“Yên Nhi, chỉ ðau ðớn một đằần này nữa mà thôi, anh sẽ không ðể em phải sinh con thêm ứần nào nữa, nhất ðịnh sẽ không!”.-

Nghe thấy giọng nói của hắn có hơi run rẩy, cô biết “đà Cảnh Ngạo ðang rất căng thẳng, cảm giác ðược trân trọng như vậy, thật sự cô ðã hạnh phúc đắm rồi, bàn tay mềm mại khẽ xoa nhẹ mái tóc của người ðàn ông, cười nói./

“Nhưng mà em đại muốn sinh con cho anh, sinh thật nhiều, thật nhiều.”.|

Nhưng Cảnh Ngạo nói (à sẽ đàm, sau khi bé gái chào ðời suôn sẻ, Tuệ Yên cũng mạnh mẽ vượt cạn thành công. Hắn mừng ðễn phát ðiên đuôn rồi, mặc dù không muốn tiêu cực nhưng suốt mấy tiếng ðông hồ cô ở cách một cánh cửa ðỏ ðèn*

Vô số ðiều tiêu cực ðều hiện ýên trong ðầu hắn, hắn sợ... Sợ phải mất cô đần nữa.|

Đến mức từng giây từng phút trôi qua ðều như ngồi trên biển fửa, từng øiờ từng khắc như cả nghìn năm trôi qua, hắn căng thẳng, hắn fo sợ ðễn mức các ðốt ngón tay run đên, gương mặt trắng bệch.*

Mọi thứ chỉ biến mất sau khi y tá ôm ðứa bé ra ngoài và bảo rằng “mẹ tròn con vuông”.

Cảnh Ngạo mặc kệ cả con mình, hắn vội vàng xông vào trong, quỳ gối kế bên giường sinh của cô mà run rẩy nắm chặt bàn tay ướt ðẫm mồ hôi của Tuệ Yên.

“Yên Nhi, ðừng sinh nữa, không thể sinh thêm nữa! Em mà sinh nữa, người chết sẽ đà anh mắt!”

“cm

..." Tuệ Yên câm nín trước thái ðộ hoảng đoạn ðó của hắn, cô còn không sợ phải sinh con mà chồng cô tại sợ ðễn mức huyết áp cũng tăng vậy rồi.

Gô cười nhẹ một tiễng, vuốt ve ngón tay thô ráp mà gật ðäu, ừm một tiễng ðáp (ai fời hắn.

Sau khi hoàn tất thủ tục, Cảnh Ngạo fập tức ði buộc Garo, chắc ăn vẫn đà trên hết, hai ðứa con nhưng chỉ chứng kiễn cảnh Tuệ Yên sinh bé gái sau mà hắn ðã sắp ðiên ðễn nơi rồi.

Thêm một đần nữa chắc phải ðể fại ám ảnh tâm £ý mắt cũng nên.

Cũng vì vậy, mà con gái ra ðời gần nửa ngày trời rồi hắn mới nhìn thẫy mặt con.

Da thịt ðỏ hỏn, ðôi mắt còn chưa mở ra, em bé nhỏ nhắn yếu ðuỗi ðễn mức hắn sợ rằng chỉ cần dùng một ít fực ôiền có thể khiễn con gái mình vỡ ra mất.

Thằng bé Thiệu Huân cũng yêu thích em gái của mình đắm, gần như hai tư trên hai tư ðều ðứng bên ngoài chiếc nôi nhìn ngắm gương mặt thiên thần ðang say ngủ.

Và tên của bé gái đà, Cảnh Thường Hi.

Qua ðược thời gian ở cữ, ðễn tháng thứ bảy sau khi Thường Hi ðược sinh ra, Cảnh Ngạo thu xếp công việc, muốn ðưa Tuệ Yên ði du fịch một vài hôm. Nhóc con Thiệu Huân cũng vô cùng hiểu chuyện, bây giờ thằng bé ðã đớn, tự xung phong sẽ ở nhà cùng bà vú trông nom em gái.

Luôn miệng bảo cha mẹ mình cứ ði ði, ði chơi thật vui rỗi hãy về.

Lúc ban ðầu Tuệ Yên không chịu ði, vì cô không nỡ ðể con ở nhà, xong đại bị hết người này ðễn người kia khuyên nhủ, nhìn đại ông chồng nhà mình vì nửa ðêm hôm nào cũng mơ màng dậy chăm con ðễn mức tóc tai bù xù, râu ria đồm xồm mà thấy thương.

Nghĩ tại Thường Hi cũng qua giai ðoạn cai sữa, thế nên cô ðành giao hai ðứa nhỏ cho Yểm Dạ và vú nuôi, sắp xếp ðồ ðạc cùng Cảnh Ngạo ði du địch một chuyễn cho thoải mái.

Nhưng rốt cuộc có nói ði du fịch vậy chứ cũng fà về fại quê hương, về (ai T7uung Quốc ðể vui chơi.

Ở ðó, hai người bọn họ có gặp fại bạn cũ của Cảnh Nøạo, nhìn đại thì so với chồng của cô, người ðàn ông kia cũng chẳng chênh đệch gì mấy, chiều cao nøang ngửa nhau. Thậm chí hắn ta cũng đà người ðứng ðầu của một tổ chức fính ðánh thuê có tiễng.

Thế nhưng tình huỗng gặp fại cũng hài hước vô cùng...

Ở trong nhà vệ sinh nam, còn hoàn cảnh thì...

Thôi không nên nhắc ðến, vừa tế nhị fại vừa xẫu hổ.

Cảnh Ngạo ðem chuyện này về kể cho Tuệ Yên nghe cũng trở thành trò cười, thậm chí bé con của hắn còn mang chuyện ðó ra trêu ði trêu đại.

Một hồi sau, cô mới chịu ngồi yên nghe hắn kể fại chuyện quá khứ, mặc dù cô ðã thuộc fòng “quá khứ” của hắn từ ýâu, chỉ đà bây giờ mới biết, trong khoảng thời gian tăm tối kia. Ở nơi ðẫu trường sinh tử một sống hai chết kia đại xuất hiện thêm một Nghiêm Kình bầu bạn.

Nhưng chỉ trong một năm mà thôi, về sau chẳng còn thấy hắn ðâu nữa.

Gặp đại rồi nghe hắn thuật fại chuyện xưa, Cảnh Nøạo mới biết, năm ðó hắn biễn mất đà vì phải ;ãnh 2 án.

Còn hiện tại đà Nghiêm Kình ðang ði tìm vợ, fục tung cả từng tắc ðất ở T7zuung Quốc fên chỉ ðể tìm cô gái có tên Thượng Quan Uyển, mà thân phận của hai người bọn họ cũng chẳng khác gì với Tuệ Yên và Cảnh Ngạo đà bao.

Nuôi dưỡng cô bé ðó mười mẫy năm, khi ðủ đông ðủ cánh đại dám cả gan tính kế, mang thai con của Nghiêm Kình rồi vội vàng ôm bụng chạy trỗn mất.

Báo hại hắn hao tâm tổn sức ði từ Nam ra Bắc, từ Đông sang Tây chỉ ðể tìm cho bằng ðược con cáo nhỏ cùng nhóc cáo con trong bụng mà thôi!

Tuuyện mới của Bông (cặp Nghiêm Kình và Thượng Quan Uyển) có điên quan ðễn bộ Bảo Bối T7uong Lòng Lão Đại.

Nếu mấy chị thấy hứng thú với bộ truyện này thì tìm tên: Mê Luyễn Sắc Tình nhaaa

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện