「Thật bi kịch, aaaaaaaaa!」
「Asakura-san, đây là thư viện, nên hãy bình tĩnh lại… nhé?」
[Chúa ơi… không ngờ kịch bản “Kẻ cô độc” và Juliet của mình lại được chọn, nhưng còn bất ngờ hơn nữa là Asakura-san vừa đọc kịch bản của mình vừa òa lên khóc và thốt ra những lời bằng một tốc độ kì lạ]
(*Sụt sịt*… đây là một câu chuyện buồn dù mình đã đọc đi đọc lại không biết bao lần… và câu chuyện “Kẻ cô độc” và Juliet này… mình không biết tại sao nhưng nó không giống như một câu chuyện hư cấu. Như là… tình tiết nào đã xảy ra với mình trước kia. Tại sao lại vây nhỉ.)
「Hức… là vì những giọt nước mắt mà mắt mình… mắt mình bị *oaaaa*”
「Asakura-san, tớ có mang theo khăn tay đây nên cậu cứ dùng nếu cần.」
「Ừ-Ừ… Cảm ơn cậu, Andou-kun…」
*Khịtttttttt!*
「Khăn tay của tớ!?」
【Một cảnh khó coi không phù hợp với hình tượng cô gái xinh đẹp nhất trường. Xin hãy chờ trong giây lát. 】
「Phù… Cảm ơn cậu, không hiểu sao mình lấy lại được bình tĩnh rồi.」
「Ừ… Asakura-san, may là chẳng có học sinh nào ngoài tớ ra nhỉ?」
「Cậu nói vậy là sao?」
[A, thiệt là! Mấy ngày gần đây, Asakura hình như… cô ấy rất vô tư khi cô ấy ở một mình với mình… Hay có lẽ nào? Mình để ý quá nhiều tới Asakura-san? Nhưng cô ấy ngồi cạnh mình thay vì ngồi chéo… Cô ấy còn tỏa ra mùi thơm và vừa nãy lúc liếc qua ngực cô ấy… ngực Asakura-san chẳng to tới mức đấy ấy vậy mà tim mình đập thình thịch khi mình bất cẩn liếc thấy nó! Chết tiệt, cậu sẽ giết tớ mất thôi, đồ ngực lép!]
(Haa… Cứ mỗi lần mình ở trước mặt Andou-kun là mình lại bình tĩnh và thoải mái trong vô thức. Hmm? Mình vừa cảm thấy ánh mắt khó chịu từ phía Andou-kun. A! Chắc hẳn là vì mình ngồi cạnh khiến cậu ấy bồn chồn. Chà, cũng phải thôi nhỉ? Dù sao thì mình là nữ sinh xinh đẹp nhất trường mà! Lớp trưởng đã nói rằng “Khi hai cậu ngồi một mình với nhau, hãy ngồi cạnh cậu ta và cố tình dựa người vào cậu ta”, thế nên mình đang làm vậy… nhưng mình không hiểu làm vậy để làm gì?)
「A-Andou-kun… cậu giỏi thật đó. Mình không ngờ cậu có thể viết ra một kịch bản tuyệt vời như vậy. Một kịch bản hay như thế mà, kịch bản của mình còn thua xa. Đúng là ứng cử viên mình đã đích thân bình chọn.」
「Ể? Asakura-san, cậu chọn kịch bản của tớ à? À, thảm nào kịch bản của Asakura-san chẳng ai bình chọn ngoài tớ ra…」
「Andou-kun, cậu chọn kịch bản của mình phải không?」
「Ừ, dù sao thì mình không thể trơ trẽn bình chọn cho kịch bản do chính mình viết…」
「Ự…」
(Mình không thể nói ra được… mình không thể để cậu ấy phát hiện ra rằng nếu không có kịch bản của cậu ấy, có lẽ mình đã bình chọn cho kịch bản của mình.)
「Nhưng, nhưng mình đang rất mong đợi được tham gia vở kịch! Mình sẽ đóng vai 『Juliet』 bằng hết khả năng của mình!」
「Ừ-Ừ… Phải rồi, tớ nghĩ nếu đó là cậu, cậu sẽ trở thành một Juliet hoàn hảo.」
「Andou-kun, tại sao cậu đang nói như thể cậu không liên can tới chuyện này thế? Nó cũng liên quan đến cậu đấy, bởi vậy hãy hoàn thành trọn vẹn vai diễn của mình đi」
「Rõ…」
[Haiz… Thật bất ngờ. Mình đã ngờ ngợ rằng Asakura-san sẽ được chọn đóng vai 『Juliet』. Nhưng ai ngờ một 『tên cô độc』 như mình sẽ chứng minh sự hữu dụng của mình bằng cách diễn vai 『Romeo』 cơ chứ…]
___________
Ghi chú của tác giả:
Cám ơn vì các bạn đã đọc tới đây.
Những người mới đọc hay những độc giả thường xuyên của tôi, xin cám ơn sự ủng hộ từ các bạn!
Ban đầu tôi tính viết “Cast” theo như đã thông báo cơ, nhưng tôi không có thời gian để viết, tại Yamada đó, thế nên tôi đã thay đổi kế hoạch của mình.
Đúng đó, tất cả đều là lỗi Yamada…
Vậy, nếu các bạn không phiền, tôi rất cảm kích sự ủng hộ tiếp theo đến từ các bạn.
「Asakura-san, đây là thư viện, nên hãy bình tĩnh lại… nhé?」
[Chúa ơi… không ngờ kịch bản “Kẻ cô độc” và Juliet của mình lại được chọn, nhưng còn bất ngờ hơn nữa là Asakura-san vừa đọc kịch bản của mình vừa òa lên khóc và thốt ra những lời bằng một tốc độ kì lạ]
(*Sụt sịt*… đây là một câu chuyện buồn dù mình đã đọc đi đọc lại không biết bao lần… và câu chuyện “Kẻ cô độc” và Juliet này… mình không biết tại sao nhưng nó không giống như một câu chuyện hư cấu. Như là… tình tiết nào đã xảy ra với mình trước kia. Tại sao lại vây nhỉ.)
「Hức… là vì những giọt nước mắt mà mắt mình… mắt mình bị *oaaaa*”
「Asakura-san, tớ có mang theo khăn tay đây nên cậu cứ dùng nếu cần.」
「Ừ-Ừ… Cảm ơn cậu, Andou-kun…」
*Khịtttttttt!*
「Khăn tay của tớ!?」
【Một cảnh khó coi không phù hợp với hình tượng cô gái xinh đẹp nhất trường. Xin hãy chờ trong giây lát. 】
「Phù… Cảm ơn cậu, không hiểu sao mình lấy lại được bình tĩnh rồi.」
「Ừ… Asakura-san, may là chẳng có học sinh nào ngoài tớ ra nhỉ?」
「Cậu nói vậy là sao?」
[A, thiệt là! Mấy ngày gần đây, Asakura hình như… cô ấy rất vô tư khi cô ấy ở một mình với mình… Hay có lẽ nào? Mình để ý quá nhiều tới Asakura-san? Nhưng cô ấy ngồi cạnh mình thay vì ngồi chéo… Cô ấy còn tỏa ra mùi thơm và vừa nãy lúc liếc qua ngực cô ấy… ngực Asakura-san chẳng to tới mức đấy ấy vậy mà tim mình đập thình thịch khi mình bất cẩn liếc thấy nó! Chết tiệt, cậu sẽ giết tớ mất thôi, đồ ngực lép!]
(Haa… Cứ mỗi lần mình ở trước mặt Andou-kun là mình lại bình tĩnh và thoải mái trong vô thức. Hmm? Mình vừa cảm thấy ánh mắt khó chịu từ phía Andou-kun. A! Chắc hẳn là vì mình ngồi cạnh khiến cậu ấy bồn chồn. Chà, cũng phải thôi nhỉ? Dù sao thì mình là nữ sinh xinh đẹp nhất trường mà! Lớp trưởng đã nói rằng “Khi hai cậu ngồi một mình với nhau, hãy ngồi cạnh cậu ta và cố tình dựa người vào cậu ta”, thế nên mình đang làm vậy… nhưng mình không hiểu làm vậy để làm gì?)
「A-Andou-kun… cậu giỏi thật đó. Mình không ngờ cậu có thể viết ra một kịch bản tuyệt vời như vậy. Một kịch bản hay như thế mà, kịch bản của mình còn thua xa. Đúng là ứng cử viên mình đã đích thân bình chọn.」
「Ể? Asakura-san, cậu chọn kịch bản của tớ à? À, thảm nào kịch bản của Asakura-san chẳng ai bình chọn ngoài tớ ra…」
「Andou-kun, cậu chọn kịch bản của mình phải không?」
「Ừ, dù sao thì mình không thể trơ trẽn bình chọn cho kịch bản do chính mình viết…」
「Ự…」
(Mình không thể nói ra được… mình không thể để cậu ấy phát hiện ra rằng nếu không có kịch bản của cậu ấy, có lẽ mình đã bình chọn cho kịch bản của mình.)
「Nhưng, nhưng mình đang rất mong đợi được tham gia vở kịch! Mình sẽ đóng vai 『Juliet』 bằng hết khả năng của mình!」
「Ừ-Ừ… Phải rồi, tớ nghĩ nếu đó là cậu, cậu sẽ trở thành một Juliet hoàn hảo.」
「Andou-kun, tại sao cậu đang nói như thể cậu không liên can tới chuyện này thế? Nó cũng liên quan đến cậu đấy, bởi vậy hãy hoàn thành trọn vẹn vai diễn của mình đi」
「Rõ…」
[Haiz… Thật bất ngờ. Mình đã ngờ ngợ rằng Asakura-san sẽ được chọn đóng vai 『Juliet』. Nhưng ai ngờ một 『tên cô độc』 như mình sẽ chứng minh sự hữu dụng của mình bằng cách diễn vai 『Romeo』 cơ chứ…]
___________
Ghi chú của tác giả:
Cám ơn vì các bạn đã đọc tới đây.
Những người mới đọc hay những độc giả thường xuyên của tôi, xin cám ơn sự ủng hộ từ các bạn!
Ban đầu tôi tính viết “Cast” theo như đã thông báo cơ, nhưng tôi không có thời gian để viết, tại Yamada đó, thế nên tôi đã thay đổi kế hoạch của mình.
Đúng đó, tất cả đều là lỗi Yamada…
Vậy, nếu các bạn không phiền, tôi rất cảm kích sự ủng hộ tiếp theo đến từ các bạn.
Danh sách chương