Lại nhìn nhìn Lý Thần Niên, vẻ mặt anh rất bình tĩnh lạnh nhạt, một tay đặt trên eo cô, một tay khác kẹp thuốc, thong thả mà ung dung hút thuốc.

Phục vụ đã phát bài xong. Liêu tổng kêu địa chủ, đám mỹ nữ lập tức khom lưng duỗi tay lấy bài. Tần Nùng cũng duỗi tay đi lấy. Sau đó cô phát hiện một điểm dâm loạn khác của đám ông chủ.

Mỗi lần đám mỹ nữ duỗi tay lấy bài hoặc đánh bài ra, eo và mông đều phải động đậy, mà bọn họ đang ngồi trên côn thịt của người đàn ông, vừa động một cái, chẳng khác nào đang trực tiếp mát xa côn thịt của người đàn ông.

Tần Nùng đoán, phỏng chừng cọ cọ một hồi, đám lão tổng này sẽ trực tiếp móc côn thịt ra cắm vào, sau đó vừa cắm huyệt vừa tiếp tục đánh bài.

Cứu mạng, bọn họ cắm thoải mái nhưng cô và anh rể phải làm sao bây giờ?”

Sau khi Tần Nùng ý thức được điểm này, cô bắt đầu cố gắng khống chế động tác khom lưng lấy bài. Nhưng dù cô có chú ý tới mức nào vẫn phải động một chút. Sau đó, rất nhanh cô đã phát hiện, dường như thân thể anh rể cũng trở nên căng thẳng hơn, có hơi cứng đờ, không còn thư giãn như lúc mới rồi nữa.

“Kéo váy của em lên cao một chút.”

Anh rể nói nhỏ bên tai cô, hơi thở ấm áp phun lên làn da mẫn cảm sau dái tai cô, chỉ nháy mắt đã khiến cô nổi đầy da gà.

Nửa trên của váy chỉ có một phần cúp ngực đơn giản. Ngực Tần Nùng quá lớn, cúp ngực chỉ có thể miễn cưỡng bao phủ phía trên quầng vú của cô. Cứ vậy, khi khom lưng lấy bài, váy sẽ bị kéo xuống, một bên quầng vú cũng dần lộ ra ngoài.

Bởi vì cô đang ngồi trên đùi anh rể cho nên anh rể chỉ cần rũ mắt đã có thể phát hiện cô bị lộ hàng.

Tưởng tượng tới hình ảnh anh rể đang nhìn quầng vú mình, tim Tần Nùng bắt đầu đập thình thịch, một bên che ngực một bên kéo váy. Nhưng cô mới vừa kéo váy lên cao, phần dưới đùi lại lộ ra, quần chữ đinh vốn chẳng che chắn được bao nhiêu, rừng rậm đen huyền của cô cũng tùy tiện bại lộ trước mắt hai người.

Này này này… Người phụ nữ dâm đãng bại lộ như vậy là ai?



Làn da Tần Nùng rất trắng, là loại trắng tới có thể phản quang, mà váy cô mặc hôm nay còn là loại váy màu hồng. Giữa hai màu trắng và hồng, rừng rậm màu đen vừa lộ ra lại có vẻ càng bắt mắt.

Sợi lông hơi xoăn ở nơi đó vốn không khác mấy so với lông tóc ở những nơi khác, nhưng sự xuất hiện của nó lại khiến người ta liên tưởng tới hai chữ “dâm đãng”, khiến người ta miên man bất định.

Tần Nùng cảm thấy, nếu đêm nay mình có phải chết thì chắc chắn là bị cái váy này hại chết!

Cô luống cuống tay chân, muốn nhanh chóng che khuất nhúm lông kia, vì thế cô lại vội vàng kéo váy xuống. Lần kéo này vì lực kéo quá mạnh, ngay cả cúp ngực cũng bị cô kéo xuống theo, một bên vú căng tròn trắng ngần cứ thình lình mà bắn ra như vậy, đầu vú còn đang lắc lư trong không khí.

Vào lúc Tần Nùng còn chưa kịp phản ứng, Lý Thần Niên đã vươn cánh tay ra ôm chặt cô vào trong ngực, dùng thân thể của chính mình che khuất nơi bại lộ của cô.

Đột nhiên hai người ôm dính lấy nhau khiến những người khác hứng thú, đều sôi nổi nhìn về phía hai người.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện