Mọi người sợ hãi cùng lúc nhìn vào Han Sooyoung.



Han Sooyoung ngồi xổm xuống và nhổ ra.



“Lũ các ngươi bị ngu à? Tỉnh dậy đi. Hãy suy nghĩ đúng đắn nếu còn muốn sống. Các người không biết khi nào sẽ gặp những kẻ xấu khác nhưng vẫn muốn cắt giảm số người có thể là đồng minh?’



“Đ-Điều đó…”



“Trong thế giới này, những kẻ thua kém thì phải đoàn kết. Các ngươi muốn chiến đấu với vài vật phẩm rác thay vì cùng nhau kết hợp lực lượng?”



Mọi người bừng tỉnh và đỏ mặt.



Dokkaebi trung cấp có lẽ đã không biết rằng giữa những người mà hắn ta phân tán, một trong số họ là một tiểu thuyết gia web.



“Các ngươi có vũ khí và vật phẩm cần thiết không? Các ngươi có thể sống sót không? Các ngươi có biết rằng những người ích kỷ là những kẻ đầu tiên gục ngã? Các ngươi nghĩ rằng bản thân có thể mạnh hơn chỉ với một vài vật phẩm rác rưởi?”



Nước da của những người sống sót tối sầm lại. Cơn khát máu của họ dần lắng xuống.



“Nếu không thể trở nên đủ mạnh để không ai có thể động vào các ngươi, hãy tìm những đồng minh đáng tin cậy. Không phải đó là lẽ thường à?”



Thật là tự nhiên khi một kẻ đạo văn nói những điều như vậy.



Thực tế, lời nói của cô ta đã có hiệu quả. Mọi người bắt đầu lúng túng nhìn nhau. Nếu ai đó mở miệng vào lúc này, mọi người có thể đoàn kết lại. Một vài từ lại có thể khiến tỷ lệ sống sót của họ tăng mạnh.



Tôi nhìn chằm chằm vào Han Sooyoung và mở miệng. “Nhưng nếu là cô nói điều này …”



"Các người hiểu không. Tất cả nên hành động đúng đắn!” Han Sooyoung nói nhanh trước khi quay đầu và bỏ chạy. Sức chịu đựng của côta thấp nên cô ta không thể chạy xa. “Quần lót, quần lót! Tại sao anh lại đuổi theo tôi?”



“Cô thậm chí còn đạo nhái những từ của tiểu thuyết?”



「Nếu không thể trở nên đủ mạnh để không ai có thể động vào các ngươi, hãy tìm những đồng minh đáng tin cậy. 」



Đây là lời khuyên mà Yoo Jonghyuk đã dành cho những người sống sót trong Con đường sinh tồn. Han Sooyoung hét lên, “Làm thế nào mà anh gọi đó là đạo nhái? Những dòng này là từ tiểu thuyết của tôi!”



“Vậy thì tại sao cô lại chạy trốn?”



"…Chẳng vì lý do gì cả! Tại sao anh lại theo đuổi tôi?”



Cô ta vẫn từ chối thừa nhận rằng mình đã đạo văn cho đến cùng. Tôi nắm lấy cổ áo cô ta.



“Tôi đã cứu cô vì vậy cô nên trả một cái giá.”



“Cái giá gì?”



Tôi cười nhạo vẻ mặt lo lắng của Han Sooyoung.



“Nếu cô có pin dự phòng, lấy nó ra. Cô hẳn phải có nó cho văn bản tiểu thuyết của mình.”.



Biểu cảm của Han Sooyoung méo mó.



***



Lúc đầu tôi đã có ý định đưa Han Sooyoung đi cùng.



Thành thật mà nói, Han Sooyoung là một người xấu khi xem xét những gì cô ta đã làm cho đến nay. Tuy nhiên, khả năng ‘hoá thân’ của cô ta khá hữu ích và tôi cũng có một vài điều cần tìm hiểu. Trên hết, cô ta sẽ hữu ích để xóa kịch bản phụ hiện tại



“Tôi không có bộ pin dự phòng. Tôi mất tất cả mọi thứ ở Gwanghwamun.”



“Vậy thì đưa tôi cuốn tiểu thuyết của cô.”



"Không. Trả tiền nếu anh muốn đọc nó.”



“Tôi phải trả tiền như thế nào khi tất cả các nền tảng đều biến mất?”



Tôi lấy điện thoại thông minh của cô ta ra. Han Sooyoung buồn bã bám lấy vai tôi và đưa tay ra.



"Gì? Đưa nó cho tôi!"



Phiên bản văn bản trên máy tính để bàn của cô. Cô ta thư thái.



[Kẻ hồi quy vô hạn cấp SSSSS]



Xem nào…



Tôi lo lắng bấm vào tập tin ứng dụng. Tôi tự hỏi phiên bản văn bản của cô ta liệu có vô hình với những người khác như của tôi.



Tuy nhiên,  không phải là trường hợp đó. Một trang ở giữa cuốn sách xuất hiện, giống như tôi đã đọc tiểu thuyết.



「...Yoo Joonhyun lặng lẽ mở cửa sổ trạng thái của mình. Anh muốn kiểm tra Thiên nhãn mà anh vừa nhận được.



+



[Thông tin nhân vật]



Tên: Yoo Joonhyun



Tuổi: 27 tuổi.



Hợp đồng Ngôi sao: ???



Thuộc tính riêng: Hồi quy (lượt thứ 3) (Huyền thoại), Game thủ chuyên nghiệp (Hiếm)



Kỹ năng độc quyền: Thiên nhãn Lv. 1, Đấu tay đôi Lv. 1, Huấn luyện vũ khí Lv. 1, Rào cản tinh thần Lv. 1, Phát hiện nói dối Lv. 4 ….



Dấu ấn: [Hồi quy Lv. 3]



Chỉ số tổng thể: Thể chất Lv. 24, Sức mạnh Lv. 24, Nhanh nhẹn Lv25, Ma thuật Lv. 23.



+



Yoo Joonhyun cười khi xác nhận cửa sổ trạng thái của mình.



Huhu Cuối cùng cũng lấy được Thiên Nhãn. Ta đã may mắn trong hồi quy này. 」



 



Tôi đọc đến đó và nhìn Han Sooyoung đang đóng băng.



“Cô thực sự có lương tâm?”



"…Gì?"



“Cô hoàn toàn sao chép thông tin cá nhân từ Con đường sinh tồn? Là một nhà văn, cô thậm chí còn không thèm thay đổi bố cục?”



Han Sooyoung do dự một lúc trước khi lẩm bẩm, “Con đường sinh tồn là một nhà tài trợ và của tôi là một hợp đồng ngôi sao. Nó là hoàn toàn khác nhau. Và không có đánh giá toàn diện trong tiểu thuyết của tôi!”



"…Ngay cả như vậy. Có phải quá giống nhau trong tên của nhân vật chính? Giống như Joonhyun là một lỗi đánh máy. Cô không thể thay đổi nhiều hơn được sao? Tác giả của Con đường sinh tồn sẽ khóc nếu nhìn thấy thứ này.”



Mặt Han Sooyoung đỏ bừng và cô hét lên, “Đó là chỉ là ….không, vậy thì sao? Anh đang tò mò về cái gì?"



“Cô đã đọc bao nhiêu chương của bản gốc?”



“99... Hey! Anh có thể trả lại cho tôi không?”



Cô ta đọc đến chương 99?



Tác giả sẽ nghĩ gì nếu biết rằng người đọc Con đường sinh tồn nhiều nhất sau tôi là một kẻ đạo văn?



Chà, anh ấy là người hài lòng bởi những lượt đọc tăng sau cuộc tranh cãi đạo văn nên anh ấy có thể sẽ nói, “Cảm ơn vì đã đọc đến chương 99. Bạn là một độc giả chân chính.”



Tôi thở dài và hỏi, “Chương 99, vậy cô có biết vị trí của thiên thạch trong kịch bản thứ năm không? Nó có xuất hiện trong tiểu thuyết của cô không?”



“Không có thứ gọi là thiên thạch trong tiểu thuyết của tôi!” Thật đáng ngạc nhiên. Tôi nghĩ rằng cô ta cũng sẽ sao chép điều này. “Tôi có một viên đá niêm phong!”



Như dự đoán.



“Vậy thì tôi sẽ lấy đá niêm phong, hãy chuẩn bị.”



“Anh định đi lấy thiên thạch?”



“Hãy thống nhất các điều khoản. Dù sao, cô có biết rằng tôi đã cứu cô?”



“Tôi không hỏi anh…”



Thiên thạch chứa rồng lửa đã được tìm thấy bởi Han Sooyoung. Tôi gần như suýt chết vì người phụ nữ này. Điều đó nhắc nhở tôi, tôi đã đưa xác của con rồng lửa lên Sàn giao dịch. Nó đã được bán chưa?



Tôi lờ đi Han Sooyoung và gọi Bihyung.



‘Bihyung.’



Không có câu trả lơi.



Các kịch bản đã hoàn toàn biến mất một cách bất ngờ. Có lẽ các dokkaebi của Seoul Dome đang trong một cuộc họp ngay bây giờ.



Họ có thể đang nói một cái gì đó như, “Phiên bản này đã bị hủy hoại vì vậy không có cách nào nào bán được nhiều vật phẩm xu…”



Khoảnh khắc tiếp theo, cửa sổ ‘Trao đổi’ và cửa sổ ‘Túi Dokkaebi’ mở ra cùng một lúc.



Thằng nhóc này, anh ta thậm chí không có thời gian gửi tin nhắn?



[Nhiều chòm sao không hài lòng với những quảng cáo bất ngờ.]



Hơn nữa, anh ta đã không quên dùng quảng cáo. Tôi mở lịch sử bán hàng trên Sàn giao dịch trước.



[Vật phẩm ‘Vảy Rồng Lửa’ đã được bán với giá 8.000 xu.]



[Vật phẩm ‘Xương Rồng Lửa’ đã được bán với giá 5.000 xu.]



Thật bất ngờ, có một người đã mua những món đồ đắt tiền này.



Các mặt hàng không có ý định bán đã được bán.



[Vật phẩm ‘Xương Rồng Lửa’ đã được bán với giá 22.222 xu.]



...Các mặt hàng mà tôi đã lưu trữ trên Sàn giao dịch đã được bán. Ai đó hẳn phải tuyệt vọng vì xương rồng lửa. Nếu tôi biết trước điều này, tôi sẽ đặt giá là 99.999.



Các hóa thân sở hữu sức mạnh như vậy hiện tại là Anna Croft, Ranveer Khan của Ấn Độ và Feihu của Trung Quốc….trong mọi trường hợp, những người đó không hề biết gì.



Tôi mở Túi Dokkaebi và mua một số mặt hàng mà mình cần. Sau đó Han Sooyoung nói chuyện với tôi.



“Tại sao anh muốn tôi đi với anh? Anh có thể đi một mình.”



“Giống như những gì cô vừa nói. Điều quan trọng nhất để tồn tại là có được những đồng đội đáng tin cậy.”



Han Sooyoung nghi ngờ nhìn tôi.



“Hrmm…”



Tôi rút ra một món đồ vừa mua.



“Bây giờ, thề ở đây.”



[Mục Cam kết tạm thời đã được sử dụng.]



+



[Cam kết tạm thời]



1. Kim Dokja (Gab) sẽ ký hợp đồng với Han Sooyoung (Eul) cho đến khi kịch bản phụ hiện đang kết thúc.



2. Kim Dokja (Gap) và Han Sooyoung (Eul) sẽ không gây hại cho nhau cho đến khi kịch bản phụ hiện kết thúc.



3. Trong thời gian hợp đồng, Kim Dokja (Gap) và Han Sooyoung (Eul) sẽ ngủ xen kẽ nhau để chuẩn bị cho ‘hình phạt ngủ’.



….. .



6. Trong thời gian hợp đồng, các hướng dẫn cho thành viên sẽ chiếm ưu thế với ý kiến ​​của Kim Dokja, (Gap).



7. Trong thời gian hợp đồng, Han Sooyoung (Eul) sẽ hợp tác với Kim Dokja (Gap) để xóa các tình huống. Cô sẽ tuân theo mệnh lệnh của Kim Dokja, miễn là mạng sống của cô không gặp nguy hiểm.



8. Trong thời gian hợp đồng, Kim Dokja (Gap) sẽ bảo vệ Han Sooyoung (Eul).



9. Hợp đồng này sẽ hết hạn vào cuối kịch bản phụ. Cơ thể sẽ bị phá hủy nếu hợp đồng bị vi phạm.



+



Cam kết tạm thời. Nó không có hiệu lực như hợp đồng tài trợ nhưng nó có hiệu lực khi so với các hợp đồng ngắn hạn.



Han Sooyoung nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên.



“Anh nghĩ rằng tôi sẽ ký cái này?”



“Vậy thì đừng.”



“...Tại sao tôi nên ký nó? Tôi chưa bao giờ làm điều này trước đây.”



“Tốt. Trải nghiệm đầu tiên rất quan trọng.”



Han Sooyoung nghiến răng. Mặc dù vậy, tôi biết cô ta sẽ chấp nhận. Không có lựa chọn nào khác cho một người với sức mạnh ma thuật cạn kiệt. Đó là tự sát khi đi lang thang một mình trong Seocho-gu và cô ta cần một người để bảo vệ mình.



"…Được rồi. Tôi chấp nhận. Nhưng tôi có một điều kiện."



"Nó là gì?"



“Chúng ta sẽ chia sẻ thông tin với nhau. Thế nào? Tôi có rất nhiều điều muốn hỏi anh. Anh nên trả lời trung thực. Tôi có Phát hiện nói dối.”



Cô ấy đã có thứ mà tôi không thể có được?



[Nhân vật ‘Han Sooyoung’ đã sử dụng‘ Phát hiện nói dối’ Lv. 1.]



…Nó là thật.



Han Sooyoung đi vào trọng điểm điểm. “Thuộc tính của anh là gì?”



"Tôi không biết."



[Nhân vật Han Sooyoung đã xác nhận rằng lời nói của bạn là đúng.]



Han Sooyoung làm vẻ mặt ngu ngốc và giơ tay lên thái dương.



“...Nó có bị hỏng không?”



“Không, nó vẫn bình thường. Vậy nên hãy nhanh chóng chuyển sang câu hỏi tiếp theo. Tôi sẽ chỉ trả lời ba câu. Để cô tham khảo, cô đã sử dụng một.”



“Không, ý anh là gì khi nói không biết thuộc tính của mình?”



“Tôi thực sự không biết. Bây giờ, câu hỏi tiếp theo là gì?”



Đôi mắt Han Sooyoung nheo lại và miễn cưỡng tiếp tục đặt câu hỏi. “Tại sao anh lại từ bỏ Ngai vàng Tuyệt đối?”



Tôi đoán rằng câu hỏi này sẽ xuất hiện.



“Kế hoạch của tôi đã bị hủy hoại vì anh. Nếu không phải tại anh... anh có biết tôi đã khó khăn như thế nào khi chuẩn bị các tông đồ chỉ để nhìn họ bị xóa sổ? Nếu tôi ngồi trên ngai vàng, bây giờ tôi sẽ đang chuẩn bị cho kịch bản tiếp theo…”



“Nếu cô ngồi trên ngai vàng, Seoul sẽ diệt vong.”



[Nhân vật Han Sooyoung đã xác nhận rằng lời nói của bạn là đúng.]



Han Sooyoung nhíu mày. “Tại sao kỹ năng tiếp tục bị hỏng?”



“Đó không phải là hỏng. Chúng ta sẽ bị hủy hoại nếu bất cứ ai, không chỉ riêng cô hay tôi, ngồi lên ngai vàng.”



[Nhân vật Han Sooyoung đã xác nhận rằng lời nói của bạn là đúng.]



Đôi mắt của Han Sooyoung mở to.



"Làm sao anh biết? Anh đã xuống ở đâu? Tại sao anh biết điều này khi tôi thì không?”



“Tôi không phải là người đã xuống.”



[Nhân vật Han Sooyoung đã xác nhận rằng lời nói của bạn là đúng.]



Han Sooyoung đã vô cùng sốc và xoay sở để tìm câu hỏi sau một lúc.



“Anh đã đọc được bao xa trong Con đường sinh tồn?”



“Ba câu hỏi của cô đã kết thúc.”



“Đó là câu hỏi quan trọng nhất!” Cằm Han Sooyoung run rẩy.  “Không thể nào...đúng không? Anh...Không thể nào có ai điên rồ như vậy...đúng, nó không giống…”



Da da da da!



Sau đó, một cái gì đó nghe như móng ngựa vang lên ở xa.



Tôi bảo Han Sooyoung đang lẩm bẩm im lặng, chúng tôi nhanh chóng chạy đến phía sau một tòa nhà gần đó. Thứ gì đó đang đến gần.



Nó ở dạng con người....? Tôi sử dụng Danh sách nhân vật trên những người đang lao về phía tôi trong đám mây bụi.



[Thông tin của người này không thể được đọc trong Danh sách nhân vật.]



[Người này không được đăng ký trong Danh sách nhân vật.]



Nhìn kỹ, tôi có thể thấy rằng tất cả những người đang chạy đều có lông mọc ra từ toàn bộ cơ thể họ.



Khuôn mặt của họ là con người nhưng cơ thể của họ giống quái vật và to gấp đôi con người. Họ trông giống như những con sói hai chân.



Nhìn kỹ, một con quái vật dẫn đầu đang giữ cổ một người đàn ông. Đó là con quái vật lớn nhất.



Grrr.... "Hắn ta ở đâu?"



“K-khu vực này! Trang trại xu…”



Có một âm thanh và đầu người đàn ông bị thổi bay. Anh ta là một trong những kẻ lang thang đã ở trước Mino Soft. Những con quái vật háo hức và bắt đầu ăn thịt người.



Tôi nghĩ rằng tôi biết những con quái vật này là gì.



Han Sooyoung nhận ra điều gì đó và lẩm bẩm  “...Những loài bên ngoài?”



Những kẻ lang thang có cách sinh tồn của riêng mình. Có những người vẫn tồn tại như con người và làm trang trại xu, trong khi những người khác từ bỏ việc trở thành con người và đi trên con đường của một giống loài mới.



Các loài bên ngoài có những giới hạn nhưng vì chúng đã từ bỏ nhân tính, chúng có thể phát triển nhanh hơn các loài khác từ đầu đến giữa câu chuyện.



Có lẽ những kẻ này là người sói...



“... Họ đã đạt được sức mạnh của thiên thạch.”



Ngay bây giờ, nó mới chỉ là kịch bản thứ năm. Vào thời điểm hiện tại, cách duy nhất con người có thể tiến hóa thành người sói là sử dụng sức mạnh của thiên thạch. Những kẻ lang thang đã chạm tay vào thiên thạch rơi xuống Seochu-gu.



Han Sooyoung mở miệng. "Tôi biết hắn ta. Tên khốn đó, hắn ta là người đã ngừng đọc.”



"…Làm sao cô biết?"



"Tôi có thể thấy nó. Đó là đặc quyền khi là người cuối cùng rời khỏi tiểu thuyết.”



“Đặc quyền?”



“Tôi có thể đọc thông tin và thuộc tính của những người đã ngừng đọc.” Cô ta nói với giọng hơi khoe khoang.



Nói về điều đó, tôi nhớ một câu chuyện mà tôi đã nghe từ Jung Minseob.



Ngay sau khi các kịch bản bắt đầu, Tông đồ thứ nhất đã đến với họ. Điều này sẽ được giải thích nếu Han Sooyoung có khả năng tìm thấy những người ngừng đọc. Sau đó, cô sử dụng khả năng Hoá thân của mình để xuất hiện trước họ.



Han Sooyoung tiếp tục nói.



“Đấy là lý do tôi nghi ngờ danh tính của anh. Một anh chàng không thể được đọc bởi kỹ năng của tôi...”



Han Sooyoung nhìn chằm chằm vào tôi trước khi nhìn sang các loài bên ngoài.



“Vào thời điểm đó, có một vài người đã từ chối lời đề nghị của tôi. Kẻ lang thang đó là một trong số họ. Tôi nghĩ đó không phải là một vấn đề lớn vì hầu hết trong số họ sẽ chết sớm…”



"Anh ta là ai?"



“Hắn là Song Minwoo.”



Song Minwoo? Nó chắc chắn không phải là tên của một nhân vật. Vậy mà tôi đã nghe cái tên này ở đâu đó...



[Loài bên ngoài Lớp 6 Người sói Song Minwoo đang tìm kiếm xung quanh.]



Tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt của người ở đằng xa. Ah.... có lẽ.



Một ký ức gần đây xuất hiện trong tâm trí. Đó là giấc mơ tôi có một vài giờ trước. Tôi nhớ những ngày còn học cấp ba và bọn côn đồ bắt nạt mình. Đã nhiều năm trôi qua nhưng nét mặt hắn có vẻ không thay đổi nhiều. Dù có bao nhiêu thời gian trôi qua, tôi cũng không thể quên được cái tên trên huy hiệu.



Song Minwoo... đó hẳn là hắn. Nhưng tên khốn đó là một người ‘rời bỏ’? Gã gangster đó đọc một cuốn tiểu thuyết?



“Hắn xuống ở đâu?”



“Hắn ta...hắn ta hơi lạ. Hắn hơi khác so với những độc giả thông thường.”



"Nó là gì?"



Han Sooyoung lo lắng một lúc trước khi nói,



“Trong mắt tôi, hắn…. xuống ở chương 173.”



Lúc này, Song Minwoo sụt sịt và quay đầu về hướng này. Đôi mắt màu vàng của hắn ta dường như đang nói, ‘Tao đã tìm thấy mày’.



Hắn ta ngã xuống đất bằng cả bốn chân và gấp rút chạy về phía này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện