“Không phải điều đó cũng tốt sao. Nếu chưa từng có tiền lệ, vậy thì ta chỉ việc tạo ra một cái thôi.”
“Chuyện đó cũng có thể như vậy, nhưng mà những người khác sẽ nói gì về chuyện này...”
Alisa cứ tiếp tục lo âu làm sự phát cáu cứ từ từ dâng lên bên trong Lilia. Cô gái vừa mới vô tư nói mọi thứ trong đầu mình đã đi đâu rồi? Không giấu diếm sự bực mình, Lilia mạnh mẽ nói.
“Alisa. Alisa Felis.”
“...! Vâng.”
Alisa đứng thẳng dậy với vẻ mặt căng thẳng. Điều này đã được dự kiến từ trước do giới quý tộc của đất nước này xưng hô với ai đó bằng tên đầy đủ của họ là điều rất đặc biệt. Trong đa số các trường hợp, một mệnh lệnh quan trọng hay một lời khiển trách khó nghe sẽ là kế tiếp. Lilia nhìn chằm chằm vào Alisa rồi từ từ mở miệng.
“Có phải cô, đang lo lắng về ánh mắt của những người xung quanh?”
“Chuyện đó... Vâng...”
Dù có vẻ như cô muốn từ chối điều đó,nhưng nhận lấy ánh mắt của Lilia, Alisa gật đầu thành thật. Lilia tiếp tục.
“Tại sao?”
“Haa... Chà... Thậm chí nếu ngài có hỏi tôi vậy...”
“Alisa Felis.”
Khi Lilia gọi tên cô một lần nữa, Alisa run rẩy và tìm cách giấu đi khuôn mặt khỏi cái nhìn của chủ nhân. Một lúc sau, cô rụt rè hé nhìn vẻ mặt Lilia.
“Ai là chủ nhân của cô?”
“Dạ, là Lilia-sama.”
“Tôi không nghe thấy cô nói gì cả.”
“Chủ nhân của tôi là Lilianne Aldis-sama.”
Alisa đứng thẳng lưng và hét lên. Lilia, Lilianne Aldis, gật đầu hài lòng.
“Đúng rồi. Cô là của tôi. Hầu hái riêng của tôi.” (Maus: Của tôi~~)
“Vâng.”
“Với tư cách là một người phục vụ tôi, có thứ gì mà cô phải sợ hãi chứ?”
Khi đó, Lilia nở một nụ cười.
Một nụ cười đáng sợ, thứ mà bên trong học viên này, mang lại sự khiếp sợ đến tất cả.
“Hãy tự hào lên. Tôi đang nói rằng tôi sẽ không để ai dám phản đối như vậy. Bất kỳ sự khinh miệt nào nhắm đến cô, tôi dám chắc sẽ không tha thứ. Nếu có chuyện gì xảy đến, hãy cứ nói ra.”
Bởi họn họ sẽ hoàn toàn bị nghiền nát.
Đó là một giọng trầm và làm lạnh sống lưng. Trong khi đó, vẻ mặt cô lại đang tươi cười. Trong đó có hình bóng của một cô con gái của công tước, người mang đến nỗi sợ cho toàn bộ học viện này. (Maus: Vụ này t thích; SHERIDAN: đồng quan điểm :V)
“Đến đây nào, ta đi thôi.”
Lilia đi lên cầu thang. Lần này, Alisa cũng vậy, âm thầm theo sau.
-Lilia thật đáng sợ! Thật ngầu quá đi! Tôi lại yêu cô một lần nữa rồi!
-Oh. Điều như vậy chỉ là tự nhiên thôi.
-Đúng như mong dợi từ con gái nhà công tước. Mà tiện thể, Lilia này.
Sakura đưa một tông giọng câu nệ. Lilia cau mày khi cô bước lên cầu thang.
-Lilia, thật ra là Lilianne à.
“Cô đang nghĩ cái gì vậy!?”
Lilia tình cờ cất giọng, vì nghe như một tiếng hét, Alisa hoảng hốt nảy người lại.
“Wa-, Wah...!”
Khi Alisa chuẩn bị ngã, Lilia nắm lấy tay cô, kéo và đỡ lấy cơ thể cô. (Maus: Yuri à, hmm...; SHERIDAN: chắc rồi, mà minh họa đâu :V)
“Cả-Cảm ơn rất nhiều Lilia-sama...”
Nhưng mà Alisa lại bị lờ đi. Cô đang quá bận tâm về điều đó.
-Này Sakura, cô đùa tôi đấy à? Cô, thậm chí còn không biết tên đầy đủ của tôi ư?
-Tôi đã nghĩ nó chỉ là Lilia Aldis.
-Cái, cô...! Nn...”
Nhìn thấy Alisa hoảng sợ phía trước, Lilia nở một nụ cười gượng gạo. Nhanh chóng đảo mắt đi, cô leo lên cầu thang với những bước đi vội vàng.
-Sakura. Tôi có nên hoàn toàn đặt lòng tin vào cô không đây?
-Tất, tất nhiên là cô có thể rồi, đúng không? Tôi, một thiên thần đáng mến của đã xuống đây để giúp đỡ cô.
-Và có vẻ như cô thậm chí còn không biết tên tôi nữa.
-Auu... Nhưng mà, rốt cuộc thì điều đó không được viết trong quyển sách của tôi.
Lilia cau mày trước những lời của Sakura. Nếu tin vào những gì Sakura nói, nghĩa là Sakura có sở hữu một cuốn sách có những điều viết về Lilia trong đó. Ở địa vị của Lilia, điều đó sẽ khiến cô nổi tiếng ở một mức độ nào đó, nhưng chỉ là ở giữa giới quý tộc. Ít nhất cũng không đến mức mà cô được nhắc đến trong vài loại sách.
-Và cuốn sách đó là thế nào?
Lilia hỏi. Dù cô đã biết câu trả lời. Trong những kiểu trường hợp như thế này, phản ứng của Sakura sẽ như vậy mà không sai chút nào.
-Ahh... Chỉ là tôi tự nói với bản thân thôi.
Cô sẽ không bao giờ nói điều gì về bản thân. Dù có nghĩ chuyện đó là điều vô nghĩa, hay nếu là chuyện không thể nói, Lilia đều không biết. Giá như cô biết thậm chí chỉ một chút về Sakura, cô có thể bắt đầu biết nhiều hơn về cô ấy.
Với những ý nghĩ đó trong đầu, Lilia mỉm cười tự chế giễu bản thân. Cô đã nghĩ về điều này vô số lần khi mà Sakura dạy cho cô, và chính cô luôn nhận được câu trả lời như nhau. Ngay cả vậy thì cô có thể làm gì, điều tra? Và rồi, ngay khi cô từ bỏ những câu hỏi không có câu trả lời, họ đã đến tầng ba.
Tương tự, từ trước khi họ bước lên cầu thang, một lối vào giống như cái ở tầng một chào đón họ. Như một điều hiển nhiên, tầng này cũng được xếp bàn ghế. Nhưng điều nổi bật ở đây so với những tầng khác là chỉ với cái nhìn lướt qua, người ta cũng có thể nói rằng mọi thứ đều là những món đồ cao cấp. Đương nhiên, nếu so sánh với những thứ ở dinh thự nhà Aldis, chúng sẽ ở mức thấp hơn.
Từ căn phòng này, hành lang kéo dài vô số, mỗi cái dẫn đến một nơi ở của riêng từng người. Ngay khi Lilia chuẩn bị xuống hành lang dẫn đến phòng riêng của cô,
“Ah... Lilianne-sama.”
Nghe thấy giọng nói đó, đôi mắt Lilia mở to, cô dừng bước lại. Giống như vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị hay gì khác, nghe thấy giọng nói đó, đầu óc Lilia hoàn toàn trống rỗng.
“Cô là ai vậy?”
Giọng nói đột ngột đến từ phía sau Lilia. Alisa đang hỏi lại chủ nhân của giọng nói.
“Ah, chuyện đó... Tôi là Tina Breyer.”
“Breyer? Của nhà nam tước?”
“Vâ, vâng.”
Giọng nói của Tina có vẻ hơi run sợ. Không quá ngạc nhiên vì cho đến giờ, cô đã là mục tiêu bắt nạt của Lilia. Vì chính như vậy, tại sao cô lại đặc biệt cố gắng để gọi Lilia. Bản thân Lilia không muốn gặp cô ấy bây giờ.
Tuy nhiên, giờ cũng đã được gọi, cô không thể chỉ phớt lờ được. Nếu cô nói rằng không có chuyện gì, thì sẽ thực sự không có vấn đề gì với chuyện đó, nhưng có vẻ như việc cô là người chạy trốn khỏi tình hưống này là không phải là điều mà niềm kiêu hãnh của cô cho phép. Lilia khẽ thở dài và sau đó quay mặt lại về cô gái.
----------
SHERIDAN: có thể vào buổi tối t sẽ đăng chương 11, không biết giờ này sửa thì có ai biết không đây haizz
2:19 PM
“Chuyện đó cũng có thể như vậy, nhưng mà những người khác sẽ nói gì về chuyện này...”
Alisa cứ tiếp tục lo âu làm sự phát cáu cứ từ từ dâng lên bên trong Lilia. Cô gái vừa mới vô tư nói mọi thứ trong đầu mình đã đi đâu rồi? Không giấu diếm sự bực mình, Lilia mạnh mẽ nói.
“Alisa. Alisa Felis.”
“...! Vâng.”
Alisa đứng thẳng dậy với vẻ mặt căng thẳng. Điều này đã được dự kiến từ trước do giới quý tộc của đất nước này xưng hô với ai đó bằng tên đầy đủ của họ là điều rất đặc biệt. Trong đa số các trường hợp, một mệnh lệnh quan trọng hay một lời khiển trách khó nghe sẽ là kế tiếp. Lilia nhìn chằm chằm vào Alisa rồi từ từ mở miệng.
“Có phải cô, đang lo lắng về ánh mắt của những người xung quanh?”
“Chuyện đó... Vâng...”
Dù có vẻ như cô muốn từ chối điều đó,nhưng nhận lấy ánh mắt của Lilia, Alisa gật đầu thành thật. Lilia tiếp tục.
“Tại sao?”
“Haa... Chà... Thậm chí nếu ngài có hỏi tôi vậy...”
“Alisa Felis.”
Khi Lilia gọi tên cô một lần nữa, Alisa run rẩy và tìm cách giấu đi khuôn mặt khỏi cái nhìn của chủ nhân. Một lúc sau, cô rụt rè hé nhìn vẻ mặt Lilia.
“Ai là chủ nhân của cô?”
“Dạ, là Lilia-sama.”
“Tôi không nghe thấy cô nói gì cả.”
“Chủ nhân của tôi là Lilianne Aldis-sama.”
Alisa đứng thẳng lưng và hét lên. Lilia, Lilianne Aldis, gật đầu hài lòng.
“Đúng rồi. Cô là của tôi. Hầu hái riêng của tôi.” (Maus: Của tôi~~)
“Vâng.”
“Với tư cách là một người phục vụ tôi, có thứ gì mà cô phải sợ hãi chứ?”
Khi đó, Lilia nở một nụ cười.
Một nụ cười đáng sợ, thứ mà bên trong học viên này, mang lại sự khiếp sợ đến tất cả.
“Hãy tự hào lên. Tôi đang nói rằng tôi sẽ không để ai dám phản đối như vậy. Bất kỳ sự khinh miệt nào nhắm đến cô, tôi dám chắc sẽ không tha thứ. Nếu có chuyện gì xảy đến, hãy cứ nói ra.”
Bởi họn họ sẽ hoàn toàn bị nghiền nát.
Đó là một giọng trầm và làm lạnh sống lưng. Trong khi đó, vẻ mặt cô lại đang tươi cười. Trong đó có hình bóng của một cô con gái của công tước, người mang đến nỗi sợ cho toàn bộ học viện này. (Maus: Vụ này t thích; SHERIDAN: đồng quan điểm :V)
“Đến đây nào, ta đi thôi.”
Lilia đi lên cầu thang. Lần này, Alisa cũng vậy, âm thầm theo sau.
-Lilia thật đáng sợ! Thật ngầu quá đi! Tôi lại yêu cô một lần nữa rồi!
-Oh. Điều như vậy chỉ là tự nhiên thôi.
-Đúng như mong dợi từ con gái nhà công tước. Mà tiện thể, Lilia này.
Sakura đưa một tông giọng câu nệ. Lilia cau mày khi cô bước lên cầu thang.
-Lilia, thật ra là Lilianne à.
“Cô đang nghĩ cái gì vậy!?”
Lilia tình cờ cất giọng, vì nghe như một tiếng hét, Alisa hoảng hốt nảy người lại.
“Wa-, Wah...!”
Khi Alisa chuẩn bị ngã, Lilia nắm lấy tay cô, kéo và đỡ lấy cơ thể cô. (Maus: Yuri à, hmm...; SHERIDAN: chắc rồi, mà minh họa đâu :V)
“Cả-Cảm ơn rất nhiều Lilia-sama...”
Nhưng mà Alisa lại bị lờ đi. Cô đang quá bận tâm về điều đó.
-Này Sakura, cô đùa tôi đấy à? Cô, thậm chí còn không biết tên đầy đủ của tôi ư?
-Tôi đã nghĩ nó chỉ là Lilia Aldis.
-Cái, cô...! Nn...”
Nhìn thấy Alisa hoảng sợ phía trước, Lilia nở một nụ cười gượng gạo. Nhanh chóng đảo mắt đi, cô leo lên cầu thang với những bước đi vội vàng.
-Sakura. Tôi có nên hoàn toàn đặt lòng tin vào cô không đây?
-Tất, tất nhiên là cô có thể rồi, đúng không? Tôi, một thiên thần đáng mến của đã xuống đây để giúp đỡ cô.
-Và có vẻ như cô thậm chí còn không biết tên tôi nữa.
-Auu... Nhưng mà, rốt cuộc thì điều đó không được viết trong quyển sách của tôi.
Lilia cau mày trước những lời của Sakura. Nếu tin vào những gì Sakura nói, nghĩa là Sakura có sở hữu một cuốn sách có những điều viết về Lilia trong đó. Ở địa vị của Lilia, điều đó sẽ khiến cô nổi tiếng ở một mức độ nào đó, nhưng chỉ là ở giữa giới quý tộc. Ít nhất cũng không đến mức mà cô được nhắc đến trong vài loại sách.
-Và cuốn sách đó là thế nào?
Lilia hỏi. Dù cô đã biết câu trả lời. Trong những kiểu trường hợp như thế này, phản ứng của Sakura sẽ như vậy mà không sai chút nào.
-Ahh... Chỉ là tôi tự nói với bản thân thôi.
Cô sẽ không bao giờ nói điều gì về bản thân. Dù có nghĩ chuyện đó là điều vô nghĩa, hay nếu là chuyện không thể nói, Lilia đều không biết. Giá như cô biết thậm chí chỉ một chút về Sakura, cô có thể bắt đầu biết nhiều hơn về cô ấy.
Với những ý nghĩ đó trong đầu, Lilia mỉm cười tự chế giễu bản thân. Cô đã nghĩ về điều này vô số lần khi mà Sakura dạy cho cô, và chính cô luôn nhận được câu trả lời như nhau. Ngay cả vậy thì cô có thể làm gì, điều tra? Và rồi, ngay khi cô từ bỏ những câu hỏi không có câu trả lời, họ đã đến tầng ba.
Tương tự, từ trước khi họ bước lên cầu thang, một lối vào giống như cái ở tầng một chào đón họ. Như một điều hiển nhiên, tầng này cũng được xếp bàn ghế. Nhưng điều nổi bật ở đây so với những tầng khác là chỉ với cái nhìn lướt qua, người ta cũng có thể nói rằng mọi thứ đều là những món đồ cao cấp. Đương nhiên, nếu so sánh với những thứ ở dinh thự nhà Aldis, chúng sẽ ở mức thấp hơn.
Từ căn phòng này, hành lang kéo dài vô số, mỗi cái dẫn đến một nơi ở của riêng từng người. Ngay khi Lilia chuẩn bị xuống hành lang dẫn đến phòng riêng của cô,
“Ah... Lilianne-sama.”
Nghe thấy giọng nói đó, đôi mắt Lilia mở to, cô dừng bước lại. Giống như vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị hay gì khác, nghe thấy giọng nói đó, đầu óc Lilia hoàn toàn trống rỗng.
“Cô là ai vậy?”
Giọng nói đột ngột đến từ phía sau Lilia. Alisa đang hỏi lại chủ nhân của giọng nói.
“Ah, chuyện đó... Tôi là Tina Breyer.”
“Breyer? Của nhà nam tước?”
“Vâ, vâng.”
Giọng nói của Tina có vẻ hơi run sợ. Không quá ngạc nhiên vì cho đến giờ, cô đã là mục tiêu bắt nạt của Lilia. Vì chính như vậy, tại sao cô lại đặc biệt cố gắng để gọi Lilia. Bản thân Lilia không muốn gặp cô ấy bây giờ.
Tuy nhiên, giờ cũng đã được gọi, cô không thể chỉ phớt lờ được. Nếu cô nói rằng không có chuyện gì, thì sẽ thực sự không có vấn đề gì với chuyện đó, nhưng có vẻ như việc cô là người chạy trốn khỏi tình hưống này là không phải là điều mà niềm kiêu hãnh của cô cho phép. Lilia khẽ thở dài và sau đó quay mặt lại về cô gái.
----------
SHERIDAN: có thể vào buổi tối t sẽ đăng chương 11, không biết giờ này sửa thì có ai biết không đây haizz
2:19 PM
Danh sách chương