Chương 4104
Dương Chấn gật đầu.
Được xác nhận, Lưu Khánh mới đáp: “Trừ tông chủ ra, hầu như các cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ và đỉnh phong ở Thiên Hải Tông đều muốn phá kết giới tới Thượng Giới giới Cổ Võ”.
Hắn nói rồi ngờ vực hỏi: “Sao cậu lại hỏi chuyện này?”
Đương nhiên Dương Chấn sẽ không trả lời câu hỏi này, lời Lưu Khánh nói cũng khiến anh nhận ra rằng các cao thủ hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ quyết tâm mở kết giới tới Thượng Giới giới Cổ Võ ra sao.
May mà tông chủ Thiên Hải Tông không muốn phá kết giới tới Thượng Giới giới Cổ Võ.
Tuy Dương Chấn không đồng ý với giới chủ Khương rằng sẽ trở thành người thừa kế chức giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ, nhưng giờ kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và thế tục đang không ngừng tan vỡ, hai khu vực sắp hòa làm một, đương nhiên anh phải quan tâm tới kết giới Thượng Giới giới Cổ Võ rồi.
Thấy Dương Chấn suy tư, Lưu Khánh không nói gì nữa, càng thêm tò mò về thân phận của Dương Chấn.
Nếu không tận mắt chứng kiến, hắn sẽ không tin ở thế tục vẫn có một cao thủ trẻ có thể đánh bại hắn dễ dàng.
Ở Trung Giới giới Cổ Võ, đừng nói là gặp, cho dù nghe nói thôi cũng không, trong ấn tượng của hắn, hình như cao thủ mạnh nhất trong số những người dưới 30 tuổi chỉ có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ nhỉ?
Đương nhiên, đó chỉ là những gì hắn nhớ thôi chứ không phải tình hình thực tế, dù sao hắn đã qua mốc tuổi đó rồi, lâu lắm rồi hắn không còn chú ý tới thiên tài dưới 30 tuổi nữa.
Một lúc lâu sau, Dương Chấn bỗng nhìn về phía Lưu Khánh: “Tôi có thể hợp tác với Thiên Hải Tông, nhưng nội dung hợp tác do tôi quyết định”.
Lưu Khánh nhíu mày, hắn thừa nhận Dương Chấn là thiên tài, có lẽ còn sánh ngang với thiên tài ở Thượng Giới giới Cổ Võ, nhưng trên đời này không thiếu thiên tài, Thiên Hải Tông còn là thế lực hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ.
Tuy hắn không phải đối thủ của Dương Chấn, nhưng ở Thiên Hải Tông vẫn có rất nhiều cao thủ có thể dễ dàng giết Dương Chấn.
Tuy Lưu Khánh vô cùng bất mãn nhưng vẫn nói: “Cậu nói xem cậu muốn hợp tác thế nào?”
Dương Chấn nói: “Điều kiện của tôi rất đơn giản, chỉ có ba việc thôi”.
“Thứ nhất, sau khi tiến vào thế tục, Thiên Hải Tông phải yêu cầu cao thủ Thiên Hải Tông tuân thủ quy định của thế tục, quy định rất đơn giản, chủ yếu là không được làm bừa ở thế tục, đây là quy định cho tất cả mọi người chứ không riêng gì cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ”.
Lưu Khánh gật đầu: “Giờ tôi có thể thay mặt Thiên Hải Tông đồng ý điều đầu tiên, ngay cả Trung Giới giới Cổ Võ cũng có quy định tương tự, nhưng rất nhiều cao thủ vẫn không tuân thủ, nhưng sau khi tới thế tục, Thiên Hải Tông sẽ quản lý các đệ tử chặt chẽ”.
Dương Chấn nói tiếp: “Trong khoảng thời gian tới, chắc chắn sẽ có rất nhiều cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ tiến vào thế tục, thực lực của họ đều vượt xa cao thủ thế tục, một khi họ làm bừa thì thế tục sẽ gặp họa lớn”.
“Điều kiện thứ hai của tôi là Thiên Hải Tông hãy thành lập một nhóm cao thủ hoàn toàn tuân theo quy định của thế tục để kìm hãm những cao thủ này, cho dù là ai vi phạm quy định mới thì cũng phải chịu trừng phạt thích đáng”.
Nghe thấy điều kiện này, Lưu Khánh không đồng ý ngay mà nhíu mày.
Dương Chấn cũng không gấp, đối với bất kỳ thế lực nào ở Trung Giới giới Cổ Võ, điều kiện thứ hai cũng hơi phiền, không phải họ không làm được, mà như thế thì thế lực này sẽ đắc tội với rất nhiều người.
Đương nhiên, nếu nghĩ theo hướng khác, lợi ích với họ là có thể không ngừng mở rộng sức ảnh hưởng ở thế giới mới này.