Chương 444
Triệu Thường đặt tay lên Thập Phương đỉnh, rót nguyên khí vào trước mặt mọi người, nhưng trên thực tế trận pháp trên tay đã được đặt sẵn rồi. Đột nhiên Cửu Thiên cảm thấy không đúng, khẽ nhíu mày lại.
Cửu Long Huyền Cung Tháp lên tiếng: “Chút thủ đoạn nhỏ này cũng lấy ra khoe khoang, Thập Phương đỉnh nuốt trận pháp cho ta.”
Cùng với tiếng hô của Cửu Long Huyền Cung Tháp, Thập Phương đỉnh lập tức phóng ra ánh sáng ngũ sắc.
Triệu Thường giật mình vì hẳn ta cảm nhận được trận pháp đã biến mất.
Ngay lập tức, trong Thập Phương đỉnh bỗng nhiên †ỏa ra một viên ánh sáng nhỏ.
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: ‘Haha, chủ nhân vĩ đại, đây chính là khí linh của Thập Phương đỉnh.
Tiếp theo, người chờ xem kịch hay đi.”
Giọng nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp vừa dứt, một giọng nói trong trẻo vang lên trong đại điện.
“Đứa cháu trai nào đánh thức ta vậy!”
Ngay lập tức, sắc mặt của Triệu Thường và Tỉnh Uyên đen xì.
Giống như tình hình không nên như này! Giống như cục diện lập tức có chút gì đó không đúng.
Tỉnh Uyên vốn là xác định trong học viện Võ Đạo chỉ còn một luyện khí sĩ là Triệu Thường, trừ hắn ta ra không ai có thể gọi ra khí linh. Nhưng với thực lực của Triệu Thường, cũng không thể thật sự gọi ra khí linh. Nhưng bây giờ, một luồng ánh sáng thoát ra từ Thập Phương Đỉnh không phải khí linh thì là cái gì.
Tỉnh Uyên hẳn học trừng mắt với Triệu Thường, Triệu Thường cũng có dáng vẻ hoảng sợ.
Sắc mặt của Cửu Thiên tối lại, nói ở trong lòng: “Cửu Long Huyền Cung Tháp, có phải là ngươi không. Đáng chết, thanh điệu này, âm thanh này, chính là ngươi. Ngươi muốn làm gì?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp cười khoái chí.
“Chủ nhân vĩ đại, người đoán không sai. Chính là ta. Thập Phương Đỉnh rất yếu ớt, nó chưa có năng lực nói chuyện. Bây giờ ta thay nó nói chuyện. Yên †âm, quan hệ của hai bọn ta rất tốt, nó sẽ không so đo gì cả.”
Cửu Thiên trợn mắt, được đấy, bây giờ cũng chỉ có thể để mặc Cửu Long Huyền Cung Tháp làm loạn.
Dù sao Cửu Long Huyền Cung Tháp đã hoàn toàn nhận hắn làm chủ, tuyệt đối không thể làm ra chuyện bất lợi với hắn. Cửu Thiên cũng để mặc nó.
Viện trưởng cũng sửng sốt.
Thật sự là khí linh, không lý nào lại vậy. Từ khi nào một luyện khí sĩ nhỏ bé cũng có thể câu thông với khí linh rồi?
Có điều viện trưởng rất nhanh đã thu liễm lại ánh mắt, giả vờ cái gì cũng không biết, nói: “Ừ, ngươi là khí linh của Thập Phương Đỉnh. Ngươi có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là ai giết sư phụ của Triệu Thường, còn cả sư huynh đệ của hắn không?”
“Thập Phương Đỉnh” lớn tiếng nói: “Người mà ngươi nói là đám si ngu ngay cả trận pháp cũng không hiểu đó sao? Một lão già dẫn 5 đồ đệ à?”
Nghe thấy câu này, Hàn Liên cười ha hả thành tiếng.
Tuy Sở Trực không thể cử động, nhưng cũng nhếch khóe miệng cười.
Triệu Thường đen mặt, lúc này đã buông Thập Phương Đỉnh ra, hắn ta cảm nhận được cục diện hình như đã không theo khống chế nữa.
Viện trưởng gật đầu nói: “Không sai. Chính là một ông lão dẫn theo 5 đồ đệ, ông già cầm đầu tên là Phong Lịch.”