Sau bữa sáng.

「Cùng đi dạo được không onii-chan?」

Azusa đột nhiên rủ tôi ra ngoài.

Bình thường em ấy chẳng mấy khi muốn ở riêng với tôi đâu...... không lẽ là có chuyện gì à?

「Ô kìa, Azunyan lạ à nha. Lúc nào em cũng tsundere với Koutarou-kun mà nhỉ」

「T-tsun cái gì mà tsun. Azusa rủ đi dạo không vì lý do gì lạ đâu nhé!」

Miệng ẻm chối nhưng nghe tsundere thấy rõ luôn.

「C-chỉ là, ừm...... Azusa tính vận động cơ thể sau khi ăn chút ấy mà」

「Hửm? Làm gì cơ? Azunyan có phải kiểu người quan tâm sức khỏe đâu nhỉ?」

「Ừ thì đúng......」

「À hiểu rồi. Vì ngày nào cũng độc chiếm Koutarou-kun nhưng hôm qua không làm nũng được mấy nên em đang thấy thiếu thiếu chứ gì? Cái này chị biết nhá. Là 『Dục cầu bất mãn』 đúng hem?」

「Sai rồi! Làm gì có chuyện đó chứ. T-tại nhìn Shimotsuki-san với Kururi onee-chan thon quá làm Azusa có hơi lo về cân nặng của mình thôi!!」

Quả nhiên em ấy thấy cay khi bị nghi ngờ là dục cầu bất mãn, chưa nói đến cay tới nỗi dám nói ra chuyện xấu hổ không dám nói của mình luôn...... hóa ra chuyện là thế à.

Phải công nhận Shiho và Kurumizawa-san gầy thật. Về phía Azusa thì ẻm cũng gầy, có điều...... hình thể ẻm hơi trẻ con, hay phải nói là không có eo.

Hay cũng có thể nói là ba vòng như một.

Sự khác biệt đó không dễ nhận biết khi ẻm mang đồ Tây. Nhưng khi diện lên mình bộ đồ bơi, dáng người Azusa lộ rõ, và điều đó...... có vẻ đã khiến Azusa phiền lòng.

Vì không phải mũm mĩm nên điều đó với tôi chẳng đáng bận tâm đến vậy.

Và đã giờ này rồi, có cố vùng vẫy đi nữa thì cũng đâu thay đổi được là bao.

Nhưng có nói gì thì đi dạo chút cũng là một ý hay.

Vì không có lý do gì để từ chối, tôi gật đầu.

「Hửmmmm? Coi bộ không phải 『Dục cầu bất mãn』 rồi nhỉ」

Nhắc mới nhớ không biết Shiho có hiểu đúng nghĩa từ đó không nữa.

Không có cảm giác cổ sử dụng với hiểu biết mơ hồ, nhưng giờ giải thích thì hơi bị xấu hổ nên chắc thôi vậy.

「Koutarou-kun đi thì tớ cũng đi―!」

「Á――! Gầy hơn nữa để làm gì!? Shimotsuki-san không đi cũng được nhé」

「Ơ tại sao? Koutarou-kun đi được thì chị cũng đi được chứ」

「Không được! Onii-chan chỉ là hộ tống Azusa thôi. Một mình ra biển cô đơn lắm」

À hóa ra mời tôi là vì vậy. Do nơi đây là bãi biển tư nhân thuộc sở hữu của nhà Kurumizawa-san nên bóng người chẳng có mấy. Thử nghĩ đi bộ trên bờ biển không có ai xem, cảm giác hẳn phải tủi thân cực.

Với cả lý do không cho Shiho biết hẳn là do ẻm ngại nói mình đang giảm cân, và việc cố che giấu cũng là vì thế.

Cơ mà cuối cùng vẫn lộ sạch.

「Hàaa, thôi tùy Shimotsuki-san...... Azusa có nói sao thì Shimotsuki-san vẫn sẽ bám theo nhỉ?」

「Tất nhiên rồi!」

「Vậy thôi. Shimotsuki-san cũng đi cùng đi」

「Yay!」

Và thế là thỏa thuận đã xong.

Ba người tụi tôi cứ thế rời khỏi nhà nghỉ rồi hướng đến bãi biển.

Cả đám sẽ thong thả đi bộ đến bờ biển không bóng người―― là dự định của tôi.

「Ủa? Onii-chan, có người...... lại còn nhiều lắm luôn!」

「Azunyan nói thật kìa. Một, hai, ba...... ừa, nhiều người quá」

「Eh? Tại sao lại......?」

Lúc ra đến biển, ngay trước mắt tụi tôi là bóng người với bóng người.

Đây đáng ra phải là bãi biển tư nhân mà lúc này lại có khá là nhiều người.

Đã có chuyện gì xảy ra rồi sao?

Sự thay đổi bất tự nhiên này, rốt cuộc là có ý nghĩa gì...... không biết được làm tôi cứ thấy kỳ lạ sao sao ấy――

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện