CHƯƠNG 1452
Vương Bác Thần không từ chối Vương Kinh Hồng, cho dù Vương Kinh Hồng không nói, anh cũng sẽ đi làm.
Trước kia anh hận Vương Hạo, hận Vương Kinh Hồng, hận nhà họ Vương.
Năm đó anh là vịn vào cục tức nhất định phải giỏi giang rồi trả thù cho mẹ mới từ trong ngàn vạn người giết ra, cuối cùng trở thành thần chủ của nước R.
Nhưng sau khi càng ngày càng hiểu về những chuyện này, anh càng lún sâu vào trong cái bây này, anh bắt đầu hiểu Vương Kinh Hồng và Vương Hạo.
Đổi lại là anh, năm đó cũng sẽ làm như vậy.
Dù sao đó là cách duy nhất bảo vệ bọn họ.
Chỉ là thông tin hai bên có được không giống nhau, cuối cùng mới bị Thiên Đình lợi dụng, xảy ra chuyện về sau.
Ngay từ đầu tới bây giờ, Vương Kinh Hồng và Vương Hạo đều chưa từng giải thích.
Cũng chưa từng oán trách cái gì.
Cho dù Vương Bác Thần không nhận bọn họ, bọn họ cũng không nói gì, chỉ làm một số chuyện để bù đắp.
Đặc biệt là cuối cùng, Vương Hạo dùng mạng của mình để bảo vệ đám Dao Dao.
Vương Bác Thần đã tha thứ cho ông.
Trải qua càng nhiều thì mới có thể biết năm đó khi Vương Kinh Hồng và Vương Hạo đưa ra quyết định như vậy đã đau đớn cỡ nào.
Sự hòa giải của Vương Bác Thần và nhà họ Vương đâu thể nào không phải là hòa giải giữa anh và bản thân chứ?
Cuộc sống của một người thật ra chính là một quá trình không ngừng hòa giải với chính mình.
“Bác Thần, cảm ơn, ba cháu ở trên trời có linh thiêng, nó chắc chắn sẽ rất vui.”
Vương Kinh Hồng lau nước mắt, ông ta không phải người giỏi giải thích, cũng không muốn giải thích cho mình.
Vương Bác Thần đỏ mắt nói: “Trước kia cháu thật sự hận ba, hận nhà họ Vương.
Bây giờ cháu đã hiểu mọi người, đây chính là số của người nhà họ Vương chúng ta. Sở hữu dị huyết của nhà họ Vương chính là sứ mệnh của chúng ta.”
Sở hữu dị huyết, có thể có được lực lượng mạnh mẽ.
Còn không cần nói tới Vương Bác Thần còn sở hữu hai loại thần huyết.
Nhưng đây cũng là nguồn cơn của tai họa.
Bọn họ muốn giống người bình thường cũng không thể.
Trong ánh mắt của Vương Kinh Hồng tràn ngập ý hận, nghiến răng nói: “Lôi không phải ở chúng ta, cũng không phải ở dị huyết, mà là lòng dạ xấu xa của những kẻ súc sinh đó. Lẽ nào chúng ta muốn có thần huyết sao? Chúng ta sinh ở nhà họ Vương, có thể chọn sao? Nếu sớm biết có thần huyết sẽ mang tới tai họa như này, ai nguyện ý muốn loại thần huyết này chứ?
Nhưng chúng ta có thể chọn kiểu gì chứ?
Những kẻ súc sinh đó vì dục vọng của mình, muốn ra tay với chúng ta, coi tất cả mọi người thành vật thí nghiệm, đây là lõi của bọn họ. Đám súc sinh bọn họ không nên tồn tại trên đời này!”
Sự thù hận của ông cụ đối với Thiên Đình tận sâu trong xương tủy.