“Dường như đó chỉ là hiểu lầm của chúng ta.”
Kelvin thở dài và lấy lại tư thế. Klaus vẫn có một biểu cảm khó khăn trên khuôn mặt khi nhìn vào tài liệu.
“Cái gì, có chuyện gì nữa à?”
Nghe câu trả lời của Kelvin, Claus đưa các giấy tờ cho ông.
“Cha à. Liệu cha có thể tính toán những thứ này ngay bây giờ không?”
Chỉ nhìn vào những tài liệu ông nhận được, Kelvin lắc đầu.
“Không thể nào. Chuyện này có lẽ phải mất một lúc, và tính toán trong đầu cũng sẽ khó hơn.”
“Vậy thì với Lilia thì sao?”
“......”
Kelvin lại một lần nữa đưa mắt xuống xấp tài liệu. Ông cố để thực hiện vài phép tính toán, thế nhưng cuối cùng, chỉ tính nhẩm trong đầu lại thành một điều khó mà làm được.
“Ta đã nghe báo cáo của Alisa rằng Lilia đang tự tách biệt bản thân trong phòng để học nhưng mà... Liệu có thể đạt được kết quả này không?”
Hơn nữa, đó là tự học. Theo như Alisa, dường như cô đã sử dụng một số lượng giấy khổng lồ để viết, nhưng mà ngoài Alisa ra, không ai khác có vẻ đã từng bước vào phòng của Lilia.
“Như mong đợi từ con gái của chúng ta. Không phải đó là một điều tuyệt vời sao?”
Ascha cười hạnh phúc. Nhất định nếu con gái họ đi theo một hướng đi xấu, họ phải cố hết sức để uốn nắn cô lại, thế nhưng những thay đổi theo chiều hướng tốt là điều được hoan nghênh.
“Dù dường như con bé có vẻ đang cố quá sức.”
Kelvin cũng chia sẽ nỗi lo lắng của Ascha. Tuy nhiên, nếu bạn đặt mình vào đấy, rốt cuộc cô đã tự tách biệt bản thân trong phòng suốt cả hai tuần. Cô đã cho thấy sự cải thiện trong suốt tuần thứ hai qua việc làm những thứ như trồng hoa và đi đến bữa ăn. Thế nhưng dù có như vậy,
vẫn còn chút lo lắng sót lại trong mọi người.
“Klaus. Hiện có ai đó sẵn sàng không?”
“Vâng, tất nhiên rồi. Chuyện đó đã được thu xếp.”
Đáp lại câu hỏi của Kelvin, Klaus nở một nụ cười đáng lo ngại. Xác nhận điều đó, một nụ cười cũng hiện lên khuôn mặt Kelvin. Những nụ cười bí ẩn trên khuôn mặt họ thực sự có phần đáng sợ. Người ta sẽ không thể tưởng tượng được rằng họ chỉ vừa mới cãi nhau lúc trước.
“Sau cùng thì đó là đứa con gái yêu dấu của ta. Ta sẽ để lại cho con, Klaus.”
“Rốt cuộc thì em ấy cũng là đứa em gái đáng yêu của con. Hãy để lại mọi thứ cho con, thưa cha.”[note24241]
Dù nói thế nào, hai người họ thật sự quan tâm đến Lilia.
Ascha, thấy họ thật vụng về, đơn giản chỉ yên lặng yêu cầu cô hầu gái bên cạnh mang thêm chút hồng trà.
Lilia đã yêu cầu Alisa đưa hành lý trong phòng cô lên xe ngựa, trong khi đó, bản thân cô đang đi dạo ngoài vườn với Theo. Cô không nhớ đã từng có một cuộc trò chuyện thực sự với đứa em trai của cô trước đây. Đó là tại sao, bản thân Lilia luôn giữ khoảng cách với cậu.
Rốt cuộc thì cậu em trai này có thể làm bất cứ thứ gì. Một thiên tài thực sự. Cho nên, lý do khi mà giữ khoảng cách với người em trai như vậy chỉ đơn giản là ghen tỵ. Thế nhưng vì một vài lý do, cậu em trai này luôn tự mình tìm kiếm Lilia và nói chuyện với cô với một nụ cười như thể vô cùng thích thú.[note24242] Với cô, đây là một sự khó chịu không có hồi kết.
Hôm nay cũng vậy, Theo đang bước đi bên cạnh Lilia với một nụ cười thỏa mãn.
“Chị à. Đâu là khóm hoa của chị vậy? Em thực sự muốn nhìn thấy nó.”
“Tại sao em lại muốn nhìn thứ như vậy? Dù có vậy, chị cũng không quan tâm đâu.”
Trong khi nghĩ linh tinh, Lilia dẫn Theo tới phía sau dinh thự. Trong số nhiều khóm hoa, có một nơi mà cây chỉ vừa mới nảy mầm. Đó là khóm hoa của Lilia và Alisa. Dù cô có chút nghi ngờ rằng cậu sẽ chế giễu điều đó, thế như những lời phát ra tiếp theo hoàn toàn nằm ngoài dự tính của cô.
“Chuyện gì sẽ xảy ra với thứ này khi mà chị ở trường?”
“Cũng không biết nữa... Chị vẫn chưa nghĩ về điều đó. Rốt cuộc thì Alisa cũng sẽ đi theo chị.”
“Vậy thì, hãy để em làm giúp việc này!”
Lilia tròn mắt trước lời đề nghị của Theo. “Tại sao” là câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong tâm trí cô. Chắc chắn nếu đó là Theo, cậu sẽ có thể nhanh chóng học được tất cả những điều cần thiết về làm vườn, cho nên giao lại cho cậu cũng sẽ ổn thôi. Tuy nhiên, Lilia không thể hiểu được ý định của cậu là hoàn toàn trong sáng.
“Thậm chí nếu không phải của chị, em sẽ có thể được chuẩn bị một khóm hoa riêng chỉ bằng việc nói với cha thôi mà.”
“Em muốn chăm sóc khóm hoa của chị cơ!”
Điều này vượt ngoài nhận thức của cô. Vì vậy, đôi mắt cô nhìn chằm chằm vào Theo như thể cậu là một sinh vật lạ. Nhận cái nhìn như vậy từ Lilia, Theo hướng mắt xuống. Và rồi sau đó hướng mắt lên nài nỉ.
“Chuyện đó... không ổn sao ạ?”
Trong khi nghĩ hoàn toàn không công bằng khi dùng một biểu cảm đong đầy nước mắt như vậy, Lilia giữ những ý nghĩ này không thoát ra khỏi miệng cô.
-Cô chỉ việc để lại cho cậu ấy.
-Chà, tôi đoán là cũng ổn thôi nhưng... Cô có biết Theo đang cố làm điều gì không.
-Dĩ nhiên là tôi biết lý do của cậu ấy. Cô không hiểu à, Lilia?
Tại sao lại vậy, dù không thể thấy dáng vẻ của Sakura, một cô gái trẻ với vẻ mặt chế giễu cứ lởn vởn trong đầu cô. Trong khi giữ cho mình không phát cáu, Lilia cảm thấy rằng tiếp tục đáp lại thì kết thúc cũng chỉ là sự thất bại của cô. Thế nên, cô ngừng cuộc hội thoại của họ ở đó.
“Được rồi, chị hiểu rồi. Chị sẽ để lại cho em, Theo.”
“...!!Vâng! Cảm ơn chị nhiều lắm!”
Theo nói với nụ cười rực rỡ như những bông hoa nở rộ. Thậm chí ngay cả những người thân nhìn nó cũng sẽ bị mê mẩn. Có bao nhiêu phụ nữ sẽ bị quyến rũ bởi nụ cười này.
-Lilia. Cô nên dạy Theo cách để làm vườn.
-Thậm chí không cần tôi giúp đỡ, không phải cậu chỉ việc học từ một trong những người hầu gái thôi à?
-Cô chỉ việc làm như vậy thôi.
Với cách mà Sakura khăng khăng như vậy, có lẽ đây cũng là một bước để mọi người yêu thích cô hơn?
“Theo. Vậy thì chị sẽ dạy cho em làm thế nào để chăm sóc những cây hoa, thế nên tốt hơn hết là em hãy lắng nghe.”
“Vâng! Tất nhiên rồi ạ, làm ơn!”
Theo đứng dậy. Lilia gật đầu thỏa mãn và tiếp tục.
“Đầu tiên, để gieo hạt, em cần đào đất ra rồi đặt hạt giống vào, và sau đó thì lấp lại. Như vậy đó.”[note24243]
-Tôi nghĩ cô đang hơi chút quá vô tư về điều này!
Sakura kêu lên như thể đang thở dài, và,
“Lilia-sama...”
Không nhận thấy được khi nào cô ấy xuất hiện, Alisa đứng cách xa một chút đang nói trong khi đôi mắt rung rung nỗi buồn.
“......Chị chỉ đang giỡn thôi mà.”
Trước ánh mắt ngơ ngác của Theo và cái nhìn thương hại của Alisa, Lilia nhìn đi chỗ khác như thể thoát khỏi ánh mắt họ.[note24244]
Sau đó, cùng với Alisa, Lilia dạy Theo cách làm vườn. Dù có nói vậy, kiến thức của Lilia vẫn có chút hạn chế, cho nên việc dạy phần lớn là nhờ sự giúp đỡ của Alisa. Dù vậy nhưng Theo có vài lý do mà rất chăm chú với những lời dạy cậu nhận từ Lilia. Trong khi đó, cậu chỉ đôi chút chú ý đến những điều Alisa nói để bổ sung cho lời của Lilia.
Thậm chí bây giờ cô vẫn không thực sự hiểu tình huống đó là gì.
Quanh quẩn trên chiếc xe ngựa hướng đến học viện, Lilia nghĩ lại những chuyện đã xảy ra lúc đó. Từ bỏ việc nghĩ đến, cô cố hỏi câu trả lời từ Sakura, nhưng chỉ nhận lấy được một lời từ chối lạnh lùng.
- Thực sự thì tốt hơn cô nên cố để hiểu cảm xúc của người khác, Lilia. Hay là cô hãy nghĩ về chuyện đó đến khi ta tới học viện đi?
Kelvin thở dài và lấy lại tư thế. Klaus vẫn có một biểu cảm khó khăn trên khuôn mặt khi nhìn vào tài liệu.
“Cái gì, có chuyện gì nữa à?”
Nghe câu trả lời của Kelvin, Claus đưa các giấy tờ cho ông.
“Cha à. Liệu cha có thể tính toán những thứ này ngay bây giờ không?”
Chỉ nhìn vào những tài liệu ông nhận được, Kelvin lắc đầu.
“Không thể nào. Chuyện này có lẽ phải mất một lúc, và tính toán trong đầu cũng sẽ khó hơn.”
“Vậy thì với Lilia thì sao?”
“......”
Kelvin lại một lần nữa đưa mắt xuống xấp tài liệu. Ông cố để thực hiện vài phép tính toán, thế nhưng cuối cùng, chỉ tính nhẩm trong đầu lại thành một điều khó mà làm được.
“Ta đã nghe báo cáo của Alisa rằng Lilia đang tự tách biệt bản thân trong phòng để học nhưng mà... Liệu có thể đạt được kết quả này không?”
Hơn nữa, đó là tự học. Theo như Alisa, dường như cô đã sử dụng một số lượng giấy khổng lồ để viết, nhưng mà ngoài Alisa ra, không ai khác có vẻ đã từng bước vào phòng của Lilia.
“Như mong đợi từ con gái của chúng ta. Không phải đó là một điều tuyệt vời sao?”
Ascha cười hạnh phúc. Nhất định nếu con gái họ đi theo một hướng đi xấu, họ phải cố hết sức để uốn nắn cô lại, thế nhưng những thay đổi theo chiều hướng tốt là điều được hoan nghênh.
“Dù dường như con bé có vẻ đang cố quá sức.”
Kelvin cũng chia sẽ nỗi lo lắng của Ascha. Tuy nhiên, nếu bạn đặt mình vào đấy, rốt cuộc cô đã tự tách biệt bản thân trong phòng suốt cả hai tuần. Cô đã cho thấy sự cải thiện trong suốt tuần thứ hai qua việc làm những thứ như trồng hoa và đi đến bữa ăn. Thế nhưng dù có như vậy,
vẫn còn chút lo lắng sót lại trong mọi người.
“Klaus. Hiện có ai đó sẵn sàng không?”
“Vâng, tất nhiên rồi. Chuyện đó đã được thu xếp.”
Đáp lại câu hỏi của Kelvin, Klaus nở một nụ cười đáng lo ngại. Xác nhận điều đó, một nụ cười cũng hiện lên khuôn mặt Kelvin. Những nụ cười bí ẩn trên khuôn mặt họ thực sự có phần đáng sợ. Người ta sẽ không thể tưởng tượng được rằng họ chỉ vừa mới cãi nhau lúc trước.
“Sau cùng thì đó là đứa con gái yêu dấu của ta. Ta sẽ để lại cho con, Klaus.”
“Rốt cuộc thì em ấy cũng là đứa em gái đáng yêu của con. Hãy để lại mọi thứ cho con, thưa cha.”[note24241]
Dù nói thế nào, hai người họ thật sự quan tâm đến Lilia.
Ascha, thấy họ thật vụng về, đơn giản chỉ yên lặng yêu cầu cô hầu gái bên cạnh mang thêm chút hồng trà.
Lilia đã yêu cầu Alisa đưa hành lý trong phòng cô lên xe ngựa, trong khi đó, bản thân cô đang đi dạo ngoài vườn với Theo. Cô không nhớ đã từng có một cuộc trò chuyện thực sự với đứa em trai của cô trước đây. Đó là tại sao, bản thân Lilia luôn giữ khoảng cách với cậu.
Rốt cuộc thì cậu em trai này có thể làm bất cứ thứ gì. Một thiên tài thực sự. Cho nên, lý do khi mà giữ khoảng cách với người em trai như vậy chỉ đơn giản là ghen tỵ. Thế nhưng vì một vài lý do, cậu em trai này luôn tự mình tìm kiếm Lilia và nói chuyện với cô với một nụ cười như thể vô cùng thích thú.[note24242] Với cô, đây là một sự khó chịu không có hồi kết.
Hôm nay cũng vậy, Theo đang bước đi bên cạnh Lilia với một nụ cười thỏa mãn.
“Chị à. Đâu là khóm hoa của chị vậy? Em thực sự muốn nhìn thấy nó.”
“Tại sao em lại muốn nhìn thứ như vậy? Dù có vậy, chị cũng không quan tâm đâu.”
Trong khi nghĩ linh tinh, Lilia dẫn Theo tới phía sau dinh thự. Trong số nhiều khóm hoa, có một nơi mà cây chỉ vừa mới nảy mầm. Đó là khóm hoa của Lilia và Alisa. Dù cô có chút nghi ngờ rằng cậu sẽ chế giễu điều đó, thế như những lời phát ra tiếp theo hoàn toàn nằm ngoài dự tính của cô.
“Chuyện gì sẽ xảy ra với thứ này khi mà chị ở trường?”
“Cũng không biết nữa... Chị vẫn chưa nghĩ về điều đó. Rốt cuộc thì Alisa cũng sẽ đi theo chị.”
“Vậy thì, hãy để em làm giúp việc này!”
Lilia tròn mắt trước lời đề nghị của Theo. “Tại sao” là câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong tâm trí cô. Chắc chắn nếu đó là Theo, cậu sẽ có thể nhanh chóng học được tất cả những điều cần thiết về làm vườn, cho nên giao lại cho cậu cũng sẽ ổn thôi. Tuy nhiên, Lilia không thể hiểu được ý định của cậu là hoàn toàn trong sáng.
“Thậm chí nếu không phải của chị, em sẽ có thể được chuẩn bị một khóm hoa riêng chỉ bằng việc nói với cha thôi mà.”
“Em muốn chăm sóc khóm hoa của chị cơ!”
Điều này vượt ngoài nhận thức của cô. Vì vậy, đôi mắt cô nhìn chằm chằm vào Theo như thể cậu là một sinh vật lạ. Nhận cái nhìn như vậy từ Lilia, Theo hướng mắt xuống. Và rồi sau đó hướng mắt lên nài nỉ.
“Chuyện đó... không ổn sao ạ?”
Trong khi nghĩ hoàn toàn không công bằng khi dùng một biểu cảm đong đầy nước mắt như vậy, Lilia giữ những ý nghĩ này không thoát ra khỏi miệng cô.
-Cô chỉ việc để lại cho cậu ấy.
-Chà, tôi đoán là cũng ổn thôi nhưng... Cô có biết Theo đang cố làm điều gì không.
-Dĩ nhiên là tôi biết lý do của cậu ấy. Cô không hiểu à, Lilia?
Tại sao lại vậy, dù không thể thấy dáng vẻ của Sakura, một cô gái trẻ với vẻ mặt chế giễu cứ lởn vởn trong đầu cô. Trong khi giữ cho mình không phát cáu, Lilia cảm thấy rằng tiếp tục đáp lại thì kết thúc cũng chỉ là sự thất bại của cô. Thế nên, cô ngừng cuộc hội thoại của họ ở đó.
“Được rồi, chị hiểu rồi. Chị sẽ để lại cho em, Theo.”
“...!!Vâng! Cảm ơn chị nhiều lắm!”
Theo nói với nụ cười rực rỡ như những bông hoa nở rộ. Thậm chí ngay cả những người thân nhìn nó cũng sẽ bị mê mẩn. Có bao nhiêu phụ nữ sẽ bị quyến rũ bởi nụ cười này.
-Lilia. Cô nên dạy Theo cách để làm vườn.
-Thậm chí không cần tôi giúp đỡ, không phải cậu chỉ việc học từ một trong những người hầu gái thôi à?
-Cô chỉ việc làm như vậy thôi.
Với cách mà Sakura khăng khăng như vậy, có lẽ đây cũng là một bước để mọi người yêu thích cô hơn?
“Theo. Vậy thì chị sẽ dạy cho em làm thế nào để chăm sóc những cây hoa, thế nên tốt hơn hết là em hãy lắng nghe.”
“Vâng! Tất nhiên rồi ạ, làm ơn!”
Theo đứng dậy. Lilia gật đầu thỏa mãn và tiếp tục.
“Đầu tiên, để gieo hạt, em cần đào đất ra rồi đặt hạt giống vào, và sau đó thì lấp lại. Như vậy đó.”[note24243]
-Tôi nghĩ cô đang hơi chút quá vô tư về điều này!
Sakura kêu lên như thể đang thở dài, và,
“Lilia-sama...”
Không nhận thấy được khi nào cô ấy xuất hiện, Alisa đứng cách xa một chút đang nói trong khi đôi mắt rung rung nỗi buồn.
“......Chị chỉ đang giỡn thôi mà.”
Trước ánh mắt ngơ ngác của Theo và cái nhìn thương hại của Alisa, Lilia nhìn đi chỗ khác như thể thoát khỏi ánh mắt họ.[note24244]
Sau đó, cùng với Alisa, Lilia dạy Theo cách làm vườn. Dù có nói vậy, kiến thức của Lilia vẫn có chút hạn chế, cho nên việc dạy phần lớn là nhờ sự giúp đỡ của Alisa. Dù vậy nhưng Theo có vài lý do mà rất chăm chú với những lời dạy cậu nhận từ Lilia. Trong khi đó, cậu chỉ đôi chút chú ý đến những điều Alisa nói để bổ sung cho lời của Lilia.
Thậm chí bây giờ cô vẫn không thực sự hiểu tình huống đó là gì.
Quanh quẩn trên chiếc xe ngựa hướng đến học viện, Lilia nghĩ lại những chuyện đã xảy ra lúc đó. Từ bỏ việc nghĩ đến, cô cố hỏi câu trả lời từ Sakura, nhưng chỉ nhận lấy được một lời từ chối lạnh lùng.
- Thực sự thì tốt hơn cô nên cố để hiểu cảm xúc của người khác, Lilia. Hay là cô hãy nghĩ về chuyện đó đến khi ta tới học viện đi?
Danh sách chương