" Ha ha ha! Chú Mười! tụi nó có rủ cháu đâu! Hơn nữa lúc này dù tụi nó có rủ! cháu cũng không đi! Ông bà già ở nhà tính rồi! dự là đầu xuân này cháu sẽ lấy vợ! nên phải ráng tranh thủ kiếm chút tiền! không có thời gian đi chơi cùng tụi nó!" Nguyễn Văn Tân lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
" Hả!" Mười Lành tỏ ra bản thân dường như đã nghe lầm điều gì đó liền hả lớn một tiếng.
" Hai Tân! Mày nói cái gì? Mày sắp lấy vợ!" Mười Lành tỏ ra ngạc nhiên vô cùng.
" ha ha ha! Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng! là chuyện kinh thiên địa nghĩa! Có chuyện gì là đâu! Thôi chú Mười cháu đi trước!"
Chào hỏi xong xuôi, hắn cũng chẳng buồn ở lại tiếp tục tiến về phía trước. nhưng ở phía sau hắn vẫn còn có thể nghe được tiếng làu bàu của Mười Lành.
" Mẹ nó chứ! Không biết con nhỏ nào ngu tám kiếp mới vào cái nhà đó làm con dâu! Đúng là phận cứt chó mà!"
Khóe miệng Nguyễn Văn Tân có chút giật giật, cũng có chút cười mỉa rồi tiếp tục tiến về phía trước. Hắn tiếp tục đi theo những con đường mòn rồi đi sâu sâu vào trong đầm môn thêm chừng 15 phút rồi mới dừng lại.
Nơi này là là một khu vực đất trũng có diện tích chừng 300 mét vuông, xung quanh vẫn mọc đầy cây môn nước, trên mặt bùn bò đầy những ngó môn xanh ngắt. loại ngó môn ngọt này có thể sử dụng làm thức ăn, ví như ngó môn xào tóp mỡ, canh ngó môn. Vì ngó môn này khi xào chín sẽ có vị nhớt, lại phần đầu của nó khi phát triển có mấy phần giống bộ phận sinh dục của đàn ông. Cho nên có một bài thuốc dân gian dành cho đàn ông yếu sinh lý, thường xuyên đau lưng,ít nhờn, trên gọi dưới nhưng dưới lại không nghe thì cứ lấy ngó môn om với lươn. Chỉ cần mỗi ngày ăn 1 lần, ăn trong vòng nửa tháng đảm bảo, ông ăn bà cười không ngậm được mồm, ngày ba đêm bảy. Mà mục đích lần này của Nguyễn Văn Tân đó chính là số ngó môn ngọt này.
Nhưng đây chính là đầm môn! Nhưng tại sao Nguyễn Văn Tân phải đi xa đến như thế để hái ngó môn, trong khi đó phía sau rẫy nhà hắn cũng là một đám môn thật lớn, thậm chí số ngó môn còn nhiều hơn khu vực này gấp nhiều lần.
Người thì có người này người kia, môn cũng có môn this môn that. Không phải cứ hễ cây môn nào ra ngó cũng có thể ăn được. về bản chất cây môn nước có hai loại, một loại có độc và một loại không độc.
Loại có độc, thân cao, lá to, xanh đậm, ngó cũng rất mập, trắng và dài. Nhưng vì nó có độc nên không ăn được, những người khi vô tình ăn phải cũng sẽ không gây ra trúng độc ch.ết người gì. Nhưng sẽ bị ngứa, rất là ngứa, ngứa đến nổi mụn nước, tróc cả da.
Còn loại môn thứ hai thì lành tính hơn, thân môn màu xanh lá chuối non, thân cây khá mềm và đặc biệt chính giữa cuốn lá có một cái chấm nhỏ to bằng cái trứng cút màu tím. Đây là đặc điểm nhận biết giữa môn ngọt và môn độc.
Nguyễn Văn Tân vừa đến nơi cũng không một chút do dự mà xắn ống quần lên rồi chậm rãi đi xuống đầm môn. Khu vực này nước cũng không tín là sâu chỉ nửa đầu gối, nhưng có điều bùn rất nhiều, di chuyển cực kỳ khó. Thậm chí có nhiều nơi bùn ngập sâu đến bắp đùi.
Hắn cũng không sợ dơ, sợ bẩn, hắn chỉ sợ không kiếm được tiền nuôi vợ, nuôi con mà thôi. Nguyễn Văn Tân một mực lặn, hụp dưới đầm, hắn chỉ lựa những ngón môn mập nhất, dài chừng 4 tấc (40cm) mà hái. Dài quá thì hắn ngắt bỏ, ngắn quá thì hắn bỏ qua.
Một mực như thế kéo dài đến tận hai tiếng đồng hồ, khi cổ hắn khô khốc vì khát nước, đến lúc này hắn mới dừng lại, rồi tùy tiện tìm một chỗ cao, khô ráo một chút rồi ngồi xuống nghỉ mệt.
Có vẻ vì trong một thời gian dài không lao động chân tay, cho nên chỉ mới hái được một chút là hắn đã thở hồng hộc như chó rồi. thế nhưng khi nhìn lại thành quả cũng không kém chút nào.
Qua hai giờ đồng hồ lặn hụp dưới bùn lầy hắn đã ngắt được hai bó ngó môn, mỗi bó có trọng lượng ít nhất 10kg. tuy hắn không biết giá cả thị trường của thứ này, nhưng ít nhất dựa theo nhu cầu của đám người trên trấn thì 20kg này bán cũng không ít tiền, ít nhất cũng có thể kiếm được từ 10 đến 20 đồng.
Nguyễn Văn Tân nghỉ mệt chừng 10 phút, cuối cùng cũng phục hồi lại một ít thể lực. hắn định bước đến vác hai bó ngó môn về, thế nhưng hắn vừa đứng lên đi được hai bước thì hắn ngay lập tức ngã cắm đầu xuống đất.
" Khụ! ủng! ặc!"
Vì cú trượt quá bất ngờ, vớ lại đây là vùng đất bùn trũng, nước rất nhiều, bùn thì nhão nhoẹt nên hắn đã ngã nhoài, cắm đầu xuống bùn. Từ trên xuống dưới hắn không chỗ nào là không dính bùn cả.
Nguyễn Văn Tân chếnh choáng đứng dậy, tưởng chừng hắn sẽ tức điên lên rồi gầm thét mắng cha chửi mẹ. thế nhưng không, hắn không những không tức giận mà còn tỏ ra cực kỳ cao hứng.
Vì sao ư! Đó chính là vì thứ khiến hắn té cắm đầu xuống bùn. Khi nãy Nguyễn Văn Tân vừa đạp lên một thứ gì dưới bùn, có chút cưng cứng, lại có chút trơn trơn. Mà thân thể lúc đó quá mệt mỏi, chân trụ lại không vững cho nên khi đạp lên vật kia mới khiến hắn mất thăng bằng rồi mới ngã cắm đầu như thế.
Mà thứ kia là gì mà hắn lại hưng phấn đến như thế.
Nguyễn Văn Tân vội ngồi dậy rồi bắt đầu dùng tay và chân bắt đầu lần mò dưới bùn, bộ dạng giống như đang bắt thứ gì đó. Hắn mò mẫm từng chút, từng chút một, cực kỳ cẩn thận.
" Ah! Đây rồi!"
Nguyễn Văn Tân bất chợt hưng phấn gầm nhẹ một tiếng, ngay sau đó hắn dùng hay tay nắm chặt cái vật bên dưới lớp bùn nhão kia.
Ngay lập tức bên dưới lớp bùn nhão kia bắt đầu ùng ục cự quậy tạo ra những làn sóng nước. hay tay của hắn càng siết chặt.
" Mẹ mày! Vào tay tao mà còn muốn chạy! khà khà khà!" Nguyễn Văn Tân lộ ra nụ cười gian ác, tay càng siết chặt hơn, tay lại càng dùng sức nhiều hơn.
" Hự!"
" Ủng!"
Nguyễn Văn Tân dùng hết sức lôi cái thứ dưới bùn kia ra.
" Oạch!"
Cuối cùng cái thứ kia cũng đã bị Nguyễn Văn Tân kéo lên khỏi mặt bùn. Ngay lập tức hiện ra trước mắt hắn là một con vật to như cái nắp nồi số 6, toàn thân bao phủ bởi bùn, nhưng bốn chân của nó không ngừng ngoe nguẩy, đồng thời cái đầu như đầu rắn dài chừng 2 gang tay không ngừng lắc qua lắc lại. miệng nó há thật to, giống như đang tìm cái tên đã nắm nó kéo ra khỏi bùn rồi cắn cho một phát vậy.
" Mẹ nó! Cua đinh! Con này nặng ít nhất cũng phải 5kg! lần này phát! Phát con mẹ nó rồi!" Nhìn con vật trên tay, Nguyễn Văn Tân cười lớn.
Cua Đinh hay còn được biết đến với cái tên là ba ba nam bộ là một loài động vật thuộc họ ba ba trong bộ rùa. Theo y học dân gian thì thịt cua đinh vị ngọt, tính bình, có tác dụng dưỡng âm lương huyết, bổ hư, tán tích, tiêu u cục cứng kết, thanh nhiệt hư lao. bồi bổ sức khỏe, tăng cường khả năng miễn dịch và phòng chống bệnh tật, được dùng làm thuốc chữa các chứng bệnh nóng bên trong, ra mồ hôi trộm, lỵ mạn tính, sốt rét dai dẳng, rong kinh, rong huyết, lao hạch. . .
Do có tác dụng trên, thịt cua đinh là thức ăn rất thích hợp cho những người bị bệnh lao, viêm gan mạn tính, xơ gan, tiểu đường, viêm thận, nam giới thận yếu thuộc thể can thận âm hư (người gầy yếu, hay hoa mắt, chóng mặt, có cảm giác sốt về chiều, lòng bàn tay, bàn chân nóng, gò má đỏ, vã mồ hôi trộm, di mộng tinh, miệng khát, họng khô, lưỡi đỏ. . . ).
Có thể nói một con Cua Đinh có giá trị rất lớn dù vào những năm của thập niên 90 hay là những 2030 thì loại Cua Đinh này đều có giá trị rất cao không những về mặt giá trị dinh dưỡng mà còn là giá trị thị trường. một con Cua Đinh nặng 5kg như thế này giá bán ngoài chợ trời ít nhất cũng phải 50 đồng. thậm chí nếu tìm đúng người mua thì giá cả càng cao hơn.
Một con Cua Đinh này giá trị cao gấp mấy lần số ngó môn của hắn phải vất vả hái trong suốt 2 giờ qua.