Buổi sáng hôm sau
「Momoi-san! Chào buổi sáng!」
「Buổi sáng tốt lành~」
「Hôm qua cậu có xem phim của Kimutaku không?」
Tất nhiên rồi, vì bạn gái này đang phát cuồng anh chàng diễn viên đẹp trai mà hai đứa đang nhắc đến, làm gì có chuyện cô ấy lại không xem.
「Ừ mình xem rồi ~ Anh ấy bảnh trai thiệttt~」
「Chuẩn! Phải không? Thấy chưaaaa~ Mình biết là cậu cũng cảm thấy thế mà Momoi-san!」
Vừa nãy cô ấy không nhận ra mình đã không nói bộ phim đó 『hay』 mà là anh chàng diễn viên 『đẹp trai』. Cô ấy chỉ muốn bắt chuyện vì bộ phim có mặt chàng diễn viên cô ấy thích.
「Ehehe~~ Mình cũng vậy! Cảm ơn vì đã cho mình biết anh ấy có đóng trong bộ phim đó nhé ~」
「Tất nhiên rồi. Mình sẽ cho cậu biết nếu có những bộ phim hay khác, Momoi-san!」
「Cảm ơn cậu ~~」
Giờ nghỉ
「Momoi-san ơi, nghe nè!」
「Ủa? Mình á? Có chu-?」
「Chuyện là, t… tớ được chọn tham gia vào trận thi đấu bóng chày vào Chủ nhật này!」
「Ể~ Thiệt á? Tuyệt thật!」
Cậu bạn này có tình cảm với mình. Nhưng tình cảm của cậu ấy làm mình thấy ớn quá…
「T-Thế nên tớ không biết liệu… cậu có muốn đế--」
「Momoi-sa-i! Oyyy~~~Momoi-san~~!」
Cái giọng phiền phức này là của Yamada? Yosh! Đây là cơ hội của mình.
「Ồ~ Yamada-kun! Có chuyện gì vậy?」
「—HẢ?! Là Yamada!」
「Nghe nè nghe nè! Mình đang định tới một buổi hẹn hò nhóm vào Chủ nhật này. Cậu cũng đi nhé Momoi-san?」
「HẢ ỚỚỚ! Ya-Ya-YAMADAAA! Cậu bảo Momoi-san đến buổi hẹn hò nhóm là sao! Cô ấy vừa hứa với mình xon-」
「A! Xin lỗi nhé! Mình đã hứa đi chơi với em gái mình vào Chủ nhật mất rồi…」
「…」
「Hảảảả~~ Hiểu rồi, đâu còn cách nào khác!」
「Ừ, xin lỗi nha~ À phải rồi.Vừa nãy cậu định nói gì vậy?」
「A, kh-không… không có gì. Để khi khác nhé…」
「Vậy cũng được. Để lần sau nhé~」
Mà không biết lần sau là lần nào nữa…
Điểm mạnh của mình là giỏi đọc vị của người khác.
Mình đã luôn phải thế này từ khi còn nhỏ. Là một người luôn quan tâm tới các mối quan hệ người với người, mình chọn cách diễn như một 『người bạn hoạt bát』 để mọi người cùng chung sống hòa bình.
Giữ cân bằng thành thạo, để không khiến các mối quan hệ bị rạn nứt và vừa giữ khoảng cách thích hợp vừa chú ý không gây rắc rối trong lớp. Đó là 『vai trò』 của mình với tư cách là một con người.
Mặc dù lớp trưởng là người cũng khá giống như vậy, nhưng hai đứa khác nhau ở chỗ cô ấy cố gắng 『kiểm soát』 cả lớp. (Ít khi nào cô ấy khiến cả lớp chao đảo thế nên mình không để ý cô ấy lắm, nhưng…)
「Có người khác ngoài cô ấy ra đang khiến mình lưu tâm~」
Andou-kun… Không hiểu sao cậu bạn là 『kẻ cô độc』 trong lớp mình tự dưng trở nên hết sức thân thiết với 『bạn thân』 Sakura của mình… Ngay cái quan hệ đó cũng có vấn đề rồi, nhưng đằng này là địa vị xã hội của hai người họ cơ.
Một người là kẻ bị cả trường ruồng bỏ, một 『tên cô độc』.
Người còn lại là 『mĩ nhân』 xinh đẹp nhất trường.
Cứ coi như hai người từ hai đẳng cấp chênh lệch ấy đang có mối quan hệ thân thiết đó đi, nhưng không bao giờ cả trường sẽ để yên cho chuyện này. Hai người có biết là biết mình đã phải vất vả đến mức nào để kiểm soát những tin đồn bắt đầu rộn lên kể từ khi hai họ hay ở cùng nhau, âm thầm từ đằng sau?
「Dã tràng xe cát rồi ~」
Cuối cùng, vì vài 『tên ngốc』 om sòm mà 『phốt』 lan truyền với tốc độ chóng mặt.
「Dập tắt những tin đồn vào lúc đó là việc cực nhọc nhất mà mình từng làm~」
Để tránh tin đồn lan ra khi đó, mình phải lan truyền những tin đồn về một người bạn đang yêu để nói dối và kéo đám con trai và con gái về phía mình…
「Tại sao mình lại phải cất công ngăn không cho tin đồn về hai người lan ra xa cơ chứ~」
Mà mình biết câu trả lời rồi. Là vì Sakura là người bạn thân nhất của mình.
Việc duy nhất mình giỏi là đọc vị người khác, thế nên mình sẽ làm mọi thứ có thể tác động đến mọi thứ xung quanh để Sakura không gặp nguy hiểm.
「Ý mình là, mình không biết mình phải làm gì giờ, nhưng mình biết chắc chắn Sakura đang để ý Andou-kun」
Vì thế mà mình sẽ không nhúng tay vào những việc không cần thiết. Mình ngờ ngợ rằng lớp trưởng là người đứng sau giật dây nhưng người mình không hiểu nhất là…
「Andou-kun, một người thật khó hiểu~」
Khoan đã, lẽ nào cậu ta đứng sau vụ này? Với tư cách là người giỏi đọc người và tình huống, mình không thể biết Andou-kun đang nghĩ gì trong đầu nếu chỉ quan sát cậu ấy. Mình có thể thấy cậu ấy thích Sakura nhưng… chưa đủ bằng chứng kết luận điều đó. Mình không thể biết liệu có phải cậu ấy có ý định chơi đùa với cô ấy.
「Ý mình là khi cậu ấy nghe thấy từ 『hẹn hò』, cậu ấy đã bảo rằng họ là bạn. Thế nên đó chỉ là tình bạn thôi à? Nhưng ngẫm kĩ cái kịch bản viết cho vở kịch, rõ ràng là cậu ấy có tình cảm với cô ấy… Mặc dù Sakura cũng có tình cảm với cậu ấy, mình cá chắc cậu ấy không hề hay điều đó, khi nhỏ nhận ra điều đó chắc nhỏ bay lên chín tầng mây mất~
Dù sao thì mình muốn Sakura được hạnh phúc. Thế nên mình sẽ ủng hộ họ nếu đó là tình yêu song phương… Nếu không thì mình không đủ tự tin và tin tưởng để giao Sakura cho Andou-kun.
… Và vậy là mình quyết định lấy câu trả lời từ chính người trong cuộc.
「Oy~~~ Andou-kun! Hôm nay hai đứa mình ăn trưa cùng nhau nhé?」
「… Hả? Mo-Momoi-san!?」
「Momoi-san! Chào buổi sáng!」
「Buổi sáng tốt lành~」
「Hôm qua cậu có xem phim của Kimutaku không?」
Tất nhiên rồi, vì bạn gái này đang phát cuồng anh chàng diễn viên đẹp trai mà hai đứa đang nhắc đến, làm gì có chuyện cô ấy lại không xem.
「Ừ mình xem rồi ~ Anh ấy bảnh trai thiệttt~」
「Chuẩn! Phải không? Thấy chưaaaa~ Mình biết là cậu cũng cảm thấy thế mà Momoi-san!」
Vừa nãy cô ấy không nhận ra mình đã không nói bộ phim đó 『hay』 mà là anh chàng diễn viên 『đẹp trai』. Cô ấy chỉ muốn bắt chuyện vì bộ phim có mặt chàng diễn viên cô ấy thích.
「Ehehe~~ Mình cũng vậy! Cảm ơn vì đã cho mình biết anh ấy có đóng trong bộ phim đó nhé ~」
「Tất nhiên rồi. Mình sẽ cho cậu biết nếu có những bộ phim hay khác, Momoi-san!」
「Cảm ơn cậu ~~」
Giờ nghỉ
「Momoi-san ơi, nghe nè!」
「Ủa? Mình á? Có chu-?」
「Chuyện là, t… tớ được chọn tham gia vào trận thi đấu bóng chày vào Chủ nhật này!」
「Ể~ Thiệt á? Tuyệt thật!」
Cậu bạn này có tình cảm với mình. Nhưng tình cảm của cậu ấy làm mình thấy ớn quá…
「T-Thế nên tớ không biết liệu… cậu có muốn đế--」
「Momoi-sa-i! Oyyy~~~Momoi-san~~!」
Cái giọng phiền phức này là của Yamada? Yosh! Đây là cơ hội của mình.
「Ồ~ Yamada-kun! Có chuyện gì vậy?」
「—HẢ?! Là Yamada!」
「Nghe nè nghe nè! Mình đang định tới một buổi hẹn hò nhóm vào Chủ nhật này. Cậu cũng đi nhé Momoi-san?」
「HẢ ỚỚỚ! Ya-Ya-YAMADAAA! Cậu bảo Momoi-san đến buổi hẹn hò nhóm là sao! Cô ấy vừa hứa với mình xon-」
「A! Xin lỗi nhé! Mình đã hứa đi chơi với em gái mình vào Chủ nhật mất rồi…」
「…」
「Hảảảả~~ Hiểu rồi, đâu còn cách nào khác!」
「Ừ, xin lỗi nha~ À phải rồi.Vừa nãy cậu định nói gì vậy?」
「A, kh-không… không có gì. Để khi khác nhé…」
「Vậy cũng được. Để lần sau nhé~」
Mà không biết lần sau là lần nào nữa…
Điểm mạnh của mình là giỏi đọc vị của người khác.
Mình đã luôn phải thế này từ khi còn nhỏ. Là một người luôn quan tâm tới các mối quan hệ người với người, mình chọn cách diễn như một 『người bạn hoạt bát』 để mọi người cùng chung sống hòa bình.
Giữ cân bằng thành thạo, để không khiến các mối quan hệ bị rạn nứt và vừa giữ khoảng cách thích hợp vừa chú ý không gây rắc rối trong lớp. Đó là 『vai trò』 của mình với tư cách là một con người.
Mặc dù lớp trưởng là người cũng khá giống như vậy, nhưng hai đứa khác nhau ở chỗ cô ấy cố gắng 『kiểm soát』 cả lớp. (Ít khi nào cô ấy khiến cả lớp chao đảo thế nên mình không để ý cô ấy lắm, nhưng…)
「Có người khác ngoài cô ấy ra đang khiến mình lưu tâm~」
Andou-kun… Không hiểu sao cậu bạn là 『kẻ cô độc』 trong lớp mình tự dưng trở nên hết sức thân thiết với 『bạn thân』 Sakura của mình… Ngay cái quan hệ đó cũng có vấn đề rồi, nhưng đằng này là địa vị xã hội của hai người họ cơ.
Một người là kẻ bị cả trường ruồng bỏ, một 『tên cô độc』.
Người còn lại là 『mĩ nhân』 xinh đẹp nhất trường.
Cứ coi như hai người từ hai đẳng cấp chênh lệch ấy đang có mối quan hệ thân thiết đó đi, nhưng không bao giờ cả trường sẽ để yên cho chuyện này. Hai người có biết là biết mình đã phải vất vả đến mức nào để kiểm soát những tin đồn bắt đầu rộn lên kể từ khi hai họ hay ở cùng nhau, âm thầm từ đằng sau?
「Dã tràng xe cát rồi ~」
Cuối cùng, vì vài 『tên ngốc』 om sòm mà 『phốt』 lan truyền với tốc độ chóng mặt.
「Dập tắt những tin đồn vào lúc đó là việc cực nhọc nhất mà mình từng làm~」
Để tránh tin đồn lan ra khi đó, mình phải lan truyền những tin đồn về một người bạn đang yêu để nói dối và kéo đám con trai và con gái về phía mình…
「Tại sao mình lại phải cất công ngăn không cho tin đồn về hai người lan ra xa cơ chứ~」
Mà mình biết câu trả lời rồi. Là vì Sakura là người bạn thân nhất của mình.
Việc duy nhất mình giỏi là đọc vị người khác, thế nên mình sẽ làm mọi thứ có thể tác động đến mọi thứ xung quanh để Sakura không gặp nguy hiểm.
「Ý mình là, mình không biết mình phải làm gì giờ, nhưng mình biết chắc chắn Sakura đang để ý Andou-kun」
Vì thế mà mình sẽ không nhúng tay vào những việc không cần thiết. Mình ngờ ngợ rằng lớp trưởng là người đứng sau giật dây nhưng người mình không hiểu nhất là…
「Andou-kun, một người thật khó hiểu~」
Khoan đã, lẽ nào cậu ta đứng sau vụ này? Với tư cách là người giỏi đọc người và tình huống, mình không thể biết Andou-kun đang nghĩ gì trong đầu nếu chỉ quan sát cậu ấy. Mình có thể thấy cậu ấy thích Sakura nhưng… chưa đủ bằng chứng kết luận điều đó. Mình không thể biết liệu có phải cậu ấy có ý định chơi đùa với cô ấy.
「Ý mình là khi cậu ấy nghe thấy từ 『hẹn hò』, cậu ấy đã bảo rằng họ là bạn. Thế nên đó chỉ là tình bạn thôi à? Nhưng ngẫm kĩ cái kịch bản viết cho vở kịch, rõ ràng là cậu ấy có tình cảm với cô ấy… Mặc dù Sakura cũng có tình cảm với cậu ấy, mình cá chắc cậu ấy không hề hay điều đó, khi nhỏ nhận ra điều đó chắc nhỏ bay lên chín tầng mây mất~
Dù sao thì mình muốn Sakura được hạnh phúc. Thế nên mình sẽ ủng hộ họ nếu đó là tình yêu song phương… Nếu không thì mình không đủ tự tin và tin tưởng để giao Sakura cho Andou-kun.
… Và vậy là mình quyết định lấy câu trả lời từ chính người trong cuộc.
「Oy~~~ Andou-kun! Hôm nay hai đứa mình ăn trưa cùng nhau nhé?」
「… Hả? Mo-Momoi-san!?」
Danh sách chương