[Bằng cách tổ lái nào đó, mình đang mua một cuốn light novel cho Asakura-san. Mình có nên hỏi cuốn sách nào cô ấy muốn không nhỉ?]
.
「Asakura-san, cậu có muốn một cuốn light novel nào đó hoặc một tựa đề cậu thấy thú vị?」
「Hmmm, họ không có cuốn mình muốn. Đó là một cuốn mới phát hành gần đây thôi – 『Other World Cheat Swindler (Conman) 』. Còn bây giờ mình không có tựa đề nào mình thấy thù vị cả…
À phải rồi! Andou-kun, cậu đang đọc cuốn nào vậy?」
.
(Mình sẽ lợi dụng cơ hội này để hỏi loại light novel Andou-kun thích. Nếu cậu ấy không phiền, mình sẽ nhờ cậu ấy mua giùm mình. Nếu mình làm vậy, sau khi mình đọc xong cuốn sách đấy cả hai có thể tự nhiên trao đổi cảm tưởng về nó! Quá chuẩn, mình là một thiên tài!)
.
「T-Tớ hả? Giờ tớ đang đọc cuốn này.」
「Gì đây…… eh, 『Thánh của Sự Tham Lam』*? Cái này, nếu mình không nhầm thì nó là tiểu thuyết trên Narou có nhân vật chính là nữ phải không?」
「Yep, dù là nó nói về nhân vật chính nữ nhưng nó rất thú vị. Bởi vì cô ấy đã không tham lam, cuộc đời ngắn ngủi và cô ấy chết khi đang nuối tiếc rằng mình không thể chấm dứt xung đột trên thế giới. Lần này, để xoá sổ xung đột trên thế giới, cô ấy tái sinh thành một ma vương lấy đi mọi thứ trên thế giới dành riêng mình và làm mọi người hạnh phúc, đó là thể loại của câu chuyện」
「Hee, nghe tóm tắt có vẻ hay đây… Nè! Còn cuốn nào nữa hông?」
「Uuh…… ah, umm…..」
.
(Eh? Andou-kun đột nhiên hơi hoảng, sao vậy nhỉ?)
[Éc… mình vô tình bị kích thích vì Asakura-san đột nhiên cười với mình. Những tên cô độc không thể chống cự lại những bé dễ thương đối xử tốt với họ - và với dame này mình sẽ đổ cô ấy mất… Nếu gục trước cô ấy, quá là hư cấu nếu cô gái xinh đẹp nhất trường lại đồng ý hẹn hò một tên như mình… Lúc này mình phải giữ bình tĩnh rằng nó hư cấu vlozzz!
Fuh, bình tĩnh tôi ơi… Nhỏ không là một bé dễ thương. Đúng rồi, nhỏ là một con gremlin. Gremlin, gremlin, nhỏ là một con gremlin… Được rồi!]
.
「Tớ biết. Tiếp theo là tớ chỉ đọc cuốn này gần đây, nhưng nó khá thú vị. 」
.
(Hmm? Andou-kun trở lại bình thường rồi. Mình tự hỏi chuyện gì vừa xảy ra?)
.
「Gì đây? 『Nữ phạm nhân huấn luyện Hoàng tử của Quốc gia Địch』* cái gì rứa…… đây không phải sách porn chứ……? 」
「Đó không phải loại sách đấy! 」
「Xin lỗi xin lỗi, nhưng tên cuốn sách nó…… 」
「Thì… tớ thừa nhận là tiêu đề hơi lạc đề. Nhưng cuốn này dành cho mọi lứa tuổi, không có cảnh nào như vậy cả… Đó là một câu chuyện tình cảm hài hước về nhân vật chính tái sinh thành một nữ phạm nhân trong thế giới otome-game. Để tránh bad ends, cô ấy phải huấn luyện tên hoàng tử quỷ từ quốc gia đối địch bằng roi da, để hướng tới happy end.」
「Hee, Sau khi nghe về nội dung thì có vẻ nó khá hay. Nhưng hình như Andou-kun đọc truyện dành cho nữ nhỉ, cậu có ngại không? 」(Asakura)
「Ngại ư? 」
「Andou-kun dường như không xấu hổ dù… nhìn nè, không phải sẽ rất ngại khi đọc loại tiểu thuyết này ở trường Nó sẽ là vấn đề khác nếu nó chỉ là light novel bình thường, nhưng trong số sách Andou-kun đọc ở trường có những cuốn rõ ràng là dành cho nữ dựa trên ảnh bìa và minh hoạ phong cách shoujo manga ở trong phải không? Ý mình là, sẽ rất xấu hổ khi người khác nhìn thấy mình đang đọc thể loại này… phải không? 」
.
(Mình rất tò mò về điều này ngay cả lúc trước… Hơn nữa vì nó mà mình hứng thú với Andou-kun đầu tiên. Mình quá xấu hổ để thừa nhận rằng mình đọc một light novel otaku tại trường, mình giấu kín sở thích đọc light novel. Nhưng lần đầu tiên mình thấy Andou-kun, cậu ấy đang điềm tĩnh đọc một cuốn light novel với cái tên 『Cô em gái nhỏ sẽ cưới Người anh trai lớn! 』ngồi trơ trọi trong lớp một mình.
Lúc ấy, nhìn cậu ấy như vậy làm mình rất sốc, như thể mình bị sét đánh. 『Eh, sao cậu không che lên tấm bìa, sao cậu không che mấy hình minh hoạ!? 』『Hơn nữa, cậu không xấu hổ à? 』và vân vân. Đó là lý do mình muốn biết tại sao cậu ấy có thể ngồi điềm tĩnh đọc cuốn light novel trong lớp như thế)
[Dù câu hỏi Asakura-san có hơi xoáy… có vẻ như cô ấy không có ý đó. Mình thấy nó qua đôi mắt cô ấy. Cách cô ấy nhìn mình khi mình đọc light novel cho nữ không phải là cái nhìn chế giễu bởi những người bình thường. Thay vào đó… cô ấy trông có vẻ rất ghen tị với mình khi đang đọc nó.
Cho nên mình phải trả lời nghiêm túc.]
.
「Không. Mình không nghĩ rằng nó xấu hổ một chút nào cả. 」
「…………」
.
[Mình đã nói rõ ràng.]
.
「Sao lại như vậy? 」
「Ví dụ--Askura-san đọc cuốn 『Hachinan Tensei』phải không? Nó có hay không? 」
「C-Có.」
「Và có người nói rằng 『Hachinan Tensei nhảm vcl-』, cậu cảm thấy thế nào? 」
「Cho tên đấy ăn hành. 」
「……………」
.
[Mặc dù mình hỏi 『Cậu cảm thấy thế nào? 』, cô ấy lại trả lời câu hỏi 『Cậu sẽ làm gì? 』. Đúng là một bé gremlin.]
.
「Ahaha…… Nhưng mình cũng sẽ thế.」
「Eh.」
「Nếu có tên cười vào cuốn light novel tớ thích, tớ nghĩ là mình sẽ 『Đừng đùa với taooooo 』 Ý tớ là, mấy gã này chẳng biết light novel thú vị thế nào phải không? Tớ thích light novel. Bởi vậy, tớ nghĩ những tác giả viết light novel thật『Tuyệt vời』và tớ không bao giờ nghĩ rằng đọc nó sẽ 『Xấu hổ』. 」
「…………」
「Cuối cùng thì người mà biết sự thú vị của light novel là chúng ta đây, nếu ta nghĩ nó thật 『Xấu hổ』thì có nghĩa là ta đang bất lịch sự với tác giả đúng không? Vậy nên tớ đang đọc light novel rất bình thường. Như thể truyền đạt rằng 『Light novel tôi đang đọc rất thú vị! Chẳng có gì phải xấu hổ cả!』. 」
「… Mình hiểu rồi, cậu nói phải. 」
.
(Mình tự hỏi mình đã xấu hổ như thế nào. Giống như Andou-kun đã nói. Tới tận bây giờ, vì lợi ích bản thân, mình đã giấu rằng mình thích light novel. Bởi vì hậu quả của việc ưu tiên một lợi ích cá nhân, mình không thừa nhận với Andou-kun rằng mình thích light novel. Thế mà mình còn làm lơ sự ngu ngốc đó mà thay vào đó là ích kỷ suy nghĩ những thứ như 『Sao cậu ấy không nhận ra mình?』hay『Hãy nói chuyện với mình!』…)
.
「Ah! Đương nhiên đó chỉ là ý kiến cá nhân của tớ thôi, không phải là tớ phản đối những người giấu rằng họ thích light novel! Sau cùng thì chúng ta đều có một hoàn cảnh riêng, như là địa vị và độ chú ý của chúng ta với mọi người… Cậu thấy đấy, bởi vì tớ là một『kẻ cô độc』, mọi người nghĩ cái gì về tớ cũng chẳng quan trọng.」
「Andou-kun, không sao cả. 」
「Eh……? 」
「Mình đã quyết định. Mình sẽ không giấu giếm thêm nữa… Mình sẽ nói ra cảm xúc thật sự với cậu.」
「A, Asakura…… san」
.
(Phải rồi, mình sẽ nói rõ ràng với Andou-kun rằng 『Mình thích light novel. 』. Thế nên mình có thể cùng địa vị với cậu ấy… Hãy thẳng thắn và tự tin nói rằng 『Mình thích light novel! 』
Ổn thôi… Mình có thể nói được. Mình đã luyện tập câu này mỗi đêm trước khi ngủ vì mình chắc là mình sẽ phải nói nó trong trương lai… 『Mình thật sự thích light novel, cũng giống như Andou-kun! 』. Được rồi.)
.
「Andou-kun.」
「Ah, vâng.」
.
(Đ-Được rồi! N-n-nói ra… 『Mình thật sự thích light novel, cũng giống như Andou-kun! 』『Mình thật sự thích light novel, cũng giống như Andou-kun! 』『Mình thật sự thích light novel, cũng giống như Andou-kun! 』)
[Cái lề gì thốn! Đột nhiên lái sang màn lãng mạn, cô ấy định nói gì với mình!?]
.
「Mình thật sự thích Andou-kun! 」
「…………Eh?」
「…………Nn?」
.
[(Huh, giờ thì… Cái quái gì đây?)] (Asakura & Andou)
.
「Asakura-san, cậu có muốn một cuốn light novel nào đó hoặc một tựa đề cậu thấy thú vị?」
「Hmmm, họ không có cuốn mình muốn. Đó là một cuốn mới phát hành gần đây thôi – 『Other World Cheat Swindler (Conman) 』. Còn bây giờ mình không có tựa đề nào mình thấy thù vị cả…
À phải rồi! Andou-kun, cậu đang đọc cuốn nào vậy?」
.
(Mình sẽ lợi dụng cơ hội này để hỏi loại light novel Andou-kun thích. Nếu cậu ấy không phiền, mình sẽ nhờ cậu ấy mua giùm mình. Nếu mình làm vậy, sau khi mình đọc xong cuốn sách đấy cả hai có thể tự nhiên trao đổi cảm tưởng về nó! Quá chuẩn, mình là một thiên tài!)
.
「T-Tớ hả? Giờ tớ đang đọc cuốn này.」
「Gì đây…… eh, 『Thánh của Sự Tham Lam』*? Cái này, nếu mình không nhầm thì nó là tiểu thuyết trên Narou có nhân vật chính là nữ phải không?」
「Yep, dù là nó nói về nhân vật chính nữ nhưng nó rất thú vị. Bởi vì cô ấy đã không tham lam, cuộc đời ngắn ngủi và cô ấy chết khi đang nuối tiếc rằng mình không thể chấm dứt xung đột trên thế giới. Lần này, để xoá sổ xung đột trên thế giới, cô ấy tái sinh thành một ma vương lấy đi mọi thứ trên thế giới dành riêng mình và làm mọi người hạnh phúc, đó là thể loại của câu chuyện」
「Hee, nghe tóm tắt có vẻ hay đây… Nè! Còn cuốn nào nữa hông?」
「Uuh…… ah, umm…..」
.
(Eh? Andou-kun đột nhiên hơi hoảng, sao vậy nhỉ?)
[Éc… mình vô tình bị kích thích vì Asakura-san đột nhiên cười với mình. Những tên cô độc không thể chống cự lại những bé dễ thương đối xử tốt với họ - và với dame này mình sẽ đổ cô ấy mất… Nếu gục trước cô ấy, quá là hư cấu nếu cô gái xinh đẹp nhất trường lại đồng ý hẹn hò một tên như mình… Lúc này mình phải giữ bình tĩnh rằng nó hư cấu vlozzz!
Fuh, bình tĩnh tôi ơi… Nhỏ không là một bé dễ thương. Đúng rồi, nhỏ là một con gremlin. Gremlin, gremlin, nhỏ là một con gremlin… Được rồi!]
.
「Tớ biết. Tiếp theo là tớ chỉ đọc cuốn này gần đây, nhưng nó khá thú vị. 」
.
(Hmm? Andou-kun trở lại bình thường rồi. Mình tự hỏi chuyện gì vừa xảy ra?)
.
「Gì đây? 『Nữ phạm nhân huấn luyện Hoàng tử của Quốc gia Địch』* cái gì rứa…… đây không phải sách porn chứ……? 」
「Đó không phải loại sách đấy! 」
「Xin lỗi xin lỗi, nhưng tên cuốn sách nó…… 」
「Thì… tớ thừa nhận là tiêu đề hơi lạc đề. Nhưng cuốn này dành cho mọi lứa tuổi, không có cảnh nào như vậy cả… Đó là một câu chuyện tình cảm hài hước về nhân vật chính tái sinh thành một nữ phạm nhân trong thế giới otome-game. Để tránh bad ends, cô ấy phải huấn luyện tên hoàng tử quỷ từ quốc gia đối địch bằng roi da, để hướng tới happy end.」
「Hee, Sau khi nghe về nội dung thì có vẻ nó khá hay. Nhưng hình như Andou-kun đọc truyện dành cho nữ nhỉ, cậu có ngại không? 」(Asakura)
「Ngại ư? 」
「Andou-kun dường như không xấu hổ dù… nhìn nè, không phải sẽ rất ngại khi đọc loại tiểu thuyết này ở trường Nó sẽ là vấn đề khác nếu nó chỉ là light novel bình thường, nhưng trong số sách Andou-kun đọc ở trường có những cuốn rõ ràng là dành cho nữ dựa trên ảnh bìa và minh hoạ phong cách shoujo manga ở trong phải không? Ý mình là, sẽ rất xấu hổ khi người khác nhìn thấy mình đang đọc thể loại này… phải không? 」
.
(Mình rất tò mò về điều này ngay cả lúc trước… Hơn nữa vì nó mà mình hứng thú với Andou-kun đầu tiên. Mình quá xấu hổ để thừa nhận rằng mình đọc một light novel otaku tại trường, mình giấu kín sở thích đọc light novel. Nhưng lần đầu tiên mình thấy Andou-kun, cậu ấy đang điềm tĩnh đọc một cuốn light novel với cái tên 『Cô em gái nhỏ sẽ cưới Người anh trai lớn! 』ngồi trơ trọi trong lớp một mình.
Lúc ấy, nhìn cậu ấy như vậy làm mình rất sốc, như thể mình bị sét đánh. 『Eh, sao cậu không che lên tấm bìa, sao cậu không che mấy hình minh hoạ!? 』『Hơn nữa, cậu không xấu hổ à? 』và vân vân. Đó là lý do mình muốn biết tại sao cậu ấy có thể ngồi điềm tĩnh đọc cuốn light novel trong lớp như thế)
[Dù câu hỏi Asakura-san có hơi xoáy… có vẻ như cô ấy không có ý đó. Mình thấy nó qua đôi mắt cô ấy. Cách cô ấy nhìn mình khi mình đọc light novel cho nữ không phải là cái nhìn chế giễu bởi những người bình thường. Thay vào đó… cô ấy trông có vẻ rất ghen tị với mình khi đang đọc nó.
Cho nên mình phải trả lời nghiêm túc.]
.
「Không. Mình không nghĩ rằng nó xấu hổ một chút nào cả. 」
「…………」
.
[Mình đã nói rõ ràng.]
.
「Sao lại như vậy? 」
「Ví dụ--Askura-san đọc cuốn 『Hachinan Tensei』phải không? Nó có hay không? 」
「C-Có.」
「Và có người nói rằng 『Hachinan Tensei nhảm vcl-』, cậu cảm thấy thế nào? 」
「Cho tên đấy ăn hành. 」
「……………」
.
[Mặc dù mình hỏi 『Cậu cảm thấy thế nào? 』, cô ấy lại trả lời câu hỏi 『Cậu sẽ làm gì? 』. Đúng là một bé gremlin.]
.
「Ahaha…… Nhưng mình cũng sẽ thế.」
「Eh.」
「Nếu có tên cười vào cuốn light novel tớ thích, tớ nghĩ là mình sẽ 『Đừng đùa với taooooo 』 Ý tớ là, mấy gã này chẳng biết light novel thú vị thế nào phải không? Tớ thích light novel. Bởi vậy, tớ nghĩ những tác giả viết light novel thật『Tuyệt vời』và tớ không bao giờ nghĩ rằng đọc nó sẽ 『Xấu hổ』. 」
「…………」
「Cuối cùng thì người mà biết sự thú vị của light novel là chúng ta đây, nếu ta nghĩ nó thật 『Xấu hổ』thì có nghĩa là ta đang bất lịch sự với tác giả đúng không? Vậy nên tớ đang đọc light novel rất bình thường. Như thể truyền đạt rằng 『Light novel tôi đang đọc rất thú vị! Chẳng có gì phải xấu hổ cả!』. 」
「… Mình hiểu rồi, cậu nói phải. 」
.
(Mình tự hỏi mình đã xấu hổ như thế nào. Giống như Andou-kun đã nói. Tới tận bây giờ, vì lợi ích bản thân, mình đã giấu rằng mình thích light novel. Bởi vì hậu quả của việc ưu tiên một lợi ích cá nhân, mình không thừa nhận với Andou-kun rằng mình thích light novel. Thế mà mình còn làm lơ sự ngu ngốc đó mà thay vào đó là ích kỷ suy nghĩ những thứ như 『Sao cậu ấy không nhận ra mình?』hay『Hãy nói chuyện với mình!』…)
.
「Ah! Đương nhiên đó chỉ là ý kiến cá nhân của tớ thôi, không phải là tớ phản đối những người giấu rằng họ thích light novel! Sau cùng thì chúng ta đều có một hoàn cảnh riêng, như là địa vị và độ chú ý của chúng ta với mọi người… Cậu thấy đấy, bởi vì tớ là một『kẻ cô độc』, mọi người nghĩ cái gì về tớ cũng chẳng quan trọng.」
「Andou-kun, không sao cả. 」
「Eh……? 」
「Mình đã quyết định. Mình sẽ không giấu giếm thêm nữa… Mình sẽ nói ra cảm xúc thật sự với cậu.」
「A, Asakura…… san」
.
(Phải rồi, mình sẽ nói rõ ràng với Andou-kun rằng 『Mình thích light novel. 』. Thế nên mình có thể cùng địa vị với cậu ấy… Hãy thẳng thắn và tự tin nói rằng 『Mình thích light novel! 』
Ổn thôi… Mình có thể nói được. Mình đã luyện tập câu này mỗi đêm trước khi ngủ vì mình chắc là mình sẽ phải nói nó trong trương lai… 『Mình thật sự thích light novel, cũng giống như Andou-kun! 』. Được rồi.)
.
「Andou-kun.」
「Ah, vâng.」
.
(Đ-Được rồi! N-n-nói ra… 『Mình thật sự thích light novel, cũng giống như Andou-kun! 』『Mình thật sự thích light novel, cũng giống như Andou-kun! 』『Mình thật sự thích light novel, cũng giống như Andou-kun! 』)
[Cái lề gì thốn! Đột nhiên lái sang màn lãng mạn, cô ấy định nói gì với mình!?]
.
「Mình thật sự thích Andou-kun! 」
「…………Eh?」
「…………Nn?」
.
[(Huh, giờ thì… Cái quái gì đây?)] (Asakura & Andou)
Danh sách chương