thiên Cảnh ngũ phẩm rồi.

Nghĩ đến đây, ánh mắt các võ giả Thiên Hải Tông lại càng tò mò.

Dương Chấn lạnh nhạt liếc nhìn Lưu Khánh, lên tiếng nói: “Tôi cũng không rõ lắm”.

“Hả?”

Mấy người Lưu Khánh ngây người, bản thân anh cũng không rõ?

Có ý gì chứ?

Chẳng lẽ ý là không tiện nói?

Nghĩ đến khả năng này, Lưu Khánh cười xin lỗi, lập tức vươn tay chỉ vào khu vực giống như một toà cung điện phía trước, cười nói: “Cậu Dương, nơi đó chính là Thiên Hải Tông”.

Vừa nãy Dương Chấn đã chú ý đến Thiên Hải Tông, nhưng cũng chỉ đoán nơi đó có thể là Thiên Hải Tông, nhưng sau khi Lưu Khánh tự mình nói, trong lòng anh vẫn có chút kinh ngạc.

Thiên Hải Tông rất lớn, thoạt nhìn trông như cung điện mà hoàng đế thời cổ đại từng ở, vô cùng rộng lớn và hoành tráng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện