(Tiêu đề sẽ được giải thích ở cuối chương)
[Sư phụ! Làm ơn cho em thấy trạng thái của thầy! Và ngoài ra, hãy đấu một trận giả chiến với em!]
Tại thời điểm này, cả hai đều ở trong phòng khách.
Iwato đang xem chiếc tivi trong khi né tránh Karen.
--Tuy nhiên, hai cục-mỡ-cỡ-lớn ấy rung lắc mỗi khi cô ấy chuyển động.
Đúng vậy, mặc dù Iwato đã nhận ra khi họ đang chạy, nhưng ngực Karen thật sự to . Nếu xét về chiều cao, cô ấy là một BB-Loli. Hơn nữa, cô ấy đang mặc bộ đồ ngủ. Đó là cảnh tượng hết sức hại mắt.
[Thay vào đó, tôi không hề nhớ mình đã trở thành sư phụ của cô]
[Cái gì!? ... Ý cậu là cậu muốn mình thể hiện mong muốn trở học trò của cậu !? Mình hiểu rồi! Mình sẽ cố gắng hết sức!]
[Này! Hình như cô hiểu sai ý tôi thì phải?]
Khi Iwato bỏ qua sự tồn tại của cô ấy trong khi thở dài, Tsumugu bất ngờ xuống tầng một.
Ngay từ đầu, cô rất ghét xuất hiện ở nơi công cộng, nên thật bất thường khi cô xuất hiện trước mặt Karen. Hoặc là vì cô ấy quan tâm đến Karen hoặc có một lý do khác ....
Và những gì cô nói lại sắc bén đến mức không thể tưởng tượng được.
[Thứ giống như trở thành học trò của Nii-san ... Chị phải biết mình đang ở đâu. Một người yếu đuối như chị ... không xứng đáng với nó]
[Cái Gì!?]
Đây không phải là lần đầu tiên có người muốn trở thành học trò của Iwato. Đã có rất nhiều người đến từ các quốc gia biết sức mạnh thực sự của Iwato, và không ít trong số đó là những người giàu.
Nhưng, Tsumugu biết điều đó bởi vì cô ấy đã thấy những người như vậy không thể theo kịp tiến trình rèn luyện của Iwato ngay từ ngày đầu tiên, và họ đã trở về nhà vào sáng hôm sau.
Đó là lý do tại sao, Tsumugu nghĩ đến việc kiểm tra họ vào những lần sau, nhưng cô không ngờ rằng Karen đã trở nên gắn bó với Iwato đến mức này.
Vì vậy, cô đã trở nên quan tâm đến tình huống bất ngờ, nhưng trong trái tim mình, cô nghĩ rằng "Nếu là con ngốc cơ-bắp-não-tàn này, chị ấy có thể xứng đáng để trở thành học sinh của Iwato".
Đó là lý do tại sao cô quyết định đưa ra một số yêu cầu nhất định cho Karen.
[Nếu ... chị có thể thấy linh hồn của Nii-san ... Em sẽ thừa nhận chị vào thời điểm đó]
Iwato và Karen co giật trước những lời đó.
Karen hướng mắt về phía Iwato và cố nhìn vào linh hồn cậu - nhưng đúng như dự đoán, cô không thể thấy bất cứ thứ gì giống như linh hồn trong cơ thể anh, và cô bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
[Hay đúng hơn, Sư Phụ là một người không có năng lực, đúng không !? Không đời nào chị có thể nhìn thấy nó!]
[Đó ... hoàn toàn là một lời nói dối. Nếu có một Unknown cấp cao ở đây, nó sẽ biết ngay lập tức]
[[Cái gì!?]]
"Tại sao em lại đề cập đến việc đó!?" Iwato ngạc nhiên.
"Huh, đó là một lời nói dối à!?" Karen ngạc nhiên.
Tuy nhiên, Tsumugu tiếp tục phơi bày thêm về Iwato.
[Nii-san ... thông minh ... khi nói dối nhiều thứ. Từ ngữ ... hành vi ... phần mô tả] (Không hiểu chỗ phần mô tả này lắm 0_o)
[Phần mô tả!? Cái gì thế !?]
Tất nhiên, đó là điều không nên nói.
[Ví dụ, truyền thuyết đô thị của Sapporo kể rằng những Unknowns mạnh rất hiếm khi xuất hiện. Đó không phải do em. Một lý do hoàn toàn khác]
[Eeeeh !? Em nghiêm túc chứ!?]
Khi nghĩ về nó một cách cẩn thận, đó hiển nhiên là một vấn đề.
Ngay cả khi có một loại Sacred Beast đã làm tổ trên Tường để khảo sát, không cần biết Unknown mạnh cỡ nào đi nữa, không đời nào nó có thể nhìn thấy linh hồn của Tsumugu từ đó. Linh hồn của Tsumugu không phải là lớn.
Có một linh hồn khổng lồ thậm chí còn chạm đến Bức tường, nó có thể được sử dụng như tấm khiên dùng để bảo vệ. Nhưng nếu có ai đó có thể làm điều đó, thì người đó chắc chắn không phải là một con người. Xác suất là một phần triệu.
[Này, Tsumu. Đừng tiết lộ phần đó. Chắc chắn, về người xuất hiện trong truyền thuyết đô thị, em ấy chỉ đang đùa thôi]
[Ý của anh là em ấy đang nói dối !? Sư phụ thật tàn nhẫn!]
Karen vội vã đến bên Iwato, và cậu nhìn Karen mà không hề di chuyển khỏi ghế sofa.
[Thay vào đó, chúng ta đang nói về học trò, phải không? Đối với tôi, tôi không bận tâm vì tôi có thời gian rảnh nhưng ... Tsumu đang làm một khuôn mặt rất khó chịu ...]
Iwato nói vậy và nhìn vào Tsumugu. Đó là một khuôn mặt vô cảm, nhưng đối với Iwato, người đã sống với cô lâu năm, biết rằng bây giờ Tsumugu hiện giờ đang có một khuôn mặt khó chịu.
[Vậy thì, Tsumu, giả sử rằng cô ấy chấp nhận điều kiện, khi nào là hạn chót?]
[Cho đến khi chị ấy ... từ bỏ]
[Rõ]
Iwato đứng dậy và nhìn Karen.
[Hiện tại, nếu cô có thể thấy linh hồn của tôi, thì tôi sẽ biến cô thành học trò của tôi]
[R-Rõ!]
Tại thời điểm này, Karen cho rằng đây là một yêu cầu rất khó để thực hiện và thậm chí có phần vô lý.
☆☆☆
Sau đó, Karen nói [Em không đói vì em đã ăn trên máy bay!], vì vậy Iwato đi vào phòng và ngủ.
Ngày hôm sau, khi Iwato thức dậy và đi đến phòng khách, cậu có thể nghe được âm thanh tsumugu và Karen đang trò chuyện.
[Điều này ... nói thật thì...]
[... không phải vậy! Vậy thì...]
[Điều đó không tôt]
[Tại sao!?]
Khi cậu bước vào phòng khách, cả hai cô gái đang nhìn vào thứ gì đó quay lại cùng một lúc. Họ tiếp cận Iwato sau khi nhận ra cậu ấy như thể muốn cậu làm gì đó.
[Sư phụ! Em muốn cho anh thấy cái này!]
Những gì cô muốn để cho Iwato thấy là cửa sổ trạng thái trong suốt xuất hiện trên ứng dụng mà Eita đã cho cậu vào ngày hôm trước.
Iwato nhìn vào màn hình với đôi mắt mơ màng-- và cậu tỉnh ngủ ngay lập tức.
--------------
Tên: Komauchi Karen
Tuổi: 16
Giới tính: Nữ
Nghề nghiệp: Học sinh (Học sinh cao trung)
Battle Rank: 25
Siêu năng lực: Nhược Thủy-Weak Water[G]
Taijutsu: B
--------------
[Battle Rank ... 25 ...?]
Battle Rank 25.
Ngay cả Eita người bước vào Force Academy với một sự tiến cử và sở hữu siêu năng lực bậc S, chỉ mới đạt 16.
Và mức G đó -- nói cách khác, Karen sở hữu siêu năng lực ở mức thấp nhất. Thêm vào đó, để tạo ra sự khác biệt ở Battle Rank là điều dường như không thể. Ngay từ đầu, một người với Battle Rank 25 đã là thành viên hạng C của Lực lượng Đặc biệt. Hơn nữa, khi đó là một học sinh năm nhất trường trung học, họ đã là một con quái vật trên toàn trên thế giới.
-- Và đó không phải là thứ mà một người hạng G có thể đạt được ban đầu.
Không chỉ Iwato, mà cả Tsumugu đều cảm thấy ngạc nhiên, và từ đó đột nhiên xuất hiện trong đầu họ.
[[Cô gái Phép thuật ...?]]
Cô gái Phép thuật. Karen đã tự xưng như thế.
Thành thật mà nói, không hề có sự tương đồng giữa cô gái này và Cô gái Phép thuật thường thấy trên tivi. Thông thường, mọi người sẽ coi đây là một cô gái kỳ lạ và đáng thương.
-- Miễn là họ không thấy trạng thái này.
[N-Này, Karen ... Nếu tôi nhớ chính xác, cô nói rằng cô có thể triệu hồi vũ khí, phải không?]
[Vũ khí của Cô gái Phép thuật? Em có thể]
Sau đó, cô lùi lại một vài bước, hít thật sâu và hét lên
[Phép màu ☆ Phép màu! Xuất hiện nào, Vũ khí ma thuật của tôi!] (Dịch cái này thấy hại não quá 0_o)
Và quay lại và dấu hiệu hòa bình & nháy mắt.
Iwato và Tsumugu mở to mắt trước những hành động của cô ấy, nhưng ngay sau đó, họ thậm chí còn mở mắt to hơn khi không gian trống trước mặt Karen bắt đầu tỏa sáng.
Cô ấy lấy ánh sáng bí ẩn một cách tự nhiên, và bắt đầu có một tư thế kỳ lạ một lần nữa.
--Rồi một cây gậy màu xanh xuất hiện.
Và sau khi thấy điều đó, Iwato và Tsumugu bị thuyết phục rằng -- "Holyshit! Cô gái này là hàng thật!"
Karen cảm thấy hài lòng khi nhìn thấy hai người họ, và bắt đầu nói chuyện trong khi xoay cây gậy màu xanh.
[Well, em là một Cô gái Phép thuật loại vật lý, nên một thứ như thế này chỉ có thể được sử dụng để đánh tầm gần. Thông thường em hay sử dụng một thanh kiếm hoặc búa!]
"Một Cô gái Phép thuật loại vật lý? Cái quái gì vậy?"
Hai người họ muốn hỏi cô ấy thêm, nhưng không may, nếu họ làm thế, cô ấy chắc chắn sẽ triệu hồi một thanh kiếm hay một cây búa. Và như thế, sàn nhà chắc chắn sẽ bị hư hại.
Họ muốn kiềm chế điều hết mức có thể.
Khi Iwato và Tsumugu nhìn nhau và thở dài, họ quên những gì họ vừa thấy và đi vào bếp.
☆☆☆
Mười phút sau, một con Ogre xuất hiện trước mặt họ.
[Chomp, crunch! Gulp, splash, fugu!]
Cô cắn toàn bộ một miếng bánh mì, và nhai bánh mì Pháp cứng.
Cô uống trực tiếp gói sữa thay vì sử dụng ly, và cô chấm rau xà lách vào nước xốt bằng tay, rồi đưa nó vào miệng.
Và đây là viễn cảnh tồi tệ nhất mà Iwato có thể nghĩ đến. Iwato nghĩ về điều này trong khi lắng nghe giọng nói của cô ấy.
[Cho em thêm phần nữa!]
Mình rất vui vì đã mua một cái tủ lạnh một cái mới...
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chương tiếp theo là ngày đi học đầu tiên của học sinh trao đổi.
[Sư phụ! Làm ơn cho em thấy trạng thái của thầy! Và ngoài ra, hãy đấu một trận giả chiến với em!]
Tại thời điểm này, cả hai đều ở trong phòng khách.
Iwato đang xem chiếc tivi trong khi né tránh Karen.
--Tuy nhiên, hai cục-mỡ-cỡ-lớn ấy rung lắc mỗi khi cô ấy chuyển động.
Đúng vậy, mặc dù Iwato đã nhận ra khi họ đang chạy, nhưng ngực Karen thật sự to . Nếu xét về chiều cao, cô ấy là một BB-Loli. Hơn nữa, cô ấy đang mặc bộ đồ ngủ. Đó là cảnh tượng hết sức hại mắt.
[Thay vào đó, tôi không hề nhớ mình đã trở thành sư phụ của cô]
[Cái gì!? ... Ý cậu là cậu muốn mình thể hiện mong muốn trở học trò của cậu !? Mình hiểu rồi! Mình sẽ cố gắng hết sức!]
[Này! Hình như cô hiểu sai ý tôi thì phải?]
Khi Iwato bỏ qua sự tồn tại của cô ấy trong khi thở dài, Tsumugu bất ngờ xuống tầng một.
Ngay từ đầu, cô rất ghét xuất hiện ở nơi công cộng, nên thật bất thường khi cô xuất hiện trước mặt Karen. Hoặc là vì cô ấy quan tâm đến Karen hoặc có một lý do khác ....
Và những gì cô nói lại sắc bén đến mức không thể tưởng tượng được.
[Thứ giống như trở thành học trò của Nii-san ... Chị phải biết mình đang ở đâu. Một người yếu đuối như chị ... không xứng đáng với nó]
[Cái Gì!?]
Đây không phải là lần đầu tiên có người muốn trở thành học trò của Iwato. Đã có rất nhiều người đến từ các quốc gia biết sức mạnh thực sự của Iwato, và không ít trong số đó là những người giàu.
Nhưng, Tsumugu biết điều đó bởi vì cô ấy đã thấy những người như vậy không thể theo kịp tiến trình rèn luyện của Iwato ngay từ ngày đầu tiên, và họ đã trở về nhà vào sáng hôm sau.
Đó là lý do tại sao, Tsumugu nghĩ đến việc kiểm tra họ vào những lần sau, nhưng cô không ngờ rằng Karen đã trở nên gắn bó với Iwato đến mức này.
Vì vậy, cô đã trở nên quan tâm đến tình huống bất ngờ, nhưng trong trái tim mình, cô nghĩ rằng "Nếu là con ngốc cơ-bắp-não-tàn này, chị ấy có thể xứng đáng để trở thành học sinh của Iwato".
Đó là lý do tại sao cô quyết định đưa ra một số yêu cầu nhất định cho Karen.
[Nếu ... chị có thể thấy linh hồn của Nii-san ... Em sẽ thừa nhận chị vào thời điểm đó]
Iwato và Karen co giật trước những lời đó.
Karen hướng mắt về phía Iwato và cố nhìn vào linh hồn cậu - nhưng đúng như dự đoán, cô không thể thấy bất cứ thứ gì giống như linh hồn trong cơ thể anh, và cô bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
[Hay đúng hơn, Sư Phụ là một người không có năng lực, đúng không !? Không đời nào chị có thể nhìn thấy nó!]
[Đó ... hoàn toàn là một lời nói dối. Nếu có một Unknown cấp cao ở đây, nó sẽ biết ngay lập tức]
[[Cái gì!?]]
"Tại sao em lại đề cập đến việc đó!?" Iwato ngạc nhiên.
"Huh, đó là một lời nói dối à!?" Karen ngạc nhiên.
Tuy nhiên, Tsumugu tiếp tục phơi bày thêm về Iwato.
[Nii-san ... thông minh ... khi nói dối nhiều thứ. Từ ngữ ... hành vi ... phần mô tả] (Không hiểu chỗ phần mô tả này lắm 0_o)
[Phần mô tả!? Cái gì thế !?]
Tất nhiên, đó là điều không nên nói.
[Ví dụ, truyền thuyết đô thị của Sapporo kể rằng những Unknowns mạnh rất hiếm khi xuất hiện. Đó không phải do em. Một lý do hoàn toàn khác]
[Eeeeh !? Em nghiêm túc chứ!?]
Khi nghĩ về nó một cách cẩn thận, đó hiển nhiên là một vấn đề.
Ngay cả khi có một loại Sacred Beast đã làm tổ trên Tường để khảo sát, không cần biết Unknown mạnh cỡ nào đi nữa, không đời nào nó có thể nhìn thấy linh hồn của Tsumugu từ đó. Linh hồn của Tsumugu không phải là lớn.
Có một linh hồn khổng lồ thậm chí còn chạm đến Bức tường, nó có thể được sử dụng như tấm khiên dùng để bảo vệ. Nhưng nếu có ai đó có thể làm điều đó, thì người đó chắc chắn không phải là một con người. Xác suất là một phần triệu.
[Này, Tsumu. Đừng tiết lộ phần đó. Chắc chắn, về người xuất hiện trong truyền thuyết đô thị, em ấy chỉ đang đùa thôi]
[Ý của anh là em ấy đang nói dối !? Sư phụ thật tàn nhẫn!]
Karen vội vã đến bên Iwato, và cậu nhìn Karen mà không hề di chuyển khỏi ghế sofa.
[Thay vào đó, chúng ta đang nói về học trò, phải không? Đối với tôi, tôi không bận tâm vì tôi có thời gian rảnh nhưng ... Tsumu đang làm một khuôn mặt rất khó chịu ...]
Iwato nói vậy và nhìn vào Tsumugu. Đó là một khuôn mặt vô cảm, nhưng đối với Iwato, người đã sống với cô lâu năm, biết rằng bây giờ Tsumugu hiện giờ đang có một khuôn mặt khó chịu.
[Vậy thì, Tsumu, giả sử rằng cô ấy chấp nhận điều kiện, khi nào là hạn chót?]
[Cho đến khi chị ấy ... từ bỏ]
[Rõ]
Iwato đứng dậy và nhìn Karen.
[Hiện tại, nếu cô có thể thấy linh hồn của tôi, thì tôi sẽ biến cô thành học trò của tôi]
[R-Rõ!]
Tại thời điểm này, Karen cho rằng đây là một yêu cầu rất khó để thực hiện và thậm chí có phần vô lý.
☆☆☆
Sau đó, Karen nói [Em không đói vì em đã ăn trên máy bay!], vì vậy Iwato đi vào phòng và ngủ.
Ngày hôm sau, khi Iwato thức dậy và đi đến phòng khách, cậu có thể nghe được âm thanh tsumugu và Karen đang trò chuyện.
[Điều này ... nói thật thì...]
[... không phải vậy! Vậy thì...]
[Điều đó không tôt]
[Tại sao!?]
Khi cậu bước vào phòng khách, cả hai cô gái đang nhìn vào thứ gì đó quay lại cùng một lúc. Họ tiếp cận Iwato sau khi nhận ra cậu ấy như thể muốn cậu làm gì đó.
[Sư phụ! Em muốn cho anh thấy cái này!]
Những gì cô muốn để cho Iwato thấy là cửa sổ trạng thái trong suốt xuất hiện trên ứng dụng mà Eita đã cho cậu vào ngày hôm trước.
Iwato nhìn vào màn hình với đôi mắt mơ màng-- và cậu tỉnh ngủ ngay lập tức.
--------------
Tên: Komauchi Karen
Tuổi: 16
Giới tính: Nữ
Nghề nghiệp: Học sinh (Học sinh cao trung)
Battle Rank: 25
Siêu năng lực: Nhược Thủy-Weak Water[G]
Taijutsu: B
--------------
[Battle Rank ... 25 ...?]
Battle Rank 25.
Ngay cả Eita người bước vào Force Academy với một sự tiến cử và sở hữu siêu năng lực bậc S, chỉ mới đạt 16.
Và mức G đó -- nói cách khác, Karen sở hữu siêu năng lực ở mức thấp nhất. Thêm vào đó, để tạo ra sự khác biệt ở Battle Rank là điều dường như không thể. Ngay từ đầu, một người với Battle Rank 25 đã là thành viên hạng C của Lực lượng Đặc biệt. Hơn nữa, khi đó là một học sinh năm nhất trường trung học, họ đã là một con quái vật trên toàn trên thế giới.
-- Và đó không phải là thứ mà một người hạng G có thể đạt được ban đầu.
Không chỉ Iwato, mà cả Tsumugu đều cảm thấy ngạc nhiên, và từ đó đột nhiên xuất hiện trong đầu họ.
[[Cô gái Phép thuật ...?]]
Cô gái Phép thuật. Karen đã tự xưng như thế.
Thành thật mà nói, không hề có sự tương đồng giữa cô gái này và Cô gái Phép thuật thường thấy trên tivi. Thông thường, mọi người sẽ coi đây là một cô gái kỳ lạ và đáng thương.
-- Miễn là họ không thấy trạng thái này.
[N-Này, Karen ... Nếu tôi nhớ chính xác, cô nói rằng cô có thể triệu hồi vũ khí, phải không?]
[Vũ khí của Cô gái Phép thuật? Em có thể]
Sau đó, cô lùi lại một vài bước, hít thật sâu và hét lên
[Phép màu ☆ Phép màu! Xuất hiện nào, Vũ khí ma thuật của tôi!] (Dịch cái này thấy hại não quá 0_o)
Và quay lại và dấu hiệu hòa bình & nháy mắt.
Iwato và Tsumugu mở to mắt trước những hành động của cô ấy, nhưng ngay sau đó, họ thậm chí còn mở mắt to hơn khi không gian trống trước mặt Karen bắt đầu tỏa sáng.
Cô ấy lấy ánh sáng bí ẩn một cách tự nhiên, và bắt đầu có một tư thế kỳ lạ một lần nữa.
--Rồi một cây gậy màu xanh xuất hiện.
Và sau khi thấy điều đó, Iwato và Tsumugu bị thuyết phục rằng -- "Holyshit! Cô gái này là hàng thật!"
Karen cảm thấy hài lòng khi nhìn thấy hai người họ, và bắt đầu nói chuyện trong khi xoay cây gậy màu xanh.
[Well, em là một Cô gái Phép thuật loại vật lý, nên một thứ như thế này chỉ có thể được sử dụng để đánh tầm gần. Thông thường em hay sử dụng một thanh kiếm hoặc búa!]
"Một Cô gái Phép thuật loại vật lý? Cái quái gì vậy?"
Hai người họ muốn hỏi cô ấy thêm, nhưng không may, nếu họ làm thế, cô ấy chắc chắn sẽ triệu hồi một thanh kiếm hay một cây búa. Và như thế, sàn nhà chắc chắn sẽ bị hư hại.
Họ muốn kiềm chế điều hết mức có thể.
Khi Iwato và Tsumugu nhìn nhau và thở dài, họ quên những gì họ vừa thấy và đi vào bếp.
☆☆☆
Mười phút sau, một con Ogre xuất hiện trước mặt họ.
[Chomp, crunch! Gulp, splash, fugu!]
Cô cắn toàn bộ một miếng bánh mì, và nhai bánh mì Pháp cứng.
Cô uống trực tiếp gói sữa thay vì sử dụng ly, và cô chấm rau xà lách vào nước xốt bằng tay, rồi đưa nó vào miệng.
Và đây là viễn cảnh tồi tệ nhất mà Iwato có thể nghĩ đến. Iwato nghĩ về điều này trong khi lắng nghe giọng nói của cô ấy.
[Cho em thêm phần nữa!]
Mình rất vui vì đã mua một cái tủ lạnh một cái mới...
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chương tiếp theo là ngày đi học đầu tiên của học sinh trao đổi.
Danh sách chương