【Góc nhìn của Mary】
Tóm tắt ngắn gọn diễn biến sắp tới thôi nào.
『Cốt truyện』 là thứ ta không thể không suy nghĩ. Trong sáng tác, xây dựng dàn ý cho câu chuyện là điều quan trọng nhất.
Hình thức xây dựng thì tất nhiên là tùy người. Viết ra giấy hay lưu vào tệp văn bản xét ra sẽ an toàn hơn, nhưng với tôi, cốt truyện chỉ cần sắp xếp trong đầu là đủ rồi.
Đây là khả năng tôi đúc kết được qua bao nhiêu lần sáng tác 『câu chuyện』, cho nên xây dựng dàn ý kiểu này tôi cũng đã quá quen.
Nhưng những khả năng tôi có đã bị lấy đi hết, và không biết chừng đây sẽ là lần cuối tôi có thể tham gia vào câu chuyện như thế này...... Mà thôi, hiện tại không phải lúc suy nghĩ mấy chuyện đó.
Giờ thì xây dựng cốt truyện thôi, phải tranh thủ lúc đầu óc vẫn còn minh mẫn.
Bởi ai biết được lúc nào tôi sẽ lại bị hạ cấp xuống làm nhân vật hài hước khiêu gợi chứ.
(Hừm...... Trước mắt, việc tập hợp người lạ đến bãi biển tư này đã hoàn tất)
Nơi này đúng ra sẽ không mở cửa cho những ai không liên quan, vậy nên cũng hơi khó để xử lý từ góc độ câu chuyện.
Ít người dính vào sẽ dẫn đến ít event, mà ít event thì câu chuyện sẽ bị đình trệ. Thế nhưng diễn biến mới tôi mong muốn thì lại cần những người khác mới khổ.
Vậy nên để phá vỡ không gian hạn chế này, bãi biển tư...... giờ đã được mở cửa.
Thủ phạm tất nhiên chẳng ai ngoài tôi.
Hiện tại, nhân vật Mary có thân phận là hầu gái của Kurumizawa Kururi, nghĩa là với vị thế của người liên quan, tôi đã sử dụng...... à không, là lạm dụng quyền để kêu gọi người khác đến bãi biển tư nhân này.
Thật may khi có thể thao túng nhà Kurumizawa mở cửa bãi biển mà không bị Kururi phát hiện, chứ con tóc hồng hai bím đó rất tỉnh. Cái đầu điềm tĩnh của cô ta gần như là thiên địch với tôi, chuyện xấu gì tôi làm thường luôn bị cô ta phát hiện ngay lập tức.
Nhưng đó là chuyện trước đây, chứ hiện tại, cái con tsundere này trong suy nghĩ cũng có màu như màu tóc rồi, nhờ thế mà tôi dễ ra tay hơn.
Như người ta thường bảo tình yêu là mù quáng, đến cả Kururi còn bị nó thu hẹp tầm nhìn lại thì đúng là đáng sợ thật.
Dù sao thì việc mở cửa bãi biển có lẽ đã khiến 『event tán tỉnh』 xuất hiện, qua đó kích thích Koutarou và tạo ra diễn biến mới.
Từ giờ trở đi cậu ta sẽ đau đầu trước những thay đổi, bởi một kẻ mang bản tính nhân vật nền lại phải nhận cái chất nhân vật chính thì làm gì có chuyện không cảm thấy hoang mang.
Mặt khác, người không thay đổi như Shiho thì không nghĩ ngợi gì nhiều. Cô ấy vẫn là chính mình, không làm gì, không lo lắng, và cũng không đi ngược dòng chảy.
Thế cũng may, vì một nữ chính tuyệt đối như Shiho có sức mạnh để hiện thực hóa mong muốn bản thân. Cô ấy mà nghĩ gì thì suy nghĩ đó sẽ thành thật, vậy nên cứ không nghĩ ngợi gì thì sẽ tốt hơn.
Bởi Shiho mà cứ xưng bá thì Kururi sẽ không thể nổi dậy. Trong một thoáng lơ đễnh của Shiho hiện tại, nữ phụ sẽ ăn thịt cả nữ chính, để rồi khi cô ta trở thành một trong những nữ chính, câu chuyện sẽ chuyển sang giai đoạn tiếp theo.
Đó chính là 『cốt truyện』 lần này.
Câu chuyện romcom thuần khiết đến đây dừng được rồi.
Tiếp theo đây, tôi muốn nó trở thành chuyện tình tay ba đầy bế tắc.
Phải như thế thì câu chuyện mới tiếp tục, bởi tôi đã chán ngấy vở romcom trì trệ chán ngắt này của Koutarou và Shiho rồi.
Một câu chuyện nghiêm túc vẫn là thú vị hơn.
Và diễn biến dẫn đến đó giờ đang thành hình rồi.
Thế nên lúc này, những gì còn lại là xuôi theo dòng chảy và chờ đợi tiến triển của câu chuyện――