CHƯƠNG 1371

Một là đồng ý, giao Oak ra.

Hai là từ chối, nhiều người sẽ phải chết.

“Vương Bác Thần, tôi đồng ý với cậu.

Chúng tôi sẽ giao kẻ chủ mưu đằng sau ra, cho cậu một lời giải thích. Nhưng tôi hy vọng cậu có thể cho chúng tôi một chút thời gian để điều tra rõ chuyện này.”

Đây là chuyện duy nhất Stephen có thể làm để cứu vấn tình thế.

Mặc dù Ovid đã chết, nhưng nếu cứ thể giao Oak ra, chẳng khác gì thừa nhận hành động nhắm vào vợ con Vương Bác Thần là do ông ta đồng ý?

Như vậy, tất cả mũi nhọn sẽ nhắm vào ông ta.

Vương Bác Thần lắc đầu, bình tĩnh nói: “Lập tức giao ra. Tôi không cần biết các người tìm một con dê thế tội hay kẻ chủ mưu thực sự, giờ lập tức giao người ra đây.

Thời gian của tôi rất quý giá, lãng phí một phút nào cho các người đều là sự tổn thất đối với tôi.”

Stephen từ chối: “Trong thời gian ngắn như vậy tôi không thể nào tra ra chủ mưu phía sau, chúng tôi phải điều tra để không kết tội oan cho người tốt.”

Vương Bác Thần cười găn nói: “Thanh Phong, giết!”

Kiều Thanh Phong cười to nói: “Đã chuẩn bị từ lâu rồi.”

Nói xong, anh ta nện một quyền xuống.

Không hơn không kém, giết chết mười người.

Trong nháy mắt, lại chết thêm mười người nữa.

Lòng Stephen quặn thắt.

Đây là kết quả mà ông ta không hề mong đợi.

Ông còn cho là Vương Bác Thần có thể sẽ đưa ra một yêu cầu vô cùng hà khắc, nhưng không ngờ không nói một lời đã ra tay giết người.

Sắc mặt của đám người Richard lập tức thay đổi, từ tuyệt vọng này đến tuyệt vọng khác.

Vương Bác Thần không cho họ cơ hội để suy tính bất cứ điều gì.

Đây chính là đang ép họ nhanh chóng đưa ra quyết định, nhanh chóng giao người ra.

Vương Bác Thần đang ép họ vào chõ chết.

“Giao người đi.”

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Oak.

Chỉ ước có thể xé xác Oak ra ngay lập tức.

Nếu không phải tên ngu này đưa ra đề nghị ngu xuẩn như vậy, thì họ đã không đi đến nước này.

Bây giờ, không có cơ hội nào để thương lượng.

Vương Bác Thần không hề cho họ cơ hội.

Tất cả là họa do tên Oak này gây ra.

Oak sợ đến nhũn cả người, không dám nhìn thắng vào mắt mọi người, đờ đấn ngồi trên ghế, giống như đang chờ bản án tử hình.

Stephen hiểu suy nghĩ của mọi người, trì hoãn thêm mấy ngày, giả vờ đi tìm kẻ chủ mưu phía sau, đây là điều họ đã thỏa thuận với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện