〈Thời khắc này đánh dấu lần đầu tiên trong lịch sử một cá thể đạt đến đẳng cấp Thánh Kiếm bằng chính ý chí của mình. Một thanh thánh kiếm mà nguyện ý duy nhất của nó là bảo vệ và hỗ trợ người sử dụng của mình. Hỡi linh hồn ngoại giới, các vị Thần đã ban cho ngài một cái tên mới. Từ giờ trở đi, ngài sẽ được biết đến như Sư Phụ Gươm Franz Master......!〉

Hể? Là vì nguồn sức mạnh mới của tôi, hay vì lý do khác mà sao đầu tôi tự nhưng chóng mặt lên thế này? Hể? Đó là cái tên mà thần linh đặt cho tôi thật hả! Đùa nhau à?!

Ngay khi Hệ Thống Thông Báo-san đưa ra phán quyết như thế, tiếng hét dằn xé tâm trí tôi của Fanatics và Fanna Belta liền biến mất.

〈Master, cậu không sao chứ?〉

『......Vâng, đỡ hơn nhiều rồi.』

Dù nghe thấy Fenrir-san, tôi lại chẳng thấy đau đớn gì nữa.

〈――〉

『......Phải rồi, tôi cũng nên cảm ơn cô nữa.』

Quỷ Thần Khiếm Phiến xin lỗi tôi. Dường như cô ấy thấy có lỗi vì làm loạn một chút và đã cố gắng khiến Fanatics phải ngậm miệng. Chẳng hiểu sao dù cô ta là Quỷ Thần Khiếm Phiến, tôi lại không thấy ghét cô ấy một chút nào......

(Master?)

『Fran. Anh xin lỗi, mọi chuyện đã ổn rồi.』

(Nn......)

Fran quệt đi những giọt nước mắt và mỉm cười. Nhìn lại gương mặt của con bé, lòng tôi lại chợt thấy hối hận khôn xiết. Tại sao tôi lại có thể khiến em ấy buồn đến vậy kia chứ......

Tuy nhiên, Fran không muốn tôi xin lỗi, và lời xin lỗi của tôi chắc chắn cũng không thể chối bỏ được những gì đã xảy ra rồi.

(Master đã trở thành Thánh Kiếm ư?)

『Ừm, em nhận ra sao?』

(Anh càng trở nên siêu ngầu hơn nữa.)

『Hể? Anh có gì thay đổi ư?』

(Nn. Master đã mạnh hơn rất nhiều. Và em cũng vừa nhận được Giải Phóng Thánh Kiếm nữa.)

『Ồ! Thế à!』

Đương nhiên là Fran, người sử dụng của tôi, sẽ nhận về kĩ năng Giải Phóng Thánh Kiếm rồi. Bằng cách ấy, con bé tự hiểu được tôi đã trở thành Thánh Kiếm.

Nhưng trong đôi mắt Fran không có lấy chút bóng đen lo âu hay sợ hãi nào cả, như em ấy đã biết chắc rằng tôi là chính tôi.

(Chỉ cần nghe thấy giọng của anh là em đã hiểu, master chính là master.)

『Thật sao?』

(Nn!)

Fran liền gật đầu ngay tắp tự. Thật sự đúng là phi thường, thấy con bé chỉ cần lắng nghe tôi là đủ để nhận ra điều đó ngay lập tức.

(Tên của anh là gì?)

『Ừm, Sư Phụ Gươm Franz Master.』

(Hohoー)

Đôi mắt của Fran bừng sáng lấp lánh. Này này, chúng ta đang nói đến Sư Phụ Gươm Franz Master đó, không phải là cái tên nghe... hơi quá kì lạ rồi ư?

Ý là cứ trông sang những thanh thánh kiếm còn lại mà coi. Ví dụ Thổ Mẫu Gươm Gaia này, nghe ngầu căng đét luôn á! Tại sao tôi lại không được như thế chứ?!

Thần linh ơi, mấy người chẳng lẽ muốn đọa đày tôi như thế sao?

〈Danh xưng của đơn vị Sư Phụ Gươm Franz Master không hoàn toàn tùy ý quyết định của các vị Thần.〉

『Hể? Thế ư?』

〈Vâng. Nó là sự phản ánh ý nguyện lớn nhất của cả đơn vị với giả danh Master và đơn vị Fran cùng một lúc. Cụ thể là các vị Thần đã đề cao ý nguyện của người sử dụng, đơn vị Fran.〉

Nói cách khác, các vị thần chọn cái tên này vì họ biết Fran sẽ thích nó sao? Thôi được rồiiiii! Cũng chẳng còn cách nào khác!

*OOOOOOOOOOOOooooooooo!*

"!"

Tiếng gào của Quỷ Thần Khiếm Phiến vang lên, kéo chúng tôi trở về lại với thực tại. Ánh nhìn của nó chắc chắn đang chĩa thẳng đến chúng tôi.

Cứ như nó đã nhận ra tôi vừa trở thành Thánh Kiếm vậy.

Những người đồng đội của chúng tôi cũng thế. Tất cả đều nhìn chằm chằm Fran và tôi trong tay em ấy. Không một ai có thể bỏ qua luồng thần khí đang dâng trào mạnh mẽ từ chúng tôi cả.

"Master, lên nào."

『Được thôi. Phải đánh bại nó xong thì mới giải thích đầu đuôi cho họ được. Em đã biết cách để dùng anh chưa?』

"Nn! Đã biết rồi!"

Không chỉ Giải Phóng Thánh Kiếm, Fran còn tự động lĩnh hội được cách để kích hoạt nó. Chắc chắn là Fran có thể giải phóng tôi không cần phải lo lắng.

Có lẽ giờ đây chúng tôi là Thánh Kiếm Sư và Thánh Kiếm mà tôi có thể hiểu rõ cảm xúc của Fran hơn bao giờ hết.

"Sư Phụ Gươm Franz Master, một cái tên siêu đỉnh tuyệt ngầu nhất! Hoàn hảo cho master!"

『Ư-Ừm.』

Phải, con bé hoàn toàn có ý đó, 100% nghiêm túc khi thốt lên như vậy! Mà nếu nó là cái tên tốt nhất trong mắt Fran thì......

"Em sẽ cho mọi người thấy, master là mạnh nhất và tuyệt vời nhất."

Vừa nói thế xong, Fran liền cất bước về phía trước.

Vừa chạm nhẹ lên lưỡi kiếm của tôi, Fran vừa khẽ giọng đọc chú. Lời chú giải phóng.

"Thanh gươm của tôi, thanh gươm của riêng tôi. Xin hãy ban tôi sức mạnh, hy vọng và tương lai."

Đây là cảm giác được giải phóng ư? Theo từng con chữ của Fran, tôi như thấy có một cánh cửa đang được mở ra sâu bên trong tôi.

"Chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta!"

Rồi cuối cùng, cánh cửa ấy đã mở tung.

"Giải Phóng Thánh Kiếm, Master!!!"

『Đây là......!』

Liên kết đến Thần Giới! Một nguồn sức mạnh và thông tin điên rồ xa lạ bỗng nhưng tràn vào tôi như thác lũ! Hóa ra thánh kiếm là những tồn tại gian lận như thế này sao!

Thật tuyệt vời. Đây là sức mạnh vì Fran, sức mạnh tôi có thể sử dụng để bảo vệ và dẫn lối Fran.

Tất cả ma pháp và kĩ năng tôi có thể sử dụng đều được cường hóa mạnh mẽ, cả sức mạnh tấn công lẫn độ bền đều được nhân lên gấp đôi, và độ dẫn truyền ma lực của tôi đã lên đến mức SSS đáng sợ.

Tuy nhiên, những sự cường hóa ấy vẫn còn chưa sánh được với các thánh kiếm khác. Vẻ bề ngoài của tôi cũng không có gì thay đổi. Đương nhiên nếu Fran muốn thì tôi có thể biến thành bất cứ hình dạng nào, nhưng cái tôi muốn nói là vẻ ngoài cơ bản của tôi cơ.

Mặt khác, tôi có thể tuyên bố rằng tôi là kẻ thống trị trên lãnh địa của tôi. Tôi không thua kém bất cứ thanh thánh kiếm nào cả.

Nói một cách đơn giản thì sức mạnh của tôi là để hỗ trợ Fran và chỉ một mình con bé. Một sức mạnh chuyên biệt, hạn hẹp, nhưng vô cùng khủng khiếp, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu thánh kiếm.

Lúc mà tưởng như cảm xúc của tôi đã lên tới đỉnh điểm, tôi lập tức hét lên những lời đột nhiên tràn vào tâm trí của tôi.

『Dấu chân ta qua là báu vật vô giá! Là dấu chân duyên phận mệnh định! Hỡi bè bạn! Đồng đội! Máu mủ! Hãy trao cho Fran sức mạnh của mọi người! Túc Tích Chi Hữu!』

Fran đã mạnh hơn và cũng đã thay đổi rất nhiều kể từ khi tôi lần đầu gặp em ấy. Nhưng nỗ lực của Fran không chỉ là thứ đã giúp con bé mạnh hơn. Những trải nghiệm, những cuộc gặp gỡ, những lần học tập và chiến đấu với bạn bè cũng chính là thứ đã giúp Fran mạnh hơn.

Không có họ, chúng tôi đã chịu thất bại hoặc thậm chí mất mạng từ lâu rồi.

Họ là nguồn dinh dưỡng cho Fran phát triển.

Duyên và bạn. Đó là hai thứ đã hỗ trợ Fran cho đến tận ngày hôm nay. Giờ đây trở thành thánh kiếm, tôi có thể củng cố liên kết giữa họ với Fran hơn nữa và chuyển hóa chúng thành sức mạnh cho em ấy.

Một kết trận đen tuyền khổng lồ bỗng được vẽ lên dưới chân chúng tôi. Dù cũng màu đen như tà khí, chúng tôi lại chẳng có gì phải sợ nó cả.

Bởi lẽ nó được tôi tự tay vẽ lên bằng thần khí thuần khiết.

Chớp mắt sau, một nguồn ma lực không thể tin nổi tràn đến Fran.

"Master thật tuyệt vời!"

『Đây đâu chỉ có mỗi sức mạnh của anh. Em cảm nhận được chứ?』

"Nn. Em có thể nghe thấy giọng nói của tất thảy mọi người......"

***

Góc nhìn: Nell

"?"

Đột nhiên tôi cảm thấy có tiếng gọi tới tai tôi. Là tưởng tượng ư? Không biết vì sao mà trong lòng tôi lại cảm thấy ấm áp. Một cảm giác thật kì lạ, hoài niệm, và vui vẻ.

Khi tôi nghiêng đầu tự hỏi, tôi nhận ra đấy hoàn toàn chẳng phải tượng tượng. Có người đang thật sự gọi tôi.

Người đó là――

"Fran-chan?"

Phải. Đó là Fran-chan. Fran-chan đang nhờ tới sự trợ giúp của tôi, cho em ấy mượn sức mạnh của tôi.

Không hiểu sao tôi lại chẳng thấy chút đắn đo nào cả.

Được rồi, tôi nên làm gì đây? Chỉ chắp tay lại và cầu nguyện thôi?

Tôi làm như mình được nói và chắp tay lại, gửi đi lời cầu nguyện của mình. Fran-chan, xin hãy an toàn nhé. Xin hãy chiến thắng nhé.

Sau đó, tôi chợt cảm thấy một chút sức mạnh của tôi biến mất. Cảm giác có vẻ hơi khác so với khi sử dụng ma thuật.

Liệu lời cầu nguyện của tôi sẽ đến được Fran không? A, tôi như đang chứng kiến Fran đang siết chặt thanh kiếm của mình. Cô bé đang nhận được vô số lời cầu nguyện từ mọi người, bao gồm cả tôi.

Dù sao thì đâu chỉ mình tôi mà hầu như mọi người trong công hội đều đang cầu nguyện giống tôi. Đây vẫn là Alessa, nơi Fran trở thành mạo hiểm giả mà.

Ở đây bạn bè của Fran nhiều lắm. Người lùn Hellbent, Long Hống Clad, và Đại Lâm Nhãn Freeon cũng đang im lặng nhắm nghiền mắt lại.

Từng người đều đang cầu nguyện theo cách của riêng mình.

"Chúc may mắn, Fran-chan."

"Tiểu thư cố lên."

"Đừng thua nhé!"

"Fran-san, làm ơn hãy chiến thắng."

***

Góc nhìn: Eliante

Cầu nguyện cho Fran?

Tôi cảm thấy mình như đang chứng kiến đứa trẻ ấy chiến đấu với một tồn tại vô cùng khủng khiếp. Cơn ác mộng gì vậy... Fran phải đương đầu với một thứ như thế ư? Lòng tôi chợt ngập tràn lòng kính nể với cô bé.

"Fran, xin hãy dành chiến thắng nhé.."

Tôi liền chắp tay cầu nguyện cho Fran, vừa cho tên thủ lĩnh đần đội Neithardt thấp thoáng xuất hiện đằng xa cô bé.

Xin hãy trở về bình an.

Nhiều người đi trên đường, bất kể già trẻ hay giới tính, cũng đều dừng lại để cầu nguyện. Ở vương đô này chắc chắn khó có thể kể ra hết số người đã được cô bé cứu mạng.

"Tiểu thư Hắc Miêu......"

"Hắc Miêu Thánh Nữ......"

"Công Chúa-sama......"

***

Góc nhìn: Nadia

"Fran?"

Gì thế này? Fran đang nhờ tôi một tay ư? Đương nhiên là được rồi, hai tay hai chân luôn cũng được!

Mọi người ở Schwarzekatze cũng đều đã quỳ xuống cầu nguyện. Với tất cả những gì mà cô bé đã mang lại cho ngôi làng này thì đó coi cũng là chuyện đương nhiên.

Có vẻ như Mare-sama và Kuina-dono cũng nghe được giọng nói của Fran và đã nhắm mắt lại.

"Fran! Hãy cố lên!"

"Chiến thắng."

Ôi trời! Nguồn ma lực tỏa ra từ Mare-sama thật điên rồi! Ngài ấy cho đi chắc cũng gấp 10 lần tổng ma lực của tất cả chúng tôi! Như thế thật sự ổn chứ?

"Chúng ta là bạn bè mà! Cậu cần bao nhiêu cứ lấy!"

***

Góc nhìn: Sophilia

Trong lúc đang biểu diễn trên quảng trường, tôi chợt được nhờ cầu nguyện cho Fran. Ai vậy? Tôi không biết, nhưng nguồn sức mạnh ấy thật sự rất ấm áp.

Mọi người trên quảng trường lúc này cũng giống như tôi. Thấy thế, tôi cùng họ bắt đầu gửi cho Fran lời cầu nguyện của mình.

Trận tử chiến ngày hôm đó vẫn còn im đậm vào trong kí ức của thị trấn. Và trong kí ức ấy, tiếng hát của một bài hát thân thuộc vẫn còn vang vọng.

Có lẽ vì men theo những ngăn kéo kí ức nọ, không cần một ai khởi xướng trước, mọi người bỗng cùng nhau hát vang.

"Chúng ta là mạo hiểm giả~♪ Mạo hiểm giả hoàng kim~♪"

"Kẻ thù bốn phương tám bể không làm ta buông kiếm!"

"Dẫu bạo long hung tàn hay ma quỷ hung ác!"

"Đàn Kouma phủ kín chân trời ta hiên ngang quyết chiến!"

"Vì rượu, vì bạn bè, vì tiền tài! Tiến lên mạo hiểm giả~♪"

Nếu giọng nói của Fran có thể đến được chúng tôi, lời hát của chúng tôi chắc chắn cũng có thể lan tới Fran. Chúng tôi một mực tin tưởng như vậy và tiếp tục hát vang.

"Fran, chúc cậu may mắn nhé."

***

Góc nhìn: Vô số những người quen biết của Fran

"Fran. Xin hãy chiến thắng."

"Fran-chan, hãy chiến đấu hết mình!"

"Tiểu thư, đừng để bị nó đánh bại!"

"Fran-dono chắc chắn sẽ chiến thắng!"

"Hắc Lôi Công Chúa, đánh bay nó đi nào!"

"Không đời nào cô bé sẽ bị đánh bại!"

"Công Chúa, xin hãy khải hoàn!"

"Công Chúa của chúng tôi, người sẽ chiến thắng."

"Chị đại, cố lên!"

"""Xin hãy cố lên!"""

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện