Chương 4105

Lưu Khánh thoáng im lặng rồi nói: “Tuy Thiên Hải Tông là thế lực hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, nhưng cũng chỉ là một trong số đó thôi, chúng tôi có thể lập một nhóm cao thủ nhưng nhóm này chỉ có thể ngăn cản cao thủ từ các thế lực khác, trừ các thế lực hàng đầu”.

“Đương nhiên, tôi vẫn phải báo cáo chuyện này với bề trên trong tông môn, với quyền lực của tôi ở Thiên Hải Tông, tôi vẫn chưa thể đưa ra câu trả lời chắc chắn với cậu”.

Dương Chấn gật đầu: “Vậy cứ chờ bề trên trong tông môn anh trả lời”.

Lưu Khánh nói: “Điều kiện thứ ba của cậu thì sao?”

Dương Chấn nói tiếp: “Điều cuối cùng, cũng là điều quan trọng nhất, mọi chuyện ở thế tục sẽ do tôi quyết định, ngay cả tông chủ Thiên Hải Tông cũng phải nghe tôi!”

Nghe thấy thế, Lưu Khánh lập tức biến sắc, giận dữ nói: “Láo xược! Thiên Hải Tông là một trong các thế lực hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, tông chủ là cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, cậu có tư cách gì để ông ấy nghe cậu?”

Tuy Lưu Khánh hiểu mình không phải đối thủ của Dương Chấn, nhưng cũng không cho phép Dương Chấn làm càn như thế.

Theo ông ta thấy, điều kiện cuối của Dương Chấn là muốn cả Thiên Hải Tông trở thành thế lực phụ thuộc vào Dương Chấn.

Nhưng nếu đồng ý điều kiện này thì sẽ là sỉ nhục với cả Thiên Hải Tông.

Không những thế, Thiên Hải Tông còn bị các thế lực Trung Giới giới Cổ Võ khác hợp sức chống lại.

Dương Chấn cũng không tức giận, thản nhiên nhìn Lưu Khánh: “Chắc ông không có tư cách quyết định xem có đồng ý với điều kiện này không nhỉ?”

Lưu Khánh tức giận nói: “Cho dù tôi nói với tông chủ, tông chủ cũng không đồng ý, cho dù ông ấy đồng ý, các bề trên cũng sẽ không đồng ý”.

Dương Chấn cười khẩy, lạnh lùng nói: “Ông còn chưa báo cáo, sao biết họ sẽ không đồng ý? Hơn nữa, tôi không định bảo Thiên Hải Tông cúi đầu trước tôi, với thực lực của tôi bây giờ, tôi cũng không làm được, tôi chỉ muốn hợp tác với Thiên Hải Tông thôi”.

“Tôi chỉ cần đảm bảo rằng cao thủ ở tầng thấp nhất và người bình thường không bị ức hiếp, để họ sống có tôn nghiêm là được. Về điều kiện thứ ba, tôi chỉ muốn lấy được tiếng nói tuyệt đối thay người thế tục, bảo đảm họ không bị ấm ức”.

“Đương nhiên, Thiên Hải Tông chỉ là một trong những bên mà tôi muốn hợp tác, cho dù các người đồng ý với ba điều kiện đó, các người vẫn chỉ là một thành viên trong số đó, tôi vẫn sẽ tiếp tục đàm phán với các thế lực hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ”.

“Sau cùng, tôi sẽ lập một trụ sở chấp pháp ở thế tục, trụ sở này sẽ giữ gìn trật tự của thế giới mới”.

Trong mắt Lưu Khánh tràn ngập vẻ kinh ngạc, hắn cứ tưởng Dương Chấn chỉ muốn hợp tác với Thiên Hải Tông thôi, không ngờ anh cũng muốn hợp tác với thế lực hàng đầu khác.

Dương Chấn khoát tay, kết giới đang bao phủ hai người biến mất.

Anh không quan tâm tới Lưu Khánh đang khiếp sợ nữa mà đi tới chỗ Thủ Hộ Minh.

Đỗ Ngọc Sơn chủ động khơi mào tranh chấp với hội trưởng lão, đương nhiên Dương Chấn sẽ không dễ dàng tha cho đối phương.

Thấy Dương Chấn bước tới, các cao thủ đều kinh hãi, xem ra hai người cũng không xung đột mà đã đàm phán xong à?

Sắc mặt Đỗ Ngọc Sơn hết sức khó coi, cũng thầm kinh hãi.

Hồi nãy Dương Chấn tiện tay tạo kết giới, ngay cả lão ta cũng không thể dò xét, lão ta cũng không biết Dương Chấn và Lưu Khánh đã nói gì.

“Lưu sư huynh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện