「Nè, Andou-kun, nói『Aan』nào」
「…………」
「Nhanh lên, ngay cả Asakura-san còn tự nguyện đút cho tên cô độc Andou-kun thế này cơ mà… Cậu không định nhanh lên và nhận lấy nó à?」
.
[Ngay lúc này, lũ học sinh nam đang nhìn mình với ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ tại quán ăn tự phục vụ… Lớp trường thì đang đẩy lưng mình, còn Asakura-san thì đang vừa cố gắng đút cho mình ăn vừa nói 『Aan』……
Cái éo đang xảy ra đây?]
.
ーーーーーーーーーーーVài tiếng trướcーーーーーーーーーーー
.
Ki~n ko-n ka ka-n ko-n♪
.
.
(Giờ nghỉ trưa đã đến! Bây giờ mình sẽ đi mời Andou-kun!)
.
「Aa――」
「…………」*xoẹt xoẹt!*
.
[Tốt rồi, giờ nghỉ trưa! Đến cửa hàng tiện ích cái nào.]
(Này! Andou-kun sắp đi tới chỗ hành lang! Sao cậu ấy di chuyển nhanh thế!? Chờ đã ~! Andou-kun, đứng lại ~)
.
「Andou-kun, mình làm phiền cậu một chút được không?」
「Eh, lớp trưởng! Có chuyện gì? Tại sao cậu lại phục kích tớ ở ngay cửa lớp……」
.
(Ể, lớp trưởng!? Sao lớp trưởng lại đang nói chuyện với Andou-kun ở trong lớp?)
.
「Chuyện là, cậu có biết
『suất ăn bắp cải cuộn nhồi bắp cải xuân』mà dùng rất nhiều số lượng bắp cải chỉ trồng vào mùa xuân sẽ được bán ở căng tin từ hôm nay đó」
「Suất ăn hoành tráng chỉ sử dụng có mỗi bắp cải xuân thì sao… Mà tớ cũng chẳng biết nữa, thế có chuyện gì? 」
「Cơ hội tốt đấy, tại sao chúng ta không cùng ăn luôn ở quán ăn phục vụ nhỉ? 」
「Ể! 」
「!? 」
(Này ~yyyyy! L-Lớp trưởng ~gggg! Cậu, c-cô nói không thích Andou-kun là để gạt tôi đó hả! Thật độc ác! Mặc dù cô biết tôi muốn mời Andou-kun ăn trưa cùng thế nào, vậy mà cô ngang nhiên cướp đi cơ hội đó ngay trước mặt tôi… Lớp trưởng! Cô là tay sai của quỷ! Đồ Satan! Geez, siêu Satanachia!
Lớp trưởng, tôi đã đánh giá sai cô----)
「À còn nữa, chắc cậu cũng không phiền nếu có Asakura-san ăn cùng đâu nhỉ? 」
「Không quan trọng, đi nào! 」
「Hở!? 」
(Lớp trường, cậu đúng là một thiên thần của lòng mình! Cám ơn nhiều Lớp trưởng-sama! Mình tin vào cậu! Dù một nửa là nhờ lòng tốt của lớp trưởng cơ mà mình đã hoàn thành nhiệm vụ rồi!)
「Chờ đã lớp trưởng! T-tại sao tớ phải ăn cùng cậu? Chẳng có lí do nào mà…」
.
(À phải rồi! Mình đã đắn đo rất nhiều lần về lí do mời Andou-kun cùng ăn trưa… Lớp trưởng lấy do gì để thuyết phục Andou-kun ăn trưa cùng nhỉ…?)
.
「Ể, tớ cần phải có lí do sao? Vì chúng ta là bạn cùng lớp, được chưa? 」
「「Eeeeeeeeeeh! 」」
.
[Cậu đang đùa… phải không? Ể, thế là bạn cùng lớp có thể ăn trưa với nhau mà chẳng cần lí do ư? Vì tớ là một tên cô độc nên tới giờ một người bạn cũng hoàn toàn xa lạ đối với tớ, vậy nên ngay cả cậu nói thế thì… tớ sẽ chẳng hiểu được đâu, cậu biết chứ!?]
(Không thể nào… Thế có nghĩa là ta mời người khác không có lí do thì chẳng có sao hết, đúng là một kĩ năng còn thiếu sót của mình. Đúng là lớp trưởng! Cậu có thể bình tĩnh xử lí việc mà mình không thể làm nổi!)
.
「Ể… Cậu đang đùa đó hả? Lớp trưởng, với lí do này ư? 」
「Được chứ sao không. Phải không Asakura-san? 」
「Đ-đúng chứ! Không cần phải có lí do để mời bạn cùng lớp ăn trưa cùng. Đó là điều hiển nhiên mà」
「Ừm… chẳng phải vừa nãy Asakura-san cũng ngạc nhiên đó sao…?」
「Cậu có chắc không…? Andou-kun định không ăn cùng chúng tớ à? Không những đây là cơ hội hiếm hoi được ăn cùng với Asakura-san nữa cơ? 」
「Ừm… Thì tớ hay ăn ở ngoài trường…」
「Nhân tiện nói luôn, tớ không chấp nhận bất cứ lí do từ chối nào cả cậu biết chứ? Đây là lệnh của lớp trường. 」
「Thế hỏi tớ làm gì nữa!? 」
.
{Fufufu, thế ếu nào mà nó lại có hiệu quả, mình đã xong vụ mời Andou-kun và Asakura-san ăn trưa.
.
Mình vừa thông ra rồi! Kể cả mình cứ tiếp tục nhận trách nhiệm tư vấn tình cảm của Asakura-san như mọi khi thì không chắc quan hệ giữa hai người sẽ phát triển thêm được. Có nghĩa là mình vẫn phải tư vấn cho rắc rối của Asakura-san còn dài. Đã thế, tốt hơn là mình sẽ giúp đỡ bằng cách cho hai người dính chặt lấy nhau, mình sẽ thấy nhẹ cái gánh nặng này. Mình còn kiếm thêm được tin tưởng của Asakura-san và vị trí trong lớp của mình sẽ chắc chắn hơn. Kế hoạch này không thể thất bại được! Fufufu… Hai cậu, sẵn sàng cho bữa trưa chưa?}
(Xong rồi! Cuối cùng thì mình sẽ ăn trưa với Andou-kun! Mong quá đi mất! Chúng ta sẽ nói chuyện về gì đây?)
[Tạch rồi…. Chỉ ăn trưa cùng với lớp trưởng nổi tiếng công bằng mình đã bị ăn aggro[note5651] từ mấy tên cùng lớp rồi, hơn nữa lại là ăn trưa với cô gái xinh đẹp nhất trường Asakura-san, mình sẽ hứng trọn chỗ aggro của toàn bộ lũ con trai trong trường đến nỗi không tiêu hoá được mất….]
「…………」
「Nhanh lên, ngay cả Asakura-san còn tự nguyện đút cho tên cô độc Andou-kun thế này cơ mà… Cậu không định nhanh lên và nhận lấy nó à?」
.
[Ngay lúc này, lũ học sinh nam đang nhìn mình với ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ tại quán ăn tự phục vụ… Lớp trường thì đang đẩy lưng mình, còn Asakura-san thì đang vừa cố gắng đút cho mình ăn vừa nói 『Aan』……
Cái éo đang xảy ra đây?]
.
ーーーーーーーーーーーVài tiếng trướcーーーーーーーーーーー
.
Ki~n ko-n ka ka-n ko-n♪
.
.
(Giờ nghỉ trưa đã đến! Bây giờ mình sẽ đi mời Andou-kun!)
.
「Aa――」
「…………」*xoẹt xoẹt!*
.
[Tốt rồi, giờ nghỉ trưa! Đến cửa hàng tiện ích cái nào.]
(Này! Andou-kun sắp đi tới chỗ hành lang! Sao cậu ấy di chuyển nhanh thế!? Chờ đã ~! Andou-kun, đứng lại ~)
.
「Andou-kun, mình làm phiền cậu một chút được không?」
「Eh, lớp trưởng! Có chuyện gì? Tại sao cậu lại phục kích tớ ở ngay cửa lớp……」
.
(Ể, lớp trưởng!? Sao lớp trưởng lại đang nói chuyện với Andou-kun ở trong lớp?)
.
「Chuyện là, cậu có biết
『suất ăn bắp cải cuộn nhồi bắp cải xuân』mà dùng rất nhiều số lượng bắp cải chỉ trồng vào mùa xuân sẽ được bán ở căng tin từ hôm nay đó」
「Suất ăn hoành tráng chỉ sử dụng có mỗi bắp cải xuân thì sao… Mà tớ cũng chẳng biết nữa, thế có chuyện gì? 」
「Cơ hội tốt đấy, tại sao chúng ta không cùng ăn luôn ở quán ăn phục vụ nhỉ? 」
「Ể! 」
「!? 」
(Này ~yyyyy! L-Lớp trưởng ~gggg! Cậu, c-cô nói không thích Andou-kun là để gạt tôi đó hả! Thật độc ác! Mặc dù cô biết tôi muốn mời Andou-kun ăn trưa cùng thế nào, vậy mà cô ngang nhiên cướp đi cơ hội đó ngay trước mặt tôi… Lớp trưởng! Cô là tay sai của quỷ! Đồ Satan! Geez, siêu Satanachia!
Lớp trưởng, tôi đã đánh giá sai cô----)
「À còn nữa, chắc cậu cũng không phiền nếu có Asakura-san ăn cùng đâu nhỉ? 」
「Không quan trọng, đi nào! 」
「Hở!? 」
(Lớp trường, cậu đúng là một thiên thần của lòng mình! Cám ơn nhiều Lớp trưởng-sama! Mình tin vào cậu! Dù một nửa là nhờ lòng tốt của lớp trưởng cơ mà mình đã hoàn thành nhiệm vụ rồi!)
「Chờ đã lớp trưởng! T-tại sao tớ phải ăn cùng cậu? Chẳng có lí do nào mà…」
.
(À phải rồi! Mình đã đắn đo rất nhiều lần về lí do mời Andou-kun cùng ăn trưa… Lớp trưởng lấy do gì để thuyết phục Andou-kun ăn trưa cùng nhỉ…?)
.
「Ể, tớ cần phải có lí do sao? Vì chúng ta là bạn cùng lớp, được chưa? 」
「「Eeeeeeeeeeh! 」」
.
[Cậu đang đùa… phải không? Ể, thế là bạn cùng lớp có thể ăn trưa với nhau mà chẳng cần lí do ư? Vì tớ là một tên cô độc nên tới giờ một người bạn cũng hoàn toàn xa lạ đối với tớ, vậy nên ngay cả cậu nói thế thì… tớ sẽ chẳng hiểu được đâu, cậu biết chứ!?]
(Không thể nào… Thế có nghĩa là ta mời người khác không có lí do thì chẳng có sao hết, đúng là một kĩ năng còn thiếu sót của mình. Đúng là lớp trưởng! Cậu có thể bình tĩnh xử lí việc mà mình không thể làm nổi!)
.
「Ể… Cậu đang đùa đó hả? Lớp trưởng, với lí do này ư? 」
「Được chứ sao không. Phải không Asakura-san? 」
「Đ-đúng chứ! Không cần phải có lí do để mời bạn cùng lớp ăn trưa cùng. Đó là điều hiển nhiên mà」
「Ừm… chẳng phải vừa nãy Asakura-san cũng ngạc nhiên đó sao…?」
「Cậu có chắc không…? Andou-kun định không ăn cùng chúng tớ à? Không những đây là cơ hội hiếm hoi được ăn cùng với Asakura-san nữa cơ? 」
「Ừm… Thì tớ hay ăn ở ngoài trường…」
「Nhân tiện nói luôn, tớ không chấp nhận bất cứ lí do từ chối nào cả cậu biết chứ? Đây là lệnh của lớp trường. 」
「Thế hỏi tớ làm gì nữa!? 」
.
{Fufufu, thế ếu nào mà nó lại có hiệu quả, mình đã xong vụ mời Andou-kun và Asakura-san ăn trưa.
.
Mình vừa thông ra rồi! Kể cả mình cứ tiếp tục nhận trách nhiệm tư vấn tình cảm của Asakura-san như mọi khi thì không chắc quan hệ giữa hai người sẽ phát triển thêm được. Có nghĩa là mình vẫn phải tư vấn cho rắc rối của Asakura-san còn dài. Đã thế, tốt hơn là mình sẽ giúp đỡ bằng cách cho hai người dính chặt lấy nhau, mình sẽ thấy nhẹ cái gánh nặng này. Mình còn kiếm thêm được tin tưởng của Asakura-san và vị trí trong lớp của mình sẽ chắc chắn hơn. Kế hoạch này không thể thất bại được! Fufufu… Hai cậu, sẵn sàng cho bữa trưa chưa?}
(Xong rồi! Cuối cùng thì mình sẽ ăn trưa với Andou-kun! Mong quá đi mất! Chúng ta sẽ nói chuyện về gì đây?)
[Tạch rồi…. Chỉ ăn trưa cùng với lớp trưởng nổi tiếng công bằng mình đã bị ăn aggro[note5651] từ mấy tên cùng lớp rồi, hơn nữa lại là ăn trưa với cô gái xinh đẹp nhất trường Asakura-san, mình sẽ hứng trọn chỗ aggro của toàn bộ lũ con trai trong trường đến nỗi không tiêu hoá được mất….]
Danh sách chương