Qua hơn một phút đồng hồ nụ hôn của hai người mới dần dần chấm dứt, hai người chậm rãi tách ra, Hàn Thi Vũ khuôn mặt đỏ bừng, mắt nhắm chặt, xấu hổ không dám nhìn Tần Thiên.

- Sợ cái gì, chỉ có hai chúng ta thôi mà, không cần sợ, Thi Vũ, mở mắt ra nhìn anh.

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói, Hàn Thi Vũ chậm rãi mở mắt nhìn lên khuôn mặt trước mắt của nam nhân mà mình yêu mến.

- Cởi váy ra nào!

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói, sau đó đưa tay về sau lưng Hàn Thi Vũ kéo khóa ra, Hàn Thi Vũ hơi ngăn cản nhưng rồi nhanh chóng thuận theo Tần Thiên.

Khóa vừa được kéo ra, Tần Thiên liền đem váy Hàn Thi Vũ cởi xuống, ngay lập tức cảnh xuân của Hàn Thi Vũ lộ ra trước mắt hắn, hai trái đào tiên no đủ, căng tròn như sắp bung ra, tạo nên một rãnh sâu hút hồn.

Tần Thiên nhìn hai trái đào tiên căng tròn trước mặt không nhịn được lè lưỡi đụng vào chính giừa con rãnh kia, dần dần tiến lên trên.

A!

Hàn Thi Vũ lập tức rên to một tiếng, từ trên hai trái đào tiên truyền đến cảm giác ngưa ngứa, cực kỳ thoải mái.

- Thật thơm a, Thi Vũ, em dùng nước hoa gì vậy?

Tần Thiên hôn lên ngực Hàn Thi Vũ, ngửi thấy mùi hương mê người lầu bầu nói.

- Em không dùng nước hoa.

Hàn Thi Vũ xấu hổ nói. Đó là hương thơm tự nhiên của cơ thể nàng.

- Ồ, hóa ra là vậy, chẳng trách mùi hương kia lại mê người như vậy.

Tần Thiên thầm nghĩ, sau đó đưa một tay bắt lấy hai trái đào tiên mê người kia, sau một thời gian hai trái đào càng lúc càng căng cứng lên, hai hạt đào hằn lên trên áo một cách rõ nét.

- Ư.. A... Ư..

Hàn Thi Vũ lập tức phát ra nhưng âm thanh rất có tiết tấu, thân thể không ngừng run rẩy, vùng cỏ thơm phía dưới cũng đã ướt đẫm, không nhịn được bèn dấn vùng cỏ thơm tiến tới đụng vào tiểu đệ của Tần Thiên, tiểu gia hỏa nóng bỏng này làm nàng cảm thấy cực kỳ thoải mái, mỗi lần đụng vào liền xuất hiện một cảm giác kỳ diệu khiến nàng không thể ngừng lại được.

Tần Thiên cũng cảm nhận được ham muốn của Hàn Thi Vũ, hai tay trên ngực nàng bắt đầu dùng lực mạnh hơn, miệng vẫn tiếp tục đi lên trên cổ nàng, làm Hàn Thi Vũ không ngừng phát ra những tiếng rên trầm thấp, bộ dáng như say như mê.

Cảm nhận được sự nhiệt tình của Hàn Thi Vũ, Tần Thiên liền đem áo ngực nàng cởi xuống, hai chú thỏ trắng lập tức nhảy ra, Tần Thiên không nhịn được liền đưa tay lên bắt lấy, cảm giác cực kỳ đầy đặn, mềm mại, trơn láng, sau một hồi nhào nặn đã đứng thẳng làm cho người ta say mê.

Tần Thiên vừa một bên xoa nắn, bên kia cũng há miệng ngậm lấy hạt anh đào đỏ thắm, hút mạnh, không ngừng dùng đầu lưỡi đảo quanh, hoặc là dùng hàm răng nhẹ nhàng cạo cạo.

- A... A...

Hàn Thi Vũ bị Tần Thiên làm một màn như vậy cảm giác cơ hồ như muốn bay lên, cực kỳ thoải mái, phía dưới cũng càng lúc càng ngứa ngáy, hận không thể đưa tay đâm vào, bèn liều mạng đem vùng cỏ thơm của mình hướng tới tiểu đệ của Tần Thiên cọ xát.

Tần Thiên lập tức đưa một tay ra, lặng lẽ dọc theo thân thể Hàn Thi Vũ tiến đến địa phương kia của nàng, khi ngón tay hắn chạm tới hai viền nhỏ hồng rực kia, Hàn Thi Vũ lập tức vui mừng rên lên.

- Thi Vũ, có muốn làm chuyện kích thích hơn nữa không.

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ say mê nói.

- Cái gì kích thích hơn?

Hàn Thi Vũ mở mắt hỏi.

- Tối nay trao thân cho anh được không?

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói.

- Cái kia... Vậy sau này anh sẽ chịu trách nhiệm với em chứ?

Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên khẩn trương nói.

- Tất nhiên là như vậy rồi, em là nữ nhân của anh, anh đương nhiên sẽ đối tốt với em.

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói, Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, điều này làm Tần Thiên rất bất ngờ, sao Hàn Thi Vũ lần này lại dễ dàng như vậy, tuy nhiên Tần Thiên cũng không suy nghĩ nhiều, nghe Hàn Thi Vũ đáp ứng, liền nhanh chóng đem tiểu đệ mình ra, ngay sau đó lại đem tiểu muội của Hàn Thi Vũ mở ra, từ từ để tiểu đệ của mình tiến tới động tiên kia, trong chớp mắt hai người đã hòa làm một.

- Tần Thiên, có phải là sẽ rất đau đúng không?

Hàn Thi Vũ khẩn trương hỏi.

- Sẽ hơi đau một chút, nhưng rất nhanh sẽ thoải mái.

Tần Thiên nói, Hàn Thi Vũ gật đầu, sau đó Tần Thiên đem tiểu đệ của mình hướng bên trong đi tới, vừa mới tiến vào Tần Thiên liền cảm thấy vô cùng thoải mái, mà Hàn Thi Vũ lại nhíu chặt mày lại.

- Ọt!

Tần Thiên dùng sức một cái, tiểu đệ đã lút sâu vào trong động tiên của Hàn Thi Vũ.

- A! Đau quá!

Hàn Thi Vũ lập tức kêu to lên, nước mắt cũng tuôn ra, phía dưới truyền đến cảm giác nóng bỏng, đau buốt như bị xé rách da thịt, Tần Thiên vội vàng an ủi nàng đồng thời cũng đình chỉ động tác, nằm im không nhúc nhích.

Qua thêm vài phút đồng hồ, Tần Thiên mới từ từ chuyển động, Hàn Thi Vũ nói không còn đau nữa nên hắn liền gia tăng tốc độ.

Hàn Thi Vũ ban đầu còn khẽ cau mày, nhưng càng về sau nàng càng lớn tiếng kêu, hơn nữa còn chủ động nghênh đón.

Hai người làm hơn mười phút đồng hồ liền đạt tới cao trào, Tần Thiên rút tiểu đệ của mình để tinh hoa bắn ra đề phòng gặp chuyện không may.

- Như thế nào, Thi Vũ, có thoải mái không?

Tần Thiên nhìn nàng hỏi.

- Ừm!

Hàn Thi Vũ xấu hổ trả lời.

- Vậy em có muốn làm thêm một lần nữa không?

Tần Thiên vừa cầm lấy trái đào tiên của Hàn Thi Vũ vừa hỏi, Hàn Thi Vũ bị Tần Thiên khiêu khích cũng đã rất muốn lập tức gật đầu, mới nếm thử trái cấm làm nàng cảm thấy vô cùng yêu thích.

Tần Thiên thấy Hàn Thi Vũ đồng ý lập tức lần nữa đem tiểu đệ tiến vào động tiên của nàng, bắt đầu tấn công.

Rất nhanh, cả chiếc xe Farrari cũng bắt đầu chuyển động một cách có tiết tấu.

Hàn Thi Vũ mới nếm thử trái cấm, căn bản không khống chế được bản thân mình, một đêm làm cùng tần Thiên tới năm lần, cuối cùng nàng mới mệt mỏi ngủ thiếp đi trên người Tần Thiên, Tần Thiên cũng mệt mỏi muốn chết, hôm nay là lần đầu tiên hắn làm nhiều lần như vậy.

- Chủ nhân, chúc mừng ngài đã thành công đẩy ngã nữ nhân thứ ba, tiếp tục đạt được một loại dị năng, xin hỏi ngài có mở ngay lập tức hay không.

Lúc này, âm thanh Ba ba ca vang lên trong đầu Tần Thiên.

- Đợi ta trở về nhà trước đã.

Tần Thiên nói.

- Vâng, chủ nhân!

Ba Ba Ca nói.

Sau đó Tần Thiên liền bắt đầu tu luyện.

...

Sáng hôm sau, khi Tần Thiên tỉnh lại Hàn Thi Vũ vẫn đang ngủ say, bộ dáng ngọt ngào, hạnh phúc, Tần Thiên không đành lòng đánh thức nàng dậy bèn để nàng tiếp tục ngủ.

Qua hơn hai tiếng đồng hồ Hàn Thi Vũ mới tỉnh lại, thấy tần Thiên sắc mặt liền đỏ lên, cơ thể vừa cử động, lập tức phái dưới cảm thấy đau buốt, tối hôm qua vận động quá mức kịch liêt nên giờ phia dưới nàng đau muốn chết.

- Thế nào, không sao chứ, Thi Vũ.

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ hỏi.

- Hơi đau.

Hàn Thi Vũ nhíu máy nói, sau đó lại lo lắng nói:

- Tần Thiên, em có thể mang thai hay không?

- Yên tâm, sẽ không đâu, anh đều cho ra ngoài nên không có việc gì đâu.

Tần Thiên nói, Hàn Thi Vũ nghe xong lúc này mới yên tâm.

- Em mặc quần áo vào đi, anh đi xem một chút, xem chúng ta có cách nào trở về không.

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói. Sau khi giúp nàng mặc quần áo xong, Tần Thiên mở cửa xe, ôm Hàn Thi Vũ bước xuống, lại đem đặt nàng vào trong xe rồi mới đi xem xung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện