"Jashin-chan, lên nào."

"Được!"

Fran và Jashin-chan đồng thời đạp bước trên không trung rút ngắn khoảng cách với Quỷ Thần Khiếm Phiến bằng tốc độ thần sầu. Dù Fran bây giờ đang nhanh hơn bao giờ hết trong trạng thái Thần Thú Hóa, Quỷ Thần Ấu Tâm cũng theo kịp không chút vấn đề gì.

Chớp đen của Fran và tà khí của Jashin-chan cùng nhau vạch trên nền trời hai đường kẻ đen tuyền.

Fran hiện tại, với sức mạnh đã vượt ra ngoài cảnh giới người phàm, hoàn toàn làm chủ được tốc độ mắt không thể theo kịp của mình.

Nếu không phải nhờ dư ảnh chớp đen của con bé, chắc chắn không một ai có thể đoán được Fran đang ở đâu cả.

"Hâyaa!"

"Ta sẽ chém ngươi thành từng mảnh!"

*OOOOOOOOOOooooooo!*

Fran và Jashin-chan vừa bay nhảy xung quanh Quỷ Thần Khiếm Phiến khổng lồ, vừa tấn công nó một cách tàn nhẫn.

Lưỡi kiếm đặc quánh thần khí của tôi và cây halbert nhuộm đen tà khí chém, đâm, và cạo vét Quỷ Thần Khiếm Phiến từ mọi hướng.

Nếu nhìn từ xa, nó giống như Quỷ Thần Khiếm Phiến đang bị trói trong một mạng nhện lấp lánh mà mỗi lần sợi tơ nào sáng lên, một khối thịt lớn của nó lại bị xóa sổ.

Đứng giữa những đòn tấn công như bão táp của Fran và Jashin-chan, Quỷ Thần Khiếm Phiến cứ thế bị cạo vét từng chút một......

"AAAaaaa!"

"OYAAaaaa!"

Ngay cả tốc độ tái tạo quái đảng của nó cũng không thể nào theo kịp. Chỉ sau vài giây, dáng vẻ đáng sợ của nó giờ chỉ còn là một khối thịt bầy nhầy đáng thương hại.

Nếu phải miêu tả thì bây giờ nó trông giống như một cục đất sét đục màu bị nhào đi nhào lại nhiều lần rồi lại bị đâm bởi một cái cây vén bột vậy, hoặc một tác phẩm avant-garde nào đó.

Nhưng ngay cả thế, nó vẫn là Quỷ Thần Khiếm Phiến.

"Vẫn còn sống."

『Phải. Sức sống của nó thật khủng khiếp.』

"Dù mục ruỗng từ trong ra ngoài, bản chất của nó giống như ta mà!"

Không, nó chẳng những chỉ còn sống mà thôi.

"!"

『Nó đang co lại ư?』

Bỗng nhưng trước mắt chúng tôi, Quỷ Thần Khiếm Phiến chợt co lại với tốc độ khiếp đảm. Cứ như lõi của nó trở thành một hố đen và nén cả cơ thể to lớn của nó vào một điểm.

Chẳng phải vì bị suy yếu mà nó co lại. Như tôi đã nói, nó đang nén lại thành một khối cầu, càng lúc áp lực càng điên cuồng hơn.

Trên bề mặt của nó chợt nứt ra. Và với một âm thanh ghê tai, ánh sáng lóe ra từ những vết nứt như thế. Những khối đá lớn gần đấy chỉ tiếp xúc với nó trong chớp mắt đã hóa thành tro bụi.

"Cẩn thận với thứ đó! Luồng sáng ấy là Ác Ý Hiển Hiện Hóa! Nó có thể nuốt chửng, ô nhiễm là xói mòn mọi thứ với tà khí, không một tồn tại nào trên thế gian này có thể sống sót trước nó cả!"

Nó không chỉ là tà khí thông thường ư!?

Nếu cái vỏ ấy nứt ra hẳn và giải phóng hoàn toàn luồng sáng đó, thiệt hại sẽ đến nhường nào chứ?

Đừng nói là chỉ có toàn bộ chiến trường này bị xóa sổ. So với đòn tấn công phối hợp của bốn Quỷ Thần Khiếm Phiến đã san phẳng vương đô, luồng tà khí của nó điên rồ hơn rất nhiều.

Nếu cứ thế này, những người đồng đội của chúng tôi chắc chắn sẽ chịu thiệt hại nặng nề.

Vì biết vậy nên đôi mắt của Fran sáng lên đầy quyết tâm.

"......Phải tiêu diệt nó trước."

Vừa tuyên bố như thế, Fran vừa giơ tôi lên.

『Phải. Chúng ta có thể làm được.』

"Ừm!"

"Nn!"

Đây không phải là dại dột.

Trên gương mặt của Fran lúc này không có lấy một chút bóng đen nghi ngờ nào cả. Con bé tin tưởng từ tận đáy lòng mình rằng chúng tôi, với sức mạnh hiện tại, chắc chắn sẽ dành chiến thắng.

"Phù......"

Fran không vội vã mà im lặng tập trung sức mạnh của mình lại.

Dòng chảy thần khí tưởng như vô hạn từ tôi sau khi trở thành thánh kiếm, nguồn hắc lôi vô địch mà Thần Thú Hóa mang tới, và sức mạnh của những lời cầu nguyện nhận được từ mọi người.

Fran định đặt tất cả chúng vào một nhát chém duy nhất. Nguồn sức mạnh mà con bé đang tụ tập lại quanh mình bùng lên như hóa thân thành một con rồng phẫn nộ.

Ngay cả Fran bây giờ vẫn chưa hoàn toàn lĩnh hội ngay được cách để khống chế quyền năng choáng ngợp đấy.

Fran cắn môi mình mạnh tới nỗi khóe môi của em ấy tứa ra máu.

Ngay cả vậy, gương mặt của Fran cũng không bị suy chuyển và càng tập trung lại nhiều sức mạnh hơn nữa.

"......!"

Thấy Fran như thế, thân là sư phụ tôi cũng không thể để mình mất mặt được. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân nếu tôi không thể hỗ trợ được cho con bé dù đã là thánh kiếm.

Tôi cũng tập trung sức mạnh của chính tôi lên lưỡi kiếm. Chưa bao giờ tôi có thể kiểm soát sức mạnh của tôi tốt như thời điểm hiện tại, có thể khiến thần khí tuân theo mọi mong mong muốn của tôi.

Dường như sau khi trở thành thánh kiếm, sức mạnh của Hỗn Độn Thần Tông Đồ đã gia tăng thì phải. Là vì sự tồn tại của tôi đã gần với thần linh hơn sao?

Sức mạnh của tôi, tà khí của Quỷ Thần Khiếm Phiến, ma lực của Fenrir-san, và sự hỗ trợ của Hệ Thống Thông Báo-san.

Tôi của quá khứ chỉ nhờ đến một trong số họ thôi là đã quá sức khó khăn rồi, nhưng lúc này tôi có thể xoay sở đồng thời tất cả một cách dễ dàng vô cùng.

Đây là sức mạnh của thánh kiếm!

Với nguồn sức mạnh của tất cả mọi người, lưỡi kiếm của tôi đột nhiên tỏa sáng cả bảy sắc màu.

Thật tuyệt vời! Tôi có thể quả quyết rằng đây là đỉnh cao nhất mà tôi từng chạm tới được kể từ khi tái sinh thành kiếm!

"Master thật tuyệt đỉnh!"

『Phải không! Với chiêu này, chúng ta tuyệt đối sẽ đánh bại được nó!』

"Nn!"

"Hãy để ta mở đường cho cả hai! Hyaaaaa!"

Jashin-chan là người đầu tiên di chuyển và tấn công trước. Cô ấy bổ cây halbert của mình xuống, tung ra một nhát chém bằng toàn bộ sức mạnh.

Nhát chém ấy xuyên phá qua nguồn tà thiên khí trước mắt chúng tôi, tạo thành một con đường hẹp cô ấy đã hứa.

Jashin-chan đã sử dụng chính tà thiên khí để trị tà thiên khí.

Khoảng trống cô ấy vừa mới tạo ra đang được lấp lại. Chúng tôi chỉ còn lại chưa tới một giây nữa.

Nhưng như thế là quá đủ với Fran rồi.

"HÂYAAAaaaaaaaaa!"

『Lên nàooooo!』

〈Cả sức mạnh của ta nữa!〉

〈Dành lấy chiến thắng!〉

Cứ giao phó mọi thứ cho chúng tôi, Fenrir-san, Hệ Thống Thông Báo-san!

Fran lách vào con đường hẹp do Jashin-chan mở ra với tốc độ thần sầu và chém tới Quỷ Thần Khiếm Phiến theo đà quán tính.

Nguồn sức mạnh của Fran và tôi cùng đan bện vào nhau và bùng nổ.

Ngay khoảnh khắc này, tôi có thể cảm nhận được mong muốn bảo vệ mọi người của Fran lớn đến mức nào.

Tôi tuyệt đối sẽ không phản bội lại cảm xúc của Fran!

『OOOOOOOoooooooooo!』

"CHAOS SLASHHHhhhh!"

Fran vạch ra một đường chép tuyệt đẹp. Tôi chưa bao giờ thấy đường chém nào hoàn hảo như nó cả, thậm chí còn vượt cả đường chém của Thiên Hoại. Rõ ràng là ngay lúc này, Fran đã bước một bước vào lãnh giới của Kiếm Thần.

*GIIIIIIIIIIIIIIIIiiiiiiiii!*

Một tiếng thét chói tai vang lên.

Nhát chém của chúng tôi và tà thiên khí của Quỷ Thần Khiếm Phiến đối đầu với nhau kịch liệt trong thoáng chốc, khiến cho hào quang bảy màu và đen điên cuồng khiêu vũ xung quanh chúng tôi.

Nhưng chiến thắng cuối cùng là của chúng tôi. Nhát chém rực rỡ màu cầu vồng đã nghiền nát tà thiên khí của nó rồi cứ thế xé tan bóng tôi.

Khoảnh khắc tiếp theo, Quỷ Thần Khiếm Phiến đã bị xẻ đôi không chút kháng cự. Tà thiên khí của nó bị tiêu tán, và khối cầu là cơ thể nó bung ra.

Một khoảng lặng trôi qua.

*OOOOoooOOOOOOOOOOOOOOOOOOOooooooooooooo!*

Và rồi, dường như nhận ra vận mệnh của mình đã tận, Quỷ Thần Khiếm Phiến thét lên tiếng hét lâm chung của mình. Tiếng hét ấy khủng khiếp tới nỗi như làm run chuyển cả không gian, đến mức màn nhĩ của Fran nổ tung và làm đôi tai của con bé trào máu. Nhưng đôi mắt của Fran vẫn bừng sáng và theo dõi Quỷ Thần Khiếm Phiến cho tới giây phút cuối cùng của nó.

Ngay sau đấy, một nguồn sáng không tưởng lóe lên và nhấn chìm mọi thứ.

"Kuuu!"

『ORRAAAaaaa!』

Fran gồng mình lại nhưng con bé trông như có thể bị thổi bay bất cứ lúc nào. Trong khi ấy, Thủ Hộ Thần Thuẫn của em ấy đang bị bào mòn với tốc độ khó tin.

"Muuu——!? Urushi!"

"Gâu!"

『Tới đúng lúc lắm, Urushi!』

Người vừa cứu chúng tôi một bàn trông thấy không ai khác ngoài Urushi. Cậu ta đỡ lấy Fran từ đằng sau và tất cả chúng tôi cùng nhau chống đỡ.

Nhưng cơn bão tà thiên khí không dừng lại chỉ sau giây lát.

Vài mảnh tà thiên khí, bị bắn đi như vô số viên đạn hung dữ, đã đục thủng kết giới của Fran và đục vào cơ thể của Fran và Urushi. Tôi có thể tập trung bảo vệ điểm chí mạng của cả hai nhưng những phần khác thì không, khiến cơ thể của Fran và Urushi lỗ rỗ những miệng hố xối xả máu.

Ngay cả vậy, Fran vẫn cắn răng và chống chịu tới cùng.

Một vài giây sau.

"Kết thúc rồi......?"

"Gâu......?"

Khi ánh sáng tan hẳn, đứng trước chúng tôi là một miệng hố lớn. Không, so với những vụ nổ ngày hôm nay thì nó khá bé, chắc có đường kính chưa tới 100 mét mà thôi.

"Hahaha, vừa rồi nguy hiểm thật nhỉ."

Một Jashin-chan đã tơi tả chệnh choạng đi tới chúng tôi.

"Chuyện gì đã xảy ra với Quỷ Thần Khiếm Phiến?"

"Chúng đã biến mất rồi. Và chúng sẽ không bao giờ tái xuất nữa."

Linh cảm của tôi cũng nói rằng Quỷ Thần Khiếm Phiến duy nhất còn tồn tại trên vùng đất này chỉ có mảnh đang đứng trước chúng tôi mà thôi.

『Cô là người đã kìm hãm vụ nổ vừa nãy ư?』

"Ta còn định hấp thụ hết chúng cơ, nhưng hóa ra nó hơi quá sức với ta."

Dường như cô ấy đã tạo ra một bức màn kết giới và dùng nó để hấp thụ và kìm hãm phần lớn uy lực của vụ nổ vào bên trong.

"Cảm ơn."

"Nếu là vì Fran thì không sao hết! Chúng ta là bạn bè mà, đúng không?"

"Nn. Bạn bè."

"Phải phải!"

Jashin-chan phấn khích gật đầu. Thấy thế Fran cũng không khỏi mà vui lây.

"Thắng rồi ư?"

『Đúng thế! Chúng ta đã chiến thắng!』

"Ừm. Chắc chắn."

"Gâu gâu!"

〈Đó là một chiến thắng tuyệt đối.〉

〈Chúng ta đã thắng!〉

Có vẻ sau khi nghe thấy mọi người, Fran đã một lần nữa nhận thức được chiến thắng của mình. Con bé giơ cao tôi lên trời và tuyên bố.

"Th-Thắng rồi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện