「…………」
「Nè Andou-kun, nói 『Aaaaaaa--』 nào」
.
[Thế đíu nào mà Asakura-san có thể vui vẻ đút cho mình ăn khi mà đây chẳng khác gì một batsu game? Không phải ta sẽ cảm thấy ghê tởm khi làm cái của nợ này với người khác giới mà không có tình cảm hay sao! Có lẽ… Asakura-san thích mình…. Không không không! Mình đã nghĩ tới điều vô lý này vài lần trước kia rồi, nhưng càng nghĩ mình càng chắc là không phải nó! Dù sao chúng ta đang nói về Asakura-san đúng không? Với Asakakura-san làm mấy hành động như thiếu nữ đang yêu đơn giản là không thể nào]
(M-m-mình nên làm gì giờ! Bây giờ trông hành động của mình với Andou-kun hơi… quá lộ liễu rồi sao!? Thế này tình yêu dành cho Andou-kun sẽ kết thúc khi bị lộ mất… n-nhưng mình phần nào cũng muốn cậu ấy nhận ra cảm xtúc của mình, chút xíu thôi…)
「A-Andou-kun? Đi mà… 『ăn một cái thôi』」
「…………」*nhai*
「T-Thế nào? 」
「Rất ngon…」
.
[Mình vừa được ăn món khoái khẩu Ankake Chahan nên đương nhiên là ngon. Nhưng cứ thế này batsu game dần trở nên quá gần gũi---]
.
「Thế thì đến lượt thứ hai nhé ~」
「Ể, lại nữa!? Lớp trưởng, tớ vẫn phải tiếp tục trò chơi này sao!? 」
「Vì trông hai người vẫn chưa quan hệ tốt lắm. Chúng ta sẽ tiếp tục chơi tới khi tớ thấy cả hai có quan hệ như kiểu 『bạn bè』 thì mới thôi」
.
[Không không, trò chơi này vượt quá giới hạn 『tình bạn』 và sắp sang 『tình yêu』 rồi ….]
.
「A-Andou-kun… làm ván janken tiếp theo nào! 」
「Sao Asakura-san háu chơi trò này thế!? 」
.
Game thứ hai
.
「「Jankenpon!」」
「Mình thắng! Vậy thì là môn 『Khoa học』! 」
「Cậu được bao nhiêu điểm? 」
「91 điểm ~」
「67 điểm」
「Người chiến thắng là Asakura-san! 」
「Được roài Andou-kun 『Aaa—nn』♪」
「Grrrrrrr……」
*nhai*
.
Game thứ ba
.
「「Jankenpon!」」
.
「Mình thắng! Vậy thì môn 『Tiếng Anh』!」
「Cậu được bao điểm? 」
「92 điểm ~」
「………….. 12 điểm」 *thì thầm*
「………….. người thua cuộc là Andou-kun」
「Cậu cần phải nói từ “thua cuộc” ra không vậy! 」
「Andou-kun cố lên! Nhưng cậu sẽ không trượt kì thi giữa kì đâu nhỉ? Được rồi 『Aa---n』 nào♪」
「Gi…Giết tôi đi…」
*nhai*
.
Game thứ tư
.
「「Jankenpon!」」
「Mình thắng rồi! Vậy thì môn 『Xã hội』」
「Cậu được bao nhiêu điểm? 」
「98 điểm ~」
「34 điểm」
「Okay người chiến thắng là Asakura-sa~~n」
「Lớp trưởng, ngưng ngay cái mặt 『biết ngay mà』 đó đi」
「Andou-kun nói 『Aaaa-n』 nào♪」
「……………Aaa—n」←đôi mắt cá chết khuôn mặt đáng thương
*nhai*
.
Game thứ năm
.
「Andou-kun… Bộ cậu chơi jyanken tệ lắm hả? 」
「Tại vì tớ chưa bao giờ thắng khi chơi jankenpon」
「Không phải đâu, hơn nữa, với tư cách là lớp trưởng, mình nghĩ vấn đề là ở điểm kém của Andou-kun…」
「T-Thế thì! Andou-kun triển game thứ năm nào 」*vui sướng*
「Này lớp trưởng, chúng ta vẫn phải tiếp tục chơi à? 」
「Phải rồi. Mình đã cười lộn ruột rồi nên chơi nốt một ván nữa nhé? 」
「Vẫn còn ván nữa á!? 」
.
{Đến lúc để dừng lại rồi. Có vẻ cảm xúc của hai người sẽ tê liệt nếu họ quá quen với hành động này mất. }
.
「「Jankenpon!」」
「Mình thắng! Vậy thì môn cuối cùng là 『Toán』! 」
「Cậu được bao nhiêu điểm? 」
「96 điểm ~」
「100 điểm」
「…………」
「…………」
.
(Ể?)
{Hả?}
.
「A-Andou-kun… vừa nãy cậu nói gì cơ? 」
「100 điểm, mà sao…」
「Bình tĩnh nào Andou-kun. Chỉ vì cậu đang thua liên tiếp không có nghĩa là cậu được nói dối trắng trợn trước mặt tớ, một lớp trưởng… Dù sao thì Asakura-san xếp thứ nhất trong toàn trường trong bài kiểm tra toàn diện, cậu biết rồi đấy! 」
「Chuyện này, thật mà? Tớ chỉ đứng đầu mỗi môn toán… mà này lớp trưởng, cậu âm mưu trò chơi này vì Asakura-san luôn đứng đầu à? 」
.
(Không thể nào, Andou-kun được 100 điểm? Andou-kun đó mà lại cao điểm hơn mình!? Ể, a! Ngay kia có giáo viên môn toán! Quá đúng lúc. Mình sẽ xác nhận xem Andou-kun có đúng là được 100----)
.
「Ồ, không phải Andou-kun đây sao. Em ăn trong căng tin đúng là bất ngờ thật đấy」
「A, sensei. Em chào thầy」
「Lần này em 『cũng』 được 100 điểm trong bài kiểm tra toán à. Giữ phong độ tới bài kiểm tra giữa kì tiếp theo nhé? 」
「Vâng ạ」
「………....」
「……...Ể, đúng hở? Cả 『lần này cũng』 nghĩa là」
「Nn, tớ luôn được 100 điểm môn Toán mà」
「G-Ghê thế, Andou-kun… M,mình chưa được 100 điểm bao giờ cả, một lần cũng không」
「Ể! Nhưng Asakura-san có điểm cao mà! 」
「Đó là, mình toàn bị mắc lỗi nhỏ nhặt, môn gì cũng thế, thế nên mình không thể đạt điểm cao… Bên cạnh đó, môn toán, câu hỏi cuối cùng cực kì hóc búa」
「Vậy à… thế thì, cậu muốn tớ giúp lên điểm 100 không? 」
「「Ể」」
「Nếu Asakura-san đồng ý, tớ có thể dạy cậu môn toán. Cậu đã gặp rắc rối vì câu hỏi cuối đúng không? Thế thì tớ sẽ chỉ cậu một chút là cậu có thể kiếm điểm 100 môn toán ngay… …」
「Vâng, xin hãy giúp mình! 」
「Uwaa! 」
.
[T-trả lời ngay tức khắc!? Asakura-san, cậu muốn điểm 100 đến thế à?]
(Một tiết học với Andou-kun!? Tuyệt zời, như một giấc mơ!)
.
「Chờ chờ chút… Hơn nữa, làm ơn Asakura-san, cậu hãy giúp Andou-kun trong vấn đề học tập của cậu ta nữa. Cả cậu nữa, điểm môn tiếng Anh của cậu đang dưới liệt đúng không? 」
「C-càng tốt! Mình sẽ dạy cậu các môn khác đổi lại cậu dạy mình môn toán! 」
「A, cậu không cần phải-------」
「「Không được từ chối! 」」
「À, vâng ạ… …」
「Fuuh, vậy thì còn lại là Andou-kun đút cho Asakura-san và 『Aa-nn』 trước khi giờ nghỉ trưa kết thúc」
「「Ể!? 」」
「Err, sao lại ngạc nhiên thế… … luật chơi ban đầu là người thắng phải đút cho người thua đúng không? 」
{Fufufu… … Andou-kun điểm Toán cao bất ngờ thiệt, nhưng cuối cùng dẫn đến sự kiện bất ngờ này!}
.
「U-ummmm… … lớp trưởng? Nhưng chúng ta sắp hết thời gian rồi」
.
(Đừng nói mình là, mình sẽ bị đút và 『Aa---n』 bởi Andou-kun!? Ể, mình phải chịu đút ăn vào lượt cuối, nhưng mình chưa chuẩn bị tinh thần để Andou-kun đút ăn----)
[Haa, vừa trước, mấy thằng đực rựa quanh mình đang tỏa ra những cú liếc giết người, giải quyết vụ này nhanh nào]
.
「Được rồi, Asakura-san. Nhanh chấm dứt trò chơi này và quay về lớp nào」
「Ể, Andou-kun, tự nhiên hăng hái thế!? 」
「Được rồi, Asakura-san, nói 『Aa--n』 nào」
「---Mình? Ể… … Andou-kun, cái đó là」
.
(Cái đó! Không phải là Chahan Andou-kun ăn lát nãy sao! Đó cũng là cái thìa cậu ấy đã dùng! Kh-không lẽ đây là hôn gián tiếp!? Andou-kun bạo quá!)
[Sao Asakura-san đột nhiên im lặng thế nhỉ? Cả lớp trưởng cũng đang nén cười nữa, vì lí do nào đó… Ồ, phải rồi! Cô ấy chắc xấu hổ vì giờ vị trí chúng ta thay đổi và thay vào đó mình đang đút cho cô ấy.]
「Ể, chuyện gì sao? 」
「Không có gì… … không sao…」
「Andou-kun, đút đi」
「Nhìn này Asakura-san, nói『Aa--n n』 và mở miệng ra nào? Đừng nói với tớ là mặc dù cậu cũng đút cho tớ ăn thế này, cậu lại cảm thấy ngượng khi đến lượt của cậu, phải không? 」
「B-bởi vì… … đó là----」
「NAWWWWW! 」
「Lớp trưởng trật tự! Aa, thế nào cũng được! Mình hiểu rồi!? Mình chỉ cần ăn nó ngay bây giờ là được chứ gì! 」
*ngậm*
.
(Ngon tuyệt… Đây là vị của Andou-kun, chahan của Andou-kun, và cả nụ hôn đ-đầu của mình----... …. ể!?)
.
「…………」*kyaaaaaa!*
「A-Asakura-san, mặt cậu đang rất rất đỏ đấy, cậu ổn chứ… …?」
.
[H-hử? Cô ấy bị chấn động dữ vậy sao?]
.
.
.
「Người chiến thắng là Andou-kun」
「Nè Andou-kun, nói 『Aaaaaaa--』 nào」
.
[Thế đíu nào mà Asakura-san có thể vui vẻ đút cho mình ăn khi mà đây chẳng khác gì một batsu game? Không phải ta sẽ cảm thấy ghê tởm khi làm cái của nợ này với người khác giới mà không có tình cảm hay sao! Có lẽ… Asakura-san thích mình…. Không không không! Mình đã nghĩ tới điều vô lý này vài lần trước kia rồi, nhưng càng nghĩ mình càng chắc là không phải nó! Dù sao chúng ta đang nói về Asakura-san đúng không? Với Asakakura-san làm mấy hành động như thiếu nữ đang yêu đơn giản là không thể nào]
(M-m-mình nên làm gì giờ! Bây giờ trông hành động của mình với Andou-kun hơi… quá lộ liễu rồi sao!? Thế này tình yêu dành cho Andou-kun sẽ kết thúc khi bị lộ mất… n-nhưng mình phần nào cũng muốn cậu ấy nhận ra cảm xtúc của mình, chút xíu thôi…)
「A-Andou-kun? Đi mà… 『ăn một cái thôi』」
「…………」*nhai*
「T-Thế nào? 」
「Rất ngon…」
.
[Mình vừa được ăn món khoái khẩu Ankake Chahan nên đương nhiên là ngon. Nhưng cứ thế này batsu game dần trở nên quá gần gũi---]
.
「Thế thì đến lượt thứ hai nhé ~」
「Ể, lại nữa!? Lớp trưởng, tớ vẫn phải tiếp tục trò chơi này sao!? 」
「Vì trông hai người vẫn chưa quan hệ tốt lắm. Chúng ta sẽ tiếp tục chơi tới khi tớ thấy cả hai có quan hệ như kiểu 『bạn bè』 thì mới thôi」
.
[Không không, trò chơi này vượt quá giới hạn 『tình bạn』 và sắp sang 『tình yêu』 rồi ….]
.
「A-Andou-kun… làm ván janken tiếp theo nào! 」
「Sao Asakura-san háu chơi trò này thế!? 」
.
Game thứ hai
.
「「Jankenpon!」」
「Mình thắng! Vậy thì là môn 『Khoa học』! 」
「Cậu được bao nhiêu điểm? 」
「91 điểm ~」
「67 điểm」
「Người chiến thắng là Asakura-san! 」
「Được roài Andou-kun 『Aaa—nn』♪」
「Grrrrrrr……」
*nhai*
.
Game thứ ba
.
「「Jankenpon!」」
.
「Mình thắng! Vậy thì môn 『Tiếng Anh』!」
「Cậu được bao điểm? 」
「92 điểm ~」
「………….. 12 điểm」 *thì thầm*
「………….. người thua cuộc là Andou-kun」
「Cậu cần phải nói từ “thua cuộc” ra không vậy! 」
「Andou-kun cố lên! Nhưng cậu sẽ không trượt kì thi giữa kì đâu nhỉ? Được rồi 『Aa---n』 nào♪」
「Gi…Giết tôi đi…」
*nhai*
.
Game thứ tư
.
「「Jankenpon!」」
「Mình thắng rồi! Vậy thì môn 『Xã hội』」
「Cậu được bao nhiêu điểm? 」
「98 điểm ~」
「34 điểm」
「Okay người chiến thắng là Asakura-sa~~n」
「Lớp trưởng, ngưng ngay cái mặt 『biết ngay mà』 đó đi」
「Andou-kun nói 『Aaaa-n』 nào♪」
「……………Aaa—n」←đôi mắt cá chết khuôn mặt đáng thương
*nhai*
.
Game thứ năm
.
「Andou-kun… Bộ cậu chơi jyanken tệ lắm hả? 」
「Tại vì tớ chưa bao giờ thắng khi chơi jankenpon」
「Không phải đâu, hơn nữa, với tư cách là lớp trưởng, mình nghĩ vấn đề là ở điểm kém của Andou-kun…」
「T-Thế thì! Andou-kun triển game thứ năm nào 」*vui sướng*
「Này lớp trưởng, chúng ta vẫn phải tiếp tục chơi à? 」
「Phải rồi. Mình đã cười lộn ruột rồi nên chơi nốt một ván nữa nhé? 」
「Vẫn còn ván nữa á!? 」
.
{Đến lúc để dừng lại rồi. Có vẻ cảm xúc của hai người sẽ tê liệt nếu họ quá quen với hành động này mất. }
.
「「Jankenpon!」」
「Mình thắng! Vậy thì môn cuối cùng là 『Toán』! 」
「Cậu được bao nhiêu điểm? 」
「96 điểm ~」
「100 điểm」
「…………」
「…………」
.
(Ể?)
{Hả?}
.
「A-Andou-kun… vừa nãy cậu nói gì cơ? 」
「100 điểm, mà sao…」
「Bình tĩnh nào Andou-kun. Chỉ vì cậu đang thua liên tiếp không có nghĩa là cậu được nói dối trắng trợn trước mặt tớ, một lớp trưởng… Dù sao thì Asakura-san xếp thứ nhất trong toàn trường trong bài kiểm tra toàn diện, cậu biết rồi đấy! 」
「Chuyện này, thật mà? Tớ chỉ đứng đầu mỗi môn toán… mà này lớp trưởng, cậu âm mưu trò chơi này vì Asakura-san luôn đứng đầu à? 」
.
(Không thể nào, Andou-kun được 100 điểm? Andou-kun đó mà lại cao điểm hơn mình!? Ể, a! Ngay kia có giáo viên môn toán! Quá đúng lúc. Mình sẽ xác nhận xem Andou-kun có đúng là được 100----)
.
「Ồ, không phải Andou-kun đây sao. Em ăn trong căng tin đúng là bất ngờ thật đấy」
「A, sensei. Em chào thầy」
「Lần này em 『cũng』 được 100 điểm trong bài kiểm tra toán à. Giữ phong độ tới bài kiểm tra giữa kì tiếp theo nhé? 」
「Vâng ạ」
「………....」
「……...Ể, đúng hở? Cả 『lần này cũng』 nghĩa là」
「Nn, tớ luôn được 100 điểm môn Toán mà」
「G-Ghê thế, Andou-kun… M,mình chưa được 100 điểm bao giờ cả, một lần cũng không」
「Ể! Nhưng Asakura-san có điểm cao mà! 」
「Đó là, mình toàn bị mắc lỗi nhỏ nhặt, môn gì cũng thế, thế nên mình không thể đạt điểm cao… Bên cạnh đó, môn toán, câu hỏi cuối cùng cực kì hóc búa」
「Vậy à… thế thì, cậu muốn tớ giúp lên điểm 100 không? 」
「「Ể」」
「Nếu Asakura-san đồng ý, tớ có thể dạy cậu môn toán. Cậu đã gặp rắc rối vì câu hỏi cuối đúng không? Thế thì tớ sẽ chỉ cậu một chút là cậu có thể kiếm điểm 100 môn toán ngay… …」
「Vâng, xin hãy giúp mình! 」
「Uwaa! 」
.
[T-trả lời ngay tức khắc!? Asakura-san, cậu muốn điểm 100 đến thế à?]
(Một tiết học với Andou-kun!? Tuyệt zời, như một giấc mơ!)
.
「Chờ chờ chút… Hơn nữa, làm ơn Asakura-san, cậu hãy giúp Andou-kun trong vấn đề học tập của cậu ta nữa. Cả cậu nữa, điểm môn tiếng Anh của cậu đang dưới liệt đúng không? 」
「C-càng tốt! Mình sẽ dạy cậu các môn khác đổi lại cậu dạy mình môn toán! 」
「A, cậu không cần phải-------」
「「Không được từ chối! 」」
「À, vâng ạ… …」
「Fuuh, vậy thì còn lại là Andou-kun đút cho Asakura-san và 『Aa-nn』 trước khi giờ nghỉ trưa kết thúc」
「「Ể!? 」」
「Err, sao lại ngạc nhiên thế… … luật chơi ban đầu là người thắng phải đút cho người thua đúng không? 」
{Fufufu… … Andou-kun điểm Toán cao bất ngờ thiệt, nhưng cuối cùng dẫn đến sự kiện bất ngờ này!}
.
「U-ummmm… … lớp trưởng? Nhưng chúng ta sắp hết thời gian rồi」
.
(Đừng nói mình là, mình sẽ bị đút và 『Aa---n』 bởi Andou-kun!? Ể, mình phải chịu đút ăn vào lượt cuối, nhưng mình chưa chuẩn bị tinh thần để Andou-kun đút ăn----)
[Haa, vừa trước, mấy thằng đực rựa quanh mình đang tỏa ra những cú liếc giết người, giải quyết vụ này nhanh nào]
.
「Được rồi, Asakura-san. Nhanh chấm dứt trò chơi này và quay về lớp nào」
「Ể, Andou-kun, tự nhiên hăng hái thế!? 」
「Được rồi, Asakura-san, nói 『Aa--n』 nào」
「---Mình? Ể… … Andou-kun, cái đó là」
.
(Cái đó! Không phải là Chahan Andou-kun ăn lát nãy sao! Đó cũng là cái thìa cậu ấy đã dùng! Kh-không lẽ đây là hôn gián tiếp!? Andou-kun bạo quá!)
[Sao Asakura-san đột nhiên im lặng thế nhỉ? Cả lớp trưởng cũng đang nén cười nữa, vì lí do nào đó… Ồ, phải rồi! Cô ấy chắc xấu hổ vì giờ vị trí chúng ta thay đổi và thay vào đó mình đang đút cho cô ấy.]
「Ể, chuyện gì sao? 」
「Không có gì… … không sao…」
「Andou-kun, đút đi」
「Nhìn này Asakura-san, nói『Aa--n n』 và mở miệng ra nào? Đừng nói với tớ là mặc dù cậu cũng đút cho tớ ăn thế này, cậu lại cảm thấy ngượng khi đến lượt của cậu, phải không? 」
「B-bởi vì… … đó là----」
「NAWWWWW! 」
「Lớp trưởng trật tự! Aa, thế nào cũng được! Mình hiểu rồi!? Mình chỉ cần ăn nó ngay bây giờ là được chứ gì! 」
*ngậm*
.
(Ngon tuyệt… Đây là vị của Andou-kun, chahan của Andou-kun, và cả nụ hôn đ-đầu của mình----... …. ể!?)
.
「…………」*kyaaaaaa!*
「A-Asakura-san, mặt cậu đang rất rất đỏ đấy, cậu ổn chứ… …?」
.
[H-hử? Cô ấy bị chấn động dữ vậy sao?]
.
.
.
「Người chiến thắng là Andou-kun」
Danh sách chương