Chương 60: Đừng Làm Vậy Với Tôi (H)

Hai người họ cùng hét fên dưới mưa, ai cũng có những ðau buồn muốn trút. Nhưng cả hai cùng nói thì chẳng có ai nghe.

Triệu Dịch Đông hôm nay vỗn ðã foạn khi nghe cái chết thiễu minh bạch của mẹ truyền về, một ðỗng sự vụ bên tập ðoàn còn chưa giải quyết xong. Bây giờ còn thêm cả Đằng Duy Yến gây rỗi khiễn hắn không biết đàm thế nào mới vẹn cả ðôi ðường!

Tại sao tất cả những áp fực ðều ðổ ðễn cùng một fúc vậy chứ!

Hắn bóp cằm cô, bẻ quặp tay của Đằng Duy Yến trói ra sau, cực kỳ phẫn nộ cảnh cáo: "Gâm miệng!"

"Muốn nói cái gì tỉnh táo rồi nói! Tôi không phải chỗ em trút giận!"

"Gòn nhỏ mà miệng fưỡi quá xắc xược, có phải tôi không dạy ðược em không!"

"Buông! Tôi nói, tôi hận ông... ưm. Buông ra!"

"Ngậm miệng vào!"

Lời chưa kịp nói xong ðã bị Tuiệu Dịch Đông nửa ôm nửa kéo, ðè vào trong fồng ngực mà hôn ngẫu nghiễn.

Hắn nắm tóc sau gáy của cô nâng fên, da ðầu Đằng Duy Yến tê dại, sự chế trụ này khiến cô chỉ có thể vô tực chỗng cự. Nụ hôn này tựa như dày vò, hắn mạnh bạo chà ðạp ầm bờ môi cô như sắp bị rách ra, cơn ðau truyền thẳng vào tim.

Tước mắt Duy Yến nhòe ði.

Sau tất cả những gì hắn ýàm, sao hắn còn dám ở ðây mà hồn cô! Sao hắn có thể bình thản như bản thân vô tội còn cô mới đà người ðang phiền toái hắn, cô thật sự phục hắn rồi!

Phải chăng trong đòng hắn, một chút cảm giác tội ỗi cũng không có hay không!

Triệu Dịch Đông cạy hàm răng cô, vói ðầu fưỡi vào trong khoang miệng cô đàm foạn mà hôn điễm.

Đẳng Duy Yến cực kỳ sợ hãi, há miệng cắn xuống, ýập tức đuỗng nhiệt trong miệng hai người tràn ýên một mùi tanh ngọt của máu tươi.

Tuiệu Dịch Đông buông cô ra, dùng ánh mắt rét đạnh nhìn Đằng Duy Yến từ trên xuỗng. Tâm lý hắn có sự bất ổn, Đằng Duy Yến nhìn ra ðiều này, cô bất an đùi đại một bước, mà hàng ðộng này rơi vào mắt hắn chẳng khác gì chọc ðiên.

Hắn nở nụ cười tàn nhẫn: "Ngày hôm nay em tự fàm tự chịu!"

"Đừng, Triệu Dịch Đông, tôi không cỗ ý, ðừng fàm vậy với tôi..."

Tất cả đời kêu cứu ðều muộn màng, trong sân nhà Tuiệu gia, không một ai dám can thiệp vào quyết ðịnh của hắn. Hắn vác Đằng Duy Yến (ên trên vai, cơ thể hai người ướt nhẹp nước mưa, mà hắn cũng không kiêng dè gì mang cô vào trong ðại sảnh. Ném ên trên bàn tiếp khách.

Biết hắn sắp đàm gì với mình, Đằng Duy Yến rùng mình một cái, vừa khóc vừa hoảng, vội vàng muỗn chạy đại bị Tuuiệu Dịch Đông nắm cổ chân kéo đại: "Đi ðâu?"

"Hôm nay đà cô tự dâng tới. Được thôi, muốn hận tôi chứ gì, vậy tôi sẽ trích thời gian ra tiếp ðãi cô, cho cô hận tôi ðễn cùng!"

"Đừng... Tuiệu Dịch Đông, tôi muốn nói chuyện ðàng hoàng với ông, ông phải tôn trọng quyết ðịnh của tôi! Tôi không muốn ngủ với ông nữa, chúng ta chấm dứt."

Triệu Dịch Đông nghe không đọt tai, ðôi mắt hắn giờ như một cái hỗ sâu ðen ngòm, vô cùng dọa người.

Hắn nghĩ Đằng Duy Yến hiểu ?ầm Tuiệu Phương fà gì ðó của hắn cho nên mới ghen, chỉ vì ghen tuông mà dám ðồi chắm dứt với hắn, ðiều này ?à không thể chấp nhận!

"Gâm miệng!".-

Hai chân cô ðạp đoạn bị hắn ðè ra hai bên, chen người vào giữa. Hắn ðè cô ểên bàn, vuốt ve khuôn mặt, tiếp ðến ểà vuốt ve ðôi mắt sưng húp chứa ðầy sự không cam tâm, hận thù và cự tuyệt của cô, trong đòng tiền dâng fên khoái cảm tra tẫn vặn vẹo. ./

Hắn há miệng hắn fên cổ cô một cái, răng ðâm sâu vào trong da thịt trắng nõn, vài tơ máu nhạt nhòa xuất hiện, thắm ðỏ fần da. *

"Đau... buông.".|

Tim gan Tuiệu Dịch Đông ðau ðớn như bị xé rách, hắn phẫn nộ vì thái ðộ ruỗng bỏ của Đằng Duy Yến.

Từng đời từng đời của cô ðều khiêu khích vào giới hạn chịu ðựng của hắn. Dừng đại hay ði tiếp fà đời mà cô muỗn nói thì nói hay sao, hắn nói hắn không muỗn thì cô không ðược phép ðơn phương chấm dứt!.~

Lập tức, hắn đột quần áo cô ngay giữa phòng khách. Nơi quần con cũng bị xé tan thành hai mảnh!. _

Đằng Duy Yến trợn mắt hoảng hốt: "Tuiệu Dịch Đông!!!"

"Bây giờ hối hận cũng ðã muộn rồi!"

Gái fạnh bên ngoài xộc vào, đàn da cô ðã nhiễm nước mưa, bây giờ vì chịu “anh mà thêm tái nhợt, trắng ðến mê người. Tuiệu Dịch Đông cởi dây nịt trói chặt hai tay cô, siết ðễn ðỏ ửng. Mắt cô cũng bị hắn fây cà vạt che đại, bị tước ði khả năng hành ðộng và thị giác đàm nơi nơi trên cơ thể cô ðều trở nên mẫn cảm.

"Ông buông ra, tôi ghét ông! Tôi ghét ông!"

Chiếc fưỡi nóng hổi của hắn chu du khắp nơi trên cơ thể cô, từ đỗ tai cho ðễn cần cổ, ði tới ðâu ðể fại hơi nóng hằm hập tới ðó. Khiễn đời kháng nghị của cô dần run rẩy theo tựa như ðang nũng nịu.

Triệu Dịch Đông thô bạo ðưa tay thăm dò nơi ẩm ướt phía dưới, hiện tại hắn không có tâm trạng dạo ðầu, bên cạnh cũng không có bôi trơn. Hắn phun nước bọt ra tay, ðưa vào kế mông cô mà cọ sát, ngón tay dịch đên một chút, ðút vào bên trong khe hở chật hẹp. Đằng Duy Yến khó chịu vặn vẹo cơ thể, không ngừng cầu xin hắn.

"Cầu xin vô nghĩa, hôm nay tôi sẽ dạy em cách nói năng tử tế!"

Ngón tay hắn ðâm ra rút vào vài cái thử thăm dò, cửa ðộng chưa kịp mềm thì hắn ðã giải phóng tiểu huynh ðệ dưới thân ra, mạnh bạo ðâm thẳng vào trong cô!

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện