――Và như thế, vấn đề với Shiho...... à không, với Shii-chan đã được giải quyết một cách chóng vánh.

Cô ấy chấp nhận lời tỏ tình, và giờ hai đứa giờ đã là người yêu.

Nhưng dù vậy, thành người yêu cũng không có nghĩa quan hệ sẽ đột ngột thay đổi.

Đúng hơn là lâu nay tôi vẫn cư xử với Shii-chan như người yêu, vậy nên không có chuyện thái độ sẽ đột ngột khác đi.

Sau khi thành người yêu, chúng tôi nói chuyện thêm một chút rồi cô ấy liền rời khỏi phòng. Coi bộ Shii-chan đang chơi game dở với Azusa thì bỏ ẻm lại một mình mà chạy đến phòng tôi, thành ra khi đang nói chuyện, tiếng la tức tối của Azusa vọng đến làm cậu ấy vội vàng quay lại chơi với ẻm.

Chúng tôi vẫn như mọi ngày dù đã là người yêu của nhau.

Tất nhiên là tôi không thấy bất mãn. Mọi thứ sẽ thay đổi kể từ lúc này mà...... Sẽ chẳng có vấn đề gì nếu có thể từ từ xây dựng một mối quan hệ giống người yêu hơn nữa.

............Phù.

Cơn buồn ngủ đột nhiên kéo đến, hẳn là vì tâm trí giờ đã yên bình.

Chắc do suy nghĩ quá nhiều nên mới mệt đây mà. Trước mắt thì, tôi nghĩ mình nên nghỉ ngơi một chút.

Nghĩ vậy, tôi nằm xuống giường rồi nhắm mắt.

Không còn gì để gây phiền não, nên cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều quá làm gì.

Nhờ đó mà tôi còn chẳng nhận ra mình đã thiếp đi, và chỉ một thoáng trôi qua, ý thức tôi đã rơi vào thế giới mộng ảo――.

Khi tôi lấy lại được ý thức thì trời đã tối.

「......Mình ngủ quên rồi à?」

Vào mùa hè ngày phải dài hơn đêm, vậy mà giờ trời đã sẩm tối.

Kiểm tra đồng hồ, tôi nhận ra lúc này đã là 19 giờ hơn. Coi bộ tôi mệt hơn tôi tưởng...... nghỉ trưa kiểu gì mà ngủ gần 5 tiếng trời luôn.

Giờ ăn tối đã cận kề.

......Mà khoan đã, bữa tối ai sẽ phụ trách thế?

Thường thì Mary-san - người đã trở thành hầu gái của Kurumizawa-san có nhiệm vụ chuẩn bị những bữa ăn. Thế nhưng cô ta đã biến đi đâu rồi, lặn mất tăm như một cơn gió.

Shii-chan, Azusa với Kurumizawa-san lại không biết nấu ăn, loại trừ ra thì chỉ còn tôi, nghĩa là tôi sẽ phải nấu bữa tối.

Nghĩ vậy, tôi đi về phía nhà bếp.

「Nè nè Azunyan? Tiếp theo chị nên làm gì?」

「Tiếp theo là...... ờm, chờ một chút. Để Azusa nhớ lại xem onii-chan sẽ làm gì đã」

「Công đoạn tiếp theo sau khi rửa rau đúng không? Thế thì rõ là đun nóng rồi còn gì」

「Nhưng thế này lớn quá, cứ vậy bỏ vào sao mà chín được...... À đúng rồi! Cho nên mới phải cắt rau!!」

「Ra thế. Vậy để phần cắt rau cho chị」

「......Nè Shimotsuki-san? Sao Shimotsuki-san lại cầm kéo? Cắt rau thì nên cắt bằng dao mới đúng chứ??」

「N-nhưng chị sợ dao......」

「Tớ cũng chịu. Nhìn đáng tin cậy vậy chứ tớ chỉ là một tiểu thư mù sự đời, mấy chuyện như nấu ăn tớ bó tay」

「T-thế thì để Azusa cắt. Azusa không quen cắt rau lắm, nhưng......!」

Trong nhà bếp hiện đang có 3 bóng người.

Ngoài Shii-chan, Azusa còn có cả Kurumizawa-san.

Điều ngạc nhiên là trong số họ, dường như như Azusa là người biết nấu ăn nhất. Hiện con bé đang ra đưa ra chỉ dẫn cho Shii-chan và Kurumizawa-san.

Hình như 3 người họ đang cố gắng chuẩn bị bữa tối.

「Để tớ giúp nữa」

Tôi lên tiếng vì trông họ như đang gặp rắc rối. Nghe thấy giọng tôi, cả 3 người họ đồng loạt quay lại nhìn về phía này.

「Koutarou-kun! Cậu dậy rồi đó hả? Chào buổi sáng~」

「Cậu cứ ngủ tiếp đi chứ. Ba người bọn tớ bắt đầu nấu bữa tối là để tránh gọi cậu dậy mà」

「Bữa tối hôm nay là cà ri đó onii-chan! Là bọn em hợp sức nấu nên anh cứ trông chờ đi nhá」

Họ nấu bữa tối, có lẽ vì biết tôi đang ngủ thì phải――

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện